Về hưu tuổi 20

Le Nguyen Ngoc Tam đã viết:
:)) Em vẫn còn bé, không nên coi thường người lớn thế. Đến lúc trải qua thì em sẽ biết là nhưng người đấy có bản lĩnh đến mức nào. Anh không thể nào bảo họ là những người tài giỏi được mà anh được biết nhưng anh nói là chưa chắc em đã hơn được người ta đâu. Chỉ bởi vì em là người ngoài cuộc nên chỉ trích họ dễ hơn thôi. Em còn chưa nắm vững vấn đề đã chê người khác rồi. Trên thực tế là em còn xa mới đủ tư cách để mạt sát họ.
:) đứng làm kẻ ngoài cuộc rồi "định giá" vấn đề bao giờ cũng dễ! dễ vì chứng hoang tưởng của loài người cho rằng ta nhìn được toàn cục và không cần phải cẩn thận trong phát ngôn.

nhớ có một mẩu ngụ ngôn của Esop thế này: con người đeo 2 cái túi. một cái chứa những tật xấu của mình, một cái chứa nhứng tật xấu của đời. cái chứa tật xấu của mình con người đeo sao lưng, cái chứa tật xấu của người đời đeo trước mặt. thế nên con người lúc nào cũng chỉ thấy cái dở của thiên hạ và quên mất chính mình.

và con người chỉ trích, chửi rủa, "mạt sát" thiên hạ. họ quên chính họ cũng chẳng hơn gì những kẻ kia (trong suy nghĩ của họ) khi họ buông những ngôn từ như vậy, và cũng có khi, họ nhận định sai lầm. như thế, tất nhiên là họ thua kém.

bản thân em thì cho rằng đó cũng là một sự đánh mất bản thân khi ta không nhìn nhận đúng những điểm cần phải sửa chữa của chính mình. đánh mất bản thân là đánh mất tất cả. vì thế nên dành thời gian để nhìn lại mình và rut kinh nghiệm từ những sai lầm của người đời hơn là chỉ chăm chăm đi soi mói họ. hay tệ hơn, mạt sát họ :)

Hiền thì nói bài của em "bựa và sặc mùi đời", anh thì nghĩ em là ấu trĩ, suy nghĩ đơn giản, thiển cận và ngông cuồng, không biết gì mà cũng ba hoa. Em đang lấy vị trí người không biết mà không biết là mình không biết đấy, đấy gọi một cách dân dã là người hoang tưởng. Giờ còn trẻ thì lấy vị trí không biết mà biết mình không biết đi, khiêm tốn học hỏi xung quanh thôi, đừng phán xét người khác quá.

Anh có nói thì em cũng không hiểu được, bao giờ em có một việc làm khoảng 2-3 năm thì những điều anh nói sẽ trở nên rõ ràng hơn nhiều. Còn nếu em làm việc mà ở VN 2-3 năm thì hiểu cả hoàn cảnh của những người trong bài nữa.
anh Cường nói là chị Trang tự tin và ngông cuồng, đáng thương... uh thì hình như đúng là thế ;) phải đủ tự tin con người ta mới dám phát ngôn mạnh mẽ như vậy, một bài viết tràn đầy niềm tin vào bản thân đấy chứ!), và cũng ngông cuồng, bởi, như trên, dựa vào cái ý kiến chủ quan của mình để phán xét thiên hạ mà không thử một lần làm họ, thử tượng tượng cái khó khăn, cay đắng mà họ phải trải qua, những điều mà cho dù ta có mạt sát họ hàng trăm hàng ngàn lần cũng không thể giúp họ tránh được. nói những lời không những làm tổn thương người khác, lại hạ thấp bản thân mình trước mặt người đời, thì có nên chăng? đấy mới là quá dại!


thêm điều này nữa, ý kiến cả nhân của em về ý kiến cá nhân của chị Trang: chuyện số một số hai số ba số bốn gì đó dại, chị nói là họ dại vì làm cho công ty nhà nước, vì không ở lại nước ngoài khi có cơ hội, vì làm báo. thưa chị, em không nói việc ở lại nước ngoài hay không làm cho công ty nhà nước là sai hay đáng chỉ trích gì, nhưng ở lại nước ngoài chỉ vì có cơ hội, hay quyết liệt từ chối công ty nhà nước chỉ vì nhưgnx tiếng xấu về nó (những điều mà thực tế ta chưa trải qua) thì, thưa chị, thực sự là không thể chấp nhận được. đó không phải là vì một lý tưởng gì cả mà chỉ là những ích kỷ tầm thường nhấn của một cá nhân quá đỗi tầm thường mà thôi!
 
Mấy bài viết gần đây của Tâm và Nga hay quá nhỉ! Rất chặt chẽ và logic!

Tuy nhiên, thực ra Đoàn Trang không có ý mạt sát hay coi thường người lớn đâu,... chỉ đơn giản là muốn tạo ra một bài viết có tính "trào phúng" thôi mà! --> Bởi vì cuộc sống đúng là có những chuyện oái oăm lố bịch như vậy đấy! Tất nhiên còn có nhiều người tốt và tài giỏi nữa.... nhưng không phải là tất cả! :)
 
Kết bài: Định nghĩa về chữ "người tài": người có tổng hợp nhiều tài khác nhau; một trong các "tài" mà tôi đề cập tới ở bài viết đầu của mình là "khả năng một người đạt được những điều mình muốn".

Chứ còn ai chẳng học thuộc lòng như cháo chảy câu: thiên thời, địa lợi, nhân hòa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tuổi trẻ nông nổi, tuổi già khuyên can, tuổi trẻ chửi tuổi già gàn , tuổi già chửi tuổi trẻ háu đá . Tuổi trung niên ngồi ngoài cười khẩy :D:D:D
 
Mình đây kô phải bênh em Trang, nhưng cũng cần nhận xét lại thế này:

Em Nga chê em Trang vì em Trang dám chê bọn 1,2,3,4
Em Trang chê bọn 1,2,3,4 vì bọn 1,2,3,4 dám chê thiên hạ

Việc em Nga làm không khác gì việc em Trang làm cả, là đi chê trách những người dám đi chê người khác. Nếu cái logic của em Nga là đúng, thì bản thân em Nga có phải là người đáng chê không vì dám đi chê người khác? Cái logic này cực kỳ luẩn quẩn và không có nghiệm, vì hễ em Nga mở miệng nói em Trang sai thì bản thân em Nga cũng sai.

Mọi người kô nên đi ra khỏi chủ đề, việc gì phải ra việc đấy. Đang ngồi bàn luận về những con người tự hão và khoác lác, lại chuyển sang giáo lý về việc không bao giờ được nhận xét. Nếu chúng ta không có quyền nhận xét thì ý nghĩa của thảo luận còn ở đâu nữa?

Xin mọi người hãy đi vào đúng chủ đề. Nếu ai đấy thấy 1,2,3,4 là những con người có tài nhưng không gặp thời thì hãy cho biết đúng ý kiến của mình.

Riêng bản thân mình đã từng gặp với hầu hết cái loại người này. Xin nói thẳng nói thật như sau:

Số 1 là một thằng bốc phét hết chỗ nói. Không phải ai đi du học cũng là giỏi, mình cũng là dân đi du học mình biết. Những người giỏi trong số những người đi có học bổng là rất ít, cực ít là đằng khác. Những người thực sự có tài thì chưa một ai về VN làm việc cả, vì họ luôn được nước bạn tạo mọi điều kiện để tiếp tục phát huy. Những người như số 1 chỉ là một trong vô vàn bọn du học sinh có học bổng mà bất tài mà thôi. Gần đây có cái vụ mấy người đi học PhD bằng tiền nhà nước hết 3 năm rồi phải về đang viết đơn kiến nghị --> thể hiện rõ nhất bộ mặt của những kẻ dốt nát mà kênh kiệu. Nếu họ giỏi thì nước bạn đã trao học bổng bằng mấy lần học bổng nhà nước...

Số 2 là một tên khốn nạn hết chỗ nói.

Số 3 thì quả là kém tài nhưng không nhận thức ra được điều đó. Nhà báo mà không có một kiến thức chuyên môn nào cả thì làm sao viết được một bài ra hồn?

Số 4 - một người hèn nhát. Âu thì con gái cũng kô cần đòi hỏi nhiều.
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Hmm, thấy mọi người có vẻ tranh cãi quá thì tôi góp vào chút vậy. Câu hỏi đặt ra là thế nào là người tài ???

Tài năng (trong phạm vi chủ đề đang tranh cãi) có thể chia ra làm 2 loại: tài về chuyên môn và tài về cư xử xã hội.

- Những người tài về mặt chuyên môn thường học giỏi, điểm cao, có khả năng giải quyết những vấn đề phức tạp thuộc về chuyên môn của mình. Người này thường được nhận ra qua các giải thưởng trong trường học cũng như nghiên cứu và làm việc. Thường thăng tiến trong xã hội dựa vào khả năng đặc biệt của mình về mặt chuyên môn. Những người này có thể coi là các bánh răng để tạo ra sự chuyển động của cả bộ máy. Mẫu tiêu biểu: Bill Gate, Dell, Google's owners.

- Những người tài về cư xử xã hội thường dễ hòa đồng, có nhiều bạn, ít khi làm mếch lòng mọi người nhưng vẫn đưa ra được chính kiến của mình. Những người này thường tham gia vào nhiều tổ chức xã hội khác nhau, có nhiều bạn, nắm nhiều thông tin về mặt xã hội và cuộc sống xung quanh, thường có mặt trong hầu hết các cuộc vui. Thường thăng tiến trong xã hội dựa vào khả năng quản lý, liên kết và điều phối. Những người này có thể coi là dây xích kết nối các bánh răng lại để hoạt động một cách thống nhất trong một bộ máy. Mẫu tiêu biêu có Bill Clinton, Sam Walton, Hendry Ford. Có thể thấy là VN chúng ta thiếu loại tài năng này do thiếu sự quan tâm đào tạo, trong khi đó tài năng về chuyên môn bị coi trọng một cách quá đáng trong suốt quá trình học tập và trưởng thành.

Nói chung một người bình thường thì ít khi tốt cả hai mặt một lúc. Trên thực tế chỉ cần 1 trong 2 tài là đủ để trở nên rất thành công rồi. Cái yếu tố khác để tạo nên thành công nữa là ý chí. Tài mà không có chí thì thành 1,2,3. Có chí mà không có tài thì không được báo chí nào nhắc đến cả :-$ . (Số 4 thì là ví dụ kiểu đời thừa chứ không phải là về tài năng)

Tuy nhiên nếu không công nhận là 1,2,3 là người tài chỉ vì họ không có chí là một sai lầm, như vậy là bỏ qua, lãng phí chất xám, vốn mất nhiều thời gian mới có thể có và tìm được. Cái chúng ta cần làm là tìm cách tận dụng chất xám đấy chứ không phải là chỉ trích họ không có chí. Họ là loại người tự họ thì không làm được gì cả mà cần sự lãnh đạo để phát huy hết tài năng vốn có của mình. Nếu biết dùng số Một thì có thể về sau anh ta trở thành người nổi tiếng trong lĩnh vực Marketing chẳng hạn, biết dùng số 2 thì chúng ta có thể có một nhạc sĩ tài năng tầm cỡ thế giới v.v... Bỏ qua số 2 còn lãng phí hơn bởi tài năng thiên bẩm là trời cho, vứt đi không lấy lại được. Nếu biết dùng số 3 thì chúng ta có thể có một nhà báo năng nổ, nổi tiếng toàn quốc. V.V... Giờ chắc mọi người cũng đã nắm được ý tưởng.

Còn loại tài thứ 3 đây (cũng trong khuôn khổ đề tài này), cái này thì chắc ai cũng thích có, đó là khả năng lãnh đạo. Loại tài thứ 3 này có thể biến 1,2,3 thành huyền thoại sống. Loại người này biết cách nhìn người và tìm ra tài năng của từng người để giúp họ sử dụng tối đa khả năng của mình. Loại thứ 3 này thì rất rất ít, mọi người nói chung nên tìm người loại thứ 3 này để phát huy hết bản thân hoặc cố gắng để trở thành loại người thứ 3.


"khả năng một người đạt được những điều mình muốn" -> cai tai nay cung binh thuong thoi.
"khả năng một người bo di những điều mình muốn" moi goi la tai that sự.

Cả hai đều là khả năng của một con người tức gồm rất nhiều mặt cộng lại, chứ không phải là tài năng vốn đề cập đến một khía cạnh cụ thể của con người.


Em Trang còn phải mở rộng tầm nhìn nhiều lắm nữa thì mới hẵng chê người được. Nhưng đến lúc mở ra rồi thì chắc sẽ khiêm tốn hơn nhiều :)). Muốn nói chuyện ngang hàng tôi-anh với anh à ... đúng là Generation Y, ngông cuồng quá :)). Chỉ cần có cái gì trong bụng đã thì ngông cuồng cũng tốt thôi :>

Còn bạn Hiền đọc mà thấy hay thì cứ cho điểm xả láng thôi, chúng mình giao dịch, đổi bài chất lượng lấy điểm chất lượng ;;) .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lưu Công Thành đã viết:
Em Trang viết chính xác hơn em Minh. Em Minh viết tuy có hơi văn vẻ, nhưng nó chỉ là cái sự thật của sự giả tạo rẻ tiền. Kô một ví dụ nào của em Minh, hay là kô một nhân vật nào với tên gọi từ số một cho đến số bốn xứng đáng được gọi là anh tài cả --> nói thật, toàn một lũ dốt nát và hão huyền (bên cạnh đó còn nói phét - "... được cty săn đầu người..." :)

Dạo này bận quá, chưa có thời gian vào viết dù là thấy chủ đề này rất hay. Em chỉ vào đính chính lại một tí, em chả viết gì cả, cụ Thành giừ thật rồi :) lẩm cẩm rồi..cưới vợ đi thôi..:D..nhưng mà công nhận em cũng có suy nghĩ gần giống cụ, chị m phụ nữ thì có thể thông cảm được :x . Còn các đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất mà lại ngồi đó kêu thì...vứt.
 
Phạm Quang Minh đã viết:
Em chỉ vào đính chính lại một tí, em chả viết gì cả, cụ Thành giừ thật rồi :) lẩm cẩm rồi..cưới vợ đi thôi..:D..nhưng mà công nhận em cũng có suy nghĩ gần giống cụ, chị m phụ nữ thì có thể thông cảm được :x .

Minh bé... hihi... ;) :-$
 
Trang nói thật (tuyệt đối không mỉa :D) những người như anh Trung là các cử nhân tuỵêt vời cho ngành giáo: vừa kiên nhẫn, bền bỉ, điềm tĩnh, lại ân cần và đặc biệt là rất giỏi trong việc lắng nghe. :> :*

Nguyễn Chí Trung đã viết:
"khả năng một người đạt được những điều mình muốn" -> cai tai nay cung binh thuong thoi.

"khả năng một người bo di những điều mình muốn" moi goi la tai that sự.

Cái điểm mấu chốt của cả bài viết của Trang là ở chỗ này này anh Trung: Trang phê phán những nhân vật Số Một, Hai, Ba, Bốn vì Trang nghĩ một số họ hoặc là "muốn những điều không tưởng" hoặc là họ trước khi từ bỏ đi những điều mình thật sự muốn đã "chưa làm hết sức những điều mà họ hoàn toàn có tầm kiểm soát trong lòng bàn tay" (mà Trang đã đi sâu vào phân tích chi tiết trong bài viết đầu của mình đối với từng nhân vật một).
Chứ còn bản thân Trang cũng vô cùng thấm thía cái nỗi đau khi con người ta sau khi đã làm tất cả những điều có thể vẫn đành phải ngậm ngùi từ bỏ đi những điều họ muốn mà họ có khả năng có được. Dù sao thì Trang cũng muốn cảm ơn anh Trung đã khiến cho Trang cuối cùng phần nào liên hệ được với cảm giác của những người trong cuộc. Về điều này anh Trung làm Trang thật sự nể! ;)

Tiện đây mình cũng có mấy lời với mọi người tham gia thảo luận ở topic này luôn: thú thật là Trang ban đầu post bài không có ý định nghiêm túc lắm, đơn giản là tính Trang nó thế nên viết nửa đùa nửa thật, nhưng không may là khiếu hài hước của Trang có thể đối với một số người như anh Tâm, em Nga là hơi đi quá đà, hoặc là gây hiểu nhầm thì Trang rất xin lỗi vì thật sự Trang chẳng có ý muốn lăng nhục, mạ sát ai cả. Trang thấy vui vì có nhiều anh chị em cùng tham gia đọc bài, và thảo luận sôi nổi, nhiệt tình nên Trang tuyệt đối không muốn làm hỏng mất bầu không khí thân thiện trong diễn đàn, cũng như gây ra các mối hiểu nhầm nhỏ nhặt, hay sự khó chịu cho bất kì ai, nguời đọc nào cả. Thế, hi vọng là những ai không hiểu, chưa hiểu, hoặc hiểu lầm thì bây giờ đã phần nào rõ hơn về nội dung cũng như ý nghĩa của bài viết Trang, nhé thương. :*

Các cụ bảo là đi một ngày đàng học một sàng khôn, mình thấy ngồi gõ phím một ngày cũng hành được cả rổ, tha hồ những điều mà mình chưa hề từng có thể khám phá ra về bản thân. Vì thế muốn có lời cảm ơn riêng đặc biệt tới anh Minh bé vì đã sưu tầm được và post topic này nên Trang mới có được cơ hội đó ạ. :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
anh Minh đã viết:
Dạo này bận quá, chưa có thời gian vào viết dù là thấy chủ đề này rất hay. Em chỉ vào đính chính lại một tí, em chả viết gì cả, cụ Thành giừ thật rồi lẩm cẩm rồi..cưới vợ đi thôi....nhưng mà công nhận em cũng có suy nghĩ gần giống cụ, chị m phụ nữ thì có thể thông cảm được . Còn các đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất mà lại ngồi đó kêu thì...vứt.

Minh bé nói chuyện duyên thế, nghe mà chỉ muốn cắn cho cái ý, thật! :> Nhưng mà thế này, để Trang kể Minh bé nghe. Như là trong lớp Triết của Trang ý, học về Feminism, cô giáo Trang dạy là Feminism không chỉ lên tiếng bảo về quyền lợi của chị em phụ nữ, mà còn cả của phái mày râu nữa cơ, ví dụ như để lên án những lề thói quan niệm thâm căn cố đế - những chuớng ngại vật khiến cho cánh mày râu không dám muốn những điều mình thật sự muốn. Gì chứ đàn ông khóc, hay muốn ở nhà làm ông nội trợ, Trang thấy cực kì quyến rũ, chứng tỏ họ có bản lĩnh thực sự mới dám sống và hành động thực với lòng mình như vậy.
Nói thế này để có gì Minh bé viết lách cho nó cẩn thận không khéo tổ chức Phụ Nữ nào mà găm mật thám ngầm ở chung quanh các diễn đàn sinh viên nó vớ được bài bài của Minh bé, họ đến nhà đạp cửa bắt Minh bé vào đồn thì thương lắm ý, nhớ! :*

Trang cũng thay mặt Minh bé có nhời cảm ơn đến thằng bạn Sơn can tội thầy rùi, hị hị! :biggrin:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đoàn Trang đã viết:
Minh bé nói chuyện duyên thế, nghe mà chỉ muốn cắn cho cái ý, thật! :> Nhưng mà thế này, để Trang kể Minh bé nghe. Như là trong lớp Triết của Trang ý, học về Feminism, cô giáo Trang dạy là Feminism không chỉ lên tiếng bảo về quyền lợi của chị em phụ nữ, mà còn cả của phái mày râu nữa cơ, ví dụ như để lên án những lề thói quan niệm thâm căn cố đế - những chuớng ngại vật khiến cho cánh mày râu không dám muốn những điều mình thật sự muốn. Gì chứ đàn ông khóc, hay muốn ở nhà làm ông nội trợ, Trang thấy cực kì quyến rũ, chứng tỏ họ có bản lĩnh thực sự mới dám sống và hành động thực với lòng mình như vậy.
Nói thế này để có gì Minh bé viết lách cho nó cẩn thận không khéo tổ chức Phụ Nữ nào mà găm mật thám ngầm ở chung quanh các diễn đàn sinh viên nó vớ được bài bài của Minh bé, họ đến nhà đạp cửa bắt Minh bé vào đồn thì thương lắm ý, nhớ! :*

Trang cũng thay mặt Minh bé có nhời cảm ơn đến thằng bạn Sơn can tội thầy rùi, hị hị! :biggrin:


:D :D, hihi anh Minh ơi, còn đợi gì nữa, có em bé đang đòi "hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi" kìa :p.
Về mặt quyến rũ thì em Trang khói lo, anh Minh rất đa cảm hay khóc, hôm nào xem phim Hàn Quốc anh ấy cũng khóc hết nước mắt, nhỉ anh Minh nhỉ :p, nội trợ thì khỏi nói, bonus thêm quả pha cocktail nữa ;).
Công nhận em thuộc dạng nhà quê, ở bên này mấy năm mà cứ thấy các chị feminist thì em cũng phục phục thế nào ấy, dưng mà chả dám tham gia. Cơ mà em bé nhỏ lắm, đứng lên khởi nghĩa chống lại giai thì ai xách đồ cho em, chán mớ đời, nhỉ :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em Bống mà muốn tìm người sách đồ ko thôi thì anh cũng có thể giúp em đc nhỉ :D
NPTK
 
Lê Diệu Linh đã viết:
Công nhận em thuộc dạng nhà quê, ở bên này mấy năm mà cứ thấy các chị feminist thì em cũng phục phục thế nào ấy, dưng mà chả dám tham gia. Cơ mà em bé nhỏ lắm, đứng lên khởi nghĩa chống lại giai thì ai xách đồ cho em, chán mớ đời, nhỉ :D

Biết là sẽ đi tít mù xa so với đề, nhưng vì thấy chị Linh đề cập đến mẩu đề tài nhỏ mà hay, lại cập nhật nên Trang không nỡ bỏ lỡ.

:) Có thể Trang nhầm, nếu vậy thì có lời xin lỗi chị Linh trước, nhưng không hiểu sao Trang có cảm giác chị Linh thuộc tuýp người phụ nữ truyền thống, hơn thế nữa không ưa gì mấy tuýp phụ nữ hiện đại? Còn nếu quả đúng như vậy, thì âu cũng chẳng có gì là lạ, vì đó cũng là thái độ điển hình mà phụ nữ 2 phái có cho nhau. Để xem nào, phụ nữ hiện đại thì cho rằng phụ nữ truyền thống bản thân không có đầu óc và lạc hậu. Còn phụ nữ truỳên thống thì cho rằng phụ nữ hiện đại ích kỉ, và vô trách nhiệm (đối với gia đình: chồng, con). Chiến tranh lạnh về vấn đề này ở xã hội Mỹ thì nổi trội và tình hình ban-căng hơn hẳn so với xã hội ta ở VN. Vì dù sao Trang đoán là phụ nữ VN tỉ lệ testerone may mà không cao như của phụ nữ Mỹ (sở dĩ bởi Trang nghĩ điều này chịu ảnh hưởng của yếu tố "evolution" hơn là "culture" <-- cứ đoán bừa thế, trúng thì trúng, mà chả trúng thì thui chớ, nhẩy :biggrin:), cho nên không có nhiều chị em phụ nữ theo trường phái hiện đại lắm. Còn nói may là có như thế xã hội mới không có tỉ lệ cao các chị em đồng tính luyến ái, nếu không thì tội cho các anh đàn ông, con trai nhà mình lắm lắm. (Vì Trang đoán chắc là, chỉ chắc là thôi chứ không dám chắc chắn hẳn, các đấng nam nhi nhà ta không khoái cặp bồ nhí với cả các bạn lesbians lắm, nếu Trang nhầm thì cũng có lời xin lỗi trước.;;)) Cũng nhân tiện phải nói luôn là Trang chẳng có gì against đồng tính luyến ái cả để đỡ gây hiểu nhầm cho những ai đọc bài mà bản thân là đồng tính luyến ái, sở dĩ Trang nói không may là dù sao thì trên nhiều phương diện, hiện tượng đồng tính luyến ái cũng gây ra không ít những rắc rối lớn nhỏ (if ya know what I mean) cho chủ thể bởi đi ngược lại với luật tạo hóa.

Anyway, trở lại vấn đề chính, khì! Riêng về cá nhân mình, Trang trước kia cũng tự duyệt mình vào tuýp phụ nữ hiện đại vì Trang thích tự lập, và lấy sự nghiệp làm trọng, cũng phải thừa nhận là Trang cũng từng rất có thái độ với những phụ nữ thích theo lối truyền thống: thờ chồng như thờ thần, rồi thích nấu nướng, nội trợ, chăm bẵm con cái. Vì Trang từ trước vẫn quan niệm là ở trên đời này có 2 loại người: hoặc là thông minh, hoặc là ngu dốt. Nhưng mà đến bây giờ Trang mới nhận ra là mình đã nhầm to. Trang đã đúng khi nghĩ trên đời này có duy nhất 2 loại người, nhưng không phải là hoặc thông minh, hoặc ngu dốt; mà là hoặc thông minh, hoặc hạnh phúc. Trang cũng thiết nghĩ là phụ nữ 2 phía tuyệt đối không nên nhìn nhau với đôi mắt hình viên đạn, vì cá nhân Trang nghĩ đây không phải thuộc về sự lựa chọn của mỗi phụ nữ, mà thật ra là ở bản chất của mỗi người, bất kể ai, phụ nữ nào dù thuộc tuýp hiện đại hay truyền thống cũng chẳng thể bắt mình sống và tồn tại là một ai khác mình được cả. Dù có là ai đi chăng nữa: truyền thống, hay hiện đại, thì Trang cũng mong là mỗi phụ nữ sau khi sống đến cuối cuộc đời mình nhìn lại sẽ được cảm thấy mãn nguyện.
Cá nhân Trang đến thời điểm này đã nhận thấy ra rằng một người phụ nữ hiện đại theo đúng nghĩa của nó là một người không quá thiên về một trong hai thế cực mà là sự kết hợp của cả hai. Lại một lần nữa, Trang phải nhấn mạnh rằng điều này hoàn toàn không phải là ở sự lựa chọn của mỗi phụ nữ, mà chính xác hơn cả là nó thuộc về bản chất của mỗi chị em.
 
Trang đã đúng khi nghĩ trên đời này có duy nhất 2 loại người, nhưng không phải là hoặc thông minh, hoặc ngu dốt; mà là hoặc thông minh, hoặc hạnh phúc -> thế không thể nào vừa thông minh vừa hạnh phúc sao ?

Trang nói thật (tuyệt đối không mỉa ) những người như anh Trung là các cử nhân tuỵêt vời cho ngành giáo: vừa kiên nhẫn, bền bỉ, điềm tĩnh, lại ân cần và đặc biệt là rất giỏi trong việc lắng nghe.

em Trang làm anh nổi hứng làm bài thơ vui phát :

Trang ơi anh bảo Trang này
Có đâu mà dễ làm thầy người ta
Cái ta lớn rộng bao la
Có khi nào lại nhận ta làm thầy.
 
anh Trung đã viết:
thế không thể nào vừa thông minh vừa hạnh phúc sao?
<= Đáp số trả lời là 0. Vì bây giờ Trang mới sực nhớ ra các cụ cũng hay bảo câu "lắm tài nhiều tật". Mà Trang nghĩ Trang vẫn còn thiếu, mà thiếu đồng nghĩa với nhầm. Trên đời này có 3, chứ không phải 2 loại người không thôi: ngu ngốc, hạnh phúc, và thông minh. Dựa trên thước đo tiêu chuẩn là khả năng sinh tồn.

anh Trung đã viết:
Trang ơi anh bảo Trang này
Có đâu mà dễ làm thầy người ta
Cái ta lớn rộng bao la
Có khi nào lại nhận ta làm thầy.

Hì, anh Trung khiêm tốn rồi ạ.
 
Lưu Công Thành đã viết:
Mình đây kô phải bênh em Trang, nhưng cũng cần nhận xét lại thế này:

Em Nga chê em Trang vì em Trang dám chê bọn 1,2,3,4
Em Trang chê bọn 1,2,3,4 vì bọn 1,2,3,4 dám chê thiên hạ

thống chế Lưu Công Thành đặt chữ vào miệng em rồi :) nào em có chê chị Trang gì, có nói chị Trang sai gì đâu. soát lại bài của em nhé. đoạn 1: nêu dẫn chứng lịch sử và bình luận dẫn chứng lịch sử. đoạn 2: phần đầu: phân tích lời người đi trước; phần sau: ý kiến cá nhân về ý kiến cá nhân của chị Trang --> mang tính thảo luận, chị em bảo nhau, và thiết nghĩ nêu thêm dăm ba cái ý tưởng nhỏ nhoi của mình về vấn đề nảy ra trong đầu (chuyện làm việc ở đâu) là góp cho chợ thêm đông. tất nhiên là không có cô thì chợ vẫn đông, nhưng có cô thì chợ ... đông hơn, mà the more the merrier - càng đông càng vui, nên ta cứ là có vài nhời vậy!

thế, tóm lại là cả bài chả thấy em Nga có ý "chỉ trích, chửi rủa, "mạt sát"" một đối tượng nào cụ thể, dĩ nhiên là càng không thể chỉ trích, chửi rủa, "mạt sát" gì chị Trang. bản thân em Nga cũng đã kinh qua nhiều vụ kiểu kiểu thế này, quá hiểu tranh cãi (gần như) không giải quyết được gì mấy, chỉ trích cá nhân, móc lốp lại càng không. như thế tốt nhất là không làm. điểm này chắc anh Thành cũng đồng ý với em :) (tuy nhiên, kể ra đôi khi làm kẻ thứ 3 ngồi nghe, à đọc, những lời thiên hạ móc lốp nhau, cũng vui phết :D nghêu cò oánh nhau ngư ông đắc lợi mà)

Mọi người kô nên đi ra khỏi chủ đề, việc gì phải ra việc đấy. Đang ngồi bàn luận về những con người tự hão và khoác lác, lại chuyển sang giáo lý về việc không bao giờ được nhận xét. Nếu chúng ta không có quyền nhận xét thì ý nghĩa của thảo luận còn ở đâu nữa?

có chứ, có nhận xét, có thảo luận chứ ;) em thích đọc các bài phân tích lắm :) mọi người cứ tiếp tục thảo luận ạ. bình tĩnh, sáng suốt, trung thực, khách quan, những yếu tố tiên quyết đấy!

Xin mọi người hãy đi vào đúng chủ đề. Nếu ai đấy thấy 1,2,3,4 là những con người có tài nhưng không gặp thời thì hãy cho biết đúng ý kiến của mình.

quay lại với 1234 :)

họ có tài, không thể phủ nhận điều đó (bởi vì ai mà chả có tài!)

tất nhiên, là chưa gặp vận (thế mới long đong lận đận!)

nhưng mà nói đi cũng phải nói lại

vấn đề nào cũng là do sự phối hợp thiếu nhịp nhàng từ các phía thôi!

thế nên là

chê ít thôi! chủ yếu là nhìn vào họ mà rút kinh nghiệm, cho chính mình và nhất là lớp đàn em, nhất là những đứa đang đứng trước ngưỡng cửa như bọn em đây, đặc biệt là những đứa đang định đi du học nữa

mà đi du học để làm gì nhỉ? theo lời thằng bạn mình, là cũng chỉ để đi về "tìm đường cứu nước" thôi mà!

vậy nên

Số 1 là một thằng bốc phét hết chỗ nói. Không phải ai đi du học cũng là giỏi, mình cũng là dân đi du học mình biết. Những người giỏi trong số những người đi có học bổng là rất ít, cực ít là đằng khác. Những người thực sự có tài thì chưa một ai về VN làm việc cả, vì họ luôn được nước bạn tạo mọi điều kiện để tiếp tục phát huy. Những người như số 1 chỉ là một trong vô vàn bọn du học sinh có học bổng mà bất tài mà thôi.

hí hí, nói như anh Thành thế chẳng hóa đi du học là cái thùng nước gạo, toàn những thằng bất tài hay sao? ở đâu mà chẳng có người tài và người kém tài hơn một tí hả anh? ngay cả ở trong nước hay đi du học, hay là sinh viên quốc tế so với sinh viên mình. bao giờ cái tốt cũng phải là tinh túy --> số ít thôi, không thì bão hòa hết! bởi ngừơi xưa đã dạy, cái gì quá là cũng hỏng mà!

với nữa là không tài chỗ này thì tài chỗ khác. một anh có thể học cũng vừa vừa thôi nhưng có những phẩm chất tuyệt vời tiềm ẩn chưa được khai phá, đi làm rồi công việc nó khai phá hộ cho, thì cũng đâu phải là thằng bất tài, phải không ạ?

khiếp nữa! anh nói cứ như thể chỉ những thằng đi học bổng mới là đáng để ý đến, còn những thằng tự túc là những thằng không ra gì ý! tại sao không để ý là những suất học bổng vào top không phải là quá nhiều, thậm chí có khi còn không có. nếu không dám tự bỏ chi phí để được hưởng nền giáo dục tốt nhất, chắc sẽ mãi lặn ngụp với mấy suất học bổng vào các trường tầm tầm thôi.

dẫn chứng: em. nếu muốn thi một cái học bổng tầm 50%-100% đi Anh không phải khó (đã làm thử bài thi giống hệt thì điểm cao hơn cái đứa được học bổng 75% rất nhiều --> khả năng là sẽ được cao hơn), bên cạnh đó còn học bổng của Exchange đi Mỹ. học bổng Asian đi Sing. rồi học bổng của các trường tầm tầm khác ở khắp nơi trên thế giới. nhưng em đã chọn con đường tự túc. tại sao? bởi vì chỉ bằng con đường tự túc em mới có thể apply vào những private boarding school hàng đầu nước Mỹ, những nơi có nền giáo dục mơ ước (đối với em. so sánh các trường này với các trường công của Mỹ, kể cả những trường top 5, ta thấy cả một sự chênh lệch vô cùng to lớn). vì thế, du học tự túc không phải là xấu! ai làm gì thì cũng có lý do của họ cả thôi!

sao lại những người thực sự có tài sẽ chắc chắn không về Việt Nam? lại dẫn chứng nhé. mấy vị mới đi học về thì hơi khó nói, vì chắc cũng chưa làm được gì nhiều để đem ra nói là người tài, dẫn chứng sẽ là về các vị đi Nga hồi 70 nhé. các anh các chị có biết công ty FPT không? có biết 13 nhân vật đã từ đôi tay trắng gầy dựng nên cả một đế chế hùng mạnh như ngày hôm nay không? họ và nhiều người nữa (hiện đã có những công ty riêng vô cùng thành đạt, hay làm ở những công ty nhà nước lớn, có uy tín trong nghề) đều đã học tập ở Nga trong nhiều năm bằng học bổng nhà nước, sau đó đã trở về quê hương. ba mẹ em đều là những người như vậy. họ thành công và thành đạt. không tồi. họ sống trên đất nước của họ mà.

Gần đây có cái vụ mấy người đi học PhD bằng tiền nhà nước hết 3 năm rồi phải về đang viết đơn kiến nghị --> thể hiện rõ nhất bộ mặt của những kẻ dốt nát mà kênh kiệu. Nếu họ giỏi thì nước bạn đã trao học bổng bằng mấy lần học bổng nhà nước...

học bổng đâu dễ xơi như thế /:) bọn Mỹ sẽ xét học bổng theo cái thang sau: bang->quốc gia->châu lục (Bắc Mỹ-> châu Âu)->quốc tế. ---> khả năng sinh viên quốc tế Việt Nam được nhận học bổng chắc chắn vì thế mà bị giảm đi rất nhiều. họ có thể chỉ là "ít" giỏi hơn một chút..

lấy tiền nhà nước đi học rồi không chịu về thì đúng là không được rồi :eek: chẳng nhẽ mình là con đất nước là mẹ, mẹ cho con sự sống thì con lại quay lưng lại với mẹ thế sao?

Số 4 - một người hèn nhát. Âu thì con gái cũng kô cần đòi hỏi nhiều.
ầy, câu này hay nha ;;) đã từng được phỏng vấn: con gái điều gì là quan trọng nhất? em trả lời là: sự ổn định! ấy nhưng mà, phải là cái tĩnh trong cái động, chứ tĩnh hoàn toàn thì .... chết rồi! xác định sự tồn tại bằng sự biến động, bây giờ im lìm hoàn toàn, chẳng phải là chết toi một đời người sao!
 
Cho anh hỏi: em Trang tự duyệt mình vào loại nào trong hệ thống phân loại dưới đây?
Đoàn Trang đã viết:
Trên đời này có 3, chứ không phải 2 loại người không thôi: ngu ngốc, hạnh phúc, và thông minh. Dựa trên thước đo tiêu chuẩn là khả năng sinh tồn.
 
hì, chị Trang :) em nào có ý phê phán đả kích gì chị :p ý là em cũng hài hước lắm, nhưng mà đôi khi thì thấy không hợp với sự hài hước ở những chỗ (mà mình cho là) không phù hợp. thế thôi :)

về người tài: nhớ được cái ý tường của anh Tâm về đời thừa, tự nhin thấy đúng thế :* uh, đôi khi cứ như cái anh trong đời thừa ấy, cái tài cũng có, tình yêu cũng có, nhưng mà mỗi cái kéo một hướng. cái chí lại thiếu. ấy thế là bị xé tan làm đôi. căn bản cũng phải lựa chọn chứ. tham quá là ứ có được [-( cuộc sống cũng chỉ là liên tiếp những sự lựa chọn của cái tất yếu của con người thôi mà... thế nên nói thì cứ nói thế, chứ cũng biết là khó mà khác đuợc... cơ mà khổ, thằng hạnh phúc là thằng biết tự hài lòng với chính mình. chấm hết.

lại nói về chủ đề Feminist (các chị bàn hăng quá, em cũng .. con gái, cũng phải hăng tiết vịt theo!): nhớ ngày xưa ex của em bảo là em "ở bên ngoài có vẻ rất hiện đaị, rất western, nhưng bên trong thì Á Đông vô cùng, cực kỳ truyền thống" :> ấy là "hạnh phúc trong đớn đau", vì chủ nghĩa Á Đông là nhu, nhưng cũng là "hành động để có được hạnh phúc", vì cũng là cương theo kiểu phương Tây :D của nợ :p yêu thế không biết :D

nhiệt liệt ủng hộ ý tưởng sort người ta ra làm 2 loại: hạnh phúc và không thông minh :D bởi thằng thông minh sẽ biết cách để cảm thấy hạnh phúc. không thông minh thì cho dù có cầm hạnh phúc trong tay cũng chẳng biết đó là hạnh phúc.

ấy nhưng mà cái này không phải là bản chất: vì thế thằng hạnh phúc khi bớt thông minh thì cũng thành ... không thông minh, mà thằng không thông minh được tình yêu mở mắt thì cũng thành hạnh phúc :D

em tự xếp mình là thằng hạnh phúc :>
 
Thật mấy cô, anh đang nghĩ xem có nên để topic này ở đây hay chuyển sang TLNT ;)
 
anh Sơn nói chí lý, từ nãy đến giờ em toàn phải ngậm mồm lại
 
Back
Bên trên