hanh phuc' gia dinh la` gi`?????????

@Hiếu :đến khi xảy ra xung đột rồi mà em ko kìm hãm được nó thì nó sẽ thành vấn đề lớn đấy ;)
Lúc đấy thì tha hồ mà hối hận vì cái mong muốn này :D

Mà nói chiện với người lớn,nếu bị nói sai cái gì,mình thanh minh lại là y như rằng bị cho là cãi :-s Chẳng hỉu sao :))
 
Vì người lớn cho mình làm sai thì cãi , làm đúng ko cãi đc chắc , trời ạ 8-}

Chị ơi , em tất nhiên là phải biết xử sự thế nào chứ :) . chẳng ai ngốc gì lại đi làm to 1 chuyện vốn chỉ là chuyện của những người trong nhà cả :) , em chỉ ko kìm hãm với 1 số đối tượng khác thui :)
 
Hehe,cũng bít thía mà :D
Nói trên này là 1 chiện mà đối mặt với thực tế lại là 1 chiện khác :D
Em Hiếu cũng thành thành viên tích cực 5 sao roài nhỉ :D
 
Em lại thấy mình nói gì trái ý người lớn, bất luận sai đúng, đều bị quy là cãi.:(
 
Phạm Vũ Lộc đã viết:
Em lại thấy mình nói gì trái ý người lớn, bất luận sai đúng, đều bị quy là cãi.:(
À,cái này thì đương nhiên rồi :(
Nói chung lúc người lớn đang tức giận thì ngoài mấy từ "vâng","con xin lỗi" ra thì sẽ chẳng chấp nhận lời nào đâu mà ;)
Mún giải thik thì đợi lúc nào bố mẹ đang vui hoặc chí ít cũng phải hết tức rùi đã :)
 
Chờ luk đấy. Các cụ cứ dặn là con phải kiềm chế, còn mình nói năng văng mạng chả thèm để ý xem ng` ta nghĩ j, quá đáng.
 
Em thì chả buồn đợi đến lúc đấy đâu. Nói chung là co cẳng té luôn.
Ở lại chuyện cứ to ra, để lâu khắc tự hết.:D
 
Còn em thì sẽ có thể bỏ đi , nhưng trước khi đi sẽ đế vài câu nữa , kém tiếng thật là khó chịu . Biết rằng bố mẹ mình cũng là con người , cũng có nhiều khi hành xử quá ... nhưng nhẫn nhịn 1 , 2 lần thì được .

@ chị Yến : vâng , em lên 5* rồi :)
 
Hok nhẫn nhịn đc. Điên lắm ý. Mà mình có phải thuộc cái dạng hư hỏng j cho cam. Ra ngoài cứ hỏi thử xem mấy đứa như mình. Thế mà cứ quàng quạc suốt ngày. Bít thế thi cử đừng có đc, cho các cụ biết thân lo tiền học mấy trăm triệu 1 năm rùi các cụ mới biết thế này sướng.
 
Ko hiểu với mọi người thế nào , nhưng anh xếp gia đình thứ 2 sau love .

Ko hiểu là nếu ko đạt được love mà gia đình mình là nơi mà mình ko muốn nghĩ đến , ko muốn trở lại để tìm điều gì đó yên bình thì sẽ như thế nào . Bời thế , việc hạn chế từ xa những lần cãi nhau cũng là 1 điều rất nên làm .
 
Em cũng thế. Nhưng tránh xa những vụ cãi nhau tức là tránh xa tiếp xúc gia đình.
 
Bây h em cũng tự thấy mình cách xa gia đình quá.
Có lẽ đơn giản chỉ là chỗ đi đi về về mỗi ngày./:)
Quan hệ gia đình hình như ko khác mấy các quan hệ XH khác.:(
 
Điều ấy chứng tỏ em là 1 người thường ko gặp thành công trong 1 số chuyện đòi hỏi phải có sự quan tâm và thường liên quan đến giao tiếp , chắc thế 8-}

Em Linh nói tránh xa gia đình như vậy chưa chắc đã đúng , tránh xa những cuộc cãi nhau , nhất là lúc mọi người vừa từ nơi làm việc trở về , lúc đấy cả mình cũng đang điên người chứ nói gì đến phụ huynh 8-} . Còn những lúc khác , và rất rất nhiều lúc khác để thế hiện sự quan tâm của mình cơ mà em ;)
 
Hạnh phúc gd là khi mọi người ngồi cùng nhau tranh luận thậm chí cãi nhau về 1 vấn đề nào đó ! Ko nói rì nhưng cảm nhận có được những cái mà nhiều người chưa chắc đã có :D
 
@a.Híu: Rất may là chưa gặp.:D Nhưng nếu gặp thì đúng là có thể thất bại đấy chứ nhỉ.:-?
Quan hệ gia đình là quan hệ đặc biệt của XH mà, ko gì có thể thay thế đc.:(
 
Thật ra thì 1 ngày ở trường vs đi học thêm hết rồi, về ăn cơm xong bát đũa xong là vọt lên nhà học, thời gian còn lại chắc chỉ đủ chành chọe vs phụ huynh.
 
Hum nay đến nhà con cháu,nghe cuộn băng bố nó thu lại giọng nó hồi bé tí (Lớp 1 hả) vừa thấy bùn cười (vì giọng nó :)) ) vừa thấy buồn (khi nghĩ đến mình :|)

Lớp 1 thì nó và cả những đứa bạn khác vẫn đang hồn nhiên sống trong vòng tay bố mẹ,vẫn được yêu chiều như thía còn mình thì khăn gói quả mướp ra sống với bác nên chẳng bao giờ có được những cái kỉ niệm kiểu thía cả :(

Tuổi thơ của mình khi nhìn lại thì kỉ niệm về gia đình luôn là 1 ngăn để trống....... :) Tình cảm với gia đình luôn đầy nhưng mà kỉ niệm thì gần như chẳng có gì......
Vậy nên cũng chẳng biết được hạnh phúc gia đình nó là cái gì nữa :))

Giữ lại trong kí ức chỉ là những giọt nước mắt nhớ con,thương con của mẹ,những lần ba chau mày,mắt uơn ướt mỗi khi cố ngăn cản cái ý định đón con về để đi cùng ba mẹ.....Chỉ là những đêm nằm khóc ướt gối "ba mẹ ơi,con khổ quá,đón con về đi"...........
Nhưng tất cả xa quá rồi.......bây giờ ba mẹ ko còn khóc hay u phiền về mình nữa,đã quen với sự xa con rồi! Còn bản thân mình thì cũng ko còn khóc đòi ba đòi mẹ nữa,cũng quen rồi :)

Bi h lớn rồi,kể cả có sum họp với bố mẹ cũng chưa chắc đã cảm thấy hạnh phúc được như hồi bé mình tưởng tượng :-s
Lớn mất rồi,tính tình trái khoáy rồi nên chẳng thể nào ngây ngô được mãi.......

Đôi khi tự hỏi mình đã bao h cảm thấy hạnh phúc về gia đình mình chưa 8-|

Uhm...............................
Nhưng mà cả nhà mình yêu nhau,biết thế là được :)
 
Khi bố mẹ mình nói sai, mình bảo thì lại nói là mình cãi thế này thế nọ :(:(:(, những lúc đấy chỉ muốn ...
Khi bố bạn em mất, ngồi 1 mình nghĩ lại, nếu ko có bố mẹ thi` b h em sẽ ra sao :(:(:(
dù sao con cũng iu bố mẹ nhìu lém :x:x:x, bố mẹ đừng bao h bỏ con mà đi nhé :x
 
ai cũng thế cả, lúc sống cạnh nhau thì không nói nổi cảm giác của mình, đến cái lúc chia tay rồi, thì mới thấy nhớ, mới thấy yêu, như thế là quá muộn không???
có nhìu lúc ngồi mà nghĩ nếu không có ai đóa, mình sẽ thế nào??? và như thế tự dưng yêu người đó hơn cả!!!><!!^^
 
Gia đình , có những lúc đã từng không muốn quay trở lại thì cũng nên biết rằng đó là nơi an toàn nhất và là nơi có 1 niềm hạnh phúc thực sự mà có lẽ mình luôn coi thường ... Đừng để mất điều ấy ....
 
Back
Bên trên