1 Nụ Cười=10 Thang Thuốc Bổ

Mơ kiểu bà này ...Chắc là bà ý mơ thật, hay mộng du nhỉ
 
A little skinny Russian American lady came to see the doctor. She spoke in a very heavy Russian accent:

- Doc, I've been losing weight recently. I am so skinny now. Please, what shoud I do?

The doctor asked her a few questions and then advised her to eat enough:

- You should have at least 3 meals a day, OK? Then you will be OK. Come see me in a month or so.

A month later, the lady came to see the doctor again looking worse.

- What's happening here? You are now even more skinny than before. Did you take my advice seriously?

- Yes, I did, doctor. I always tried my best to have sex with three men each day!

- What? what do you mean?

- Didn't you say: "Try to have 3 males a day" ??!!
-------------------------------------------------

Yeah, and who is winning?
OK, some english joke, yeah?


After spending all day Sunday watching football on television, a man fell asleep and spent the night in the chair. His wife woke him in the morning.

"It's twenty to seven," she called.

"Yeah? Who's winning?"
 
Hai ông giám đốc gặp nhau:

- Thần sắc của ông dạo này không được tươi lắm thì phải?

- Ừ, vợ tôi vừa tuyển một thư ký cho tôi.

- Thế hả, trông thế nào, tóc có nhuộm vàng, đỏ như các em bây giờ không?

- Một lão hói đầu mới chết chứ.
 
One day an employee sends a letter to his boss asking for an increase in his salary!!!

Dear Bo$$

In thi$ life, we all need $ome thing mo$t de$perately.
I think you $hould be under$tanding of the need$ of u$ worker$ who have given $o much $upport including $weat and $ervice to your company
I am $ure you will gue$$ what I mean and re$pond $oon

Your$ $incerely

Norman $oh


The next day, the employee received this letter of reply

Dear NOrman

I kNOw you have been working very hard. NOwadays, NOthing much has changed. You must have NOticed that our company is NOt doing NOticeably well as yet

NOw the newspaper are saying the world`s leading ecoNOmists are NOt sure if the United States may go into aNOther recession. After the NOvember presidential elections things may turn bad

I have NOthing more to add NOw. You kNOw what I mean

Yours truly
Manager
 
Mark Twain sang Pháp

Trong chuyến đi Pháp, Mark Twain lên tàu hỏa đến Dijon. Vì mệt và buồn ngủ, ông đề nghị người soát vé đánh thức ông dậy khi tới Dijon. Biết là mình sẽ ngủ rất say, Mark Twain dặn kỹ:

- Có thể tôi sẽ phản đối to tiếng khi ông cố đánh thức tôi dậy đấy! Nhưng đừng bận tâm, dù thế nào cũng cứ cho tôi xuống tàu nhé!

Khi Mark Twain thức dậy thì tầu đã chạy qua Dijon và đang vào ga Paris. Ông rất bực, chạy đến chỗ tay kia mắng gay gắt:

- Suốt đời tôi chưa bao giờ cáu giận như thế này.

Người soát vé dửng dưng nhìn Mark Twain và nói:

- Lão người Mỹ mà tôi cho xuống ở ga Dijon ấy, còn cáu gấp đôi ông ấy chứ.
 
Ối xồi ôi, thảo nào ông ý có cái tác phẩm cuộc phiêu lưu của j` j` đó(đúng ko nhỉ,hay mình nhàm ông khác)
 
Một nhà hàng thường rất đông khách, vì vậy việc nấu nước phải thuê rất nhiều người và công việc phải đc chuyên môn hoá
Một hôm, trên bảng phân công làm món thịt chim bồ câu, người đầu bếp ghi trên bảng phân việc cho mọi người như sau:
- Chị Bích cắt tiết anh Phong vặt lông cô Nông rửa chim anh Ninh mổ bụng cô Đào lột da anh Khánh luột trứng cô Bình bóp mềm chú Nhã băm nhừ chị Tố xào giòn chú Tụng bày đĩa
 
Đảm đang!
Vợ mắng chồng: "Anh giặt quần áo kiểu gì mà mấy cái quần này còn bám đầy đất đây này!"

- Sao em hỏi kỳ quá vậy? - Người chồng ngạc nhiên - Hôm đó ai giặt đồ?

- Ờ... thì tôi. Nhưng tại sao anh không giặt?

- Thì tại ba anh lên chơi, em muốn làm người vợ đảm đang mà. Cái nồi cơm khét hôm đó...

- Thôi, thôi! Đi nấu cơm đi!

Chủ ngữ ở đâu? Cô giáo đang dạy học sinh về môn luyện từ và câu, cô đọc 1 câu
- Tên tội phạm cuối cùng cũng đã bị bắt." Em nào cho cô biết, chủ ngữ đang ở đâu?
- Bạn Mai nhanh nhảu đáp:
- Thưa cô , chủ ngử đang ở nhà giam ạ
- !!!!!
 
VD post chuyện nhàm nhàm kiểu j` ấy
thay đổi phong cách tế nhị đj
 
Trúng số
Có một tên ăn mày rất nghèo khổ. Một hôm, do không chịu nổi cảnh nghèo, hắn đành cầu xin thượng đế: - Lạy ngài, hãy cho con được trúng số.
Tối hôm đó có kết quả xổ số. Nhưng người trúng lại là kẻ khác.
Hắn lại xin 1 lần nữa:
- Lạy ngài, xin hãy cho con được trúng số dù chỉ 1 lần.
Nhưng lần này, người trúng vẫn lại là kẻ khác. Hắn bắt đầu trách Thượng đế:
- Lạy ngài, con đã thành khẩn như thế, sao ngài không đoái hoài gì đến con. Ngài muốn con chết đói ư?
Lúc đó chợt có tiếng nói vang rền từ trên không vọng xuống:
- Ta rất muốn giúp con, nhưng trước tiên con phải mua vé số đã chứ.
 
Bác Dương tích cực hoạt động quá :x Thế mà ko có tick bài hay :-<
 
Anh chồng nói với vợ: - Khi hàng xóm mua đồ gỗ mới thì chúng ta cũng quyết định tha về giường tủ mới. Khi lão mang về một chiếc tivi màu màn ảnh rộng, em cũng bắt anh mua một cái y chang. Thôi, anh chẳng kể đến chiếc xe hơi làm gì, còn hiện nay thì… - Thì sao, hắn lại sắm xe hơi đời mới à? - Không, hắn sắm… vợ mới!
 
Anh Oắc-xơn yêu quý của tôi,

Từ ngày sang Việt Nam, tôi thấy trình độ thám tử của mình còn non kém lắm!

Phương pháp suy luận của tôi đối với xứ này nhiều lần bị sai bét. Sáng nay thôi, tôi vừa tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cảm của ông ta không có gì rắc rối, “rẹc rẹc 30 giây” là xong. Nhưng tôi lại sai lầm khi thử thách về bản thân ông ta.
Lúc đó là 9 giờ sáng, tôi đang nhìn qua cửa sổ cảnh một người đi đường chửi toáng lên vì bị một chậu nước rửa bát đổ từ trên tầng 4 xuống đầu, thì có tiếng gõ cửa:
- Xin lỗi! Tôi muốn gặp ông Sê-lốc Hôm!
- Tôi đây, xin mời ông ngồi, thưa ông Nằm!
- Sao thám tử đoán tôi tên Nằm?
- Quan sát nhanh là thói quen của tôi, trên bìa cuốn sổ tay ông cầm có ghi rõ tên ông là Tạ Văn Nằm.
- Ồ, tôi tên Nam, nhưng mấy em tiếp viên ở nhà hàng đã nghịch ngợm lấy bút viết thêm vào, vì các em thấy tôi thích hát Karaoke ở tư thế... nằm.
- À, ra thế! Hẳn ông rất vội đến đây, vì tôi thấy ông cạo râu được một bên.
- Việc này thám tử cũng... hơi bị nhầm. Số là tôi cạo râu bằng bàn cạo điện, sáng nay tôi đang cạo dở thì bị mất điện đột ngột cho nên một bên nhẵn nhụi còn một bên kia rậm rì mà tôi vẫn phải bắt xe buýt đến chỗ ông là vì thế.
- Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chắc là không sai? Vì tôi thấy ông không có thói quen giữ vé trong tay.
- Ấy, khi nãy tôi chuẩn bị xuống xe thì phụ xe đã xin cái vé để “quay vòng” cho khách khác lấy tiền bỏ túi riêng rồi!
Anh Oắc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vẫn cố vớt vát:
- Thời gian gần đây ông bị sa sút về kinh tế?
- Ồ, ngược lại. Nhưng... vì sao mà ông đoán thế?
- Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vẹt trong khi gót phải vẫn còn nguyên vẹn!
- Hà, hà... Đó là do thành phố thường xuyên có nạn kẹt xe. Những lúc như vậy tôi thường phải đặt chân xuống mặt đường rồi rà rà theo dòng người nên gót của giày trái bị mòn nhanh.
- Chà, - Tôi vã mồ hôi - Thế có phải ông là người rất coi thường sức khoẻ? Sở dĩ tôi nói như vậy vì dạo nay ngày nào trời cũng có nắng to mà ông ra đường không đội mũ.
- Ối giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt bị mấy đứa thanh niên mất dạy đi xe máy cướp mất rồi!

Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi, nó dài bằng cái bơm ở mấy chỗ “Vá 9 xe đạp xe máy” vẫn đặt ở lòng đường thành phố này vậy. Nhưng bản lĩnh đã giúp tôi lấy tự tin trở lại, tôi hỏi vấn đề ông ta cần tư vấn để khỏi phải đoán... sai thêm nữa.

Có lẽ từ hôm nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cứu thêm về con người ở đất nước kỳ lạ này, rồi mới tiếp tục hành nghề được. Chẳng hạn tôi đang tìm hiểu xem một số sinh viên Việt Nam rất căm thù... thời gian, đến nỗi họ luôn “giết thời gian” bằng cà phê, ruợu bia, thậm chí một cốc trà đá là có thể ngồi trầm ngâm hàng giờ đồng hồ trong căng-tin để suy nghĩ... không cụ thể về điều gì cả!?

Khi nào có gì mới tôi sẽ “meo” cho anh. Chúc anh mạnh khoẻ!

Bạn của anh:
Sê-Lốc Hôm!
 
Có một đôi trai gái đang trong thời gian tìm hiểu nhau. Một hôm, nàng mời chàng về nhà mình để giới thiệu với bố mẹ. Hôm sau, chàng ăn mặc chỉnh tề, complet, cà-vạt đến nhà nàng.

Sau khi chào hỏi bố mẹ cô gái, anh ta huyênh hoang:

- Cháu hiện đang là sinh viên trường Luật, sau này hai bác có ly dị thì cứ nhờ cháu giải quyết cho.

Vừa ngồi xuống ghế, anh ta liền nhìn quanh và nói:

- Chà, nhà mình làm toàn bằng gỗ tốt bác nhỉ, lúc cháy là phải to lắm đây.

Trong lúc trò chuyện, ông bố vợ tương lai có ý nhờ quan tâm tới con gái ông khi đã thành vợ chồng. Anh ta đáp:

- Bác cứ yên tâm, sau khi lấy cô ấy về, cháu sẽ cho cô ấy ăn suốt ngày, ăn cho đến khi vỡ bụng mà chết mới thôi.

Trong bữa cơm thân mật với gia đình nàng, thấy chàng uống nhiều rượu quá, ông bố cô gái khuyên giải, anh ta liền bảo:

- Bác cứ yên tâm, riêng rượu thì bác cứ phải gọi cháu bằng "cụ".

Trên đường về nhà, nhớ ra là để quên mũ, anh ta liền quay lại nhà cô gái. Vào nhà, nhìn thấy cái mũ, anh ta reo lên:

- May quá! Thế mà mình cứ tưởng mất.

- Anh phải mất công quay lại làm gì, lúc khác lại chơi thì khắc lấy về - Ông bố cô gái nhã nhặn.

Lập tức, anh ta kết luận một câu xanh rờn:

- Thời buổi này, không thể tin thằng nào được bác ạ!

Lúc ra đến cửa, anh ta bị con chó nhảy xổ ra chực cắn, liền vung mũ và quát:

- Tao thách cả nhà mày cắn tao đấy.
----------------------------------------------
Câu chuyện nói về 1 cuộc thi bắn cung giữa 3 thí sinh:

- Thí sinh 1 : Đặt 1 quả táo lên đầu 1 cô người mẫu, cầm cung, đi ra xa 50m, giương cung, BẰN. sau đó nhìn khán giả cười và nói: " I'm SinBad", khán giả vỗ tay nồng nhiệt.

- Thí sinh 2: Đặt 1 chanh lên đầu 1 cô người mẫu, cầm cung, đi ra xa 80m, giương cung 45 độ, canh gió, BẰN. Sau đó nhìn khán giả cười và nói: " I'm RobinHood", khán giả vỗ tay khâm phục, tán thưởng.

- Thí sinh 3 (người Việt Nam): Đặt 1 NHO lên đầu 1 cô người mẫu, cầm cung, đi ra xa 150m, giương cung 12 độ, BẰN. Sau đó nhìn khán giả cười và nói 1 cách hồn nhiên: "I'm........... Sorry!!"
 
MR: Con gái cũng giống như bức tranh vậy. AD: Vì sao?
MR: Bức tranh, nếu đứng ngắm xa quá sẽ thấy không rõ. Ðứng ở khoảng cách vừa phải, bức tranh mới hiện lên hài hòa, đẹp nhất...
AD: Thế còn đứng gần?
MR: Thấy toàn mụn trứng cá.
AD: Hả!!...
 
Nhầm

Một cô gái xinh đẹp lái xe đi về miền Tây. Xe của cô ta hết xăng, và một anh chàng da đỏ phi ngựa tới, cho cô ta đi nhờ tới trạm xăng.

Cứ vài phút anh da đỏ lại kêu lên những tiếng hú hoang dại.

Cuối cùng anh ta đưa cô gái đến nơi cần đến. Rồi anh tạm biệt và quất ngựa phi nước đại ra đi, để lại sau lưng tiếng hú dài vang lừng không trung.

- Lạy Chúa tôi! - Người bán xăng ở trạm nói. - Cô đã làm gì với anh chàng da đỏ để đến nỗi anh ta la hét ầm lên như vậy?

- Làm gì ư? Chả có gì cả! - Cô gái nói. - Tôi chỉ ngồi sau, quàng tay quanh anh ta và nắm lấy mấu ở đầu yên ngựa thôi.

- Thưa quý cô thân mến! - Anh chàng bán xăng nói. - Những người da đỏ không dùng yên ngựa đâu.
 
Mày làm nghề gì?
Một người đàn ông không may qua đời phải xuống địa ngục. Theo thông lệ DIÊM VƯƠNG sẽ xét hỏi tội lỗi từng người.
DIÊM VƯƠNG hỏi người thứ nhất:
Trên trần gian mày lam nghê gi?
"Dạ con làm công nhân ạ". "Cho nó vào vạc dầu" DV nói lớn.
"Thế mày làm nghề gì?" DV hỏi người thứ hai.
"dạ con làm bác sĩ ạ" Cho chó ngao ăn thịt
Người thứ ba: "Con làm giáo viên" Cho vào treo cổ.
Đến lượt nguời đàn ông nọ, ông ta bối rối lắm" mẹ kiếp mấy người kia toàn làm nghề cao quý mà còn bị cực hình minh làm cướp chắc không thể thoát tội được" Đang mai suy nghĩ thi DV quát lớn" Thàng kia!sao không trả lời?Mày làm gì?"
Ông nọ giật mình buột miệng" làm.. làm cái .. Đ M mày"
Bỗng DV nhẩy từ trên ngai xuống quỳ sụp dưới chân ông ta cảm động kêu lên " Ôi!!!! BỐ..Ố.Ó!!!!!!Con tưởng không bao giờ gặp được BỐ".
 
Cải Tạo!!Sau một thời gian cố gắng nhưng Diêm Vương không thể nào cải tạo đc một anh cộng sản.Ông ta đành phải mang anh cộng sản lên nhờ Chúa giúp.Một năm sau Diêm Vương quay lại hỏi Chúa về việc mình đã nhờ:"Thưa Chúa người đã cải tạo tên đó xong chưa ạ".Chúa bình tĩnh trả lời:"Thứ nhất không được gọi ta là ngài vì mọi người đều bình đẳng.Thứ hai không được gọi ta là chúa mà phải gọi là Đồng Chí Chúa"
 
Back
Bên trên