A1 News

Hu hu bố bị bong gân cổ chân. Tại tín với chả gậy đấy :((

Tao thấy đau, thế là chuồn về tiết Văn. Xoa mật gấu, ko thấy đỡ. Chiến tiếp Salonpas, càng tệ hơn. Chiều vẫn cố lết đến gặp bác Layette 1 tí. Nói chuyện xong thì ôi thôi, mắt cá chân sưng vù.

Về nhà bố tao tức tốc đưa đến ông lang. Ông ý bảo tao đứng thẳng lên, rồi dẫm vào chân tao 1 phát rõ đau. Sau đó ngồi xuống phản, ông ý bốc 1 nắm thuốc ướt ướt bết bết ụp vào cái mắt cá chân, rồi băng băng bó bó vào. Chân tao trở thành 1 cái cục đỏ đỏ trắng trắng rất to :))

---> rút ra kinh nghiệm: dính đến xương ko được bôi cái gì nóng chúng mày nhá, chỉ được chườm đá thôi. cái loại cao dầu hổ... chỉ dùng khi đau cơ.

Nhân tiện cám ơn em Giang đèo tao về 2 lượt hôm nay. Cộng em Hài Anh mới Diệu Linh quan tâm thăm hỏi. Đập chết thẳng TQ độc mồm độc miệng, bố có gãy chân đêk' đâu, thứ 7 bố vẫn đi thi SAT như thường :D
 
Hôm nay lũ lượt 5 bạn nghỉ tiết Văn vào sổ đầu bài hết rồi nhé :D.

1 ngày thật là nhiều chuyện hay ho :D. Mở đầu bằng màn biểu diễn võ thuật của My mèo và Hiển béo, kết thúc bằng tràng cười của Hugo và chương trình biểu diễn tài tự kỷ của con người 670 TOEFL ;;) này :D. Bạn nào muốn xem series video được quay lại thì lên blog tớ nhé, dự tính cuối tuần này sẽ lên trang series Daphne bé bỏng, Hugo bỏng bé ;;) và chó của My :D :)).
 
Hôm nay bác phải còng lưng ra ngồi làm lại cái vở Giảng văn mới chết tiệt chứ, hửm, ko bít là bà giáo Thanh nhà ta lại có màn ktra miệng gọi theo sổ điểm mới nhục tao chứ. Hôm trước Hải Anh --> íu có, gọi đến HA, may mà có con bé nó đỡ đạn, ko thì chiểu theo sổ Quỳnh Anh thì mệt nhắm /:)

Mai lớp mình là nghỉ nhiều lắm à nha. Cứ đứa nào thi SAT thì đến 99% là ở nhà an dưỡng tuổi thọ, nhấm nháp nhẩn nha trước khi lên đoạn đầu đài. Đề nghị các em nhi đồng thối tai lồi rún ngày mai mà ở nhà thì đừng làm trò dại dột, tỉ dụ cố nhét thêm chừng 1000 SAT words vào bộ óc mong manh, hay bấn loạn mà gọi điện sang U-Oét-Xì-A để delay như em Khoa <nếu em vẫn còn bt :))> Dự báo ngày kia, khi trời quang mây tạnh, sẽ có 1 phi đội các em Anh 1 nhà ta sắp hàng trên cầu Long Biên hoặc cầu Chương Dương cùng nhau tắm mát... đặc biệt là các em có ôm ấp mộng mơ 2400 mà chẳng may "mông nặng" bị xì hơi thì nên mang phao khổ Xóc Lọ... Khẹc, nhắc đến 2400 mới nhớ TQuang nhà ta hôm nay hò la bắt mọi người chúc phước trên lớp mà buồn cười quá =)) "Chúc Thanh Quang... được 2400 SAT... vào ngày kia... để trở thành người điểm cao nhất nước..." =))

Hớ hớ, mị-e ngày mai chắc tao xin đi về sớm tiết cuối, gặp bác Sơn khú nhà ta mới đau chứ nị. Chắc được thôi, ngày mai iem là iem muốn đi ăn tí gì trước khi vọt lên IIE. Ko thì xỉu ra đường bố ai trông đc?? :-/ Hế hế hế, mà năm nay xin trân trọng thông báo với các bạn là mình lại làm tiếp cho Tờ-Cu nhé. Yêu Tờ-Cu quá :x Móa, 2 năm rồi, dấn thêm năm sau cho đủ 3 rồi iem apply móa nó luôn vào trường :))

Mmmm,ts hôm nay đi học ở Viện về ghét thế :(( Gặp 1 thằng chả đi xe đạp cứ nhèo nhẽo bám theo, hỏi mấy câu rất củ chim củ bựa củ hành, nào thì chả hôm nay ngày gì hả em, móa, nào chả hôm nay âm lịch bao nhiêu iem, móa, nào chả nhà em khí ko phải là gần hay xa. :)| Đứng mị-e nó lại chờ thằng chả đi qua, mình lũn cũn rớt lại đằng sau vậy. Chứ ko anh zai rê em vào chỗ vắng thì... zời biết :(( Hixx, lần sau thì cạch, chỉ có xe máy thôi, bác ứ đi xe đạp ban đêm nữa. Kinh bỏ móa, mà khu nhà tao toàn bọn thợ xây :-&

Mẹc khỉ, có khi mình cần sắm 1 cái toe-toe iem Nga nhầy? /:)
 
Tao đã nói rồi, hãy nghe lời con người 2 lần dính harass :)) :)) :)). Đời là phải biết toe toe, dù to còi hay không cũng phải toe toe :D.

Ôi TQ, thật là vô đối, tớ là tớ rất thích ở gần bạn ;;) :)).
 
chúc mọi người thi tốt, tích lũy kinh nghiệm để in 3 years' time tao sẽ thi SAT ^_^ còn hỏi kinh nghiệm ^_^
 
Chúc mấy đứa thi tốt nhé, nhớ hồi này năm ngoái cũng hồi hộp phết.:)>-
 
i chỉ cho mình cách bấn loạn với Mình ko ngu đâu, mình biết chứ, chỉ những bạn học thuộc 5000 từ SAT, làm toán đc 800 và viết 1 essay 1 ngày mới bấn, chứ những người đầu quả bí thì lấy đâu ra sinh lực để bấn đây Nếu mình ko bấn được trước đêm nay thì mình đi đứt mất Ai dạy mình cách bấn đi Helpppppppp:!!!!!!!
!!
Hoài Anh ơi dạy cho mình cách ko bấn giống bạn đi! Mình không hết bấn trước đêm nay thì mình đứt mất! Help!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ts nửa năm nay tao ko ốm rồi tự dưng 2 hôm nay lăn đùng ra... 2 hôm nay toàn ăn cháo <được cái ngon ngon :X> thật là ko ngửi được. Ko biết mai có trụ được 6 tiếng ko... <chắc 8h rồi thủ tục lèo nhèo làm bài đến 2h nhỉ???>
 
Mọi ng cố lên :x
Chúc thi tốt :x Cứ bình tĩnh thì k có j xảy ra đâu :x
 
Bọn mày đừng căng thẳng thế chứ. Hôm qua , tao đúng là bị lên cơn bấn nặng, ko bình tĩnh đc tẹo nào . May nhờ có em Lươn :x + mấy tấm pix của e My :D khiến tao ngồi cười ngặt nghẽo cả buổi tối nên hết bấn :D . Hôm nay, tao thấy rất thanh thản và nhẹ nhõm ^^, ngồi tập yoga cả sáng + xem "Nhật kí vàng anh" :)). Thật đúng là chuối cả nải.
Thực ra tao nghĩ mình vẫn còn nhiều cơ hội mà, cứ là cố hết sức đc đến đâu thì đc. Cứ tự đem so sánh với những đứa đã học SAT từ thưở nào để làm j , để bấn lên chỉ khổ mình, vừa già nua tàn tạ , vừa chả đc tích sự j . Kết quả có không đc như mình muốn cũng là do mình phải trả giá vì năm lớp 10 hay 11 ko học SAT như bọn nó thôi :p . Ko nên đau khổ, bấn loạn làm chi :D
Tao thì chắc chắn sẽ thi lại tháng 12 rồi , nên tâm lí cũng khá nhẹ nhàng. Hi vọng điểm đợt này của tao đi thi cứ đc tầm tầm giống như ở nhà làm bài là tao mãn nguyện rồi :D :D :D. Thôi, nói chung, chúc cho tất cả những đứa nào thi SAT ngày mai (trong đó có tao :D ) sống sót trở về, làm bài đc như mong muốn ^^ . Chỉ còn một ngày nữa thôi. CỐ LẾN !!!!!!
 
Sao chúng mày bấn thế nhỉ. Tao là cứ phởn phơ mấy hôm nay ngồi bói toán.:D. Take it easy thôi bọn mày ơi. Việc j mà phải tự đày ải bản thân thế. Mai thi thì cứ thi. Học hành bấn loạn phờ phạc suốt mấy tháng nay, hủy hoại ko biết bao nhan sắc mà vẫn ko được j thì cũng đành chịu thôi.:D. Sau cú sốc TOEFL ko còn j tệ hơn, Daphne bé bỏng h đã lãnh cảm với đời.:)). Sướng lắm chúng mày ah. Mai chẳng biết thế nào nhưng cứ cố gắng hết sức thôi. Chúc bọn mày và cả tao nữa :D làm bài thật tốt :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ehehe mọi người có vẻ thú vị hơn tao tưởng, cứ nghĩ là ở nhà cả lớp lên cơn sốt rét co giật dữ dội chứ hóa ra cũng điềm đạm phết. Điềm đạm kiểu "chắc chắn thi lại" với lại "xin hoãn dời ngày thi" thì có mà đỡ bằng nồi cơm :)). Sợ vãi đái, đúng là tư bản trong lòng cộng sản!

Chán quá các bác chắc đang lên giường đi ngủ trước giờ thi, thôi cứ lên làm 1 bài, ai thích thì đọc không thì thi xong lên coi.

Có mấy chuyện giật gân buồn cười lắm :D

1. Hôm qua tự nhiên ông host mặt mày nửa nghiêm trọng nửa bình thường chạy ra bảo tao: "Hieu I have 1 question for you, because Donna was embarassed to ask.". Chết mồ, cái quái gì mà đến mức bà host phải ngượng nhỉ, khó hiểu quá, không biết có liên quan gì đến vụ cởi truồng or xl không :|. Mông lung quá... Vừa lo vừa háo hức...
Ô hô hóa ra ông í hỏi mày có thói quen tè vào bồn tắm không. Chết chửa sao lại thế này, chả lẽ người ta rình mình tắm :)). Nói tiếp, chết mẹ hóa ra mấy lần tao vừa tè vừa tắm không hiểu công phá thế nào tè cả vào khăn mặt của bà host :(|), bà í vắt thấy khai lè. Ọe ọe thật là đáng lo ngại. May mà sau tao sorry bà í bà í cười hề hề kêu không sao hết lần sau có tè thì nhớ để ý mấy cái khăn. Đùa chắc phải bỏ thói quen này đi quá, thói quen xấu :p. Từ sau vụ tắm bồn Sapa đã định bỏ rồi mà cứ lười. Khó nghĩ quá :p

2. Hôm kia có soccer practice, không hiểu sao không thấy đồng chí Keno (đội phó đội bóng nhé, lúc nào cũng chăm tập lắm), thế là tao nghe mấy thằng trong đội kháo nhau. Thằng Ian kêu tao thấy thằng Keno với con Caitlin đi chơi với nhau. Chú Davide hỏi lại chúng nó hẹn hò à? Thằng Kolya bảo tao thấy chúng nó dắt nhau vào công viên, hình như chúng nọ hẹn hò ra ghế đá công viên ngồi với nhau... hút thuốc lá :)). Ehehe chả biết thực hư thế nào :))
Ấy thế mà hôm qua học lớp English, ngồi cùng nhóm với 2 đứa này. TS 2 anh chị này ỡm ờ vãi đạn, cả tiết cứ ngồi nghịch nhau, nào là vẽ vào giấy của nhau, cầm tay nhau, đánh yêu nhau, chị Cait còn bị anh Keno làm đứt tay phải dán band-aid nữa chứ. Nói chung là uốn éo cả giờ, cuối giờ còn viết vào giấy cho nhau, vẽ vẽ cười khúc kha khúc khích. Nhí nhảnh vãi, cảm giác hơi bị giống ở Việt Nam. Chắc thích nhau thì ở đâu cũng vậy, nhỉ. Bây giờ thỉnh thoảng rình rập 2 đứa này tí coi có gì thú vị không, vớ vẩn vớ được cảnh 2 anh chị hôn nhau thì chụp lẹ tống tiền b-)

3. Bọn bên này, rất thoải mái chuyện trai gái "va chạm giới tính" nhé. Chúng nó ôm nhau nhiều ghê. Tao để ý và khảo sát thấy, bình thường chúng nó cũng chả ôm nhau đâu, nhưng mà chỉ cần cực kỳ đơn giản, 1 thằng con trai nói chuyện linh tinh chỉ cần dang 2 tay ra là ôm được rồi, dễ vãi đái. Thậm chí nếu thân hơn thì chả cần mời chào, cứ thế mà ôm thẳng thắn thôi, thậm chí còn ghì chặt, vừa ghì vừa đùa, mấy chị í thì cười khúc khích trong lòng các anh. Mà chỉ là friends thôi nhé. Văn hóa các nước nó khác nhau thế đấy các bác ạ. Ở VNam mà làm thế thì chắc các bạn gái chạy mất dép vì hôi nách.
À bọn con trai bên này cũng nước hoa nước hoét hàng ngày, hơi vãi, con gái thì phấn son rồi bôi biếc gì đấy mùi cũng thuộc loại điếc mũi nếu ngửi gần (đừng nghĩ bậy, tao chỉ có kinh nghiệm này khi chúng nó hùng hục xô tao ra để chạy thôi :|). Thảo nào thằng leducminh khen con gái Mỹ "thơm đặc biệt" còn con gái Việt hôi :)). Các bạn nhớ mà chịu khó lăn nách và nước hoa thường xuyên nhé, nhiều thằng thính mũi lắm, như Nhật Minh í, từ hồi lớp 8 đã được thằng Lâm phát hiện ra có lăn nách hàng ngày :D

4. Hôm nay kiểm tra Sử. Thật là kinh hãi đến tột độ. Lên lớp trước giờ 5 phút, thấy nguyên 1 đội hình đủ cả không thiếu đứa nào, chỗ nào chỗ nấy đều đã an bài. Chỗ cuối lớp của tao đã mất, đành ngồi đoạn giữa lớp. Hóa ra bọn này cũng kinh phết đến sớm trấn chỗ. Chú Niklas bẩn bựa còn khoe nó đến trước 20 phút chiếm chỗ. Bó nồi.
Chưa hết, vừa đặt mông xuống nhìn quanh, thấy chi chít phao :)). Chúng nó phao nổi lềnh bềnh như thật. Hỏi thằng Nik ở Đức có cheat không. Nó bảo không phải ai cũng cheat và không phải thường xuyên lắm. Hóa ra đã là chơi bẩn thì người Việt cũng đâu thua kém bạn bè 5 châu.
Cuối cùng thì bài thi làm như đấm vào mồm, tại lão thầy bìu quá viết tên mấy thằng Tây Ban Nha toàn viết họ trong khi tao thuộc mỗi first name. Chết ngu 1 câu. Chắc là B. Chán vãi nồi.

5. Hôm nay học Anatomy, cả lớp sẽ dành 2 tiết lắp ghép bộ xương làm từ giấy bìa. Thật là thú vị, học thế mới là học chứ b-)

Hơ chả biết còn gì hay không, thôi thế đã, mấy con bên này đang giục "Hieu, show me your gf" :p.

À đứa nào thi về thì online Yahoo offline messege cho tao mấy giờ bắt đầu làm bài mấy giờ xong nhé, để tao còn bảo người ta đón. Sẵn tiện vứt hộ tao luôn đề essay :x

Adiós.
 
Hê hê thằng Héo chơi đểu kìa :)) OK mai sẽ báo cho.

Chân tao ngứa quá, thôi mai tháo băng ra ngồi làm bài. Ko chả lẽ 1 tay điền SAT, 1 tay cầm cái đũa chọc chọc gãi gãi thì thật thô bỉ :))

Thanks anh Bờm nhiều ah. :D Bọn em sẽ tiếp tục truyền thống của anh :D
Hôm nay con Hằng gọi điện chúc tao thi tốt, cộng kể chuyện thầy Sơn.

QA: Em cũng báo luôn cho thầy là mai lại 11 bạn nghỉ nữa ah.
Thầy: há hốc mồm + im lặng nhu bình thường trong 5' :))

CHÚC CÁC EM BAO GỒM: THÙY LINH, LU LU, HÉO, TUẤN LINH, HẢI ANH, HƯƠNG GIANG, HOÀI ANH, PHƯƠNG ZUNG, THANH QUANG, LƯƠN với cả TAO :D mai thi SAT tốt nhá. Bình tĩnh, thoải mái, tự tin, ENJOY đề SAT là xong hết ý mà :x :x :x
 
Ồ ôi vờ lờ ra phết nhờ, hóa ra tập đoàn thi SAT cũng hùng hậu ra phết, hơi bị thú vị ^^

A ha vừa lắp xong cái skeletal system. Richie quả không hổ danh, phong độ vẫn như hôm nào, đã chứng tỏ mình là đại cao thủ về bốc phét. Hehe đứng chỉ tay 5 ngón toàn ý tưởng đỉnh cho bộ xương làm mấy đứa lớp tao lé mắt, "Hieu you are so smart!!" Hê hê thế là ngồi chỉ trỏ còn chúng nó làm, béo không chịu được :))

À cái lớp này thác loạn cực, giáo viên trong lớp thì chửi fudge it, giáo viên ra ngoài lớp thì mothafuka như đúng rồi. Hê hê hê... Con Julia tao chấm 3 điểm cũng thú vị ra phết. Chị này đứng dán dán, 1 thằng ném cuộn giấy vào giữa ngực, chị ý ngửng mặt lên hỏi: "Why are you throwing it at my boob?", dịch ra nôm na là "Sao mày cứ ném giấy vào v... tao?" :)). Thằng kia lại cười hề hề ném phát nữa, thế là chị ý lại response rất tự nhiên: "Đừng có ném vào v... tao nữa!" :)). Chết cười, ngôn ngữ phóng túng đến không ngờ!
Chưa hết, con này mấy cái như penis weiner vagina thì nói tỉnh bơ mà lại ngượng khi nhắc đến mấy từ như nipple :p, đặc biệt xấu hổ trước "The T word for the breast," ngộ nghĩnh thật. Hiện tại con này đang nói cái gì đó về penis mới chả fuka với mấy đứa bên cạnh tao này, thật là bựa :D
À mấy thằng lớp Anatomy cuối giờ còn cái gì mà suk my cok với lick the weinie, ngôn ngữ của bọn teen Mỹ này khó lường lắm, chắc để dùng thạo thì còn phải đi khảo sát nhiều, phong phú lắm chứ không quê kệch kiểu Tây bồi như ở nhà đâu các bác ạ.

Trả bài kiểm tra Anatomy, điểm tao cũng không tệ, vượt xa thằng Nik, cao = 1 thằng cùng lớp, còn lại kém hơn lũ còn lại. Mặt chú Nik xị xuống nhìn thật thê thảm :)). Vậy là tao giỏi gần bằng chúng nó rồi >:-D<

Mà này Thùy nhợn này, sao lại 11 em nghỉ, tổng doanh số đi thi đếm ra chỉ có 11 trong đó có 2 là ở Mỹ, thế là thế nào? Có đứa nghỉ hôi à?

À Thùy nhợn nhắc đến duyên số với mấy thằng David làm thằng này buồn cười quá. Chắc tao chưa kể chứ ở lớp Spanish tao phải lấy tên TBN và lấy 1 nước thuộc Mỹ Latin. Tên tao lấy là David với nước là Cuba, hehe xã hội chủ nghĩa cùng 1 nhà mà ^^. Đùa chẳng khác gì NEO cả, vãi nồi :))

Chán quá, bọn con gái bên này bựa quá. Con Cait vừa ợ vang cả phòng xong cười hềnh hệch. Trong góc phòng là 1 con đang nằm chổng đít lên trời ngủ say sưa, tai nghe ipod. 1 đứa khác đang ngồi dạng háng. Mấy đứa đang nhảy như đười ươi ở ngoài. Chán không chịu được :))

Adiós.
 
Thế thì các bạn nên check out status của RA:

Daphne, Don, Heidi, Hugo, Iris, Kyle, Lina, Lulu, Marianne, Richie, Sylvia, Tracy -- tổng cộng 12 đứa thi SAT, thêm Kiều nghỉ ốm nữa :D. Có thế mà cũng không biết, ngu thế :D.

Gái Việt Nam duyên dáng vô đối rồi, đừng đòi hỏi nhiều :)) :)) :)).

Mà thầy Sờ Sờ Vờ im lặng thì làm quái gì ít thế, 10 phút là ít :)). Vợ thầy tao với con Hằng ngồi đoán chắc hẳn hoặc nói cực ít hoặc nói cực nhiều. Dự đoán có lẽ là nói bằng tao là ít :D.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Uầy, hôm nay quả là ngày shung shướng vô cùng với iem các bác ạ.

Như bt thì tao lại thiếu essay cô Hạnh thôi, khổ thế, hôm trước vừa đc cái + cho Interview hôm nay đc em - là huề rồi còn gì nữa :)) Cô Hạnh nhà ta hềnh hệch bảo, được độ 10 cái + là đc điểm 10 --> các bác cứ thế mà phấn đấu, iem mới ngo ngoe đc 1đ :D

Hờ hờ, tiết Lý như mẹc ấy các đồng chí ở nhà ạ. Đếm đi đếm lại thấy lớp có lèo tèo 19 đồng chí, trông thưa thớt tội ko thể tả. Thầy bước vào lớp, cười như bt, rồi bắt đầu: Ờ, sao lớp vắng thế này nhỉ? À, chắc chúng nó nghỉ học? --> :)) cứ giống kiểu phản ứng chậm kiểu gì ý >:) Thầy đang hơ hớ về chuyện các em nhà mình thi SAT <SAT là thi gì hả em?> thì tao có nói ba lăng nhăng gì đó, đại loại là bây h lớp mình mà học thì thiệt các bạn đang an dưỡng ở nhà quá, hay lớp mình hát 1 bài điiiii.... :D bựa thế :)) hình như thấy tao nói thế mà thầy định cho cái lũ 19 đứa ở lớp làm 1 bài test gỡ điểm lần trc :)) Đến khổ, cả lớp bâu vào mắng chửi iem :( Cũng may là bác Sơn cũng chẳng đến nỗi ác mộng thế, chỉ có điều là nhăn nhó khi iem Ngọc đứng lên xin phép <thông báo?> có 11 iem ngày mai tiếp tục nghỉ. Sau khi tiếp nhận thông tin chừng 10' để cười hơ hớ, thầy mới bắt đầu phản ứng :)) Đại loại là lớp mình ko nên đầy thầy vào thế bị động như thế lần sau nữa :) Vì có thêm 5 đứa làm bên IIE College Fair xin nghỉ sớm 15', mà chắc là thầy thấy lớp vắng vẻ quá nên thôi, cũng cho về sớm nốt >:) Rõ là cái bọn ăn hôi :))

Ừhm cái Fair năm nay làm bựa hơn mọi năm nhé. Tao là tao thấy thế :D Từ khâu tổ chức đến người tổ chức cũng kém pro hơn năm ngoái :) Chắc thay advisor nên mọi thứ còn lộn xộn. Anyway, ko thể ngăn cản tình yêu của em với Tờ-Cu.

Trường xịn vãi nồi. Bọn mày đứa nào thích học Business apply vào trường này đeeee... Ở đấy cũng có nhiều Asian phết, ở cả Undergrad và Grad thì tầm ~25-30 người Việt, cũng đông phết nhể? Ranked 30-35 trong các top business schools, lại còn là 1 trong 3 trg duy nhất toàn Mỹ có facilities dedicated to entrepreneurial studies :x Trường này purple, đi đâu cũng purple sướng thế, đẹp ơi là đẹp :x <iem nhà quê thích màu tím đấy kinh khủng :)>-> Nói chung năm sau tao gap, làm thêm 1 năm nữa IIE Fair nữa, chen vào TCU nốt làm quả hồ sơ app cho hoành tráng. Cô Hoài bên TCU <đại diện trường ý> là người Việt, quý tao kinh khủng và nhận lời giúp đỡ tận tình chết lên được.

Nói chung năm nay sang thì cô Hoài mang theo chồng nữa, rảnh rang hơn mà :) Cả 2 vợ chồng sweet và kind chết mất thôi :x :> Chú thì tận tình lấy nước cho 2 cô cháu, lại còn tranh thủ tiếp giúp khách <chú này cũng làm cho TCU khoa Engineering> Còn cô Hoài thì vừa đến đã cho tao cơ man là quà, nào là keyboard brush, 1 mũ của TCU, rồi lúc thấy giọng tao hơi khàn đi vì.... nói nhiều, cô offer cho tao kẹo ngậm ho, chưa kể lúc về còn rối rít dúi vào tay mình 1 đống kẹo ko béo nữa chứ :)) Hay ơi là hay í :x Kết thúc, cả 2 vợ chồng rủ tao đi ăn tối ;;) --> bở quá :)

Đi ăn cũng chẳng đi đâu xa lắm, đi dạo Hồ tây rồi rẽ vào Nhà hàng bánh tôm Hồ tây. Ôi cái nhà hàng chán ỉn ấy, nhưng 2 cô chú kia chưa ăn bánh tôm Hồ Tây bao h nên khoái chí lắm, nằng nặc vào ăn bằng được :D Kiểu thế này này, họ là người Việt, định cư lâu năm ở nước ngoài, ngày xưa có gốc miền Trung với Nam nên đây mới là lần 1-2 họ ra Hà Nội. Có biết món bánh tôm đầu cua tai nheo thế nào đâu? Mà xấu hổ quá, mình khoe rối rít đây là đặc sản Hà Nội mà nó bưng ra đĩa xuất toàn bột bánh chiên chả thấy tôm đâu :)) Ô là là, dù sao họ cũng dạng naive nên cũng chẳng nhận ra. Ts cái bọn nhà hàng làm ăn điêu thế ko biết. Nhưng món chính ngon nhất là món Cua rang me, ít nhất là khá nhất trong cái đống thực đơn ở đây. Sau này bác nào có ý định eat out thì chừa Nhà hàng này ra nhé. Móa, 10 năm trước em 7 tuổi vào ăn ở đây đã thấy bựa rồi, 1 thập kỉ sau quay lại thấy vẫn bựa như xưa :)) Công nhận là ng` ta giữ truyền thống thật.

3 người ăn hết hơn 2kg cua no lặc lè. Tao huyên thuyên đủ thứ, giới thiệu món ăn này nọ cho 2 ng`, lại còn tranh thủ promote cho Hellohanoi mới bó tay :)) Cô chú này có 2 con gái rồi, hơn mình 6-7 tuổi, và đang làm bên báo chí <cũng có tên đệm là Quỳnh giống tao --> cô chú kia thích tao luôn :))> nên 2 vợ chồng hứa sau này liên lạc với nhau có gì còn giúp đỡ choa :D Ôi chà chà, sao hôm này bở thế là bở b-)

Ờ hớ, lúc chia tay 2 vợ chồng tay bắt mặt mừng dụ dỗ mình vào TCU sang năm :x hí hí, apply thôiiiiii.... Ng` ta có thiện cảm về mình lắm. Đứa nào lớp mình apply cứ bảo là cùng lớp QA thì người ta giúp nhiệt tình :D

Fair năm nay ko có nhiều trường nổi, có 1 số là kiểu chick & cheap thôi, tỉ dụ Miami, SF, TCU hay Mount Union. Ngoài ra có mấy bác Rep cũng thân thiện ra trò: của con Ếck này <Ếck đâu lên kể chuyện đeeeee> trg` Wisconsin này, còn ông bác Miami nữa, helpful vô đối, từ chuyện chọn trường chọn ngành cho tao, lại còn cẩn thận nhờ tao "giới thiệu tao cho bà Counselor trường mày" nữa --> cô Oanh ấy, là lá la... :)>- Bác Mount Union thì to như cái cột đình, note đi note lại phần finaid. Nói chung tao làm 2 năm thì các bác cũng nhớ mang máng mặt, nên cũng khoái chí ghi mình vào sổ tay riêng, hẹn lấy hẹn để: "mày cứ apply vào trường tao đi, rồi mail tao phát, tao cho mày học bổng liền" :)) nhắng vãi khìn >:) Có thể là hứa lịch sự thôi :> nhưng vẫn thấy vuiiii. Nhất là bác Wisconsin, tao hỏi ông ý thích gì nhất ở cái trường này, lão nhăn mặt rồi thì thào "Mọi ng` ở đấy rất là mean, học sinh thì unfriendly, nerd này nọ... Nói chung có 1 chữ thôi... HORRIBLE!" :-& khơ khớ, :)) chết vì cười cái ông bác này [-x cuteee thế ko biết nữa.

Thôi móa, tao chưa làm Địa, chưa học Lý, tao cũng sắp bấn lên rồi... :)) vãi nồi. Chúc 10 đứa ngày mai thi tốt nhé <ợ /:)> chúc Kiều béo khỏi ốm nhé, thằng Héo thi vãi xoài nhé, còn bạn yêu :x thì super nhé.

Tschus.
 
Ahaha thú vị quá :))
Bọn trường tao bị kẹt www.myspace.com vì trường block. Hôm nay tao làm quả uka1.com, vào proxy server nghịch, vào mấy trang block ngon lành. Cả lũ hơn chục đứa chúng nó bu lại trầm trồ hố hố buồn cười vãi đái :)). Thằng Nik nhanh tay nhanh mắt đã kịp ghi lại địa chỉ như thần www.uka1.com/proxy
Đùa vui vãi, 2 tiết chơi với chúng nó vui vật. Lên proxy search tên cả lũ ra chơi, buồn cười vỡ bụng. Cái trò search google này seach bọn Tây còn hay gấp ối lần search người Việt :))
Chúng nó trầm trồ thán phục, Hieu you are a genius. Mịa mù tin như mình còn biết proxy, bọn này hình như không học thì chả biết gì hay sao í. Thằng Davide học HTML mà cũng ngu như heo chả biết gì cả. Đúng là thằng chột làm vua xứ mù :))
Mà sau đó thấy chúng nó truy cập toàn mấy cái trang porn cực bựa, thậm chí cả LEGO porn. Vẫn vào mới kinh chứ. Em té lẹ lỡ vạ lấy thì bỏ lọ!

Hehe kết proxy của uka1 thế. Đúng là superb ^^

Edited: Giời ơi là giời tao ngu quá, ngu như 1 con lợn :mad:)
Quên xừ mất là đi ở nhà người khác. Mọi người có gửi thông tin về giờ thi kết thúc với essay + ví dụ cho tao nhờ thì vứt vô HAO hoặc mail nhé. Không có YM mà đỡ. Chán thế chứ lỵ. Mà chưa biết sáng sớm có online được không. Bìu bìu bìu bìu bìu bìu!!


Adiós.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
^_^ ặc ặc thế rốt cục là đề giống nhau ah :O :O :)) vui ra phết nhỉ ^_^
 
Ôi khổ thân tao. Tao khổ quá. Bao nhiêu công sức học hành đã đổ xuống sông, xuống biển. Daphne tội nghiệp h phải đăng ký vào Sài Gòn thi lại SAt 1. Tao khổ quá. Tao gap year đây. Cuộc đời u ám quá. :(( :(( :(( :(( :(( :((
Sorry vì post mấy câu vớ vẩn lên đây nhưng tao khổ quá chúng mày ơi. Tao viết essay lạc đề rồi.:(( :(( :((
 
Phải đến cả thế kỷ chưa lên đây rồi :-?

Thứ 6, thứ 7 & chủ nhật tuần trước, tớ tham gia trại quân sự nên không vào mạng được, ngày thường thì có ít thời gian vào phòng máy tính quá nên chỉ kịp đọc bài mọi người mà không kịp post bài ... bây giờ post bù vậy.

Cái trại quân sự của bọn này thật là ấn tượng & thú vị vì nó khác hẳn kiểu tập quân sự của nước mình. Ban đầu, vừa mặc bộ đồng phục hoành tráng vào người thì cảm thấy rất oách & sung sướng, nhưng sau đó thì mới biết thế nào là khổ. Mỗi đứa được trang bị 1 khẩu súng trường ( cái súng dài dài, to to gọi là súng trường đúng không ? ) nặng trịch mà chỉ huy dặn là lúc nào cũng phải đeo trên vai, cả khi đi toilet. Chưa kể cái túi đựng đạn, nước & đồ ăn cũng nặng trình trịch trên vai :(

Đến trại tầm 6h tối thứ 6, khoảng 20 đứa được chia làm 5 hay 6 đội, tự tìm chỗ mà cắm trại giữa cái đồng không mông quạnh đầy cây, cỏ & gai đâm đau hết cả chân tay, mình mẩy. Cái ủng đang đẹp đẽ, bóng loáng bị dẫm huỵch xuống bùn, nước ... tất cả mấy lần tất bên trong ướt hết !!! Mỗi người được phát cho 1 cái hộp trong đó có cái bếp bé tí để tự nấu ăn, có bánh quy, pa tê, 3 cái gói với 3 mùi vị khác nhau _ ví dụ chocolate pudding, roll meat, lamb ..., mấy gói bột để pha nước _ ví dụ coffee, orange ( cái này chua kinh dị :(( ) ..., đường, kẹo cao su, kẹo, chocolate ... nói chung là lính của bọn này cũng không đến nỗi ăn uống kham khổ ... nhưng công nhận là ăn mấy đồ đấy 2 ngày thôi thì còn chịu được, chứ lâu hơn nữa thì kinh khủng lắm vì nó không bao giờ thay đổi & bánh quy thì vừa khô vừa nhạt :( Ăn lúc nào cũng phải thật nhanh để chỉ huy vừa nổ súng 1 cái là phải lũ lượt kéo nhau vào căn cứ ! Mặt mũi đứa nào cũng phải bôi bôi cái sáp màu xanh xanh để ngụy trang. Nói chung buổi tối, chẳng đứa nào nhận ra đứa nào cả nên đi đến đâu cũng thấy mọi người hỏi nhau "who's that ?". Thế này thì địch nó trà trộn vào cũng chẳng biết đường nào mà lần.

Vừa ăn xong, chưa kịp tiêu hóa đã phải xếp hàng theo từng đội để hành quân. Với từng ấy thứ nặng trịch trên người, vừa đi lại phải vừa giơ giơ khẩu súng để rình xem có thằng địch nào là bòm! ... nguyên tắc là cứ dừng lại là phải quỳ xuống ở tư thế sẵn sàng bắn! Đau hết cả cơ chân, cơ tay, chân thì ướt nhẹp, cảm giác thật khó chịu & bẩn thỉu. Ban đêm thì những người trong cùng đội phải thay nhau canh gác cho khu vực cắm trại của mình. Mỗi lượt canh gác kéo dài 1 tiếng nên hầu như cả đêm, tớ không ngủ được mấy. Chưa nói là ban đêm, trời lạnh đến cắt da cắt thịt + cái chân quấn trong 3 lần tất ướt mèm & 1 đôi ủng nặng trịch, bí bức, muốn ngủ cũng chẳng ngủ được. Đang chập chờn, nửa tỉnh nửa mơ đến cái giường ở ký túc xá với gối đệm ấm áp, thơm tho thì có đứa gọi dậy, bảo đến phiên mày canh gác. Vừa đứng canh gác, vừa ngáp, vừa run lập cập, mà hễ cứ nghe thấy tiếng động nào là lại phải khom người như con mèo, rình rình ... Lúc này, tất cả cảm giác ở chân & tay đều đã mất hết ... lỡ có thằng địch nào đến chắc không kịp nổ súng mất T_T Tớ canh gác cùng với 1 thằng Jordani, chủ yếu là ngồi nói chuyện lung tung, chứ cũng không chăm chú quan sát gì xung quanh lắm vì ai cũng hiểu đây chỉ là tập thôi chứ không phải là thật ... Thằng này nói tiếng Anh theo cái accent của bọn Middle East --> cứ phải tròn cả mắt, căng cả tai để cố hiểu xem nó nói gì ... Cũng chẳng có gì đặc biệt ... Chỉ buồn cười là sau khi biết rằng có thể 1 số người trong ban tổ chức sẽ đóng vai địch & tấn công 1 khu vực cắm trại bất kỳ, tự dưng thằng này trở nên thận trọng hơn hẳn, nó cứ lom khom đi đi lại lại, tay lăm lăm khẩu súng, mắt đeo kính nhìn lom lom về phía trước, trông như con báo rình mồi. Lúc này, tớ vẫn đang ngồi giữa đám cỏ ngắm trăng ( hôm đấy đúng Trung thu, trăng tròn & sáng vằng vặc, chỉ thiếu cái bánh Trung thu :( ), bị nó gọi lại cùng nó rình xem có ai đang lởn vởn quanh đấy không. Cuối cùng thì cũng chẳng có ai cả ! Chỉ có tiếng gió rung cây lạo xạo & tiếng bò tru thống thiết phía xa xa ... 1 cái áo sơ mi + 1 cái áo len dày + 1 cái jacket vẫn không thể đủ với cái lạnh ở đây.

Thứ 7, khoảng 1 nửa số học sinh rời trại vì bọn nó chỉ đăng ký đi 24h, tớ đăng ký 48 giờ nên ở lại :) Buổi sáng vấn tập hành quân & thêm mấy trò chơi bịt mắt dựng lều, ghi nhớ 15 items trong 1 cái forest, phá bom ... cũng không có gì đặc biệt lắm. Nhưng đến đêm thì quả thật là hay ho. Sau bữa tối nhanh chóng, tất cả lại tập trung để lên đường hành quân. Tớ đang hành quân theo đội của tớ thì có tiếng súng nổ đoàng đoàng : tất cả phải nằm bẹp xuống, giơ súng ở tư thế sẵn sàng bắn. Thằng cùng đội tớ bảo tớ nằm lui vào bụi cây ý, thế là tớ dịch sát vào bụi cây ... đúng chỗ đấy lại có 1 cái dốc, tí nữa thì cả người lăn tòm xuống cái hố phía dưới. Nhưng không bị lăn xuống thì lại bị rơi đúng vào đám cỏ gai, nó đâm vào người vừa ngứa vứa đau :(( tự cảm thấy sao mà mình khổ quá ! Thế rồi tự dưng có 1 đoàn người rầm rập đi qua ... rồi 1 lượt nằm bẹp xuống cạnh mình ... rồi tất cả đám người ấy lại đứng dậy, tiếp tục hành quân. Chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra ( vì tớ bị cái đám bụi cây che hết tầm mắt T_T ), tớ lồm cồm bò dậy đi theo cái đám người ấy, băn khoăn không biết bọn nó là địch hay ta. Thôi thì cứ đi phứa theo bọn nó. Thế rồi tự dưng cái thằng bên cạnh hỏi "what group are you in?". Ặc! Chắc nó thấy mình lạ lạ nên mới hỏi thế. "i'm in bravo". Thế là nó bảo "stay with me". Thằng này rõ ràng là năm trước có tham gia cái trò này rồi nên nó có kinh nghiệm, chứ không gà như tớ, nên an toàn là cứ đi theo nó. Rồi cả lũ đang hành quân thì gặp 1 cái ô tô & 1 nhóm người. Tất cả đã rất thận trọng khi tiến lại gần cái ô tô đó, nhưng hình như mấy người ấy là quân mình nên cả lũ xúm quanh thằng có vẻ như là chỉ huy của đám người đó, nghe nó thì thà thì thào ... Tất cả mọi người đều đang chưa hiểu nó nói gì thì nó đột nhiên gào lên "i tell you to lie down". Lập tức có tiếng súng đoàng đoàng nghe như bomb nổ, tất cả nằm xuống ( trong lúc nhốn nháo này chỉ sợ bị thằng nào đạp cho phát vào kính, vỡ kính thì toi T_T ). Xung quanh giờ đây là 1 màn sương khói, mùi thuốc súng & tiếng gào thét của mấy thằng địch đi tịch thu súng của quân ta. Sau đó thì có thằng nào đó trong quân ta bị địch tóm lên xe & đi mất hút. Tất cả lại lồm cồm bò dậy, lần này chẳng còn súng để mà tự vệ nữa ... Bất chợt có 1 hay 2 người tiến đến tự xưng là đồng minh của quân ta, đến để giúp. Ông này chỉ cho mọi người con đường an toàn nhất để trở về căn cứ & tất cả đều phải cố gắng trở về căn cứ trước 12h đêm & phải cố gắng để không bị địch bắt vì sẽ liên tục có 1 cái xe của địch lượn đi lượn lại lùng quân ta + 1 đám lính đi tuần rình tóm quân ta. Biết đây chỉ là tập thử thôi nên tớ cũng chẳng thấy sợ, chỉ lo không biết nếu mình bị tóm thì có được nhận cái chứng chỉ khóa luyện quân sự này không. Công nhận đến lúc này mới thấy bọn học sinh ở đây chuyên nghiệp trong mấy khoản này kinh khủng : đọc bản đồ, tìm đường - vạch kế hoạch, trườn qua đồng cỏ đầy phân cừu & cỏ gai, trèo hàng rào ( có mấy thằng ngã đau mà chẳng dám kêu ), lội nước sông vừa bẩn vừa nồng nặc mùi rác rưởi ... giữa trời tối, lại còn phải liên tục trốn bọn địch nữa chứ. Mấy lần gặp nhóm khác cũng đang tìm đường về căn cứ, 2 bên cùng hỏi "friend or foe?" ( hình như từ địch viết là foe đúng không ? ), xong trao đổi password ( magic number 10 ) ... biết là quân ta rồi mới dám tiếp tục nói chuyện, bàn cách về căn cứ. Tất cả học sinh ở đây đều biết nhau hết rồi nhưng đúng là giữa trời tối, mà đứa nào cũng bôi cái sáp xanh xanh đầy mặt, không hỏi không biết đứa nào vào đứa nào thật ! Bọn học sinh thường ngày vớ va vớ vẩn là thế mà đến lúc này nghiêm túc & pro thật, có thằng nghiêm túc đến mức tưởng như sẵn sàng cống hiến cả tính mạng cho tổ quốc ! Sau cùng thì cũng về được đến căn cứ trước nửa đêm mà không phải dùng đến vũ lực gì với quân địch như mọi người dự tính ban đầu. Đêm đến lại tiếp tục vừa canh gác, 2 răng vừa đập vào nhau vì lạnh T_T

Chủ nhật là ngày cuối cùng. Sáng, mọi người được biết thế nào là chiến trường & được bắn súng có đạn ( tất nhiên chỉ là đạn tập thôi ). Kinh khủng ! Kinh khủng ! Phải lội qua cái lạch thối um, nước ngập đến bụng. Thế rồi cứ với bộ đồ ướt nhẹp & nặng trịch ấy mà chạy lom khom, lăn lê bò toài trên chiến trường để tránh đạn, để bắn địch ... Lúc đầu, tớ quên không đeo cái bịt tai lên, thế là vừa có lệnh bắn ... bùmmmmmm .... điếc hết cả tai !!! Kinh hoảng quá, tớ tạm rời súng, đeo vội cái bịt tai lên, ông chỉ huy chạy ra bảo phải liên tục giữ súng ở tư thế bắn chứ ... lại cuống cả lên, cầm lấy súng bắn tiếp ... Mà chẳng hiểu sao, lúc ở trường, dùng súng ngon lành, đến lúc ra chiến trường, mãi chẳng kéo nổi cái chốt đạn, thế là trong khi bọn nó bắn được 20 phát thì có khi mình chưa bắn được đến 10 phát, tiếc quá :( Nhưng buổi sáng chưa ăn nhằm gì với buổi chiều vì bài tập của buổi chiều mới gọi là mệt nhất trong tất cả các bài tập : jogging theo hàng ngũ. Nghe thì tưởng nhẹ nhàng thôi, nhưng mọi người hãy cứ tưởng tượng jogging với cái súng + túi nặng trịch trên vai, với bộ đồ ướt nhẹp nặng trịch trên người, với đôi ủng vừa nặng vừa lục ục những nước cống ... thật là kinh khủng !!! Có 1 số đứa không còn hơi sức để mà chạy nữa phải nhờ đến mấy đứa hàng sau đẩy ( trong 1 khoảnh khắc, tớ cũng đã phải nhờ đến người đằng sau đẩy, mà cái cảm giác được đẩy công nhận sướng thật ^^ vì không phải bỏ sức ra mà vấn lướt băng băng trên đường ) ... Giữa đường, thấy mọi người uể oải quá, chỉ huy ra lệnh chống đẩy giữa đám bùn đất lầy nhầy để lấy thêm sức mạnh ---> thật là kinh khủng :(( Dù sao thì tớ cũng thấy hạnh phúc khôn tả khi cái bài tập jogging này kết thúc, đúng là ác mộng ... vậy mà mấy lần chỉ huy hỏi có ai muốn give up không, tớ trả lời là không đấy :D Cũng phải rèn luyện ý chí 1 chút chứ nhỉ :-? Ah, quên không kể là bọn này có mấy kiểu punishment rất dã man & bẩn thỉu : có thằng bị bắt phải chống đẩy mà mỗi lần press down là mũi lại phải chạm vào cái giày dính đầy phân cừu của chỉ huy, hình phạt dã man hơn nữa là phải giữ nguyên khẩu súng nặng trịch ấy như 1 cái tạ trên tay, duỗi thẳng tay lên trời và đứng ở tư thế tấn T_T.

Về đến trường là 3h chiều. Toàn thân đau ê ẩm & ướt mẹp & lạnh cóng. Mọi người lại lao vào xếp dọn đồ đạc & lau súng. Hóa ra lau súng cũng không khó lắm mà lại hay hay là đằng khác vì biết được trong khẩu súng nó có những cái gì & hoạt động thế nào :D Nếu như trời không lạnh, quần áo không ướt, chân tay không đau ê ẩm & đầu không đơ đơ sau mấy đêm thiếu ngủ thì chiều hôm đấy đẹp biết mấy ! Bọn Tây công nhận khỏe thật, mặt thằng nào thằng nấy vẫn nhơn nhơn :(

Sau 2 ngày ở trại quân sự, tớ càng thấy kính nể về mức độ lịch sự & trách nhiệm & chu đáo của bọn học sinh ở đây. Lúc nào bọn nó cũng chỉ sợ ảnh hưởng đến người khác & lúc nào cũng lo lắng hoàn thành tất cả trách nhiệm của mình. Hiện tại, toán đang học sang 1 phần mới là đạo hàm & tích phân, tớ cần phải cẩn thận hơn mới được. Những chuyện khác cũng chưa có gì nhiều đặc biệt. Hôm qua, có buổi Prizing Giving ( lễ trao giải cho những học sinh của năm ngoái có thành tích trong từng lĩnh vực nhất định bao gồm học tập & hoạt động ), được chứng kiến mấy học sinh cũ của trường, hay phết ! Nhiều thằng trông rất chi là dở hơi, tóc tai thì lòa xòa, có thằng Hong Kong trông ái không chịu được ... Ah, thấy ở bài trên, bạn Héo có nói về chuyện bọn Tây xì trum & ợ rất hồn nhiên, tớ muốn thông báo là ở đây cũng thế nhé ! Tối hôm thứ 4, tớ còn được chứng kiến cảnh con gái bà dạy sử hôn hít 1 thằng cùng year với tớ rất ngon lành, ngay dưới cửa sổ phòng tớ ... Nói chung, càng lúc, tớ càng có cảm tưởng là mọi thứ ở đây đều hồn nhiên như cây cỏ ...

Hôm nay là thứ 7, tranh thủ post 1 bài dài dài. Hi vọng mọi người đều làm bài SAT tốt :) Chúc mọi người mọi điều tốt lành nhé :x :x :x

~Au Revoir~
 
Back
Bên trên