hanh phuc' gia dinh la` gi`?????????

Chị Yến ơi, em tưởng GD ở VN là tệ rồi chứ , còn nơi tệ hơn nữa ????????

H em mới hiểu hoàn cảnh của chị . hồi trc em cũng có đứa bạn bố mẹ nó ở Nga sống với bà , em cũng hiểu được nhiều chuyện của những người phải xa bố mẹ từ nhỏ lắm .....Dù sao thì nó cũng có lần đc ăn giao thừa với bố mẹ , mong chị sẽ sớm có cơ hội thì 9,10 năm nữa thì lâu lắm :(
 
Phạm Trí Hiếu đã viết:
Chị Yến ơi, em tưởng GD ở VN là tệ rồi chứ , còn nơi tệ hơn nữa ????????

H em mới hiểu hoàn cảnh của chị . hồi trc em cũng có đứa bạn bố mẹ nó ở Nga sống với bà , em cũng hiểu được nhiều chuyện của những người phải xa bố mẹ từ nhỏ lắm .....Dù sao thì nó cũng có lần đc ăn giao thừa với bố mẹ , mong chị sẽ sớm có cơ hội thì 9,10 năm nữa thì lâu lắm :(
À,GD Vn có nhiều tiêu cực nhưng mà về chuyện học thì cũng hơn nhiều nước khác mà :D
Tức là mình phải học rất vất vả và người ta rất trọng thành tích rồi thì bằng cấp ý,như kiểu Trung Quốc và HQ ý :) ==>đấy là bố mẹ chị nghĩ thía :))

Còn chuyện 9,10 năm nữa chắc là thật đấy em ạ :) Chị sau khi sang với bố mẹ 1,2 tháng lại phải đi sang 1 nước khác rất xa nơi bố mẹ chị ở và lại tiếp tục sống như ở đây ý mà :-s :D
9,10 năm nữa là khi chị học xong,chắc lúc đấy mới có dịp.......:-s Nghe thì kinh khủng nhưng là sự thật đấy :D Có khi còn lâu hơn thế ý chứ vì bố mẹ chị còn làm kinh doanh mà đợt cuối năm thường là đợt bận bịu nhất với những người làm nghề này ==>chẳng có chuyện bỏ việc để bay sang ăn giao thừa với chị được đâu :D
 
Liệu khi sang 1 nước khác chị có còn nhớ về cái cảm giác của đêm giao thừa ở Việt Nam ko , có nhớ đc cái cảm giác bồi hồi , tự dưng mong muốn mau chóng đến tết khi ngửi thấy mùi hương thơm bay trên các phố , quyện vào cái lạnh se se cuối đông ....Em ko nghĩ là nếu sang 1 nước nào đó , ko về đc giao thừa sẽ nhớ đến thế nào nữa :(
Thời gian chờ đợi mà tính bằng đơn vị năm thì chắc lâu lắm chị nhỉ :(
 
post dc 1 bài thì tự dưng lại ko gửi dc. thế mới cáu!!! viết lại vậy!

@A.hiếu: cái mà em nói ko khó thực hiên như anh nghĩ đâu. chúng ta thây nó khó thực hiện là vì chúng ta luôn luôn ép mình phải nghĩ rằng mình sẽ ko vượt qua dc diều đó đâu. nhưng nếu chúng ta thoải mái hơn, suy nghĩ lạc quan hơn thì sẽ thấy là tại sao mình lại ko làm như thế dc nhỉ? đơn giản mà. em thấy một số người hay xem phim thì tại sao lại ko học dc cách sống kiên cường như thế nhỉ.

@ C.yến: chắc chắn trên trang web đấy có nhưng cái hay nhưng mỗi tội nghe hơi khó vì cứ phải nghe theo sắp xếp. ngày trước nó dễ nghe hơn cơ. nhưng vẫn thấy hay. nếu nghe đài thì tốt hơn.
 
Em nói đúng lắm , phim ảnh cũng từ cuộc sống mà ra , họ sống đc kiên cường thì mình cũng làm đc em nhỉ , nhưng rõ ràng là phim ảnh cũng có nhiều yếu tố tạo dựng thêm , chẳng hạn như những kết cục tốt đẹp , đâu phải mọi sự cố gắng đều có đc thành công đúng ko em :)>- .Có nhiều điều mình biết là ko vượt qua đc mà em , VD như là abc , xyz , bla bla bla .. nhưng anh tin là cố gắng thật nhiều để ko bao h phải hối tiếc :)>-
quên , anh đã nghe qua về kịch bản của em từ Hương , anh ko hiểu lắm em ạ 8-}
 
1. ko phải cái gì mình làm cũng đạt dc kết quả như mình mong muốn. nhưng một khi mình cố gắng, dù làm có ko dc gì nhưng vẫn ko nản lòng và làm tiếp thì chắc chắn sẽ có kết cục tốt đẹp như trong phim. cổ tích còn có thật chứ nói gì đến phim;) ;;) . VD: phim của em đứa nào cũng bảo là điên nhưng mà em vân làm đấy thôi, cho dù nó chưa ra ngô ra khoai gì cả.:)

2. cái phim của em mà tóm tắt nội dung vớ vẩn thì đúng là sẽ ko hiểu gì. em là đạo diễn kể sẽ đúng hơn;;) ,hấp dẫn hơn:> .bao h gặp anh em sẽ kể cho. viết ra dài dòng rắc rối lắm.:>
 
Phim là cuộc sống, nhưng phim không phải là cuộc sống. Phim chỉ là cuộc sống qua con mắt nhìn của những người tham gia làm phim, những điều nhìn thấy trong phim là kết quả của những tình huống đã đc sắp xếp có chủ ý để làm nổi bật 1 mục đích nào đó. Bảo là học trong phim nghe gượng lắm, mà theo em nghĩ là không đc.
Em bao h cũng có 2 mục đích, 1 cái hoàn toàn nằm trong tầm tay, 1 cái mới thực sự là mục đích của cuộc đời. Thành công từ những mục đích trong tầm tay luôn là động lực để phấn đấu cho mục đích cuối cùng.
P/S: đổi tên topic or về vấn đề cũ đi, lạc mạnh rồi.
 
Chắc thế , mình toàn nói đến phim ảnh từ nãy thì phải 8-}

@ Chi : em là đạo diễn à :0, anh tưởng em cũng đóng :-/

@ Linh : em nói đúng lắm , nên nhiều khi người ta nói là mục đích là gì , mình cũng cần phải hiểu đến mục đích trước mắt và mục đích lâu dài , có những điều cần ước mơ đúng lúc nhưng những điều trong tầm tay thì ko nên ước mà nên đi thực hiện nó :D

Mình bàn tiếp cái gì bây h , hạnh phúc của bố mẹ khác nhau và khác con cái như thế nào :-/
 
Hơ, bố mẹ muốn con nghe lời, còn con chỉ nghe lời khi con đang cần xin xỏ đi chơi, or cái j con thik thôi :D
Bố mẹ muốn con nghe hết, kể cả n~ điều bố mẹ ko đúng, còn con lại nghĩ con đúng hơn, và con không nghe.
Mâu thuẫn muôn đời :D
 
ôi trời ơi!!!
càng nghe càng loạn cả lên.

hãy để mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên như nó đã có.

cũng giống như các hiện tượng địa lí ý ( heh, từ đầu tới giờ mới thấy nói đúng chuyên môn)
 
Để nó diễn ra tự nhiên thì người ta còn tìm hiểu , nghiên cứu làm gì huh em :) , nhiều khi phải can thiệp vào các hiện tượng đấy để thay đổi nó theo chiều hướng có lợi cho mình chứ :)>-
Nhân tiện , đọc bài của Linh loạn quá 8-}
 
Loạn là sao anh. Em thấy ko phải mỗi nhà em thế đâu, có đến 1/2 thế giới thế ý chứ /:)
 
À , ý anh là anh đang hỏi hạnh phúc khác thế nào 8-}

Còn em thì lại toàn nghe lời với xin xỏ :D

Nhà anh ko thế đâu em ạ :)>-
 
Hơ, phụ huynh vẫn còn phong kiến lắm. Ngồi lo toàn thứ vớ vẩn chứ, mệt ng`. Chán /:) Rõ ràng chuyện con gái lấy chồng thế nào là chuyện 7-10 năm nữa mới phải ngồi nghĩ và 15 năm nữa mới phải lo :))
 
@Linh: điện ảnh hay các loại hình nghệ thuật khác đều là miêu tả cuộc sống. Chỉ cần mình biết là nó miêu tả chính xác cái nào thì mình vẫn có thể học được. Xem phim Hàn Quốc chắc là không học được nhiều.

-Hạnh phúc gia đình là biết lúc nào gia đình cũng sẵn sàng ủng hộ mình hết mức có thể, cho dù có những lúc mình có những quyết định mà nhiều người không đồng ý. Là lúc biết là mình có thể xông pha ngang dọc như mình muốn nhưng khi bị thương thì vẫn có một nơi để về nghỉ ngơi, trú ẩn.
 
Hạnh phúc của bố mẹ và của con chì giống nhau khi họ ở địa vị của nhau thôi chính vì thế bố mẹ mình là người hiểu rõ điều này nhất còn chúng ta thì phải tương lai mới hiểu dc :D
 
Cũng ko hẳn bố mẹ hiểu nhất, vì đôi khi, bố mẹ chẳng biết con cái cần gì
 
Hôm nay mình mới hiểu dc về bố.....
Bố đã thật sự vất vả vì ông bà....bố ko muốn con vát vả như bố.....con hứa sẽ ko làm bố thất vọng.....
Hôm nay con đã hiểu dc về mẹ
Mẹ đã dc ông bà ngoại kì vọng và yêu thương rất nhiều....mẹ cũng kỳ vọng và yêu con như thế, có khi còn hơn thế.....con sẽ ko tha thứ dc cho mình nếu con làm mẹ phải thất vọng về mình....
Hôm nay con cũng cảm giác đã hiểu hơn về bản thân mình....
 
@Anh tâm: hi' thế mà con P dạo này nó cuồng phim HQ anh ạ, suốt ngày chèo kéo em xem cùng :))
Cười lăn cười lộn vs mẹ. Đi đón con mà cũng nhầm lớp :))
 
Hạnh phúc của mình bây h là gia đình với bố mẹ anh chị em

Hạnh phúc sau này là gia đình mới với vợ chồng con cái ......

Kể ra thì cũng ko có nhiều niềm hạnh phúc mà chúng ta giữ đc lâu đến thế :)
 
Back
Bên trên