Xem phim Fahrenheit 9/11

Hồ Lê Việt Hưng
(Atonix)

Ban quản lý diễn đàn
Một số bạn ở Mỹ chắc đã có dịp xem phim Fahrenheit 9/11, một bộ phim tài liệu đang gây xôn xao ở Mỹ (hy vọng nó sẽ có ở VN trong một ngày gần đây). Bộ phim được đạo diễn bởi Michael Moore, một người nổi tiếng về những cuốn sách anti-Bush như "Stupid White Men" hay "Dude, where's my country". Nội dung của Fahrenheit 9/11 có thể tóm tắt sơ qua qua ở bài viết dưới đây của BBC:
BBC đã viết:
Phim Fahrenheit 9/11 đáng tin đến đâu?

Lý dọ là nếu khán giả tin bộ phim, họ sẽ nghĩ George W Bush là một tổng thống lừa lọc và có lẽ tham ô, một người đã gây chiến ở Iraq vì động cơ của hận thù, tham lam và khao khát quyền lực.

Nhưng đây là một phim của Michael Moore, và mặc dù nó không có nghĩa là ông sai, nhưng bộ phim cần được xem với sự thận trọng.

Moore muốn Bush ra đi.

Ông quyết tâm để phim này có thể phát hành trước kỳ bầu cử tổng thống Mỹ tháng 11 cũng vì lý do này.

Rùng mình
Các kết luận của phim được đưa ra thông qua sự kết hợp bằng chứng trên phim, thông tin thú vị, các cảnh cảm động và những lý thuyết ít thuyết phục.

Bắt đầu bằng cuộc bầu tổng thống năm 2000, bộ phim khẳng định ý tưởng là việc bầu ra tổng thống Bush – nhờ 537 phiếu ở Florida – không thật sự tự do và công bằng.


Michael Moore đưa ra các cáo buộc với tổng thống Bush

Mắt xích bí ẩn đầu tiên là khi đạo diễn tìm ra người nhân viên hãng Fox News Channel đã quyết định tường thuật là Bush chiến thắng tại Florida trong đêm bầu cử - khi mà tất cả các kênh khác đang tường thuật là Al Gore thắng. Người nhân viên này là anh em họ của Bush.

Nếu đúng, đây là một thong tin vụn vặt thú vị - nhưng khó nói là đủ chứng minh rằng có mưu toan gia đình nhằm ăn cướp kết quả bầu cử.

Michael Moore bắt đầu phần 11-9 với một màn hình trắng và đoạn âm thanh rùng mình về các máy bay đụng vào Tòa tháp đôi cùng tiếng la hét của người dưới đất.

Moore cũng chiếu đoạn phim có Bush ngồI trong một lớp học, đọc sách trẻ em với học sinh, trong hơn 10 phút sau khi được báo là chiếc máy bay thứ hai vừa tấn công.

Đạo diễn nói đoạn pihm này chưa từng chiếu trước đây vì đã không ai hỏi giáo viên trong trường là họ có thu lại nó qua camcorder hay không.

Một trong các tố cáo chính của Moore là Bush đã cho phép máy bay đón 24 thành viên của gia đình Bin Laden và chở họ ra khỏi Mỹ trong mấy ngày sau cuộc tấn công – khi mà các máy bay khác không được phép bay.

Để chứng minh, ông cho thấy một tài liệu có vẻ liệt kê tên họ - và dùng nó làm căn bản để khảo sát mối quan hệ giữa gia đình Bush với các dòng họ Bin Laden.

‘Ít bằng chứng’
Moore nói mối quan hệ đã có từ thời Bush còn phục vụ trong quân đội. Ông chiếu các hồ sơ quân sự có vẻ cho thấy tổng thống tương lai (lúc này phục vụ trong đội cảnh vệ quốc gia Texas) đang ở cùng một người mà bộ phim bảo là sẽ là người bán máy bay cho một người anh em của Osama Bin Laden.


Michael Moore từng giành giải Oscar

Khi Bush tìm đường vào ngành dầu hỏa Texas, cũng chính nhân vật này được gia đình Bin Laden thuê để đầu tư tiền của họ ở Texas. Và phim nói là nhân vật này đã đầu tư tiền vào công ty của Bush.

Moore khẳng định là các nhân vật thế lực của Ảrập Saudi đầu tư vào các công ty khốn đốn của Bush để có thể tiếp cận cha ông ta. Nhưng ngoài hồ sơ quân sự gốc, không có mấy bằng chứng để khẳng định mối quan hệ mà Moore đề xuất.

Moore nói các công ty dầu và vũ khí mà người Ảrập Saudi đầu tư và cũng là nơi mà gia đình Bush cùng thuộc hạ có quyền lợi, đã hưởng lợi sau vụ 11-9.

Sử dụng một clip của cựu lãnh đạo chống khủng bố Richard Clarke nói rằng Bush đã nhanh chóng muốn tìm ra sự liên hệ của Iraq với 11-9, bộ phim chuyển sang Afghanistan và Iraq.

Đoạn về Afghanistan cáo buộc hành động quân sự ở đây chỉ nhằm thiết lập đường ống dẫn dầu khắp nước này.

Phần về Iraq thì đầy đủ hơn, và thay đổi hướng đi của phim. Nó sử dụng các đoạn phỏng vấn với lính Mỹ, cảnh thường dân đau khổ và các đoạn điều trần xúc động từ những bố mẹ của các nhân viên Mỹ.

Bộ phim chiếu các thước phim về thi thể lính Mỹ bị đốt và kéo đằng sau xe tải và một cảnh lính Mỹ hành hung tù nhân Iraq.

Phỏng vấn xúc động
Phim cũng đi theo những nhà tuyển mộ quân đội khi họ tìm cách thuyết phục thanh niên nhập ngũ tại thành phố quê nhà nghèo của Moore, Flint ở bang Michigan.

Bản thân đạo diễn Michael Moore thì đến Washington tìm cách thuyết phục các dân biểu gửi con họ sang Iraq. Moore nói tại Iraq chỉ có con trai của mỗi một nghị sĩ đang phục vụ.

Moore xuất hiện trong phim ít hơn trong các phim khác của ông, để phần lớn thời gian cho các chính trị gia, người lính, cha mẹ, chuyên gia và người dân Mỹ nói chuyện.

Bộ phim được biên tập mang tính chọn lọc, nhưng câu chuyện không hoàn toàn một chiều. Ví dụ, có những người lính Iraq nói họ tin vào sứ mạng, cũng như có người nói họ thất vọng.

Các kết luận trong phim – dù thật hay không – cùng những đoạn phỏng vấn xúc động với những cha mẹ đau khổ và binh lính bị thương sẽ có tác động mạnh với khán giả trên thế giới.

Phải nói khi xem bộ phim này mình xúc động rất mạnh, rất nhiều người trong rạp (người Mỹ) đã khóc khi xem những hình ảnh về cuộc chiến Iraq. Liệu tất cả những gì trong phim có phài hoàn toàn chính xác không, vì có lẽ chỉ cần một nửa trong số đó đúng, chỗ ngồi của Bush sẽ là nhà đá chứ không phải nhà trắng như hiện nay.

Mình vốn không phải là người ưa gì Bush, nhưng thông tin thì cần phải xem xét với 1 sự thận trọng. Mời các bạn đóng góp ý kiến :)
 
Hồ Lê Việt Hưng đã viết:
Mình vốn không phải là người ưa gì Bush, nhưng thông tin thì cần phải xem xét với 1 sự thận trọng. Mời các bạn đóng góp ý kiến :)

Một trong nhưng film tài liệu xuất sắc nhất mà anh từng xem. Những đoạn film tư liệu hoặc behind the scenes được ghép một cách khéo léo. Rất hay và rất đáng để xem.
 
Em nghĩ một trong nhứng sự đặc biệt khác thường của phim "tư liệu" này là phim mang đầy chất thành kiến. Không phải em bảo vệ Bush, nhưng rõ ràng bộ phim chỉ toàn nêu ra facts và ví dụ/nhân chứng/hình ảnh rất có hại cho triều Bush. Có thể nói phim này mang tính chất tuyên truyền mạnh, rất mạnh, hơn là tính chất cung cấp thông tin. Em nghĩ ông Moore khá thành công.

Em vốn thấy indifferent về ông Bush. Thấy F 9/11 được nói đến nhiều quá nên cũng phải đi xem, tò mò không biết mình sẽ bị lay chuyển thế nào. Và phim quả thật đã làm em có thêm rất nhiều định kiến mới (hay là thay đổi...) về war "on" iraq.

Thứ nhất là việc ông Bush đã có dự định gây chiến với Iraq từ lâu vì các lý do phần làm ăn, phần vì bố. Vậy war in Iraq có thể không hẳn là vì WMD thật. Thế này thì ông Powell toi.

Thứ hai là việc người dân Iraq mong muốn và biết ơn sự hiện diện của quân liên minh Mỹ là RẤT đáng nghi ngờ. Người dân Irac quá khổ và cảnh tưởng của họ quá thương tâm. Mấy hình ảnh mà Moore đưa mạnh bằng mấy tỷ tấn bom vào nhà trắng, theo em nghĩ. Một phần mình cũng thấy xúc động là vì cảnh tượng cũng hơi giống nước mình hồi chiên tranh (theo như phim ảnh em được xem).

Thứ ba là việc nguời Mỹ ủng hộ cuộc chiến này càng ngày càng ít đi là một điều trở nên rõ rệt. Lính Mỹ hy sinh mà trước khi chết không biết mình đánh vì cái gì. Một số thằng teen ở trong rạp tớ đi xem bật thút thít, phải có mẹ bên cạnh dỗ, hôn vào chán... Có lẽ mấy cậu này biết ai đó vừa tử nơi chiến trường.

Tất nhiên là không muốn spoil it for you guys. Nói chung, xem phim này xong đúng là phải ghét Bush (trong phim rất nhiều cảnh bôi nhạo Bush, buồn cười cực, rất đáng xem, hê hê).

Phim này đúng là một khẳng định lớn của sự "tự do ngôn luận" ở Mỹ. Không xem phí đời. Playin' in all theaters now, mại dzô!
 
Just my opinion:
Thật khó có thể bình luận đầy đủ về một bộ phim như thế này. Quá độc ác, thiếu lương tâm và bẩn thỉu. Nếu bạn đặt mình vào địa vị của Michael Moore, một công dân Mỹ chắc chắn bạn sẽ không thể đủ dũng cảm để có thể lợi dụng những đau thương, sương máu của tổ quốc, đồng bào mình mà "ghép" nên một bộ phim quá đỗi giả tạo, propaganda như thế này. Nếu bộ phim của ông ta chỉ đơn giản nói lên bộ mặt thật của các nhà làm chính trị và lòng tham bất tận của chủ nghĩa tư bản thì ông ta có thể đã đúng nhưng thật thất vọng là G.W.Bush lại là cái đích duy nhất mà ông ta muốn nhắm tới. Bộ phim chỉ khép lại với một cảm giác là những tình cảm thiêng liêng, nhưng đau thương mất mát vô bờ bến của đồng loại đã bị M.Moore lợi dụng để phục vụ cho cái bias và sự ghét bỏ cá nhân của ông ta đối với gia đình G.W.Bush. Hơn thế bộ phim còn lạm dụng quá nhiều các kỹ xảo thiếu đạo đức khi cố tình tạo kịch tính, đánh lừa cảm xúc của người xem và bôi nhọ Bush bằng những trò cắt ghép hết sức rẻ tiền, chụp cho người khác cái mũ bất nhân trong khi chính mình mới là kẻ bất nhân nhất khi đã cố tình dàn dựng nên nó. Không thể lấy cái gọi là "châm biếm hài hước" ra để biện minh cho việc làm này vì nếu ông ta là người có lương tâm, ông ta là người có đạo đức thì ông ta sẽ không thể lấy những thước phim đầy máu và nước mắt của cả một dân tộc như vậy ra để làm công cụ "châm biếm" một cá nhân được cho dù cá nhân đó là ai đi chăng nữa. Mục tiêu, tư tưởng chủ đạo của bộ phim có thể kết luận một cách ngắn gọn là truyền bá, kích động thù hằn cá nhân dựa trên đau thương mất mát của cả một dân tộc. Một tư tưởng thực sự nhuốm màu đen tối của chủ nghĩa chính trị cực đoan. Nếu M.Moore là một người theo đạo chắc hẳn ông ta phải hiêu được một điều là lòng tin mới là thứ có thể đem lại sức mạnh và bản lĩnh thật sự cho mỗi cá nhân, cho cả một dân tộc chứ không phải là những đúng/sai mập mờ và ngụy tạo, lại càng không phải là những nỗi thù hằn căm ghét cá nhân tầm thường mà ông ta đang cố gieo rắc vào đầu từng khán giả của ông ta. Mặc dầu vậy, đôi khi nó lại có tác dụng ngược lại, nó có thể sẽ khiến những khán giả của bộ phim này càng cảm thấy vững tin hơn vào G.W.Bush vì có thể họ sẽ hiểu ra một điều rằng chỉ có lòng tin và sự kiên định tuyệt đối mới có thể giúp họ thấy rõ được chân tướng của cái gọi là "american movie industry". Dưới đây là trích dẫn một bài review về bộ phim này dưới góc nhìn của một số khán giả Mỹ:

I have to agree with Michael Moore that Bush is unfit to be president, but not necesarily for the same reasons that he states in his "documentary".

The film comes at the viewer like a handful of flung gravel in its unapologetic bias, emotionalism, and arm-twisting agenda. If Bush really is a weasle (aren't all politicians?), then the viewer might suppose that just by presenting the facts that Moore could get his point across quite adequately. Apparently, Moore doesn't think that his "facts" will stand on their own and has to resort to his usual bag o' logical fallacies and hit and run interview techniques, which we all saw before in "Roger and Me" and "Bowling For Columbine". This is unfortunate since the movie also contains some valid points along with all the usual Moore-ish hyperbole.
-------------------------

I am a Democrat who voted for Al Gore, so I actually was expecting to like this movie. However, I left it feeling sick that Hollywood has descended to this depth of purely bad propoganda-driven movie making. I am ashamed at the total sensationalism of this movie that seems to be based not on fact, but on conjecture, speculation, and rumor. How dare Michael Moore deceive the public into thinking this is anything remotely resembling a documentary? Nothing seems supported by fact. I expected to learn something, but actually left feeling deceived. Moore actually ended up making an anti-american movie that should turn more people against John Kerry, rather than against Bush. As I said, I'm a Democrat, but considering the unfair viscious attack on our President (like him or not) during a time of War (whether for it or against), Moore's movie is totally irresponsible, not to mention just pure BAD FILMAKING.

Source: yahoo movie
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Oao, các bác bàn luận ác quá, em chả hiểu mô tê gì. Tiện đây bác nào có upload lên em xem với?
 
Anh Minh này, em cũng không đồng ý là toàn bộ thông tin này là chính xác 100%, nhưng em thấy bài viết của anh quá chung chung.

Phan Nhật Minh đã viết:
Just my opinion:
Nếu bạn đặt mình vào địa vị của Michael Moore, một công dân Mỹ chắc chắn bạn sẽ không thể đủ dũng cảm để có thể lợi dụng những đau thương, sương máu của tổ quốc, đồng bào mình mà "ghép" nên một bộ phim quá đỗi giả tạo, propaganda như thế này.

Theo em anh nên thay từ Mỹ bằng Iraq. Trong bài anh nhắc đến rất nhiều từ máu, nước mắt, chắc chỉ có Mỹ là phải hy sinh máu và nước mắt :)

Hơn thế bộ phim còn lạm dụng quá nhiều các kỹ xảo thiếu đạo đức khi cố tình tạo kịch tính, đánh lừa cảm xúc của người xem và bôi nhọ Bush bằng những trò cắt ghép hết sức rẻ tiền, chụp cho người khác cái mũ bất nhân trong khi chính mình mới là kẻ bất nhân nhất khi đã cố tình dàn dựng nên nó. Không thể lấy cái gọi là "châm biếm hài hước" ra để biện minh cho việc làm này vì nếu ông ta là người có lương tâm, ông ta là người có đạo đức thì ông ta sẽ không thể lấy những thước phim đầy máu và nước mắt của cả một dân tộc như vậy ra để làm công cụ "châm biếm" một cá nhân được cho dù cá nhân đó là ai đi chăng nữa.

Không phủ nhận, MM là 1 đạo diễn có tài. Ông ta lắp ghép cũng rất nghệ thuật, tất nhiên em không tin tất cả những gì ông ta nói, nhưng em có thể tin vào những điều này, và chỉ cần những điều đó thôi cũng làm thay đổi cách nghĩ về Bush rồi.

+ Bush hơn Gore 493 votes tại florida, sau khi đã kiểm lại phiếu và loại bỏ hàng ngàn phiếu của người African Americans: http://www.washingtonpost.com/wp-srv/onpolitics/elections2000/recount/front.htm

+ Bush ngồi yên không động tĩnh trong gần 10' sau khi nghe tin máy bay Mỹ lao vào WTC.

+ Cheney là CEO cua Halliburton

+ Iraq và Osama không có mối quan hệ. Iraq không có WMD (ít ra là đến thời điểm này chưa ai tìm thấy bằng chứng).

+ Iraq có dầu lửa.

+ Gia đình Bush được lợi lớn từ các công tin dầu lửa.

OK, còn những mục khác trong bộ phim này em không thể biết chắc là đúng hay không.

Dưới đây là trích dẫn một bài review về bộ phim này dưới góc nhìn của một số khán giả Mỹ:

Em thấy đa số khán giả Mỹ đồng tình với MM đấy chứ.

Nhưng xét cho cùng thì Bush hay Kerry thì cũng không khác gì mấy. Tất cả các tổng thống Mỹ đều chịu ảnh hưởng rất lớn từ các phe phái chính trị, các công ty lớn. Ngay cả con đường đến nhà trắng của họ cũng đã nhuốm đồng tiền của các đại gia rồi. Bush không thành công đơn giản vì ông ta không đủ thông minh để giấu kỹ vai trò đó. Stiglitz cũng đã nói rồi, em không nhớ rõ lắm, đại khái là: Most of the decisions made in the white house are based on politics, not always common sense.

Btw, đang có convention của bọn Democrats, mọi người xem xem thế nào. Hôm qua đồng chí Bill làm 1 bài hơi bị được của nó, phải khẳng định Mr. Clinton đúng là master of eloquence.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hưng à, anh muốn remind là bài viết trước anh chỉ phân tích dưới góc độ đạo đức nghề nghiệp của một công dân Mỹ khi làm bộ phìm này vì chỉ đơn giản là bởi vì cái phản xạ đầu tiên của anh khi xem xong F911 là một ấn tượng ghê gớm về Bush, một cảm giác đúng như em đã nói là Bush đáng lẽ ra phải "vào nhà đá thay vì nhà trắng". Nhưng cũng chính vì cái phản xạ quá mạnh và quá lớn đó mà anh cảm thấy ngờ vực, không phải ngờ vực tính chân thực của thông tin mà là ngờ vực cách tiếp cận vấn đề của tác giả và ngờ vực tính lành mạnh của bộ phim. Sau khi xem lại bộ phim lần thứ 2 với một thái độ thận trọng hơn, bỏ qua những kỹ xảo, tình tiết rườm rà và focus vào những sự thật được nhắc tới trong phim thì anh thấy thực tế nó hoàn toàn không có gì mới mẻ ngoài việc thấy rằng nó quá chú trọng vào tiểu tiết và những tiểu tiết đó đã quá bị lạm dụng để dẫn dắt người xem đưa ra những kết luận hoàn toàn mang tính cảm giác. Do vậy việc em đưa ra 6 cái facts mà em cho là 6 points chủ đạo của bộ phim thì anh nghĩ trong trường hợp này là hoàn toàn không phù hợp vì có thể thấy rất rõ là khi làm bộ phim này M.Moore đã tận dụng triệt để các tiểu tiết và lợi dụng thành công 2 điểm yếu của public đó là trí tò mò và sự xúc động nhất thời bởi hiệu ứng âm thanh và hình ảnh. Do vậy gọi đây là một bộ phim tài liệu là hoàn toàn không phù hợp mà nó chỉ đơn thuần là một bộ phim mang tính kích động và tuyên truyền chính trị (propaganda). Nếu em muốn hiểu thêm về khái niệm này thì em có thể tham khảo các bài viết chống cộng, bôi nhọ bác Hồ của các tổ chức phản động VK bên này, anh nghĩ là xét trên một phương diện nào đó họ còn quy mô, và nghệ thuật hơn M.Moore khá nhiều, chỉ đơn giản là họ không có điều kiện dựng thành phim như ông ta. Trong 6 cái facts mà Hưng đưa ra thì 5 cái đã được dư luận biết và hiểu quá rõ đó là: Những dấu hiệu gian lận trong bầu cử ở Florida, chiến tranh Iraq gắn liền với quyền lợi dầu mỏ của gia đình Bush(nhưng không chỉ là một mình gia đình Bush), WMD chỉ là cái cớ, Cheney và Bush có quan hệ làm ăn về dầu mỏ. Còn cái việc Bush ngồi yên 10 phút khi được thông báo về vụ đâm máy bay thì là một cái trò bôi nhọ quá đỗi ... đàn bà! Thứ nhất vào thời điểm đó (10 phút sau vụ đâm máy bay) thì chả riêng gì Bush mà cả nước Mỹ cũng chưa ai hiểu nổi là chuyện gì xảy ra và nếu nói về người phải nhảy chồm lên đầu tiên thì đó phải là giám đốc FBI hay Chief của NYPD và NYFD chứ không phải là Bush và việc Bush có ngồi suy nghĩ 10 phút hay 20 phút đi chăng nữa cũng không có gì là quá đáng vì đơn giản là Bush không phải đang đóng phim mà ông ta đang làm tổng thống.

Bên cạnh đó có một tình tiết chứng tỏ M.Moore hơi "gà mờ" quá đáng về mặt chính trị đó là ông ta hơi tỏ ra quá đắc ý với các sự thật, bằng chứng về các mối quan hệ của gia đình Bush với Saudi Arabia và Al Qaeda và spend quá nhiều time vào đó. Nếu M.Moore thực sự có hiểu biết sâu sắc về chính trị thì ông ta phải hiểu rằng tham vọng của Mỹ đối với khu vực trung đông có từ thời H.Truman với con bài chiến lược Isarel. Và việc khống chế được nguồn dầu mỏ ở đây không chỉ là mơ ước của gia đình G.W.Bush mà còn là mơ ước của bất kỳ vị tổng thống tại vị nào. Thực tế một trong những lý do chính làm cho Bush bố rồi đến Bush con lần lượt trở thành đại diện của đảng cộng hòa và đắc cử tổng thống là những mối quan hệ hết sức mật thiết của họ với giới chính trị gia trung đông và sự quan tâm đặc biệt của họ đối với khu vực này. Và những quan hệ này không phải chỉ gia đình Bush muốn mà được, Mà nói như thế thì lại phải nói đến vai trò và tài năng của những "ông bạn" do thái cài cắm khắp nơi trong bộ máy truyền thông và chính trường Mỹ. Nếu M.Moore muốn trách kẻ đã gây ra những tổn thất cho dân Mỹ thì có lẽ nên làm một bộ phim về các ông bạn do thái thì có lẽ sẽ thích hợp hơn là bôi nhọ chính vị tổng thống của mình như vậy. Do vậy nói là M.Moore có khả năng chính trị cũng không đúng vì cái mà ông ta làm thực chất chả giải quyết được vấn đề gì, ông ta có thể hạ bệ được Bush và gia đình Bush nhưng các ông bạn do thái vẫn còn đó và sẽ ko chỉ có 1 mà sẽ còn có nhiều Bush khác mà F911 thì lại hoàn toàn có thể là một cuộc khủng bố tự sát của M.Moore đối với G.W.Bush.

Anh nghĩ Hưng nên xem phim này khoảng 3 lần trở lên thì em sẽ hiểu rõ vấn đề hơn.

Cheers

(F911 bản Telesync/SVCD có thể download với mirc tại địa chỉ http://www.ircspy.com, keyword: Fahrenheit.911)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bài này hôm nọ vào kiểm duyệt hôm nay đã được lôi ra rồi à :)
Phim tài liệu của MM có nhiều thông tin hay nhưng luôn bị cắt/ghép để hướng theo ý của MM. Nếu đã xem phim này thì nên tìm xem luôn cả Bowling for Columbine của MM nữa.

Thứ nhất là việc ông Bush đã có dự định gây chiến với Iraq từ lâu vì các lý do phần làm ăn, phần vì bố. Vậy war in Iraq có thể không hẳn là vì WMD thật. Thế này thì ông Powell toi.
Vẫn có người tin là Iraq bị đánh là vì WMD đấy chứ :)
 
Chúng ta cứ chê trách Bush vô trách nhiệm lúc mà bình thản ngồi trong lớp học đọc sách cho bọn nhỏ, dù vừa biết tin toà tháp đôi bị bốc cháy.

Nhưng chúng ta thử đặt mình vào địa vị của Bush lúc đó, ông ta là người đứng đầu của một siêu cường quốc, trách nhiệm đè nặng lên vai , thử hỏi nếu chúng ta là ông lúc đó, chúng ta có thể làm gì? Không nói nhiều về việc sẽ làm lúc đó, và không nói nhiều về việc "Bản năng của một nhà lãnh đạo buộc ông ta phải bỏ lớp học mà bay đến New York" , nhưng đời người, ai chẳng có quyết định sai lầm? Hành động của ông ta lúc đó không sai, nhưng có thể không thoả mãn với một số người, tư tưởng ngu ngốc. Một điều quá kinh khủng ập đến, và chúng ta có thể làm được gì ngay lúc đó? thay vì ngồi đây, có thời gian ngẫm nghĩ lại rồi chửi ông ta.... Xét về nhiều mặt , ông ta hơn nhiều người ngồi đây chửi ông ta về tư cách sống ,ít ra, ông ta cũng là lãnh đạo của một siêu cường quốc.
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
Xét về nhiều mặt , ông ta hơn nhiều người ngồi đây chửi ông ta về tư cách sống ,ít ra, ông ta cũng là lãnh đạo của một siêu cường quốc.
:)) :)) :)) đến chịu em Long.
Đọc lại xem mọi người ai chửi Bush về tư cách sống ở đây ko?


Còn về việc ngồi yên đọc sách thì chỉ chứng tỏ sự lúng túng của Bush. Nếu 1 nhà lãnh đạo có bản lĩnh sẽ điềm đạm nói lời tạm biệt với trẻ nhỏ để bay gấp về chỉ đạo việc cứu hộ ... Chỉ có điều Bush quá bất ngờ và hoàn toàn ko biết phải ứng phó thế nào mới là đúng.
 
chị có giỏi như Bush ko mà ngồi đây chê?
Long cứ toàn post bài kiểu này thì thật bó tay /:)
Nếu với kiểu bắt bẻ tương tự thì chẳng lẽ chúng ta ko có quyền phê phán ngài George W. Bush sao? Anh có cảm giác cứ lúc nào thấy bài mình bị phản bác, nếu ng phản bác chưa nêu rõ lý lẽ của mình thì em mạt sát thậm tệ, còn nếu phần phản biện chính xác thì quay ra bắt bẻ từng chữ 1. Nói thật, tính em đã trẻ con, nông nổi thế dù nhiệt tình post bài thế nào cũng nên suy nghĩ thật kĩ trc mỗi lần nêu ý kiến của mình, nếu lỡ sai thì thôi, ko ai để bụng đâu, miễn là em có dc đóng góp nhất định nào đấy. Okie? ;)
Xin lỗi mọi ng, em off topic 1 tí, nếu mod thấy bài này expendable thì cứ xóa, em ko có ý kiến :p
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
Nếu 1 nhà lãnh đạo có bản lĩnh

chị có giỏi như Bush ko mà ngồi đây chê?


đúng là buổi sáng tỉnh dậy mà gặp chuyện hài hước thì cả ngày tinh thần phấn chấn hẳn. Cảm ơn em Long nhé! :))

tiện thể nói luôn, chị ko anti-Bush mà cũng chả support Republican. Nhìn cái gì cũng phải fair 1 chút. ;)
 
Ối giời ơi, topic đang hay mà sao tự nhiên mấy đứa chí choé loạn lên thế, không thương anh Hưng à :D Em Long nó bé, thì mọi người chịu khó nhường nhịn em nó 1 chút chứ. Còn với các anh chị nhớn tuổi hơn mình, Long cũng phải tỏ ra lễ phép 1 chút chứ (kể cả nếu bên trong em chẳng thế tí nào :D) Toàn người 1 nhà cả mà, nhờ :)>-
 
Thằng em nó lóng tính nhưng mà có tinh thần đóng góp đấy chứ, chị Giao thay mặt HAO cho em Long tạm quyền quản lý vài cái topic trong 1 tháng xem em nó làm ăn ra sao. Nếu ngon mời nó làm luôn, mấy bác đang bận làm luận án được nghỉ giải lao, quá sướng còn gì.
Tui chưa xem 911 nhưng mà xem ra thì cái phim đấy dù là tài liệu thì vẫn mang chính kiến của 1 hay 1 nhóm người cho nên nó vẫn có tính chủ quan. Ai ghét Bush như tui đi xem chắc là thấy thích. Mà chính trị nước Mỹ thì cũng chẳng khác diễn tuồng, cải lương ở VN đâu mà, xem hay ko thì cũng thế thôi. :D
 
Không biết Bush năm nay có tái cử không nhể keke
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
Có vẻ như cả cái ban e-hao toàn bọn nhiễm kiểu nói cậy khoé nhau của bọn tư bản rồi, phản bội tổ quốc lắm vào.

nói gì thì nói, thằng nào chê trách cái hành động của Bush lúc đấy ,không phải bush ngu mà bọn nó ngu, cả cái ban e-hao nữa.

công kích cá nhân, chán em Long quá. Tưởng em vẫn còn vốn để bàn luận tiếp chứ? [-x
Mà em dùng cái cụm từ "phản bội tổ quốc" quá đáng lắm đấy. Em mà đứng trước mặt chị thì chắc giờ này vào gặp nha sĩ rồi nhá. b-)
 
em cũng từng đọc bài bào viết về bộ phim này, cho em hỏi chút, ở VN muốn xem thì làm thế nào? thật sự là rất tò mò, cái ông MM này còn mua trọn bản quyền để cố phát trước tháng 11, hẳn là ấn tượng....
 
Buồn cười nhất là mấy đoạn trang điểm mấy lão, Bush cười như khi trước máy quay, có ông còn liếm liếm ngậm ngậm cái lược rồi chải tóc... Well, bản thân tôi ghét Bush nhưng policy mà Kerry đưa ra thực sự không có lợi cho mình lắm nên cũng không biết thế nào.

Thật chứ em Long, nói chuyện thế này còn vui vui nhịn được chứ, thằng anh mà ở trước mặt chú, chú xong. b-) :))
 
Back
Bên trên