Giao lưu với thí sinh Miss HAO_SBD 11 (Mi Vân), 12 (Anh Thư)

Bùi Mạnh Hưng đã viết:
Vui mừng vì những bài viết ủng hộ, đau đầu vì những bài viết phản diện ( cứ cho là Thư ignore đi); liệu bạn có bắt đầu cảm giác được sự thật phũ phàng của xã hội hay là điều này đã được Thư dự liệu sẵn rồi

Chào bạn Hưng :D.

- Chuyện những bài viết ko có thiện cảm, có gì đâu mà "sự thật phũ phàng của xã hội" hả ấy 8-} 8-}, nói thế nghe đao to búa lớn quá, xã hội còn nhiều sự thật phũ phàng hơn nhiều :p.

- Điều này là một lẽ rất tự nhiên và thường tình thôi, làm gì có cái gì hoàn hảo? Đền như Bao Công còn có kẻ xúc xiểm, ghen ghét, huống chi là tớ, một người bình thường cũng nhiều khuyết điểm như bất cứ ai ;). Nhất là trong vấn đề này, là vấn đề nặng về tình cảm, cảm xúc con người, làm sao tránh khỏi chuyện yêu/ ghét khác nhau ;). Tớ đã dự liệu từ trước rồi, bởi vì chính bản thân tớ cũng trải qua chuyện bị nhiều người nói những điều ko tốt về mình nhiều rồi, nên lại càng hiểu là tình huống thế này ko thể tránh khỏi. Vấn đề ở đây là bản lĩnh của mình thôi ;). Ko thể ngồi mãi trong cái bọc an toàn nhìn thế giới qua lăng kính, và một khi đã phá vỡ cái bọc ấy để ra ngoài thì ko thể hi vọng là sẽ ko có những va chạm ;). Làm thế nào để vẫn luôn là chính mình, vẫn giữ được niềm tin vào những gì mình đã làm cũng như những giá trị khác mới là điều quan trọng ;).

- Và xã hội cũng công bằng lắm, họ sẽ lắng nghe và vỗ tay trước công bằng và sự thật ;).
 
Nguyễn Nguyên Phương đã viết:
To em Thư: Em thích được gọi tên là Anh Thư hơn hay gọi là Bảo Thư hơn? Chị hơi tò mò 1 chút, ko biết tại sao mọi người lại gọi tắt tên em là Bảo Thư mà ko phải là Anh Thư :p :D

- Em thích được gọi là Bảo Thư hơn chị ạ :p. Có thể là do nghe quen, cũng có thể là do em thích chữ "Bảo" trong tên của em. Nó nằm ở đó là có lí do của nó. Em sinh ở Bulgaria, tên phiên âm tiếng Hán của Bulgaria là "Bảo Gia Lợi", thế nên bố mẹ em lấy chữ Bảo trong từ ấy đặt vào sau họ của em để kỉ niệm nơi em đã ra đời ;).

- Về sự tích tại sao em lại "bị" gọi là Bảo Thư chứ ko phải Anh Thư thì là thế này: hồi cấp 1 các cô giáo đều gọi em là Thư hoặc Anh Thư chứ ko ai gọi là Bảo Thư cả. Nhưng lên cấp 2, cô Trần Nga chủ nhiệm lớp em gọi là Bảo Thư để phân biệt với 2 bạn Anh Thư còn lại trong lớp. Thế là từ đó, ai cũng gọi em là Bảo Thư, cho đến tận bây giờ ạ :p.

- Câu hỏi dễ thương quá chị Phương ui :x.
 
Lương Kiến Quốc đã viết:
:x nhìn BT cute thật, bài giới thiệu lại còn cảm động nữa chứ... :((
Anh thấy em cũng là người biết sắp xếp thời gian đấy chứ nhỉ? vừa học như thế, có học bổng, vừa chơi tennis lại vừa trả lời trên 4rum, thật là 1 con người của công việc.
ANh chỉ muốn hỏi em 1 câu nhỏ là em dành bao nhiêu thời gian/ ngày cho HAO thế vì chắc HAO gắn bó với em lắm mà? Tại anh cũng thấy em viết ở nhiều box khác nhau, lại lượng thời gian viết bài nữa. Một lương bài viết đáng kể đấy chứ :D
Anh thấy em thường ol vào sau buổi ăn trưa và tối nhỉ? :) Mỗi lần chừng 2h thì phải. Ban đêm thì có nhiều hơn chứng tỏ là HAO gắn bó với em lắm đúng ko?
Cuối cùng cũng chúc em ngày càng gắn bó với HAO, đừng đánh mất nó vì những gì ko đâu em nhé. ;)

Em chào anh Kiến Quốc ạ (vận động viên bóng bàn tuyển quốc gia? ;;) ;;) :p),

- Trước hết em cảm ơn anh vì những lời khen anh dành cho em ạ ;).

- Về câu hỏi của anh dành cho em, vâng, đúng là em vô cùng gắn bó với HAO. Trước khi em xa nhà, em hầu như chả bao giờ lên HAO, dù cũng ccos user & pass rồi. Em hoàn toàn chẳng hề biết gì đến một thế giới trên mạng vô cùng phong phú, đa dạng, bổ ích và cũng rất giàu tình cảm của gia đình HAO. Nhưng từ khi sang bên này, cuộc sống quanh quẩn chỉ có học và lên mạng (mãi gần đây em mới chơi tennis), em đến với HAO và khám phá ra tất cả những điều trên. HAO với những người bạn mới như chú Tống Minh Tuấn, bạn Hiếu Minh, em Thủy, em Khoa, em Mai Trang, sễp Hoàng Vũ, toàn bộ VC, CLB Điện ảnh... đã trở thành nguồn động viên cho em trong suốt 9 tháng qua. Nhờ có HAO một phần mà em luôn cảm thấy như quê nhà ko xa xôi đến 16 nghìn dặm như vậy, bởi một khi vào HAO, em lại nói tiếng Việt, ở giữa một cộng đồng người Việt ấm áp yêu thương ;). Vì thế mà em rất yêu HAO, và muốn sự gắn bó với HAO ko chỉ dừng lại ở những năm tháng đi học này, mà cả về sau, khi em lớn, có việc làm, có gia đình... Mong sẽ luôn hội ngộ với mọi người :x.

- Một ngày em vào HAO có lẽ khoảng 2 tiếng. Thực ra cũng ko phải hoàn toàn làm việc trên HAO, mà là em để cửa sổ HAO đó, vừa làm việc, thỉnh thoảng ngó qua xem có gì hay ko...

- Cảm ơn anh vì những lời chúc rất chân thành ạ :). Em có lời nhắn cho anh: qua đợt spring break vừa rồi, em có được quen biết thêm nhiều anh đến từ trường Petrus Kí Lê Hồng Phong của anh ạ ;). Em có một cảm nhận chung là các anh Lê Hồng Phong rất chân thành, tốt bụng, và rất dễ thương. Thực sự là tất cả các anh vô cùng hiền, em rất có cảm tình ạ ;). Qua bài post của anh, em thấy anh cũng là người như thế (em nói đúng chứ ạ :p). Em mong có thể biết thêm về trường anh, một ngôi trường rất giàu truyền thống và thành tích của các tỉnh phía Nam ;).
 
chào bạn Bảo Thư,
mình đã đọc hết qua những phần bạn trả lời và rất khâm phục sự lanh lợi qua từng câu, nó dường như là 1 sản phẩm ko có bất kỳ sai sót gì hết. cũng như những người mến mộ khác, mình cũng muốn đặt vài câu hỏi để có thể biết thêm về bạn và cũng là cơ hội để học hỏi thêm nữa, đâu phải ai ở tuổi 18 có được khả năng và suy nghĩ như bạn ;)
dự định của bạn trong tương lai, cũng giống như những du học sinh khác, là sẽ trở về giúp đất nước xây dựng lên thêm vững mạnh. Nhưng có nhiều người cho rằng xã hội vn còn quá nhiều những rào cản: sự ghen ghét trong công sở, tính cạnh tranh ko công bằng, nạn hối lộ và những tệ nạn khác. Chính phủ bị coi là ko mở đường cho những công dân như bạn trở về giúp đất nước. Bạn có sự chuẩn bị nào khi phải đối mặt với khó khăn này?

Bước về từ một môi trường hoàn toàn khác, chưa kể thời gian đã sống và làm việc tại Mỹ hay những nơi khác trên thế giới có lẽ sẽ là một bước ngoặt lớn khi bạn quyết định trở về vn. mỗi người một ý kiến, mình mong sẽ được nghe ý kiến thành thực nhất từ bạn.
Thanks ;)
 
Tôn Hiếu Anh đã viết:
Xin chào Anh Thư tôi xin phép được đặt ra vài câu hỏi giao lưu với bạn:
Tại sao ở bài giới thiệu về mình bạn dùng cách viết như diễn tả về cảm xúc của mình vậy.Giả sử có người cho rằng bạn đang đóng kịch và viết những đoạn văn nhằm tạo dựng một sự thương cảm cho mọi người? Và đây không phải là một profile thực sự mà là một cách Marketting cho mình.Giả sử có những miệng lưỡi chua ngoa hơn nói rằng nếu định đưa cả chính trị vào rồi, thù Mỹ thì còn bước chân sang Mỹ học làm gì hay viết vào chỉ để tăng thêm vẻ hoành tráng??? Câu hỏi này toàn là giả thiết vì muốn tìm hiểu thêm về bạn thôi.Chân thành cảm ơn bạn nếu bạn trả lời câu hỏi của tôi
Thêm nữa bạn có dự định về Vn hay không? Và khi về vn bạn định làm gì? Nếu bạn ở lại Mỹ liệu thế có phải là yêu nước không
Tôn Hiếu Anh

Chào anh Hiếu Anh ạ (ko dỗi em thật chứ ạ :p),

- Việc em dùng lối diễn tả cảm xúc trong bài giới thiệu có 2 lí do:
Thứ nhất, là bởi em là người coi trọng tình cảm, sống hay suy nghĩ nhiều. Vì thế một bài giới thiệu đi vào nội tâm như thế nói lên chính xác con người em. Yêu cầu của nó là "giới thiệu về bản thân" phải ko ạ, thế nên càng lột tả chính xác những đặc điểm của mình thì càng đạt yêu cầu, đúng ko anh ;).​
Thứ hai, em ý thức được rằng viết lách là một mặt mạnh của em, và em tự tin về điều đó. Vậy tại sao lại ko khai thác mặt mạnh của mình nhỉ? ;).​

- Việc anh nói có người cho rằng em đóng kich nhằm tạo dựng lòng thương cảm, thì như anh thấy đấy, điều đó cũng đã xảy ra, với những ý kiến như của anh Thành và anh Lộc ;). Có điều, ta có cần phải chú ý đến tất cả những lời người khác nói về mình ko nhỉ? Ko có một tì vết nào khó lắm anh ạ ;). Khi tấm lòng mình chân thành, mình hiểu rõ điều đó, và những người yêu quý mình thật lòng, và có cái nhìn khách quan, trung thực cũng sẽ hiểu điều đó. Còn những người muốn giữ cái nhìn bảo thủ và phiến diện thì liệu có đáng nghĩ tới ko nhỉ? ;) Cuộc đời này thật quá ngắn để suốt ngày suy nghĩ về những lời đàm tiếu, những lời thị phi. Cái gì đúng thì nó vẫn cứ đúng thôi anh ạ ;).

- Chuyện những gì em nói bị coi là ko thực, hì, em ko ngu ngốc đến thế đâu anh ạ. Ở trên HAO có ko dưới 10 người bạn biết rõ hoàn cảnh gia đình em là như thế nào, em viết những điều giả dối chắc sẽ bị lật tẩy trong vòng 10 phút kể từ sau khi post ;). Hơn nữa, danh dự của em là như thế nào chứ? Để đạt được tất cả những thành quả này đâu có đơn giản, chẳng lẽ đi làm một việc ngu ngốc như thế để đánh bóng bản thân trong chốc lát để rồi phá bỏ công sức bao năm qua để dành được sự tôn trọng của mọi người? ;).

- Về chuyện nếu có ai đó nói là em cố tình đưa chuyện chính trị vào làm gì, ghét Mĩ sao còn sang Mĩ... Ý kiến này là một trong những ý kiến dễ phản bác nhất ;), bởi lẽ nó ko dựa vào lập luận, mà là dựa vào suy diễn một chiều cộng với công kích cá nhân :). Thứ nhất, em sẽ hỏi người đó chỉ ra em nói là em ghét Mĩ ở chỗ nào? Liệu người đó có thể trích dẫn ra được ko nhỉ? Và nếu có lập luận là những gì em nói chứng tỏ em ghét Mĩ, thì lại càng vô lí. Bất bình với việc mình bị phân biệt đối xử, hình ảnh dân tộc mình bị nói sai lạc... mà gọi là "ghét Mĩ" sao? Đó là những phản ứng của mình với những tiêu cực còn tồn tại trong xã hội của họ, chứ ko phải là những ghét bỏ với nước Mĩ.

- Em sang Mĩ học là vì cái hay cái đẹp của họ, chứ ko phải vì những điều đó ;). Chẳng hạn, ý thức cộng đồng (common sense) của họ rất cao. Tuyệt nhiên em chưa thấy biểu hiện "cha chung ko ai khóc" như trong xã hội ta. Đường phố sạch sẽ bởi ko ai vứt rác ra đó, mọi dịch vụ được tiến hành nhanh chóng bởi mọi người tự động xếp hàng chứ ko chen lấn xô đẩy, học hành thi cử rất công bằng bởi ko ai quay cóp, ko làm được thì đứng lên đi về luôn... Thêm vào đó, sự tự tin của người Mĩ cũng là một điểm rất đáng quý.

- Về chuyện có quay lại VN hay ko, em đã trả lời ở trên cho một anh khác (anh Phạm Quốc Anh thì phải), anh xem lại hộ em nhé ;). Nếu ở lại Mĩ làm việc, đó cũng chỉ là vì điều kiện ko cho phép trở về VN, ko thể nói là ko yêu nước được? Đương nhiên nếu được về nước thì sẽ có thể đóng góp cho đất nước thuận lợi hơn. Nhưng nếu ko thể về được (vì lí do gia đình, công tác, chế độ...) thì vẫn có thể đóng góp cho đất nước từ hải ngoại. Chẳng lẽ cứ ở trong nước mới là yêu nước? Nếu vậy thì em đã chẳng nên đi nước ngoài học từ đầu làm gì, ở nhà học đại học trong nước chứng tỏ lòng yêu nước còn hơn, phải ko anh? ;)

Hi vọng đã trả lời những câu hỏi của anh. Cảm ơn anh nhiều ạ ;).

- Còn đây là lời nhắn cho anh Hiếu Anh ạ: em rất kính trọng ông nội và bố anh, :) có lẽ ông nội anh, bố anh cũng như gia đình anh cũng phần nào biết ông nội em đấy ạ :). Ông nội em là Nguyễn Thất, trước là Viện trưởng Viện E. Cùng làm trong ngành Y, bà nội em cũng hay kể chuyện ngày xưa nhà em rất biết nhà anh ạ :). Cho em gửi đến gia đình anh những lời chúc chân thành nhất, mong ông nội và bố anh, những con người vĩ đại của ngành Y Việt Nam yên nghỉ trong bình an :).
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lê Thu Quỳnh đã viết:
Hic, nào thì tự nhiên có hứng hỏi 2 em gái trẻ trung xinh xắn Mi Vân với cả Bảo Thư nào ;).

1. Các em tham gia HAO để làm gì ? Em nghĩ mục tiêu của hiệp hội học sinh H-A-O ra đời nhằm mục đích gì :)

2. Các em xinh xắn, nổi tiếng, các tính, được nhiều người ngưỡng mộ. Các em đi học, giúp đỡ gia đình, kiếm học bổng, rồi chơi thể thao, chơi nhạc.... Rất hay, rất tốt và bổ ích. Nhưng các em đã nghĩ sẽ làm gì để giúp đỡ xã hội nhiều hơn chưa ?

(+ Ví dụ em Thư có thể thành lập một hồi du học sinh VN bên Mỹ để giúp đỡ cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn ở VN
+ Hay em Mi Vân có thể nhờ những mối quan hệ của mình để quyên góp sách vở, quần áo, tiền... cho các em nhỏ vùng sâu vùng xa.... )

(tạm thế đã, hy vọng các em trả lời thật với suy nghĩ của mình :) )
:x

Chào chị Quỳnh ạ ;),

- Trước hết em đính chính là việc em nói chị là "bô lão đáng kính" hoàn toàn là nói đùa cho vui, ko hề có ý gì ko hay với chị ;). Em nghĩ bản thân chị đọc bái đó của em, cũng thấy từ đầu đến cuối là giọng nói đùa vui vẻ, vì em thấy topic đang "nóng quá", muốn viết một bài như thế để hạ nhiệt độ thôi mà ;). Chị đừng suy nghĩ gì nhé, và cũng đừng nghe những lời nói ko chính xác từ những người khác mà cho rằng em có ý gì ;). Chính những người cho rằng em có ý gì mới đáng xấu hổ :).

Bây giờ em trả lời câu hỏi của chị:

- Câu hỏi thứ nhất về việc tại sao em gia nhập HAO, em đã nói rất nhiều trong những bài trả lời khác, chị Quỳnh chịu khó xem lại hộ em nhé ;). Các anh các chị các bạn các em, ai cũng có thể hỏi em được. Nhưng phàn trả lời chỉ có mình em đảm đương thôi, nếu cứ lặp lại những câu trả lời, em sẽ bị quá tải, ko thể nào đủ thời gian trả lời hết được, và thế là lại bị mọi người "dỗi ko thèm chơi với em nữa" như anh Hiếu Anh :p. Thế nên chị thông cảm hộ em nhé ;).

- Về việc làm gì giúp ích cho xã hội, em thấy có câu nói này của Bác rất đúng: "Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình" ;). Trong trường hợp này nó có nghĩa là em thấy việc gì vừa sức mình thì làm thôi chị ạ. Ý tưởng lập hội du học sinh VN ở Mĩ để giúp những em nhỏ có hoàn cành khó khăn ở VN nghe rất hay, nhưng nó ko thực tế ;). Trước hết có một thực tế này mà mọi người nên thẳng thắn nhìn nhận: phần lớn du học sinh ở nước ngoài ko phải là dư giả về tài chính ;). Bởi lẽ phần lớn đi du học là vì có học bổng, chứ gia đình ko có điều kiện chu cấp những số tiền khổng lồ như thế. Phần lớn là đi học vì sức học, vì sự phấn đấu chứ ko phải khả năng vượt trội về tài chính. Những người như bọn em đều phải vừa đi học vừa đi làm, vật lộn giành điểm cao để học bổng được đều hàng năm, tóm lại là chu cấp tài chính cho chính việc học của mình cũng đã đủ gánh nặng. Vì thế nếu lập hội giúp đỡ trẻ em khó khăn trong nước, nhiệt tình có, tinh thần có, nhưng tài chính thì sao? Làm việc gì cũng phải thực tế chị ạ.

- Vả lại, những học sinh như bọn em, bản thân học tốt, tích lũy kiến thức, tự lo được cho bản thân ko đặt gánh nặng tài chính lên vai bố mẹ, tức là đã hoàn thành bổn phận của mình và giúp ích cho xã hội rồi đấy chị ạ ;). Chứ nêu bây giờ học còn chưa xong, ôm đồm những việc ấy rồi việc học hành ko được chu đáo thì có ai khen ko ạ ;). Bản thân việc mỗi cá nhan hoàn thành bổn phận của mình đã là làm việc có ích cho xã hội, quan điểm của em là như vậy ;).

- Còn đương nhiên, nếu hoàn thành trách nhiệm của mình mà vẫn còn khả năng, điều kiện để làm thêm những hoạt động nhiều ý nghĩa như chị nói, thì chắc chắn em sẽ làm ;). Nhưng có điều, nếu một học sinh như em, tập hợp du học sinh bên này lại làm một tổ chứ phi lợi nhuận tình nguyện tư vấn, hướng dẫn những học sinh ở Việt nam mong muốn được đi học tại nước ngoài thì sẽ hợp lí hơn chị ạ ;). Bởi đó là lĩnh vực bọn em có kinh nghiệm cũng như khả năng nhất. Chứ nếu nói là "giúp đỡ trẻ em khó khăn ở trong nước" thì xa vời và ko thực tế ạ ;).

Hi vọng trả lời câu hỏi của chị Quỳnh rồi ạ. Em chào chị :).
 
anh Nam đã viết:
Anh ko đồng ý lắm về việc này. Anh cũng đã từng học trường tư, bạn anh ( người Việt) cũng có nhiều đã từng học trường tư cả ở Anh và Mỹ. Thế nhưng chưa gặp phải chuyện này bao giờ.

Có lẽ là tùy người thôi em ạ. Chắc em phải thế nào thì bọn nó mới như thế chứ.

Chúc em may mắn hơn trong trường.

p/s: còn việc thời gian online của em anh đọc mà thấy buồn cười quá, nếu thật sự liệt kê chi tiết ra thì sẽ có rất nhiều mâu thuẫn ( có lẽ tốt nên khoe còn xấu nên dấu nhỉ).

Chào anh ạ :),

- Hì, việc anh bảo ko đồng ý, em mới thấy là bất hợp lí đấy ạ :). Như lời anh Mai Thanh Hà và chị Hà Anh đã nói ở trên, em xin được trích dẫn lại: "việc gì ko xảy ra với mình, hay những người xung quanh mình; ko có nghĩa là nó ko xảy ra với những người khác, ở những nơi khác". Mong anh hiểu câu này ạ ;). Hơn nữa, bạn của anh có đi học ở những trường trung học tư của Mĩ ko ạ. Nếu chỉ là trường tư đơn thuần thì, hì, quả là một sự so sánh vô cùng khập khiễng anh ạ :). Bởi vì ngay cả trường đại học tư của Mĩ cũng hoàn toàn khác, bởi background của những học sinh theo học đa dạng hơn nhiều nên quan điểm cũng cởi mở và thống thoáng hơn đáng kể, và phần lớn cũng có financial aid nên chuyện kì thị do giàu nghèo rất hiếm ;). Chỉ có ở những trường trung học tư, nơi mà hầu như ko cấp học bổng, muốn vào học phụ huynh phải trả những số tiền khổng lồ thì mới có thực tế ấy ;).

- Chuyện giờ giấc của em. Em xin được nói thẳng là trong con mắt em, nam nhi đại trượng phu là những người nghĩ lớn, làm việc lớn, ko vụn vặt, chẻ hoe. Chuyện soi xét vào bài post của người khác để nói rằng nó vô lí từ những cái lặt vặt có phải là ý chí nam nhi ko anh? :) Hơn nữa, em đi nói dối trong mấy việc ấy làm gì nhỉ? Em thật sự ko thấy chút ý nghĩa nào trong đó cả :).

- Và câu nói của anh "có lẽ tốt nên khoe còn xấu nên dấu nhỉ", em ko hiểu ý anh :). Cái gì tốt và cái gì xấu ở đây ạ? Và cái gì phải "dấu" ạ? Em thấy em tham gia cuộc thi này, từ đầu đến cuối đều rất đàng hoàng, ko làm việc gì khuất tất, đáng xấu hổ mà phải "dấu". Em yêu cầu từ anh một lời xin lỗi chính thức :). Em ko chấp nhận những lời nói xuyên tạc bôi nhọ bản thân mình :).
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lưu Công Thành đã viết:
Không ngờ mấy câu hỏi vô tình của mình lại động chạm đến thế! Không hỏi thêm em Bảo Thư bất cứ điều gì nữa nhé :)

Chào anh Thành :),

- Vấn đề ko phải là "ko hỏi thêm em Thư bất cứ câu gì nữa" hay là "anh sợ em quá rồi" như anh nói ;). Những câu hỏi với thiện chí em đều rất hoan nghênh. Nhưng thái độ phiến diện, suy diễn một chiều thì ko :). Nếu anh hỏi em với thái độ công bằng và khách quan thì chả có vấn đề gì cả, em chưa hề nói là anh ko được quyền hỏi em nữa, cũng như em sẽ ko nghe anh nói ;). Em chỉ nói rằng những câu hỏi ko phù hợp với cuộc thi và với tinh thần cuộc thi em sẽ ko trả lời :). Chuyện nào đi chuyện nấy anh ạ :).
 
em BT:
1. How are you different from other candidates in this contest?
2. What are your TWO greatest weaknesses?

Again, if possible, please answer in English :)
 
cảm ơn em đã thăm hỏi hóa ra anh và em đều ở gia đình có truyền thống Y học và đều thích viết văn.Chúc em thành công nhé .Cố gắng giữ bình tĩnh trong mọi lúc nhất là khi trở thành người nổi tiếng và mũi để tấn công của thiên hạ hì hì như là Hoa hậu hay Á hậu ấy em ạ.Thêm nữa anh sẽ gửi "tặng" em các câu hỏi ứng xử sau nhé.Take care
 
Nguyễn Bảo Anh Thư đã viết:
Chào chị Quỳnh ạ ;),

- Về việc làm gì giúp ích cho xã hội, em thấy có câu nói này của Bác rất đúng: "Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình" ;). Trong trường hợp này nó có nghĩa là em thấy việc gì vừa sức mình thì làm thôi chị ạ. Ý tưởng lập hội du học sinh VN ở Mĩ để giúp những em nhỏ có hoàn cành khó khăn ở VN nghe rất hay, nhưng nó ko thực tế ;). Trước hết có một thực tế này mà mọi người nên thẳng thắn nhìn nhận: phần lớn du học sinh ở nước ngoài ko phải là dư giả về tài chính ;). Bởi lẽ phần lớn đi du học là vì có học bổng, chứ gia đình ko có điều kiện chu cấp những số tiền khổng lồ như thế. Phần lớn là đi học vì sức học, vì sự phấn đấu chứ ko phải khả năng vượt trội về tài chính. Những người như bọn em đều phải vừa đi học vừa đi làm, vật lộn giành điểm cao để học bổng được đều hàng năm, tóm lại là chu cấp tài chính cho chính việc học của mình cũng đã đủ gánh nặng. Vì thế nếu lập hội giúp đỡ trẻ em khó khăn trong nước, nhiệt tình có, tinh thần có, nhưng tài chính thì sao? Làm việc gì cũng phải thực tế chị ạ.

so far chị thấy em là trả lời có bản lĩnh nhất hehe ...

nhưng hỏi em một tí thế này...

chị thất việc em nói thất cái gì vừa sức mình thì làm là rất đúng thôi.... nhất là học sinh thì có priority..

Nhưng có cái bạn bè chị chẳng hạn người canada đều là học sinh low-income cả ( nhiều người còn nghèo hơn cả học sinh quốc tế on scholarship nên sông còn không du giả bằng mình) rồi phải vừa học vừa làm vất vả chẳng kém gì mình nhưng họ không ngại ngần tham gia giúp bọn chị tổ chức làm bake sale (tự nướng bánh rồi bán quyên tiền) ủng hộ nạn nhân Tsunami chẳng hạn... vậy tại sao em nghĩ là không thể?

Đúng là mình là học sinh quốc tế thì có khó khăn của mình nhưng chị nghĩ mình cùng nên be in other people's shoes để thấy học sinh Mĩ hay Canada cũng có khó khăn của họ. Và nếu họ có thể nhiệt tình và khả năng làm từ thiện bên cạnh việc học hành và làm thêm thì không có lí gì mình không thể...có lẽ mình chưa có đủ willingness, sự năng động hoặc còn hơi underestimate bản thân chăng?

tất nhiên em không cần lập hội này hội nọ vì có thể mất thời gian nhưng những hoạt động từ thiện nho nhỏ thì chắc không quá khó vì em có thời gian để tham gia tennis và trả lời HAO dài thế kia mà ;)

bạn bè chị ở bên này và ở Việt nam tham gia làm tình nguyện có những người rất giàu, có những rất nghèo chẳng dư giả gì...tình nguyện là chuyện willingness, là vượt qua selfishness, chứ không nên bị determined bởi tài chính cá nhân,, em có nghĩ thế không?

Có câu nói thế này " if you have nothing to give when you have a penny you will not have anything to give when you are a millionaire either".Em nghĩ thế nào về câu này?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đinh Tiến Thành đã viết:
@ Em Bảo Anh Thưa :
Thấy em nhiệt tình trả lời câu hỏi ghê,câu trả lời nào cũng dài. Chắc em sẽ dành được giải người được cảm tình nhiều nhất. Qua mấy bài viết, thấy em học giỏi văn và lại thích nghiên cứu về kinh tế. Muốn giỏi văn thì mình phải có đôi chút lãng mạn chứ nhỉ. Để có thể cảm nhận được vẻ hay, vẻ đẹp của thi ca. Còn kinh tế thì như người ta thường nói "thương trường như chiến trường". Em nghĩ thế nào về điều này. Nó có mâu thuẫn không? Nếu em phải đối mặt với bạn bè, người thân trên thương trường thì sao nhỉ ?

Ấn tượng nhất về bài viết dự thi của em là tính tự hào dân tộc. Anh thấy rất vui cho tương lai của nước mình nếu du học sinh nào cũng nghĩ được như em, cũng thấy tự hào về quê hương, về dân tộc mình. Nhờ em anh mới biết về bài "Lòng yêu nước" của I-li-a Ê-ren-bua. Bài đó hay lắm. Không hiểu sao hồi trước chưa hề nghe nói đến bài này nhỉ ?

Em chào anh Thành ạ ;),

- Đầu tiên em xin được "nghiêm khắc phê bình" anh vì đã viết sai tên của em ạ b-). Em là Nguyễn Bảo Anh Thư chứ ko phải Nguyễn Bảo Anh Thưa đâu bác ạ [-x. Bác sửa lại hộ em cái, em rất là ko thích cái tên do bố mẹ đặt cho mà em rất trân trọng bị viết nhầm ạ b-). Biết là anh type nhầm thôi, nhưng nó là tên em nên em yêu cầu cái này, anh sửa hộ em nhé :D.

- Về câu hỏi của anh, em thấy vô cùng thú vị, chính em đã tự hỏi mình câu này rất nhiều lần ;). Em thấy trong con người em có cả 2 niềm đam mê: lãng mạn, đi vào chiều sâu, thích cuộc sống tình cảm, ưa sự quan tâm chăm sóc, thích nghe những lời nói dịu dàng...nhưng bên cạnh đó, em cũng rất thích những sắc sảo trong công việc, những tính toán hợp lí, sự thực tế và tư duy logic của Kinh tế học. Nếu nghe thì có thể thấy hai điều này là mâu thuẫn, nhưng trong bản thân em vẫn tồn tại hai điều ấy anh ạ ;). Có lẽ, đầu óc tập trung, sự chính xác tỉ mỉ là dành cho những lúc trên lớp, hay cho công việc của em sau này. Còn sự lãng mạn, tình cảm, có lẽ là dành cho gia đình, người thân, và "người đặc biệt" anh ạ ;).

- Nếu như có phải đối đầu với bạn bè, người thân trên thương trường, em sẽ cố gắng tìm ra giải pháp thích hợp nhất để vừa hoàn thành công việc vừa tránh tổn thương tình cảm ;). Còn nếu như ko thể làm khác được, bắt buộc phải hi sinh một trong hai, có lẽ em sẽ suy nghĩ dựa trên mức độ tình cảm với người bạn/ người thân đó. Nếu như tình cảm thật sự sâu nặng, em sẽ hi sinh quyền lợi kinh doanh của mình :). Còn nếu như cũng chỉ là quen biết sơ sơ, hoặc là tình cảm cũng ko mặn mà lắm, em sẽ đi theo con đường của mình ;).

- Bài "Lòng yêu nước" của I-li-a Ê-ren-bua có trong sách giáo khoa hồi em học cấp 2 đó anh, em ko còn nhớ lớp nào và cụ thể là sách nào trong 2 quyển: Văn học hay Tập làm văn nữa :-?. Hồi ấy đọc thấy hay quá, lại thêm cô chủ nhiệm em giảng văn hay tuyệt vời nữa, em cảm nhận bài văn ấy bằng tất cả cái nhiệt tình của một học sinh chuyên Văn :).

Em hi vọng đã trả lời câu hỏi của anh ạ. Cảm ơn anh vì những lời khen ;).
 
à còn một cái nữa hehe.. chị cũng đồng ý với em là có rất nhiều discrimination khi mình là học sinh nước ngoài.. nhưng không phải tất cả mọi người đều như nhau,...mình cũng cần tránh "generalization" để không tự cô lập mình...em có nghĩ thế không?
 
Nguyen Tra My đã viết:
To Bảo Thư:
Tớ ko biết Thư nhưng vẫn nhớ mặt vì hồi lớp 9 đã sang bên NSL dự hội thảo về thi viết thư UPU. Tớ nhớ hôm đấy Thư là người đầu tiên lên đọc thư. Bức thư rất cảm động, kể về tình bạn của Thư với một bạn trai người Iraq. Trong lúc đang đọc thì Thư đã khóc (khi ấy tớ đoán là vì xúc động quá). Tuy nhiên sau đó, một học sinh khác cũng học NSL lên đọc thư cũng đã khóc. Bức thư của bạn này khá là xúc động, viết cho anh trai đã mất trong vụ 11/9 (Nếu tớ nhớ ko nhầm thì ko có người VN nào thiệt mạng trong vụ 11/9). Người thứ ba lên cũng tỏ ra rất xúc động khi đọc thư , hình như vào hồi cuối cũng khóc nốt)
Thư có thể cho tớ hỏi: "Người bạn Iraq được nhắc đến trong thư có thật ko?"
Nếu thấy câu hỏi này quá đi sâu vào chuyện riêng thì Thư có thể bỏ qua, tớ ko có ý kiến gì. Tuy nhiên đây là điều tớ đã thắc mắc ngay từ đầu buổi hội thảo.

Chào ấy ;),

- Trước hết tớ đính chính rằng thông tin ấy nói ở trên là có nhầm lẫn ;). Bài thi UPU đó tớ viết về một người bạn người Afghanistan chứ ko phải người Iraq, mong ấy thẩm tra lại thông tin ;).

- Thứ hai, đó là người bạn tớ quen từ hồi còn ở Bulgaria, về sau thỉnh thoảng vẫn liên lạc với gia đình họ, nhưng sau này, đến cuộc chiến của Mĩ ở đó thì mất hết thông tin.

Chuyện này khá riêng tư, tớ ko nói thêm gì nữa nhé ;). Mong ấy hiểu. Cảm ơn vì đã quan tâm đến bài dự thi của tớ ;).
 
Nguyễn Diệu Hương đã viết:
@ Bảo Thư: bây giờ mới đọc bài của em, viết hay quá :) Không hổ danh chuyên Văn Ngô Sĩ Liên :*
Có mỗi một chỗ chị thấy khó hiểu, . Rồi trong bài giới thiệu thì giáo viên có ý là "cộng sản là những kẻ khát máu." Không biết chị có hiểu sai ý của em không? Vì bây giờ em đang học Pentz đúng không? Thực sự chị rất quý P. và ông ý có cảm tình với VN và cũng rất fair khi nói về chiến tranh Vietnam. Còn nếu em học Lowe thì quả thực đấy là người tốt bụng nhất ở Suffield. Rồi bọn học sinh ở đó giàu có này nọ, chị đồng ý. Nhưng chỉ một vài đứa có laundry service, nhiều đứa cũng biết tiết kiệm lắm em ạ. Chị chỉ không muốn người khác có cái nhìn sai về môi trường ở Suffield, em hiểu chứ? ;)

Còn anh nào đó vặn hỏi làm sao việc học ở Suffield lại nặng như thế thì em không nghĩ là Bảo Thư phóng đại lên đâu. Hơn nữa chơi thể thao cũng là bắt buộc ở trường chứ ko phải còn nhiều thời gian rảnh mà đi chơi tennis.

Chúc em gái may mắn nhé ;)

Chị Hương :x, đồng hương Ngô Sĩ Liên của em :x.

- Chuyện giáo viên nói về Vietnam War, ko phải Pentz mà là Cohen nói chị ạ ;). Trong một giờ học hồi Winter term, Cohen có nói đến một vấn đề gì đó, em ko còn nhớ nữa, nhưng tự nhiên đưa ra câu này làm ví dụ: "Do you know how brutal and ruthless the Viet cong were?" Vậy chị còn cách hiểu nào khác với câu nói này ko ngoài ý em đã nói "Việt cộng là những kẻ khát máu" ạ :). Còn Pentz thì khác rồi, em học với Pentz 2 lớp, và cảm thấy vô cùng may mắn vì được như thế :). Chưa có giáo viên nào inspiring như Pentz, hiểu biết rộng, thông minh, hài hước, nhiệt tình (nói to làm em buồn ngủ cũng ko ngủ gật được :p). Thật sự Pentz là giáo viên em kính nể nhất ở Suffield ;).

- Với cả sao chị gái lại nói là "trong suốt cả topic, em có ý nói giáo viên ở Suffield có định kiến về Vietnam War", em có nói thế bao giờ đâu chị ;). Em chỉ nói trong bài viết về câu nói của Cohen, trong Sgk của họ có hình vẽ to đến nửa trang giấy cảnh tàn sát đồng bào mình trong chiến tranh, và trong topic còn nói rõ là giáo viên ko hề kì thị gì em cả, chỉ có học sinh thôi (trả lời anh Thành thì phải ạ). Em chưa hề nói là giáo viên Suffield có định kiến về chiến tranh VN, và cũng ko có ý đó chị ạ ;).

- Chuyện giặt đồ, hì, có lẽ năm ngoái của chị khác năm nay của em chăng. Năm nay em thấy, ngoài em với 2 đứa nữa được học bổng kiểu thế này, tất cả trường đều đăng kí E & R Laundry hoặc tương tự, chỉ giặt đồ trong dorm khi chưa đến kì drop in hoặc muốn giặt thêm vài thứ lặt vặt ;). Em thấy sao thì nói vậy thôi chị ạ.

- Thực sự, trường Suffield có những điều rất hay và rất tốt, em ko hề muốn mọi người hiểu lầm, vấn đề là lúc đo em đang nói đến luận điểm lòng yêu nước, thì phải tìm những dẫn chứng để làm rõ ý đó thôi. Chưa nói đến cái hay ko có nghĩa là nó ko hay ;). Nếu ko hay, ko tốt, chị em mình vất vả thi để sang đây học làm gì chị nhỉ ;).

Em cảm ơn chị Hương nhé, ah, hè này chị về VN chứ ạ :D. Chị em mình với chị My làm quả hội ngộ Suffield alumni nhỉ b-).
 
Phạm Đức Hoài đã viết:
:biggrin: ối giời ơi Quỳnh ơi là Quỳnh, sao em cứ thích bon chen vào BGK làm gì để cho người ta gọi em là bô lão = )) khổ thân em tôi, xếp hạng bô lão rồi mà còn hâm mộ Miss HAO một cách thái quá, đợi câu trả lời của thần tượng như nắng hạn cầu mưa thế này à 8-}

anh Tuấn đã viết:
Hehe, anh nhớ trước đây chỉ có vua là "ban ơn mưa móc" được thôi, hóa ra em Bảo Thư cũng có khả năng đấy à :D , tài thật. Thôi thì Quỳnh "bô lão" chịu khó nằm chờ, HN đang nóng quá, thứ 5 này là có mưa ở Mỹ tưới về, tha hồ sướng em nhé :D

Em ko rõ ý của hai anh là như thế nào khi nói những dòng trên, nhưng em cảm nhận đó ko phải là những lời vui vẻ, mà có ý nói em là kênh kiệu, cho rằng mình "làm ơn mưa móc" khi trả lời câu hỏi của chị Quỳnh :).

Nếu đúng hai anh nghĩ như thế, thì quả là một điều đáng thất vọng, bởi lẽ bài viết của em người nào đọc chắc cũng có thể thấy là giọng điệu vui vẻ, đùa nghịch nói vui vui (đương nhiên chuyện em bận thì ko phải nói đùa :) ). Chính em cũng đã để cái câu "nắng hạn mong mưa" ấy vào ngoặc kép, và dùng rất nhiều emoticons. Nếu như có ai nghĩ rằng em kênh kiệu thật trong những câu ấy, em thực sự là bó tay :). Và em cũng ko hề nói em là thần tượng của chị Quỳnh bao giờ cả, anh Hoài ko nên nói những câu dễ gây hiểu lầm và mất lòng nhau như thế :).

Sở dĩ em viết vậy là bởi cả chị Quỳnh lẫn anh Hiếu Anh đều tỏ sự sốt ruột khi em chưa trả lời câu hỏi, chứ ko phải tự nhiên mà em lại viết thế. Mong hai anh nếu có những hiểu lầm như trên thì xóa bỏ nó đi cho khỏi mất đoàn kết nộ bộ ạ :).
 
Chị Thư ơi, đọc thêm những bài viết tâm sự của chị e thấy chị e mình hoàn cảnh giống nhau lắm. Đọc là liên hệ được và hiểu chị ngay. Mặt khác, đọc những bài chất vấn của một số anh chị e lại cảm thấy mọi người không hiểu mà hỏi vặn vẹo những thứ lặt vặt quá (xin lỗi e không đủ thời gian trích dẫn). Hè này chị có về VN không hai chị e mình đi chơi cho vui. :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Kể ra không nói cũng không được nhỉ.

@Bảo Thư:

1. Em tìm cho anh chỗ nào anh bảo là em "vẽ" ra cái bài tự sự về mình nhỉ? (anh chỉ nói là nó kô phù hợp cho cuộc thi thôi - cùng đồng quan điểm với anh cũng có một số người như Trần Hoàng Vân, Đặng Minh Phương...)

2. Điểm bất đồng (mà đúng hơn là hiểu nhầm) chủ yếu là xoay quanh chuyện quan hệ của em với thầy cô và bạn bè thôi! (Cái này thì rất rất nhiều người thắc mắc, mà mọi người thắc mắc nhiều hơn và trái khoáy hơn anh) Anh nhầm về chuyện thầy cô không có thiện cảm. Phần còn lại em cũng công nhận, về sau anh chỉ thắc mắc tại sao em không tìm thấy cái đẹp ở người ta để cuộc sống thoải mái - anh ít lời em thông cảm.

3. Còn việc anh hỏi em nhiều hơn hỏi MV, và hỏi khó - có lẽ em cũng không cần để ý tới làm gì. :) Trong 18 người dự thi - anh chủ yếu chỉ hỏi mỗi em thôi. Vì thế nên em cũng đừng chụp mũ cho anh nhé là anh cố "dìm" em - như thế không công bằng một chút nào, mà anh cũng kô làm điều đấy để làm gì.

4. Về việc anh chưa hài lòng với các câu trả lời của em - thì điều đấy là bình thường thôi (ai cũng có quyền đó cả), vì anh nghĩ em rất thông minh nên anh có quyền expect ở em nhiều hơn thế! :)

Thế nhé! Mong em cũng fair với anh hơn một chút! ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em Bảo Thư còn 1 câu hỏi rất quan trọng của chị chưa trả lời ;).
Hic, nào thì tự nhiên có hứng hỏi 2 em gái trẻ trung xinh xắn Mi Vân với cả Bảo Thư nào .

1. Các em tham gia HAO để làm gì ? Em nghĩ mục tiêu của hiệp hội học sinh H-A-O ra đời nhằm mục đích gì

2. Các em xinh xắn, nổi tiếng, các tính, được nhiều người ngưỡng mộ. Các em đi học, giúp đỡ gia đình, kiếm học bổng, rồi chơi thể thao, chơi nhạc.... Rất hay, rất tốt và bổ ích. Nhưng các em đã nghĩ sẽ làm gì để giúp đỡ xã hội nhiều hơn chưa ?

(+ Ví dụ em Thư có thể thành lập một hồi du học sinh VN bên Mỹ để giúp đỡ cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn ở VN
+ Hay em Mi Vân có thể nhờ những mối quan hệ của mình để quyên góp sách vở, quần áo, tiền... cho các em nhỏ vùng sâu vùng xa.... )

(tạm thế đã, hy vọng các em trả lời thật với suy nghĩ của mình )
Thật ra xung quanh về HAO mình thì chị có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi các thí sinh thi Miss HAO nói riêng và muốn biết suy nghĩ của thành viên HAO nói chung. Tất cả đều vì mong mọi ng có được cái nhìn đúng đắn về sự ra đời, mục tiêu hoạt động, và những điều mà HAO đang hướng đến ;)

Về câu thứ 2 của chị. Những hoạt động chị đưa ra là ví dụ thôi, còn trong môi trường em đang sống và học thì tự em sẽ phải có cách nhìn và sự sáng tạo riêng cho mình. Anw, chị ko đi du học nên ko rõ về các hoạt động này. Chỉ hỏi mang tính gợi mở cho em như thế. Có những câu hỏi thì bạn Lan Anh cũng hỏi em rồi ;) (Phải công nhận là bạn Lan Anh hiều ý tớ :x, thanks ấy :x :p). Nhưng dù sao đọc câu trả lời của em thì chị cũng hiểu về em rồi. Có thể đánh giá được một chút ;)

Mong Miss HAO ko phải là 1 ng chỉ xinh qua ảnh, giỏi qua những thành tích và gây ấn tượng chỉ bằng sự tự tin :)

P/s: nhắn thêm em gái. Thật sự thì chị cũng ko hài lòng vì em gọi chị là "bô lão". Mọi ng có thể bảo là chị chấp nhặt, nhưng mà thẳng thắn thì vẫn hơn. Trẻ trung yêu đời như chị mà bị gọi là bô lão thì... :p. Nhưng tất nhiên là chị cũng ko ghét hay có ác cảm với em vì điều đấy. Có điều qua cái "câu đùa vui" này của em, và qua 1 số câu trả lời khác, thì nhận thấy, em Thư vẫn cần rút kinh nghiệm nhiều trong cách sống và ứng xử ;)

Good luck to you :x

:x
 
Back
Bên trên