Vấn đề con người Việt Nam trong chiến lược phát triển kinh tế

Ơ, cứ tưởng các chú cho được cái kinh nghiệm tổng kết là con người VN, đang ?% là nông dân thì chuyển hóa thế nào thành công nhân(như dạo trước), hay thành dân trí ....rồi thì bao nhiêu % được đào tạo cẩn thận ở tận đẩu tận đâu cho thật giỏi, rồi 100% quay về phục vụ cải cách kinh tế VN chứ. Đấy, có mấy cái đội ngũ cần quan tâm nhất thì chả thấy nhắc, buồn quá...:((
 
Nguyễn Thu Hiền đã viết:
Dạ, cho em nói thêm câu nữa... :D nếu không có vụ tranh cãi vừa rồi thì làm sao biết các bác ngày xưa học ở những trường nổi tiếng và bây giờ ra trường đi làm... thành đạt đến vậy? Những người còn xót lại của các khóa trước vào HAO đếm trên đầu ngón tay, vào đây tức khí cãi nhau vài câu, đọc lại cũng thú vị đấy chứ ạ ! :D :p

Em Hiền và Em Hoài nói đúng lắm, topic đang hay và gay cấn nhất trong box Kinh Tế bị khóa lại, mọi người tranh cãi thế đâu có gọi là phỉ báng Kinh Tế học mà là đưa ra quan điểm làm kinh tế của từng người, để biết được em Nguyễn Thảo điều hành một công ty Kiểm toán to vật ở US, Russia, Việt Nam bị Em Bảo Anh Thư (đang học Kinh Tế) coi là vắt mũi chưa sạch trong chuyên ngành Kinh Tế, hay để Em Sơn ca ngợi một chủ đề hay, một câu hỏi hay và tranh cãi thật lực, để Em Hiền cho dù học chuyên văn nhưng đưa ra toàn câu nói xác đáng và nhất là để Em Hoài nói về AIT làm nao lòng bao con người chân chính Việt Nam, và cuối cùng để em Tống Tuấn khóa topic lại...(quên, để đồng chí Cầu (bridge) thương Em ý nữa, nghe tình nhỉ :(( )
Biểu tình mở lại topic của em Nguyễn Thảo đê... Tuấn tham gia chứ... hậu cũng xong... :)) :))
 
Vâng thưa các bác, lần trước em đang tâm đắc với bài viết của anh Nguyễn Hữu Cầu:

"Bỗng nhiên em thấy thương thương các bác ạ. Em Thảo thân cô thế cô, trần trụi giữa bầy sói (nói thế cho câu văn nó giàu hình ảnh, chứ em không có ý nói ai là sói)....Em quyết định về phe em Thảo, vứt găng tay thách đấu với các bác. Đoạn này nếu ở trong phim Aivanho, sẽ có cảnh mặc giáp, lên ngựa, chĩa giáo ra phi ầm ầm. Ban nhạc sẽ chơi "I will I will rock you". "

Em đang hí hửng nghĩ tới chuyện sẽ có một cuộc chiến bi hài... à quên... :D bi hùng giữa các vĩ nhân nổi tiếng của Amser chọn lọc... :argue:... :nono: >< :nono:... :krach:... :madflame: >< :madflame:... :mad:>< :mad: thì tự nhiên anh "Tuấn cai ngục" khóa uỵch lại với lí do : " Đừng bắt anh đưa ra lí lẽ nhé, đơn giản là anh thích thế" :(( :(( bắt đền... bây giờ có mở ra "Hậu trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp" thì topic cũng bị gián đoạn mất rồi và 2 nhân vật chính là chị Thảo và em Bảo Thư chưa chắc đã chịu quay trở lại tham gia...

:D đề nghị những người trong cuộc cho ý kiến cái nhỉ... Em thì mong các bác quay trở lại tham gia, và bảo vệ chính kiến đàng hoàng... ko đứng giữa adua... :D Anh Tống Minh Tuấn - đại diện cho CIEM- thuộc loại nhất ở VN về nghiên cứu Kinh Tế nghĩ sao đây ạ??? ;;)
 
Tư tưởng của các nhà kinh tế gái Am, cả khi đúng lẫn lúc họ sai, đều kinh tởm, à quên kinh khủng, hơn người ta thường nghĩ. Thật vậy, cái hay của forum kinh tế thật ra bị thông trị bởi một số ít người. Những kẻ hành động tự cho rằng họ không bị chi phối gì bởi những ảnh hưởng tri thức trong các cuộc cãi nhau mang lại, lại thường là nô lệ của một nhà kinh tế gái HAO nào đó... Đó là những dòng cuối cùng mà Lý Thu Thảo viết trong cuốn: "Trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp", in trong Forum kinh tế Hao xuất bản ngày 26/12/2004, trước khi nó bị Tuanbass đánh sập...

Thu Thảo được biết đến nhiều nhất bởi những công trình về kinh tế công bằng doanh nghiệp và kinh tế học xã hội chủ nghĩa. Các công trình này của bà đã giải thích các nền kinh tế xã hội chủ nghĩa có thể phân bổ nguồn lực hiệu quả như thế nào mặc dù giá cả được quyết định bởi bộ máy hành chính chứ không phải thông qua thị trường. Các công trình này cũng chỉ rõ làm thế nào các nước kém phát triển có thể sử dụng các công cụ kinh tế để khiến các doanh nghiệp có trách nhiệm xã hội hơn. Các công trình này cũng giải thích tại sao hiện nay, các doanh nghiệp đua nhau làm từ thiện... lý do vì sao??? theo bà đó có thể cũng là một trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp, rồi các doanh nghiệp bỏ tiền ra để làm các dự án "tăng cường năng lực cho các cơ quan chính phủ"... vậy cũng được tính là trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp.

Thu Thảo sinh năm 1975, tại thị trấn @&^%$*^, thuộc miền Bắc Việt nam. Cha của bà là chủ một xưởng dệt, thường sản xuất hàng để bán sang các vùng Thái lan, Campuchia. Tiền kiếm được từ việc kinh doanh của gia đình đã cho phép Thảo có thể ống mọt cuộc sống đàng hoàng trung lưu cho đến khi HAO ra đời, lúc này hầu hết mọi công việc kinh doanh đều đổ bể hoàn toàn và hoàn cảnh kinh tế gia đình đã trở nên rất khó khăn.

Những đam mê trong sinh học, kinh tế học và vườn cười học đã hình thành trong Thảo khi bà bắt đầu trưởng thành. Khi đến tuổi phải lựa chọn ngành học chính cho mình, Thảo cảm thấy khó khăn trong việc lựa chọn giữa một bên là Vườn cười học, một bên là Kinh tế học. Sau một thời gian trăn trở, bà đã chọn Kinh tế học, và xin nhận là chân quét rác tại Harvard có gì đáng kể đâu để học các môn toán, thông kê, và kinh tế học. Bà nhận học vị tiến sĩ vào năm 2004 nhờ công trình nghiên cứu Trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp tại VN, sau đó bà có được một vị trí giảng dạy vứng chắc tại CLB Kinh tế HAO.

Các công trình của bà chủ yếu quan tâm tới trong công việc người ta không định lượng qua tuổi tác, hậu sinh khả úy. Ai không dám "khoe" thì cũng chẳng thể mang bằng chứng ra kẻo có đà nói tiếp. Bà thường cho rằng quan điểm mọi người rất đúng với hoàn cảnh hiện tại khi mà ai đó được làm tổng giám đốc thì cũng chỉ lo cho cái ví của mình, nhưng hiểu xa hơn một chút, thì nếu không làm tròn các trách nhiệm xã hội thì doanh nghiệp khó mà phát triển được. Vì vậy chẳng phải tự nhiên mà hiện nay, Việt Nam có hẳn một bộ có tên Bộ Tài Nguyên và Môi trường (Ministry of Natural Resources and Environment), nếu doanh nghiệp không tuân theo các quy chuẩn môi trường, vô trách nhiệm với cái gọi là invisible... thì doanh nghiệp đó liệu sẽ không thể tồn tại được khi bị thanh tra môi trường ngó đến. Vì vậy, Kinh doanh, như bà đã nói trong công trình kinh tế của mình, cũng cần phải thực hiện đủ nghĩa vụ và trách nhiệm với môi trường là một ví dụ.

Tháng 12 năm 2004, nhà kinh tế học Đỗ Xuân Phương đã cố gắng chứng minh rằng trách nhiệm làm tròn bổn phận với xã hội của doanh nghiệp như từ thiện, đền bù không phải là điều kiện cần của hiệu quả kinh tế (Phuơng X.D. http://www.hn-ams.org/forums/showthread.php?t=16793&page=3). Ông đã bắt đầu với một loạt các phương trình toán học. Ông lập luận rằng Viện VIM không thể biết tuyển biên tập viên. Bằng phương trình của mình ông cũng chứng minh rằng người ta sẽ tốn tiền khi mua các tạp chí đó.

Trong cuối những năm 2004, Bảo Thư và Thu Hiền, 2 nhà kinh tế học giảng dạy tại trường Kinh tế Suffield Academy, đã nêu lên quan điểm phản bác khá rõ ràng đối với hệ thống kinh tế trên của Lý Thu Thảo. Họ tranh luận rằng cách thức mà Thảo mường tượng ra tuy có khả thi trong lý thuyết, nhưng lại không khả thi trong thực tế, vì trước khi giương cao ngọn cờ trách nhiệm ụp vào đầu doanh nghiệp, thì cái này sai rõ. Làm từ thiện mà cũng liệt vào hàng "trách nhiệm" được thì không thể chịu được. Bảo Thư cũng lập luận rằng người ta lo sao kiếm được economic profit thời buổi này đã hộc máu mồm rồi, vậy không thể bắt người ta "từ thiện" nữa, sẽ là khổ cho DN nào chịu sự cai quản của cái chính phủ Thu Thảo có thể đứng đầu. Lí do các DN đua nhau làm từ thiện là để quảng bá tên tuổi của mình, tạo thêm cảm tình trong mắt khách hàng sẽ là chính. Chỉ có một phần nhỏ nào đó là "tích âm đức" thôi . Ví dụ như quỹ Ford bảo tồn Nghệ thuật, quỹ Suzuki học bổng...đều làm tăng sales của các tập đoàn in the long run. "Làm từ thiện là một nghệ thuật, và doanh nghiệp cũng là nghệ sĩ", nói tóm lại là không logic một chút nào cả...
Bảo Thư được biết đến như là người chiến thắng về thị trường tự do và là người phản đối sự can thiệp của chính phủ vào quyền tự do trao đổi thông qua thị trường của cá nhân. Lập luận cho rằng những vấn đề kinh tế nảy sinh do sự can thiệp của Chính phủ lên Trách nhiệm của doanh nghiệp trở thành một chủ đề nổi bật trong kinh tế học của Thư từ những năm 2000. Bà nhấn mạnh rằng cá nhân hay tổ chức bị giới hạn nhất định về hiểu biết của mình, cũng như là lý trí của con người cũng có giới hạn. Người ta khong tuân theo các quy luật tâm lý hay kinh tế theo cách mà vật chất tuân theo quy luật vật lý, và do đó tất cả nỗ lực để kiểm soát doanh nghiệp theo cách mà khoa học kiểm soát môi trường là không thể được. Đi xa hơn nữa, Thư cũng lập luận chống lại những nỗ lực của Thu Thảo trong việc đưa ra các cơ hội kinh tế đồng đều cho tất cả các doanh nghiệp để đạt được kết quả công bằng. Bà cho rằng ý tưởng cơ hội bình đẳng là một ảo tưởng. Nếu chính phủ cố gắng trao cho tất cả mọi đứa trẻ một điểm xuất phát bình đẳng thì điều này có nghĩa rằng đã phân phốil ại của cải của cha mẹ chúng để không có đưa trẻ nào hơn đứa trẻ nào. Nó cũng có nghĩa rằng làm cho thu nhập của tất cả cha mẹ chúng đều bằng nhau để không có một đứa trẻ nào có sự vượt trội. Đến khi đó, trong việc tìm kiếm để đưa ra các cơ hội ngang nhau, chính phủ nhất thiết phải trở nên độc tài hơn. Khóa Topic của Tuanbass cũng có thể là một ví dụ tiêu biểu cho sự độc tài như vậy.

Trong số các nhà kinh tế học thì Bảo Thư nổi tiếng vì cuộc thánh chiến chống lại Thu Thảo của bà. Các tác phẩm về vấn đề này nhấn mạnh tầm quan trọng của quyết định cá nhân và tự do, và những cuộc chiến dai dẳng này làm cho bà và Thu Thảo trở thành một trong những nhà kinh tế học nổi tiếng nhất Forum đầu thế kỉ 21...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
=D> =D> =D> Xuất sắc! bài viết của anh Tuấn đúng là 1 mũi tên mà bắn trúng 2, 3 đích:

Thứ nhất: Tóm tẳt lại một cách ngắn gọn, khúc triết nội dung của cuộc tranh luận "Trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp". Bao gồm tất cả các nhân vật tham gia, ý kiến đóng góp của từng cá nhân, các luận điểm mà các bên đưa ra để bảo vệ cho ý kiến của mình.

Thứ hai: Khéo léo chuyển chủ đề bài viết "Trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp" thành chủ đề : "Vấn đề con người Việt Nam trong chiến lược phát triển kinh tế " thông qua việc sử dụng kết cấu tiểu sử của "Các nhà kinh tế học mọi thời đại" để lắp ghép vào các nhân vật tham gia trong cuộc tranh luận.

Thứ ba: Sử dụng các biện pháp tu từ, so sánh, liên kết hình ảnh khiến cho lời văn hài hước, sinh động, cuốn hút người đọc... tránh cảm giác đối đầu căng thẳng của một cuộc chiến một mất , một còn ...

:-? Tuy vậy; nhược điểm của bài viết là ở đoạn văn đầu tiên: "Tư tưởng của các nhà kinh tế gái Am, cả khi đúng lẫn lúc họ sai, đều kinh tởm, à quên kinh khủng, hơn người ta thường nghĩ. Thật vậy, cái hay của forum kinh tế thật ra bị thống trị bởi một số ít người. Những kẻ hành động, những chim non bướm chã tự cho rằng họ không bị chi phối gì bởi những ảnh hưởng tri thức trong các cuộc cãi nhau mang lại, lại thường là nô lệ của một nhà kinh tế gái HAO nào đó..." (Đoạn văn này ko phải do chị Thảo mà là do chính anh Tuấn nói !)

Thứ nhất : cụm từ "các nhà kinh tế gái" lẽ ra phải được thay thế bằng: "các nữ kinh tế gia" thì nghe đúng tính chất "formally" của một bài phê bình kinh tế có chiều sâu hơn! Thứ 2: việc sử dụng những tính từ :"kinh khủng", "kinh tởm" để miêu tả về phụ nữ là vô cùng thiếu lịch sự! Thứ 3 : em đã tra tất cả các loại từ điển mà vẫn không hiểu " Chim non bướm chã" được sử dụng trong bài viết này nghĩa là gì ??? Nhìn chung là đoạn văn này nội dung lủng củng chẳng có ý nghĩa gì cả ! Và cuối cùng: việc trích dẫn sai lời của chị Thảo , đồng thời đưa ra 1 số thông tin không chính xác trong phần tiểu sử cá nhân là một hiện tượng vi phạm bản quyền nghiêm trọng cần các Admin xem xét (hình phạt nặng nhất có thể là bị treo nick 1 tuần) b-(

Em xin hết!
 
Ngày xửa ngày xưa có hai chị em nhà rồng (1976) bán dong ở đường phố New York và Paris ... hỏng rồi, kể chuyện thế này Tuấn không cho là nêu ra các vấn đề Kinh Tế lại xóa bài viết hoặc đóng topic lại thì nguy...

Em Hiền học chuyên văn và chị Thảo học chuyên ngữ đừng có chọc ngoáy vào Kinh Tế làm gì cho nó già con người, để nhan sắc cho chồng con được nhờ, chứ ai lại con cái đầy nhà vẫn có thời gian trốn chồng đi chơi thế này là không được,

Nói như em Hiền rất đúng, đề nghị Thảo chị vào box Kinh Tế, còn Thảo em sang box Văn Thơ cống hiến, loạn hết cả lên ... Bảo làm sao trong tầng lớp các vị lãnh đạo nhà mình, chẳng có mấy đàn bà là thế, cứ vào forum này là biết ngay lý do hihihih
:((
 
Chú bát đừng có lôi ngôn từ Thăng Long vào HAO nhé, đầu độc các em gái kiểu thế dễ bị treo nick lắm.
 
Hà Đăng Sơn đã viết:
Chú bát đừng có lôi ngôn từ Thăng Long vào HAO nhé, đầu độc các em gái kiểu thế dễ bị treo nick lắm.

"Chú" ý không treo nick của người khác thì thôi chứ ai dám treo nick của "chú" ý... :D
Hơ...có lẽ ko ai muốn "tham chiến" nữa rồi... :D... đợi mãi chỉ thấy các bác vào nói 1 câu rồi đi ra :(
 
To anh Hoàng:Đã học ngoạu ngữ rồi thì nên học thêm chuyên môn nào đó mới hay chứ ạ.Em cũng học ngoại ngữ nhưng em lại thích học KTe.Đó là tùy sỏ thích mỗi người thôi ạ
 
tiếp

2. Xây Dựng Thế Hệ Nhân Sự Kinh Tế Mới.

Những năm gần đây, Việt Nam đã có những cải tổ nhân sự hành chánh công
quyền lớn lao và quan trọng. Tuy nhiên, về phương diện nhân sự kinh tế,
Việt Nam cần phải giáo dục và huấn luyện một thế hệ con người kinh tế
mới cho Việt Nam. Bước đầu là một chế độ mới về giáo dục kinh tế.

Thứ nhất: Quy chế giáo dục về kinh tế và thương mãi ở trình độ đại học
phải được cải tổ sâu rộng. Giáo trình phải bao gồm các khóa về đạo đức
kinh tế và quản trị trên phương diện lương năng chức nghiệp. Các kỳ thi
tốt nghiệp phải bao gồm đề tài đạo đức này. Mục tiêu là tạo ý thức và
xây dựng kiến thức luân lý thương trường nhằm xây dựng một tập thể con
người kinh tế Việt Nam mới.

Thứ hai: Thành phần nhân sự được bổ nhiệm vào các chức năng công quyền
về lãnh vực kinh tế đề phải có trình độ đại học hoặc hậu đại học, được
huấn luyện về đạo đức kinh tế, có quá trình đạo đức trong sạch, có khả
năng chuyên môn thích ứng, và phải là thành phần trẻ, ví dụ dưới bốn
mươi tuổi. Khi nhậm chức, nhân sự kinh tế phải qua một thủ tục huấn luyện
chuyên ngành và đạo đức thích hợp và chặt chẽ, kê khai tài sản nghiêm
túc, được hưởng lương bổng thích đáng, tuyên thệ nhậm chức nghiêm chỉnh
và ký vào một khế ước trách nhiệm với những biện pháp chế tài khắt khe
nếu vi phạm đạo đức chức năng.

Thứ ba: Tất cả những công ty quốc doanh, trách nhiệm hữu hạn tư nhân
hay là các công ty có một số vốn nhất định nào đó, phải được quản chế
bằng một chế độ nhân sự thích hợp về trình độ giáo dục cũng như là về khả
năng chuyên môn. Đây không chỉ là vấn đề chính sách mà là một điều kiện
pháp lý khi thành lập và trong tiến trình sinh hoạt của công ty. Đây là
vấn đề trí thức hóa, chuyên môn hóa giai tầng lãnh đạo công ty. Ngoài
nhu cầu cải cách lớn rộng trên lãnh vực những định chế về công ty, về
quy tắc hùn vốn, quản trị tài chánh, về kế toán, vấn đề cần thiết là phải
pháp chế hóa cơ cấu và thành phần, quyền hạn của hội đồng quản trị cho
đến nhân sự quản lý trên một cơ bản luật pháp thành văn rõ ràng, hợp lý
và thống nhất trên cơ bản phẩm chất chuyên môn và đạo đức quản trị. Các
giám đốc điều hành công ty, các giám đốc về tài chánh và kế toán công
ty đều phải có bằng thạc sĩ về quản trị kinh doanh, phải qua một khóa tu
nghiệp về đạo đức kinh tế, và phải thi đậ? một kỳ thi lương năng chức
nghiệp. Đây là một dự án cung cấp môi trường chuyên nghiệp, chất lượng
và một văn hóa làm việc trong sạch cho nhân sự kinh tế vừa có khả năng
vừa có đạo đức nhằm kiến tạo một văn minh kinh doanh mới ở tầm mức tổ
chức cho xã hội Việt Nam.

Thứ tư: Chính sách Việt kiều cần phải được thay đổi và pháp chế hóa
trên căn bản thống nhất và rõ rệt, khôn khéo và hiệu năng nhằm huy động
được nguồn vốn nhân sự to lớn của cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Mọi
chính sách và quy chế đối với Việt kiều cần phải dựa trên một tầm nhìn
lâu dài và bao dung trong tinh thần dân tộc. Hãy coi thế hệ nhân sự
kinh tế và chuyên môn người Việt hải ngoại - nhất là thế hệ trẻ, chuyên
gia được giáo dục và huấn luyện từ những đại học và các đại công ty ngoại
quốc - là nguồn vốn lớn với phẩm chất đạo đức kinh tế cao cho con đường
phát triển quốc gia. Phải loại bỏ những chính sách đối xử phân biệt,
như là chế độ hai giá, đối với Việt kiều. Hãy công nhận tư cách pháp nhân
của Việt kiều như là những công dân trong nước về các lãnh vực kinh tế
và thương mãi, ví dụ như có toàn chủ quyền về bất động sản. Với cả một
nguồn lực kinh tế và nhân sự Việt kiều hiện nay, khi chế độ tư hữu được
thay đổi sẽ tạo một năng động kinh tế cao cấp đồng thời là nguồn thu
nhập lớn lao cho các khoản thuế, như thuế bất động sản, thuế kinh doanh,
thuế trị giá gia tăng, thuế lợi tức. Hơn nữa, giới doanh nhân và quản
trị Việt kiều trẻ sẽ đem những luồng gió mới, sinh khí mới, từ nguồn vốn
cho đến kiến thức, với lề lối và văn hóa đạo đức kinh tế mới cho Việt
Nam.
 
IV. Nhìn Chung: Chọn Lựa cho Thế Kỷ Trước Mặt

Nguồn vốn quan trọng và cốt lõi của kinh tế quốc gia bao giờ vẫn là con
người. Nhưng năng lực, ý chí và trí tuệ của con người kinh tế Việt Nam
cần phải được huy động và tiếp nhận đúng cách. Họ là những cá thể đang
đứng trên ngã ba đường của thời đại mới mà cơ hội và hiểm nguy đang chờ
họ. Tùy vào bản chất của cơ chế mà họ sẽ nhảy vào hố sâu tiêu cực hay
là leo lên đỉnh đồi hướng thượng. Từ một quá trình lịch sử khó khăn và
bi đát, con người kinh tế Việt Nam cần phải được giáo dục vàhuấn luyện
nhằm chuyển hóa - cũng như là cơ chế kinh tế Việt Nam cũng phải cần được
cải tổ sâu rộng.

Lực lượng tiên phong trong tiền đồ xây dựng đất nước cho thế kỷ mới
không còn là những chiến sĩ cách mạng độc lập quốc gia nữa, mà là tầng lớp
nhân sự kinh tế trong một nền kinh tế pháp chế thị trường. Nói theo âm
điệu của mấy mươi năm qua thì một nền tảng "đạo đức cách mạng" mới phải
được trang bị cho một thế hệ doanh nghiệp mới nhằm kiến tạo một văn hóa
kinh tế cần thiết cho Việt Nam trước nhu cầu thời đại. Văn hóa này là
của một nền kinh tế mà giá trị chữ tín được tôn trọng, mà pháp luật được
đặt ưu tiên, mà nhân phẩm con người được thể hiện qua cơ chế kinh tế,
xã hội cũng như là những sinh hoạt doanh nghiệp hằng ngày - mà trong đó,
con người Việt Nam phải trực nhận rằng mỗi hành vi kinh tế là một tác
năng luân lý.

Trong Bản Kỷ Thực Lục của Đại Việt Sử Ký Toàn Thư? ghi lại lời của?
Thánh Tông Thuần Hoàng Đế, khi cứu xét vấn đề nhân sự của triều Lê, rằng:

"Sự nghiệp trị nước lớn lao của Đế Vương không gì cần kíp hơn nhân tài,
điển chương chế độ đầy đủ của nhà nước, tất phải chờ ở bậc hậu thánh.
Là bởi trị nước mà không lấy nhân tài làm gốc, chế tác mà không dựa vào
thánh nhân đời sau thì đều chỉ là cẩu thả tạm bợ mà thôi, sao có thể
đạt tới chính trị phong hóa phồn vinh, văn vật điển chương đầy đủ?

Tiến cử người hiền tài, loại bỏ kẻ bất tiếu, đó là việc lớn của chính
trị. Cho nên dùng người hiền không lưỡng lự, bỏ kẻ gian không chần chừ,
đời Đường Ngu do đó mà đổi thay được phong tục. Biểu dương người tốt
việc hay, loại bỏ kẻ xấu điều dở, Thành Chu do vậy mà làm nên thịnh trị
thái bình."

Dù biết vậy, nhưng vì thiếu sót không đưa ra và thực thi những cải tổ
có tính cách cách mạng trong các vấn đề nhân sự, các vua nhà Lê đã liên
tục bỏ dỡ nhiều cơ hội dựng nuớc, để rồi triều Lê - vốn phát xuất từ
một cuộc cách mạng giải phóng và độc lập dân tộc oanh liệt - đã phải bị
tàn mạt từ sự sụp đổ và thối nát của con người từ bên trong triều đình.

Cũng như thế, chính quyền Việt Nam đang đứng trước một chọn lựa chiến
lược nhân sự có tính chất quyết định cho vận mệnh đất nước và dân tộc
cho suốt cả thế kỷ trước mặt. Dĩ nhiên là vấn đề không phải là dễ dàng
khi phần lớn tầng lớp con người kinh tế Việt Nam ngày nay vẫn còn mang
nặng máu nông dân, nhà quê, quen thói buôn bán nhỏ vặt ở chợ trời, thiếu
ý thức và nghị lực lớn, lấy mẹo vặt để hòng làm ăn to. Tuy nhiên, dù
khó khăn nào đi nữa, hành trình vạn dặm cũng phải được bắt đầu. Việt Nam
có thể làm được. Con người Việt Nam đang bước vào giai đoạn có thể và
sẵn sàng được đổi thay và chuyển hóa. Tùy vào bản chất cơ chế mà họ sẽ
đi lên hay thoái hóa. Hãy đừng bỏ lỡ cơ hội dựng nước thêm một lần nữa
để lịch sử Việt Nam không phải đi vào vòng tròn tái diễn những bi kịch
tang thương của các triều đại cha ông ngày trước.


--------------------------------------------------------------------------------------

Hết
 
Bài viết trong tác phẩm Ðánh Thức Con Rồng Ngủ Quên, chủ biên Phạm Ðỗ
Chí, Trần Nam Bình. Nhà xuất bản TP Hồ Chí Minh, Trung Tâm Kinh Tế Châu
Á - Thái Bình Dương (VAPEC), Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn, 2001

Tình hình là con người Việt nam trong kinh tế nó là như vậy (theo quan điểm của một số học giả có uy tín). Bài viết này cũng đã đề cập đến một vài khía cạnh về đạo đức trong kinh doanh, uhm xin mời chị Thảo violet vào mở hàng về vấn đề này nhỉ ^^
 
Hơ, bây giờ em mới thấy cái thread này, xin có ý kiến một tí với anh Hoàng nào đó:

Em Hiền và Em Hoài nói đúng lắm, topic đang hay và gay cấn nhất trong box Kinh Tế bị khóa lại, mọi người tranh cãi thế đâu có gọi là phỉ báng Kinh Tế học mà là đưa ra quan điểm làm kinh tế của từng người, để biết được em Nguyễn Thảo điều hành một công ty Kiểm toán to vật ở US, Russia, Việt Nam bị Em Bảo Anh Thư (đang học Kinh Tế) coi là vắt mũi chưa sạch trong chuyên ngành Kinh Tế

Em đâu có nói chị Thảo là vắt mũi chưa sạch bao giờ đâu :), yêu cầu anh xem lại.
 
Back
Bên trên