Nói thật là chị chỉ muốn chia sẻ với em những kinh nghiệm của chị. Chứ còn nhận xét về những vấn đề này, nó mông lung, và dài lắm. Vấn đề giáo dục luôn là vấn đề đau đầu của VN mà
Em trai,
Hồi chị sắp thi như bọn em, chị cũng có cái tâm lý muốn tìm 1 đường lùi cho mình. Chị tự hỏi tại sao cứ phải vào ĐH ? Tại sao mình ko thể học 1 cái nghề nào đó ? Tại sao Cao đẳng ko được coi trọng như ĐH ? (hồi đó chị có cơ hội được vào thẳng 1 trường Cao đẳng nào đó, nhưng chị ko cố gắng, đơn giản vì chị nghĩ vào học CĐ.. thì cũng vứt đi
). Chị vẫn thấy vào ĐH là một điều gần như bắt buộc. Quá áp lực phải ko ?
.
Nhưng đến khi chị vào ĐH rồi, thì mọi suy nghĩ đều thay đổi em ạ. ĐH hay CĐ hay các trường dạy nghề... tất cả đều cần những cố gắng như nhau để thành công. Tất nhiên, xã hội ngày nay là xã hội đòi hỏi bằng cấp. Em phải đạt được những tiêu chuẩn nhất định mới có thể có chỗ đứng trong xã hội. Và đó chính là lý do mà bố mẹ, mọi ng tạo áp lực tâm lý cho em
Khi vào ĐH chị hiểu rằng. Chị ko nhất thiết phải đỗ ĐH năm đầu tiên, chị có thể đi học 1 cái nào đó khác. Nhưng để làm được nghề mà chị thích, thì sớm muộn gì chị cũng phải có được những bằng cấp của trường Đại học đó. Giả sử chị có học Ngoại ngữ, nhưng nếu quyết tâm thì chị vẫn có thể viết báo. Nhưng để trở thành 1 nhà báo chuyên nghiệp, thì rồi cuối cùng chị vẫn phải quay trở về học Báo chí
. Thế nên chị cảm thấy may mắn là chị đã cố gắng, phấn đấu ngay từ đầu, để ko phí phạm thời gian cho cuộc đời mình
Nếu em thích trở thành 1 Kiến trúc sư, thì với khả năng vẽ thôi chưa đủ. Em cần rất nhiều những thứ khác. Và trường ĐH là nơi em cần đến. Em cố gắng và em làm được
. Vì có những điều ko phải 18 tuổi là ng ta ý thức được. 20 tuổi thì có thể ý thức được những điều khi ta 18 tuổi. Nhưng để ý thức được những điều khi ta 20 tuổi thì lại phải đợi đến năm 22 cơ em ạ
Chúc em thành công trong các kỳ thi tới và cả trong cuộc sống nữa
:x
:x