Nhờ họp khóa, được gặp lại bạn. 2 năm không gặp, mà bạn thay đổi nhiều. Bạn trẻ ra nhiều, xinh đẹp hơn nhiều, làn da mịn màng, tóc vấn cao, gày mảnh (bạn bảo gày đi 5kg).
Bạn bảo có nhiều tin mới lắm. Ừ, thế nào mà những 2 năm không gặp. Lần nói chuyện điện thoại gần nhất cũng là hơn 1 năm trước, khi Nhung Xù về, muốn học tiếng Trung, mình alo cho bạn. Bạn nói hay đi công tác, mà lại hay đi Thanh Hóa, mấy phút điện thoại, chả có mấy thông tin…
Sau hôm họp khóa, chiều Chủ nhật, bạn hẹn đến nhà mình. Mình ngây ra, không phải bạn đến 1 mình mà những 5 mình. Bạn dẫn theo lái xe, osin (hay con gái nuôi theo lời giới thiệu của bạn), ôm trên tay 1 bé gái mũm mĩm, xinh ơi là xinh, đằng sau lại có thêm 1 anh – bạn gọi là “chồng tao”. Anh chồng – bạn đã nói đến trong cuộc điện thoại cách đây hơn 1 năm. Nhưng em bé này? Bạn sung sướng: 7 tháng. Mày không biết tao vất vả thế nào mới có được nó đâu? Tao biết 1 chút thôi, Hạnh ơi. Tao vẫn biết những cực nhọc mày đã trải qua từ khi ở Lạng Sơn về mà, tất nhiên chỉ biết sự kiện, không thể biết được bạn mình đã phải chịu đựng những gì.
Sụt sịt 1 tý. Bạn bảo: bây giờ tao định cư ở Thanh Hóa rồi, quê mùa lắm, chả có anh-téc-nét gì đâu, tao cũng không làm gì, chỉ phụ giúp công việc của chồng, và chăm con thôi, tự nhiên lại bỏ HN mà đi, mày thấy khổ thân tao không? Hôm qua gặp chúng mày thích quá. Hồi trước tao chẳng nói chuyện với mày, chẳng nói chuyện với ai vì sợ lại hỏng.
Nhớ lại hồi lớp 12, thế nào không phải là Hoài Anh, không phải là Lệ Nhung có người yêu đầu tiên trong lớp, mà lại là bạn – Hạnh Mèo ngố nghế, bạn tự gọi mình thế. Hoặc chúng nó có mà không khoe, còn bạn, hồn nhiên, ngày nào cũng kể, từ khi gặp anh chàng “Lê Duy Ứng” ấy. Gọi là LDƯ vì anh họa sỹ/hay điêu khắc gì đó, mắt bị “lệch tâm”, nên phải vào viện mắt, lại nằm đúng cạnh giường bố bạn, ngày nào cũng gặp bạn đến chăm bố
Cứ giờ ra chơi là cả lớp xúm xít quanh bạn “thế nào? Hôm qua thế nào? Đi chơi đâu? Nói chuyện gì? Thế đã hhhhh…ôôôn chưa?”. Đấy là những ngày đặc biệt yên tĩnh của 12N2, ra chơi không hò hét, nhảy nhót ngoài hành lang, lại im thin thít ở trong lớp
Tường thuật chi tiết vụ tình yêu, mấy ngày sau bạn lại tường thuật tường tận vụ chia tay kéo dài mấy ngày, và nhận vô khối lời khuyên các kiểu của cả lớp, vốn cũng chả khôn gì hơn bạn
Hết cấp 3 bạn khác cả lớp, có 1 cuộc sống nhiều thử thách hơn, nhiều thăng trầm hơn. Bây giờ bạn có 1 người chồng yêu bạn, có 1 công chúa xinh xắn, một cái “nhà quê mùa” như bạn gọi – vườn rộng 6ha, một công việc phụ giúp chồng – biết làm gì không? – làm nhà máy thủy điện
cổ đông lớn. Mắt bạn cười lấp lánh.
Hạnh ơi, chúc mày luôn hạnh phúc.