Hình như mọi ng` có vẻ đều có đôi có cặp cả rồi nên hay mới có cảm giác buồn như thế.Em thì đơn giản lắm.Buồn là mỗi khi gặp chuyện j`, một mình suy nghĩ, 1 mình tự xoay sở.Cho dù có thể ko giúp được j` nhưng có ai đó chia sẻ với mình thì cũng thấy dễ chịu hơn:x
Buồn khi bị hiểu lầm|-)
Buồn khi nhìn về quá khứ|-)
Trăm ngàn thứ buồn.Thậm chí khi nghĩ ra từ này ng` ta cũng ko thể tưởng tượng là nó phong phú thế
Tốt hơn hết cứ nên nghĩ vui là j`, hạnh phúc là j`.Tận cùng của buồn rất có thể là vui cơ mà
Như em đây, hồi trước có 1 lần em buồn lắm, sáng sớm 6h một mình đạp xe lên Võng Thị(nhà em ở tận Bách Khoa ạ
).Hôm đấy lành lạnh, mưa mưa, vừa đi vừa khóc ngon lành.Đến lúc ngồi ở hồ, mưa bắt đầu to, thế là có 1 bác đi ô tô qua.Bác ý bảo cháu ơi về đi ko ốm, mấy lần liền.Xong rồi bác ý cứ đỗ xe ở đấy nói chuyện với em.Tự nhiên thấy mình nhỏ bé quá.Lại lên xe, đạp về nhà.Lần đấy em khiến em nhớ lắm, cũng thấy mọi ng` tốt ơi là tốt( ko giống phim Vn toàn tệ nạn xã hội:| )
Như thế thì hết buồn sẽ lại vui thôi.Ko nên giữ trong lòng nhiều quá.Nhanh già
@chị Linh>:-D< >:-D< >:-D<