Giao lưu với thí sinh Miss HAO_SBD 11 (Mi Vân), 12 (Anh Thư)

CHị Thư ơi, em tha thiết, mong muốn chị đi cuộc trao giải miss Hao lần này đấy, để em, chị và Hải Anh có cơ hội đoàn tụ :D
Đi đi chị nhá
 
Hic, bé ah, chị thật sự ko thể nào đi được ^^, thứ 7 này nhà chị đi Tuần Châu, chị ko thể ở lại HN được, hẹn các em lần khác vậy nhé ^^.
 
signature của chị Thư là lời bộ phim :D.Phim thì không hay lắm mà mấy lời cuối hay thế ko biết
:( tiếc thật, lần này chị ko đi thì ko biết bao giờ chị em mình gặp lại nhau đây :((
 
Đừng lo em, chị em mình còn gặp nhau nhiều ^^, để đi Tuần Châu về chị hẹn gặp mấy đứa nhé :x.
 
:(( chị Thư!!! :( đi Tuần Châu lúc nào cũng được mà... chán quá... lần hoan lạc hội 1 chị đi thì em ko đi, lần thứ 2 và lần tới em đi thì chị lại ko đến được :((

buồn thế!!! T__T
 
ok, chị hẹn nhanh nhan, sắp vào năm học rùi :((
 
Re: Giao lưu với thí sinh Miss HAO_SBD 011 đến SBD 14

Nguyễn Bảo Anh Thư đã viết:
Em chào chị Hà ạ ;).

Em cảm ơn chị đã bỏ thời gian đọc hết bài giới thiệu đó của em, cái gì dài thường trông ko hấp dẫn mà :D. Em cũng xin nói luôn một ý này, là bài giới thiệu của em ko nhằm mục đích câu kéo phiếu bầu hay là cầu xin lòng thương hại của mọi người đâu ạ ;). Chỉ là một chút tâm sự nhỏ đóng góp cho cuộc thi. Bản thân em đi thi cũng ko phải là để chiến thắng người khác, điều quan trọng hơn là góp một phần gì đó cho phong trào của HAO, trong khả năng mình có thể làm được, vừa giúp cho công sức của những người như chị Vân Hà, chị Tuệ Minh được trả ơn xứng đáng, vừa làm mình có thêm kỉ niệm với HAO ạ :D.

Về câu hỏi của chị, em thấy rất là hay vì chưa ai hỏi em cấu ấy bao giờ ạ ^^. Nhưng em chỉ sợ là câu trả lời làm chị thất vọng :(. Thực sự là lúc đặt chân đến đất Mĩ xa lạ này, em ko cảm thấy gì nhiều ạ :-/. Có thể là do chuyến bay 2 ngày liền, cùng với khoảng thời gian chờ máy bay ở Nhật quá lâu làm cho mọi cảm giác bị tê liệt? :-/ Cũng có thể lúc đo đầu óc em quá hoảng loạn nhiều chuyện: ko biết chị mình có đến đón chưa? ko biết đi theo tunnel nào để ra ngoài, cái balo sau lưng nặng quá, ko đeo nổi nữa...

Em cứ nghĩ mơ mộng hồi còn ở nhà là khi đặt chân đến đất Mĩ, lại là New York nữa, thì em sẽ cảm thấy phơi phới tự hào, ngước đầu nhìn lá cờ 50 ngôi sao mỉm cười kiêu hãnh :p Cuối cùng ngồi nhớ lại chỉ thấy ngày hôm ấy em quần áo xộc xệch, mặt mũi phờ phạc, tâm trí thất thần thôi ạ :(. Lúc về đến nhà chị em, nhìn mình trong cái gương ko nhận ra nổi nữa ạ ^^.

:) đọc mấy dòng này của chị Thư mà em nhớ lại ngày đầu tiên đặt chân lên đất Mỹ của chính em. 10 tiếng lang thang ở sân bay Narita (được các anh Vietnam Airlines bố thí cho 2 hộp cơm + 1 chai nước + một đống bánh mì, bơ và hoa quả ^^) rồi nửa ngày bay từ Nhật sang Chicago, nhập cảnh, transit cuống cuồng ở sân bay Ohare, rồi hạ cánh ở Boston Logan International Airport, một ba lô với cái nón Việt Nam mình, phờ phạc bò ra baggage claim thì phát hiện vali bị gửi nhầm chuyến bay. về đến campus của trường cũng đã nửa đêm. tống một bụng toàn snack với pizza (bỗng nhiên pizza ngon lạ lùng!), nhìn vào gương không nhận ra nổi ai nữa!

cũng mấy từ này mà tả: "quần áo xộc xệch, mặt mũi phờ phạc, tâm trí thất thần" :) thế nhưng mà...

thái độ đầu tiên của em khi ở nước ngoài là... ngông nghênh và vênh váo! ^^ cũng chẳng hiểu làm sao nữa. ngông nghênh đi đi lại lại ngó hết chỗ này đến chỗ kia ở sân bay Narita, dọa bọn tiếp viên Nhật sợ phát khiếp với cái trò fastspeaking như súng liên thanh ^^; rồi vênh vênh váo váo hỏi này hỏi nọ ở chỗ nhập cảnh tại sân bay Ohare. mà tại làm sao nhỉ? "tao là người Việt Nam! ở đây chả có đứa quái nào là người Việt Nam cả! tao 15 tuổi và tao đi một mình! tao chẳng cần một đám túm tụm hay các cô bảo mẫu như chúng mày! ờ, vì tao là người Việt Nam! tao vẫn tự đi được, ờ đấy!" :D chả coi giời bằng vung :p

thế mà cái cảm giác hụt hẫng, thiếu cảm xúc khi đặt chân lên đất Mỹ giống hệt cảm giác khi bước chân vào Harvard. khi mà Harvard là mơ ứơc, điều kỳ là là em đã không hề có chút gì choáng ngợp trước nó. lúc đây chỉ thắc mắc: "có đúng là Harvard không đây?". hơi buồn, nhỉ.

thế rồi thì trong suốt 6 tuấn, tiệt nhiên không nói một chữ tiếng Việt ngoài cái lần dậy tiếng Việt cho chúng nó, mà cũng chỉ vài từ, dù cho trong campus có một sinh viên Việt Nam làm việc trong Dining Hall của trường. có gặp và cuối cùng là ... nói chuyện bằng tiếng Anh! kỳ cục và ngớ ngẩn! rồi mấy hôm xuống Atlanta chơi ở nhà bác, mãi mới bắt đầu cậy mồm nói được mấy câu tiếng Việt! quá tệ! nhìn chúng nó nói chuyện với nhau bằng tiếng nước chúng nó, thèm vô cùng mà không thể làm được...

ơ mà lạc đề quá :p đang nói chuyện chị Bảo Thư cơ mà ;) đọc lại mấy trang ảnh, thích ảnh chị Bảo Thư nhất :x cái avatar bây giờ của chị ý, like "tending to the Sun", or "bright light on your face" :) người mẫu ảnh đẹp là một chuyện, mà về khía cạnh nghệ thuật thì cũng quá tuyệt vời ;) thế nên cho dù Bảo Thư có không là Miss lần này, chị cũng đã có quá nhiều thứ để tự hào, mà trước hết, nội trong phạm vi cuộc thi, là một bài viết và một bức ảnh thật ấn tượng, thật đẹp!
 
quên có cái này thắc mắc mãi không hỏi :p thấy Việt Long bào (và cũng mới thấy tỏng hồ sơ của chị) là chị mới tốt nghiệp Suffield Academy. theo như em biết thì SA là một private boarding school (ở đâu thì em quên mất rồi :p). như thế có phải là hết lớp 10 chị sang SA học 2 năm lớp 11, hay hết 11 sang SA học 12 không ạ? bây giờ chị vào Uni hay Col nào? ngành gì ạ? chị có thể chia sẻ một chút kinh nghiệm trên "công cuộc tìm đường cứu nước" của chị không ạ? (vì không hiểu sao cái plan của em có khá nhiều điểm tương đồng như của chị. sẽ rất tốt nếu có một ngừơi cùng đi trên một con đường chỉ bảo cho đàn em như mình điều gì đó :) )

em cũng biết là cuộc thi kết thúc rồi, nhưng hy vọng chị Thư phấn đấu giải đáp nốt ạ :D em cám ơn chị :)
 
Em ah, cảm ơn em đã quan tâm đến chị ;). Chị sang SA lúc hết năm lớp 11, học 1 năm lớp 12 ở đấy. SA ở bang CT. Bây h thì chị vào college rồi, trường chị là Claremont McKenna College, ở bang CA. Có lẽ chị học Economics và Accounting (hoặc là International Relations, chưa biết nữa :p).

Kinh nghiệm thì chị cũng chả biết nói những gì nữa ^^, thực sự là có nhiều cái chị đã làm mà thấy nó đúng thì cũng muốn chia sẻ, còn nhiều cái khác làm sai cũng muốn nói để các em tránh, nhưng nói ở đây sợ ko tiện ^^.

Có khi em lên www.vietabroader.org đi, ở đấy có rất nhiều anh chị đi trước như chị, với nhiều advice rất tốt ;).
 
có câu ? này hỏi cả 2 nhá!
ban có bao giờ tỏ ra là xì ta khi mình đc ngưỡng mộ ko?
và cái thái độ ấy có bao giờ thăng hoa ===>>>kiêu căng ,ngạo mạn hông nhẩy?
 
có câu ? này hỏi cả 2 nhá!
ban có bao giờ tỏ ra là xì ta khi mình đc ngưỡng mộ ko?
và cái thái độ ấy có bao giờ thăng hoa ===>>>kiêu căng ,ngạo mạn hông nhẩy?
 
To MV : Dạo này bão dữ quá nên không đọc H2T được, chúc mừng bạn đã được giải thưởng của H2T icon nhé ! Mình thấy bạn xinh lắm ( chúng ta bằng tuổi .. ), Hì, bạn nổi tiếng quá, hình như ai hay lang thang trên web cũng biết bạn cả, mình không ở HN.. Bạn học Nhạc viện, nhưng bạn vẫn phải học Văn hóa chứ , thế bạn học ở đâu ?
 
Thư à; em chẳng biết anh nhưng anh thì biết em:x . Nhưng bây giờ anh mới biết chuyện sức khỏe của em và em em. Anh đang học Y Hà Nội; đọc bài viết của em anh lại nhớ đến bài Tim bấm sinh mà bọn anh phải học, khó kinh khủng:(( Lại thấy mình phải cố học cho tốt:) Cố lên em a; tốt nhất là làm cho bọn Mỹ hiểu đúng hơn về VN, em có thể làm dược đấy:)
 
Cảm ơn anh Quân ạ ^^, cảm ơn anh đã có một chút đồng cảm nào đó với những gì em viết, em rất trân trọng ^^. Anh học qua bài Tim bẩm sinh rồi ạ, làm em cũng nhớ lại có một thời đã từng mơ ước làm bác sĩ ^^. Thế rồi cũng chẳng biết điều gì đã xảy ra với ước mơ ấy mà bây h em lại đang học Kinh tế nữa ^^.
 
Re: Giao lưu với thí sinh Miss HAO_SBD 011 đến SBD 14

8-X: Màn chào hỏi wa' đẹp
:-?? Có bạn nào biết nick của Mi Vân ko
Nếu Mi Vân đọc trực tiếp đc thì hãy vào nick của mình nhe
*-:) <<< chau_chi_cuong_86 >>> Ai va0` cũng đc
 
Back
Bên trên