Trịnh Thường Trường An
(che_guevara)
Active Member
To Ngọc Anh: 1 ví dụ về "cho theo khả năng" là cậu đi ra đường thấy có ai có khó khăncần giúp đỡ, nếu giúp được thì giúp, không giúp được thì gọi người khác đến giúp, hoặc tệ hại hơn nữa là dửng dưng bỏ đi [-x . Còn "nhận theo công việc" là tiền lương đó, làm nhiều hưởng nhiều, làm ít hưởng ít, không làm thì... nhịn
--Chắc chắn là không thể bỏ qua 1 cách dễ dàng như thế, người Việt Nam mình hiếu khách thật, nhưng còn 1 tính chất nữa là hay giấu cảm xúc, có thể người ta chào đón ông Bill Clinton 1 cách vui vẻ nhưng trong lòng thì không quên thù cũ đâu.
--Sự hiếu khách đó cũng có nguyên nhân của nó.Người ta vui mừng cũng là vì Việt-Mĩ bình thường hóa quan hệ thì tốt hơn là căng thẳng như Mĩ với Bắc Triều Tiên. Chuyến đi của Bill Clinton hồi đó có sự ủng hộ của các nghị sĩ Mĩ từng là cựu chiến binh Việt Nam, trong thâm tâm họ cảm thấy có lỗi và muốn làm gì đó để được thanh thản. Tất nhiên cũng đừng vì thế mà tưởng bở vì sau khi bình thường hóa quan hệ thì chiến tranh bằng vũ khí cơ bản là kết thúc, nhưng sau đó là chiến tranh về tri thức và kinh tế.
--Còn 1 điều nữa là cần phân biệt rõ: "chính quyền Mĩ" và "người dân Mĩ", bảo là "ghét Mĩ" thì ghét ai. Tất nhiên là cuộc chiến Việt Nam hồi đó là do chính quyền Mĩ phát động, mà đứng sau chính quyền Mĩ là các công ty "to" (gọi là tư bản thì ngắn gọn hơn). Suy cho cùng thì lính Mĩ và người dân Mĩ cũng chỉ là con tốt thí của cái bọn tham lam đó thôi. Chúng ta không bỏ qua cho những kẻ đã gây ra chiến tranh, những kẻ vì lòng tham về tài nguyên, của cải mà sẵn sàng bắn giết dân tộc khác. Nhưng đối với những người dân bình thường sống chung với những kẻ đó thì cũng nên thông cảm cho họ.
VD: Tổng thống Mĩ Bush "cha" khi làm tổng thống thì nói kiểu diều hâu nhưng khi ở vị trí 1 người bình thường thì ông ta lại đi làm từ thiện
--Mĩ quan tâm đến Việt Nam vì Việt Nam là nước đang phát triển, giá nhân công rẻ hơn nhân công Mĩ. Lấy ví dụ như lương của công nhân ở Bình Dương khởi điểm là 700000VND/tháng. Tính ra USD là khoảng 47$/tháng, cho là 1 tháng có 30 ngày thì mỗi ngày được khoảng 1.5 $, rẻ hơn cả lương công nhân Mĩ thời bọn Mĩ công nghiệp hóa cách đây gần 150 năm. Vì vậy nên Mĩ đặt hàng ở Việt Nam sau đó đem về Mĩ bán thì lời chán.
--Chính vì trước đây có lục đục nên bây giờ mới phải quan tâm. Mình quan tâm nó là vì muốn có thị trường, nó quan tâm mình vì cho là mình đang cần nó nên nó dễ bắt nạt.
VD: Ban đầu Quốc hội nhà mình đặt mục tiêu là phải vào bằng được WTO( mình cần nó). Bằng chứng là Quốc hội đang sửa luật nhanh như điện xẹt , xem ti vi là thấy. Nhưng sau đó được các chuyên gia kinh tế nước ngoài "mách nước" cho là phải mặc cả nhiều vào không thì sau này thiệt nên mới sửa lại là "cố gắng vào nhưng không vào WTO bằng mọi giá". Suýt nữa thì "bị hố", lại theo chân Mexico. Trung Quốc còn phải thương lượng( đúng hơn là mặc cả) đến 15 năm cơ mà.
--Còn về chuyện Bush thắng cử nhiệm kì 2 thì có nguyên nhân gian lận lẫn tâm lí người dân Mĩ. Chuyện gian lận là 1 số máy bầu tự động không thể bầu cho Kerry. Còn tâm lí người Mĩ sống ở Mĩ thì sợ khủng bố, Bush đang làm tốt về mặt an ninh nên họ cũng thấy yên tâm, còn John Kery thì chưa biết thế nào nên họ không bầu.
VD: Nếu em đang đi mua 1 món hàng gì đó rất cần thiết, thì em sẽ chọn cửa hàng quen hay là đến 1 cửa hàng hoàn toàn xa lạ, chả biết ở đó bán cái gì cả.
Điều khôi hài là khi những người Mĩ công tác ở nước ngoài ( nhân viên ngoại giao chẳng hạn ) tiến hành 1 cuộc bầu cử vui thì đến 90% bầu cho Kerry.
--Cái ông mà em Ly nói thì có thể là 1 trong 2 khả năng: 1. là công ty đến đầu tư, 2. làm từ thiện. Trường hợp 1 thì không có gì đáng bàn, nhưng trường hợp 2 thì họ là những người có thiện cảm với Việt Nam trong chiến tranh Việt Nam lần 2 ( chống Mĩ ), cựu chiến binh hoặc dân phản chiến. Đối tượng này phần lớn đã già cả rồi nên ta phải nhanh nhanh tranh thủ tình cảm để cho họ nghỉ hưu và...
--Nói thêm là còn 1 số Việt kiều ra đi hồi 1975 và 1978 bây giờ cũng quay về để mong được cống hiến nhưng con cháu họ thì có người vẫn chưa nhận ra vấn đề và vẫ còn chửi Việt Nam theo cái kiểu chửi cho sướng mồm của mấy ông quan Ngụy. Nếu những người Mĩ gốc Việt thế hệ 1 này mà không giáo dục tư tưởng cho con cháu họ trước khi về trời thì trong tương lai Việt Nam có thể bị 1 số rắc rối.
--Tóm lại là:
1. quan hệ đã bước sang cuộc chiến tập 2: kinh tế và tri thức.
2. Hội nhập là vì bản thân mình đầu tiên chứ không phải là mở tung thị trường cho nó đập bẹp hết công ty trong nước, rồi nâng giá sản phẩm đến đâu cũng được ( độc quyền ). Bị như thế mà chỉ được cái tiếng là tôn trọng luật thì không đáng.
3. phải biết tận dụng những người có cảm tình với mình để làm lợi cho Tổ Quốc và loại bỏ những rắc rối không cần thiết.
Nguyễn Ngọc Anh đã viết:có 1 điều mà tôi thắc mắc là tại sao ng` dân VN lại có thể tha thứ một cách dễ dàng như thế, như lần Bin Clinton đến VN, mọi ng` xúm đông xúm đỏ kéo đến...xem ,tắc cả đg`, cờ hoa chào đón ngập trời...
Có thể có n` lí do, lí do Ktế, Ctrị khi Mỹ là 1 đất nc quá hùng mạnh, hay là sự hiếu kỳ của nhiều ng` dân mình, Ctranh ,nỗi đau CT và lòng thù hận chả ai muốn khơi dậy làm j nhg cg ko nên vì thế mà phải nên bỏ qua một cách hoàn toàn và dễ dàng như thế và nhg ng` trẻ tuổi cg nên đc biết về nhg nỗi đau đó . Con ng` VN hiền hòa,hiếu khách và thân thiện, đó là một điều tốt nhg trg TH này tôi thấy sự hiếu khách đó có hơi quá chăng, liệu nó có khiến cho nhg bạn bè nc khác có suy nghĩ sai lệch về nc ta không ?
--Chắc chắn là không thể bỏ qua 1 cách dễ dàng như thế, người Việt Nam mình hiếu khách thật, nhưng còn 1 tính chất nữa là hay giấu cảm xúc, có thể người ta chào đón ông Bill Clinton 1 cách vui vẻ nhưng trong lòng thì không quên thù cũ đâu.
--Sự hiếu khách đó cũng có nguyên nhân của nó.Người ta vui mừng cũng là vì Việt-Mĩ bình thường hóa quan hệ thì tốt hơn là căng thẳng như Mĩ với Bắc Triều Tiên. Chuyến đi của Bill Clinton hồi đó có sự ủng hộ của các nghị sĩ Mĩ từng là cựu chiến binh Việt Nam, trong thâm tâm họ cảm thấy có lỗi và muốn làm gì đó để được thanh thản. Tất nhiên cũng đừng vì thế mà tưởng bở vì sau khi bình thường hóa quan hệ thì chiến tranh bằng vũ khí cơ bản là kết thúc, nhưng sau đó là chiến tranh về tri thức và kinh tế.
--Còn 1 điều nữa là cần phân biệt rõ: "chính quyền Mĩ" và "người dân Mĩ", bảo là "ghét Mĩ" thì ghét ai. Tất nhiên là cuộc chiến Việt Nam hồi đó là do chính quyền Mĩ phát động, mà đứng sau chính quyền Mĩ là các công ty "to" (gọi là tư bản thì ngắn gọn hơn). Suy cho cùng thì lính Mĩ và người dân Mĩ cũng chỉ là con tốt thí của cái bọn tham lam đó thôi. Chúng ta không bỏ qua cho những kẻ đã gây ra chiến tranh, những kẻ vì lòng tham về tài nguyên, của cải mà sẵn sàng bắn giết dân tộc khác. Nhưng đối với những người dân bình thường sống chung với những kẻ đó thì cũng nên thông cảm cho họ.
VD: Tổng thống Mĩ Bush "cha" khi làm tổng thống thì nói kiểu diều hâu nhưng khi ở vị trí 1 người bình thường thì ông ta lại đi làm từ thiện
Nguyễn Trang Ly đã viết:thật ra thì em chẳng hiểu lắm về chính trị,nhưng thấy nói về chiến tranh Việt Nam - Mỹ thì cũng hay đấy .Em cũng để ý thấy Mỹ dạo này có vẻ "quan tâm" quá mức đến Vn .Mà trc đây Vn và Mỹ đã có lục đục thì cớ sao lại quan tâm làm chi ???Hơn nữa ,em ghét cái ông Bush đó Nhìn cái mặt ổng gian thế kia cơ mà .(Vậy mà ko hiểu sao ông ta lại đắc cử lần 2 chứ nhỉ ??)Chắc chắn là ông ta có âm mưu chi đó với Vn rồi
Dạo này tỉnh em có nhiều người Mỹ đến lắm .Em có quen 1 ông tên là Wendley ,đến vì 1 dự án mang tên là dự án chia sẻ .Cũng chả hiểu cái dự án đó làm cái chi ???
--Mĩ quan tâm đến Việt Nam vì Việt Nam là nước đang phát triển, giá nhân công rẻ hơn nhân công Mĩ. Lấy ví dụ như lương của công nhân ở Bình Dương khởi điểm là 700000VND/tháng. Tính ra USD là khoảng 47$/tháng, cho là 1 tháng có 30 ngày thì mỗi ngày được khoảng 1.5 $, rẻ hơn cả lương công nhân Mĩ thời bọn Mĩ công nghiệp hóa cách đây gần 150 năm. Vì vậy nên Mĩ đặt hàng ở Việt Nam sau đó đem về Mĩ bán thì lời chán.
--Chính vì trước đây có lục đục nên bây giờ mới phải quan tâm. Mình quan tâm nó là vì muốn có thị trường, nó quan tâm mình vì cho là mình đang cần nó nên nó dễ bắt nạt.
VD: Ban đầu Quốc hội nhà mình đặt mục tiêu là phải vào bằng được WTO( mình cần nó). Bằng chứng là Quốc hội đang sửa luật nhanh như điện xẹt , xem ti vi là thấy. Nhưng sau đó được các chuyên gia kinh tế nước ngoài "mách nước" cho là phải mặc cả nhiều vào không thì sau này thiệt nên mới sửa lại là "cố gắng vào nhưng không vào WTO bằng mọi giá". Suýt nữa thì "bị hố", lại theo chân Mexico. Trung Quốc còn phải thương lượng( đúng hơn là mặc cả) đến 15 năm cơ mà.
--Còn về chuyện Bush thắng cử nhiệm kì 2 thì có nguyên nhân gian lận lẫn tâm lí người dân Mĩ. Chuyện gian lận là 1 số máy bầu tự động không thể bầu cho Kerry. Còn tâm lí người Mĩ sống ở Mĩ thì sợ khủng bố, Bush đang làm tốt về mặt an ninh nên họ cũng thấy yên tâm, còn John Kery thì chưa biết thế nào nên họ không bầu.
VD: Nếu em đang đi mua 1 món hàng gì đó rất cần thiết, thì em sẽ chọn cửa hàng quen hay là đến 1 cửa hàng hoàn toàn xa lạ, chả biết ở đó bán cái gì cả.
Điều khôi hài là khi những người Mĩ công tác ở nước ngoài ( nhân viên ngoại giao chẳng hạn ) tiến hành 1 cuộc bầu cử vui thì đến 90% bầu cho Kerry.
--Cái ông mà em Ly nói thì có thể là 1 trong 2 khả năng: 1. là công ty đến đầu tư, 2. làm từ thiện. Trường hợp 1 thì không có gì đáng bàn, nhưng trường hợp 2 thì họ là những người có thiện cảm với Việt Nam trong chiến tranh Việt Nam lần 2 ( chống Mĩ ), cựu chiến binh hoặc dân phản chiến. Đối tượng này phần lớn đã già cả rồi nên ta phải nhanh nhanh tranh thủ tình cảm để cho họ nghỉ hưu và...
--Nói thêm là còn 1 số Việt kiều ra đi hồi 1975 và 1978 bây giờ cũng quay về để mong được cống hiến nhưng con cháu họ thì có người vẫn chưa nhận ra vấn đề và vẫ còn chửi Việt Nam theo cái kiểu chửi cho sướng mồm của mấy ông quan Ngụy. Nếu những người Mĩ gốc Việt thế hệ 1 này mà không giáo dục tư tưởng cho con cháu họ trước khi về trời thì trong tương lai Việt Nam có thể bị 1 số rắc rối.
--Tóm lại là:
1. quan hệ đã bước sang cuộc chiến tập 2: kinh tế và tri thức.
2. Hội nhập là vì bản thân mình đầu tiên chứ không phải là mở tung thị trường cho nó đập bẹp hết công ty trong nước, rồi nâng giá sản phẩm đến đâu cũng được ( độc quyền ). Bị như thế mà chỉ được cái tiếng là tôn trọng luật thì không đáng.
3. phải biết tận dụng những người có cảm tình với mình để làm lợi cho Tổ Quốc và loại bỏ những rắc rối không cần thiết.