Bạn có dùng đúng tiếng Việt?

Đinh Huy Anh đã viết:
Nguyễn Thúy Hà đã viết:
Từ xưa tới nay Hà cũng toàn dùng là lãng mạn, đến gần đây xem từ điển mới biết té ra lãng mạng mới đúng, kỳ cục thế đấy.

thế hả? ui, xấu hổ quá, xin lỗi em Súy Vân nhé :kiss2:

Hihi... Chắc Đinh Đại Ca lại dậybật đèn tra từ điển rồi.....viết thì là lãng mạn nhưng phát âm thì lại là lãng mạng chứ em đã nghe ai nói lạng mạn bao gìơ đâu.


Chi Hâm đã viết:
Em Thúy Vân vốn đã nói tiếng việt ko sõi thì ko nói làm gì , mấy người kia tệ quá:D

Này ngày xưa thì có thể kém hơn anh, nhưng bây giờ chấp anh cả cái bằng Củ nhân Bách khoa, cung chưa chắc tiếng việt giỏi hơn em nhé
;) :lol: Cứ tinh vi con gà ri.:D
 
Re: Re: Re: Re: Tiếng Việt: i hay y

Hoàng Lê Vĩnh Hưng đã viết:
phản đối: 'qui' và 'quy' hoàn toàn khác nhau về âm.
uit=uyt vì yt=it nên có u cũng không đổi

Thế có bao giờ "q" đứng một mình không? "Q" trong tiếng Việt bao giờ chẳng đi với "u" để tạo thành phụ âm "qu". Em thử cho ví dụ một từ có "q" mà không có "u" đi (trừ danh từ riêng). Vì vậy "quy" và "qui" chẳng có gì khác biệt nhau về âm cả. Kiểu mổ xẻ ra "cui" và "quy" của em không chính xác một chút nào.
 
I phát âm ngắn còn y dài hơn. Cụ thể em cứ nói chữ "a" rồi nói chữ "i" thật ngắn -> âm "ai". Còn nếu kéo dài âm i (thành y) thì sẽ tạo ra "ay".


Nguyễn Ngọc Vũ đã viết:
"Ngày" với "Ngài"!
Thực sự thì em chưa phân biệt được tại sao 2 thằng đấy "i" với "y" đứng riêng thì đọc như nhau, nhưng khi ghép thì khác nhau.
Cụ thể là thằng dài "y" có xu hướng ày, thằng ngắn có xu hướng ài!!! Chẹp chẹp, các bác đọc thì biết!
ví dụ thêm: áy, ái,
 
Thuy Van đã viết:
Hihi... Chắc Đinh Đại Ca lại dậybật đèn tra từ điển rồi.....viết thì là lãng mạn nhưng phát âm thì lại là lãng mạng chứ em đã nghe ai nói lạng mạn bao gìơ đâu.

em không phải là người SG đấy chứ?

phát âm luôn là "lãng mạn", phát âm khác hẳn với "mạng sống", chách mạng".

Anh chỉ nghe các bạn trong nam, nói .... kiểu kiểu như là mạng nó giông giống nhau thôi.

Từ điển rõ ràng ghi là lãng mạn (romantic) mà, phát âm cũng vậy:

mạn, đạn, cạn, bạn, đều cùng âm "ạn" hết
 
Bùi Lê Chi đã viết:
Em Thúy Vân vốn đã nói tiếng việt ko sõi thì không nói làm gì? Mấy người kia tệ quá:D

Anh thấy chú Chi được cái ngắn gọn mà đủ ý... Thôi, tranh luận với em Thúy Vân nên đóng lại ở đây :D

Các bác bàn tiếp i,y đi.
 
Đợi tới chiều nay phải đi hỏi thăm sư phụ xem sư phụ có chỉ dạy gì cho đệ tử về cái chuyện 'y' hay 'i' nhé. Chắc chắn sư phụ mình sẽ chỉ ra cách giải thich thích hợp cho mọi người.
 
Lần này thì chú Hưng nói linh tinh rồi. Tiêng Việt làm gì có chữ "q" đi một mình:
- Chú có thấy ai nói: "Hôm qa" ko :D, hay là "qả cà", hì hì hì
- Nếu nói như chú, "qui" = "cui", vậy thì "qua - cua" phải ko?
- Cho đến nay "i" và "y" vẫn được tranh cãi, chưa có kết luận cuối cùng. Do đó "sư phụ" của chú nói cũng chỉ là một ý kiến thôi. Đặc biệt nếu "sư phụ" chú là người gốc Việt thôi (nghĩa là Việt Kiều), thì mình cho rằng ý kiến đó ko xác đáng bằng những còn người trong nước, mang quốc tịch Việt. Còn nếu sư phụ chú là người Việt Nam hoàn toàn, thì vị cao nhân đó học ngành gì thế? Liệu có phải là ngôn ngữ học, bộ môn Tiếng Việt ko?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Xin lỗi, lần này đúng là lỗi thật. Cách tách âm 'q' ra là cách cũ, được dùng trước cải cách giáo dục, cách này được dùng từ những năm 30(chính vì thế nên bà em mới dạy em thế).
Hôm qua Sư phự dạy cho đệ tử vài đường cơ bản.
1- Chữ 'y' nếu dùng đầu từ chỉ có thể đi được voi 'ê', 'i' nếu đứng đầu đi được với n,m,ch,t,a.. không bao giờ đi với ê.
2- Chữ i,y dùng sau phụ âm: một số trường hợp chỉ có 1 phụ âm và i,y thì không phân biệt (với h,k,l,m,s,qu,t,...) dùng cách nào cũng được, nhưng nếu em nhớ không nhầm thì cải cách giáo dục bắt chuyển thành 'i' hết vì nếu dùng 'i' thi không sai được (nhầm như kiểu đi=đy hay phi=phy....).
3- chữ i,y trong nguyên âm, có các bộ được cấu thành một cách xác định không thể thay thế được ui, uy, là khác nhau hòan tòan(qui va quy không thuộc trường hợp này vì qu là phụ âm, y,i là nguyên âm-trường hợp 2)
sư phụ với đệ tử chỉ nói được tới đây(sau đó sư phụ chửi đệ tử ngu, người Việt mà không sõi tiếng Việt rồi nói sang chuyện khác), hôm sau sẽ bàn luận tiép. Sẽ thông báo kết quả sau.
 
CIao mọi người,
Tiện đây cho bạn hỏi luôn
"Tích kiệm" hay la` "Tiết kiệm" thì đúng vậy.
 
how about phân tích lẻ từ đấy ra:
Tích= tích chữ (nghe có vẻ có lý hơn, at least 4 me)
Tiết= tiết ra từng tý 1 (nghe có vẻ ky bo hơn),
:D
Not sure if từ điển VN có reliable ko nữa?
 
"tích trữ" chứ không phải "tích chữ"
 
tiết kiệm(nghĩa trực tiếp)= giảm tiêu dùng, sử dụng một cách kinh tế chứ không có nghĩa là 'saving up'(nghĩa gián tiếp).
Tiết= secretion. kiệm= hạn chế.
 
em thấy em hay nhầm nhất là "chuyện" và "truyện" ý. 2 cái chứ này chả biết đường nào mà lần cả, mà cái phần giải thích cho 2 từ này cũng chẳng rõ ràng gì cả
 
Nguyễn Thu Trang đã viết:
em thấy em hay nhầm nhất là "chuyện" và "truyện" ý. 2 cái chứ này chả biết đường nào mà lần cả, mà cái phần giải thích cho 2 từ này cũng chẳng rõ ràng gì cả

chuyện là chỉ đến "Câu chuyện" thuộc về nói, còn truyện, là cuốn truyện, thuộc về sách vở. hai cái này hoàn toàn khác nhau, nhưng lại rất dễ nhầm. Ai confirm lại hộ cái nhỉ.

how about phân tích lẻ từ đấy ra:
Tích= tích chữ (nghe có vẻ có lý hơn, at least 4 me)
Tiết= tiết ra từng tý 1 (nghe có vẻ ky bo hơn),

Not sure if từ điển VN có reliable ko nữa?
cái này thì Vĩnh Hưng giải thích rồi.

Tích (tích trữ) = thu
Tiết = Chi
Kiệm = cần kiệm, hạn chết

Tiết kiệm = > giảm chi chứ không phải giảm thu.

kể cả trong từ "gửi tiết kiệm" (saving), vấn là với mục đích giảm chi tiêu, nên trong tiếng Việt, cụm từ vất là tiết kiệm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mai Thanh Hà đã viết:
Nguyễn Thu Trang đã viết:
em thấy em hay nhầm nhất là "chuyện" và "truyện" ý. 2 cái chứ này chả biết đường nào mà lần cả, mà cái phần giải thích cho 2 từ này cũng chẳng rõ ràng gì cả

chuyện là chỉ đến "Câu chuyện" thuộc về nói, còn truyện, là cuốn truyện, thuộc về sách vở. hai cái này hoàn toàn khác nhau, nhưng lại rất dễ nhầm. Ai confirm lại hộ cái nhỉ.

Chuyện = vấn đề gì đó
Truyện = tác phẩm văn học, truyện ngắn dài...

Nếu nói: "chuyện này hay nhỉ", có ý là: "những vấn đề nói đến ở đây hay nhỉ". Nhưng nếu nói "truyện này hay nhỉ" thì lại phải hiểu ý là "cuốn truyện này hay nhỉ". Nhưng thường người ta hay dùng những từ "cuốn", "tập" đi kèm với từ "truyện".

(Hy vọng là không bị mấy bác "ngôn ngữ học" bắt bẻ! :D)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em thấy có vấn đề- thế thì giải thích "chuyện cổ tích" thế nào chẳng nhẽ nó không có tính văn học ạ? từ cuốn và mẩu đều đi đựợc với từ "chuyện cổ tích" được
 
:D

Tóm lại là giải thích thế vẫn chưa đủ hiểu.

Chuyện - vấn đề, nội dung
Truyện - là cái văn bản :D

"Con vào lấy cuốn truyện cổ tích ra đây, mẹ đọc chuyện cổ tích cho mà nghe". Ý nghĩa 2 cái đó khác hẳn nhau.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em đề cử thử một cách giải thích với "truyện" và "chuyện".
Chuyện-mang một nghĩa rộng lớn- là thông tin được gửi tới từ một người này tới người khác qua nhiều phương tiện: viết, nói...
Truyện-cấu trúc chặt chẽ được diễn đạt qua phương tiện viết(như anh Hà là trong sách vở).
"Chuyện" và "truyện" đôi lúc dùng với cùng 1 nghĩa được, chứ không bắt buộc phải hoàn toàn khác nhau, nghĩa của "chuyện" rộng hơn "truyện". Nhưng người ta hay dùng chuyện với những thứ được nói ra mà thôi.
 
Hi,

Cho hỏi tẹo:

Thế nào là dùng đúng tiếng Việt? Đúng theo trong sách qui định hay đúng theo cách mình vẫn dùng

Theo suy nghĩ riêng của mình thì sách chỉ là phương tiện ghi lại ngôn ngữ trong thực tế do 1 số người sưu tầm, bịa ra qui luật và viết nên. Những sách về tiếng Việt được viết ra khoảng vài chục năm trước, và tiếng Việt cũng thay đổi trong thời gian đó.

Nếu 70% người Việt cùng dùng sai 1 từ nào đó, thì có nghĩa là sách ghi lại ngôn ngữ sai chứ không phải người ta dùng sai từ. Nên cách đơn giản hơn cả là ép cho 30% những thằng còn lại nói giống mình :), và sửa lại sách

Cá nhân mình khi nói tiếng Việt, không có sự khác biệt giữa "tr, ch", "s, x", "d, gi, r", mặc dù viết ra có thể không sai (hoặc sai mà tự mình không phát hiện ra). Do vậy với những từ mà ngày thường hay nói, nhưng không có cơ hội viết ra, thì rất dễ sai (so với sách)
 
Back
Bên trên