Điều ngọt ngào nhất.
"Cơn mưa xuân dẫu làm áo em ướt áo..
Nhưng trong lòng em còn cảm xúc chi đâu."
...
Cơn mưa qua, qua rồi em ạ
Sao lòng tôi buồn bật khóc cùng em.
Ừ em bảo tình yêu là mãi mãi
Tôi không tin, ngày mai, ngày kia và mai sau nữa.
Ừ em bảo yêu nhau là tất cả
Vậy mà sao tôi, đắng ngắt trái tim mình
Ừ em bảo đôi môi em dịu ngọt
Nhưng môi tôi ngan ngát vị cà phê
Ừ em bảo em hết yêu tôi rồi
Sao tôi không thể cấm mình yêu em nữa
...
Ừ em, tôi bảo rằng tôi yêu em thế đó
Em có hiểu rằng tim nát ai chẳng đau
Ô cửa kính kia, tôi không đưa tay, em không cầm không nắm
Sao vẫn vỡ vụn khoảng trời mênh mông
Trong cơn mưa ai là người có tội?
Là em, là tôi, hay là số phận.
Em xé nát tôi, em làm tôi hối tiếc
Em ướt áo, tôi nào có vui
Em từng vùi vào lòng tôi những đống lửa nhỏ
Kẻ cổ hủ, kẻ đốt cháy cánh cửa trái tim tôi
Ai đó bảo rằng, được gặp em là điều tốt nhất trên đời.
Tôi bảo với họ rằng, gặp em là điều tồi tệ nhất
Em làm ô cửa kia vỡ nát, tình yêu em không như một ngọn đèn.
Em rực rỡ như mặt trời chói lọi,
Tôi không cần ngọt đèn le lói, tôi cũng chẳng cần gặp em
Tôi chỉ cần bước cùng em mãi mãi,
Điều tội tệ là sống mãi những tháng ngày xa em
...
Với tôi,
Thà không gặp em
Tôi chỉ cần..
Chỉ cần như thế đó.
Mỗi sớm mai thức giấc
Em yêu tôi và em ở đó
Với tôi, đó mới là tất cả
....
Tôi không cần gặp gỡ, chẳng tin vào định mệnh
Gặp em rồi mới biết.
Tôi yêu em.
Bulf 18/07/2008
..Nhân dịp đọc lại bài thơ ngày xưa..
Ngày xưa tôi vẫn hay làm thơ,
Thơ cho em, thơ cho bạn, thơ cho cuộc đời này.
Thơ tôi vốn không vần không nhịp..
Không buồn tủi và cũng chẳng lo âu..
Cứ yên bình cuộc đời như thế..
Để rồi chết lặng tàn phế chốn đồng hoang....
Ngày hôm nay, giữa cánh đồng gió hoang tàn thổi,
Khi chưa thức dậy đã hồi hộp vì ngày mai..
Bàn tay nhỏ nắm trong tay tôi ngày nào,
Giờ trai sạn, những sớm hôm vất vả..
Lá vàng, một chiều lộng gió, lả lướt khẽ tuôn rơi.
Và..
Tôi đã quá mệt mỏi để nhìn lá rơi.
Trước mắt tôi giờ chỉ còn cuộc sống..
Cuộc sống là một vực thẳm đen xì,
Cứ bon chen, hèn hạ, tức là người ta đang sống.
Còn thơ kia chỉ là gió đồng hoang hư ảo.
...
Đến bây giờ, không có em tôi hiểu thế nào là cuộc sống ấy..
Và tôi cũng thôi không làm thơ nữa..