Truyện thiếu nhi-có đáng để đọc không?

Nguyễn Hữu Cầu đã viết:
Bác Dương, thế nào mà em lại nhớ bài này là chuyện thơ của ông Anderssen nhỉ

Hôm nay trời nắng chang chang
Vịt con đi học chẳng mang cái gì
Chỉ mang một cái bút chì
Và mang một mẩu bánh mì con con

Anh vo^'n tha'n phu.c tri' nho+' cu?a chu' Ca^`u tu+` xu+a nhu+ng la^`n na`y anh nghi~ la` chu' Ca^`u nha^`m, hi`nh nhu+ ba`i tho+ cu?a Andersen ba('t dda^`u la`:

Ho^m nay tro+`i na('ng chang chang
Vi.t con a'o tra('ng cha^n va`ng nhu+ ro+m
Tre^n me'p di'nh va`i ho^.t co+m
Lo+ tho+ hai so+.i to'c ma^y tre^n dda^`u

......

Anh kho^ng ro~ la` vi.t con co' mang gi` ddi ho.c kho^ng nhu+ng anh nghi~ la`co' ba`i tho+ cu?a o^ng Andersen ve^` 1 con chuo^.t o+? Thu.y DDie^?n ddu'ng la` co' mo^.t ma^?u bu't chi` con con. Nghe dda^u la` no' chi.u kho' gho.t bu't chi` la('m.
 
Nguyễn Thúy Hà đã viết:
*Chó hoang Dingo
*Tập truyện: Lobo, chúa tể rừng xanh ( trong đấy chị nhớ có truyện Cazăng, truyện về con thỏ sứt gì nữa ấy)
Hai chuyện là 2 chuyện độc lập em Hà ạ, chuỵện Ca dăng là 1 chuyện rất hay về con chó kéo xe và thiên nhiên vùng Alaska.
*Những ngôi sao thành Eghen
Những ngôi sao Eghe, truyện quả thực rất hay, nó làm anh nhớ đến 1 thằng bạn, nó kể cho anh một loạt truyện dài trong đó có chuyện này.

To LDL: Nếu chị nhớ không nhầm (nhưng rất có thể là nhầm) thì cô bé tên Nil. Chuyện con gián lấy chồng sao lại là truyện cổ Ấn Độ em nhỉ, chị đọc truyện cổ VN cũng có mà, có phải chuyện có đoạn nàng gián lấy quả ớt làm giày không em?:)

Cô bé là Nen và cậu bé là Xtar .
 
Những ngôi sao Eghe, truyện quả thực rất hay, nó làm anh nhớ đến 1 thằng bạn, nó kể cho anh một loạt truyện dài trong đó có chuyện này.

kể ra thì cũng hơi khoe khoang thật, nhưng mẹ em dịch truyện này đấy
Cô em dịch Pippy tất dài và ông ( anh của ông em) dịch cuộc phiêu lưu của Mít đặc và các bạn:rolleyes: :oops:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Top ten của tớ:
1. Tôt-tô-chan: Cô bé bên cửa sổ
2. Chuyện cổ An-đéc-xen
3. Bác sĩ Ai-bô-lít (truyện này đọc từ lúc 3, 4 tuổi, đến tận 10, 11 tuổi vẫn gần như thuộc lòng)
4. Về thăm bà (không nhớ tên tác giả)
5. Cuộc phiêu lưu của Mít Đặc và các bạn
6. Hoa Nắng (Vũ Tú Nam), hay nhất là truyện Bà tôi
7. Đất rừng phương Nam
8. Không gia đình (na ná như Cuộc đời chìm nổi của Rô-manh Can-ri)
9. Pippy tất dài
10. Đô-rê-mon :p

Truyện cổ tích thì chỉ thấy bà kể là hay, còn tự đọc thì không thấy hay lắm. "Trên sa mạc và trong rừng thẳm" và mấy truyện nước ngoài khác thì đọc lúc lớn rồi, nên không thấy hay mấy nữa. "Tuổi 17" cũng hay tuyệt, nhưng mà không phải là cho thiếu nhi nữa. "Tiếng gọi nơi hoang dã" lớn rồi đọc vẫn thấy hay :)
 
Nguyễn Thúy Hà đã viết:
* Chuyện con gián lấy chồng sao lại là truyện cổ Ấn Độ em nhỉ, chị đọc truyện cổ VN cũng có mà, có phải chuyện có đoạn nàng gián lấy quả ớt làm giày không em?:)

Ơ thế ạ :oops:, sao em lại nhớ là truyện Ấn Độ nhỉ? Có phải kết thúc truyện con gián bị rơi vào nồi canh không ạ :rolleyes:

* Về thăm bà có phải truyện ngắn Thạch Lam không nhỉ? Nhưng đấy có phải truyện trẻ con đâu.

* Bác Cầu + Bác Dương: Em lại nhớ trong sách tập đọc lớp 1 nó bảo:

Hôm qua trời nắng chang chang
Mèo con đi học chẳng mang thứ gì

chứ không phải vịt con.

* Đô rê mon, hehe, em đọc không sót tập nào. Có ai thích Xêkô và bà Nôbi ( Mẹ Nôbita) giơ tay lên cho em điểm danh cái.
 
Chính ra cái ông nhà văn người Đan Mạch đấy làm thơ hay, bác Dương nhỉ.

Nhiều chuyện về chó hay. Tiếng gọi nơi hoang dã, Lô Bô chúa tể vùng Carampo, Chó hoang Đingô, Con Bim trắng tai đen... Thành ra sau này, nhỡ có đứa nào dở hơi quá, mắng "mày là đồ con chó", sau đấy nghĩ lại có khi thấy như thế là coi thường con chó.

Truyện Những ngôi sao Êghe cả anh cả bạn anh đều thích, chia nhau đọc đi đọc lại mãi. Giờ mới biết mẹ Hà Anh dịch

Diệu Linh, hôm qua mèo con đi học, nhưng hôm nay vịt con lại đi học.

Bà Astrid Lindgren có phải viết truyện Những cuộc phiêu lưu của Ninhơgớtxơn kiểu như bay cùng với đàn sếu đàn cò gì không?
 
Hoàng Nhật Minh đã viết:
Bổ sung thêm vài truyện mà hồi thiếu nhi rất thích:
1. Những cuộc phiêu lưu của Tom Soyer
2. Tiếng gọi nơi hoang dã
3. Robinson Crusoe
4. Sherlock Holmes (any story)
5. Hoàng tử bé
6. Siêu quậy teppi (đúng ra là cái này đọc lúc đã vào Đại học rồi)
7. Trăm năm cô đơn :))
...

Cho em bắt tay cái, trừ cái truyện thứ 7(!) anh Minh recommend các em thiếu nhi đọc Trăm năm cô đơn để các em bị bố mẹ mắng chết thôi, cái chuyện đó em mon men định đọc hồi lớp 8 vì chưa nghe tên bao giờ, chỉ thấy có sẵn ở nhà, nhưng chưa đọc được chữ nào bố em đã cất đi, đến hè năm lớp 10 mới được đọc, lúc đầu thấy confused không chịu được, nhưng càng đọc càng thấy chuyện đó đúng là có cái gì đó đặc biệt, kiểu "between the lines" ý:)
Siêu quậy teppi thì nhiều lúc cứ ngồi cười rũ ra một mình, đúng là khoái thật.

Cái truyện Mít Đặc hồi trước em có bản zin in tại nhà Xuất bản cầu vồng, mẹ em phải ra cửa hàng tranh cướp mới mua được từ lúc em còn chưa biết đọc, thế mà cái con mụ hàng xóm hơn tuổi em cướp mất 4 năm trước, giờ nghĩ lại vẫn thấy tiếc và tức :madflame:
 
Nguyễn Hùng Dương đã viết:
Nguyễn Thúy Hà đã viết:
*Tập truyện: Lobo, chúa tể rừng xanh ( trong đấy chị nhớ có truyện Cazăng, truyện về con thỏ sứt gì nữa ấy)
Hai chuyện là 2 chuyện độc lập em Hà ạ, chuỵện Ca dăng là 1 chuyện rất hay về con chó kéo xe và thiên nhiên vùng Alaska.

Cô bé là Nen và cậu bé là Xtar .
:oops: Đúng là lâu rồi nên em không nhớ chính xác được. Thanks bác Dương, giá mà bây giờ có TSM&TRT ở đây mà đọc lại.
Nhưng Ca dăng thì có phải chó kéo xe đâu, em vẫn nhớ rõ ràng chuyện Ca dăng và sói xám, nhắt là lúc sói xám bị mù:( . Mà em không nói Lobo và Ca dăng là một truyện nhưng hồi em đọc, họ in chung vào 1 tập truyện với tiêu đề là Lô-bô, chúa tể vùng Carampo, kể ra cho em Trung dễ tìm mà.
Con Bim trắng tai đen thì em không thích, theo em trẻ con không nên đọc. Em nhớ hồi bé đọc xong truyện này mẹ phải ngồi dỗ mấy ngày liền:(
Chuyện chó hoang Dingo thực chất cũng có về chó đâu bác Cầu.
Em nhớ hồi bé, truyện làm em ấn tượng nhất là: Lửa và hủi. Sau này chả dám đọc lại, không biết thực sự nó có kinh khủng như mình vẫn nhớ không?
To em Linh: Cô gián có rơi vào nồi canh đâu nhỉ, chị nhớ là cô nàng õng ẹo này bị ốm, chồng phải đi nấu cháo hay canh gì đấy cho, chính chàng chuột nhắt mới rơi vào nồi canh, đọc đoạn đấy thương ơi là thương :cry: :cry: :cry: Chẳng hiểu sao truyện trẻ con mà người ta viết thế nhỉ, buồn thảm chả kém chuyện Andecxen
 
* Truyện của Astrid Lindgren đúng là giản dị & hồn nhiên đến bất ngờ. Bác Bùi Việt (Bắc) ở nhà xuất bản Kim Đồng là người sưu tầm và dịch những truyện ấy, bây giờ vẫn rất chăm chú tìm tòi sách hay cho trẻ con - Chính bác là người sưu tầm và dịch Tôt-tô-chan. Không biết gần đây có tác phẩm mới nào có giá trị như thế nữa không /:)

* Truyện "Về thăm bà" ấy không phải là của Thạch Lam đâu... Cũng không nhớ tên truyện chính xác là "Về thăm bà", "Về thăm bà nội" hay "Về thăm quê nội" nữa, vì đọc lâu lắm rồi, mà truyện cũng không phổ biến lắm... Truyện kể về một thằng bé từ thành phố lần đầu tiên về quê... rất giống mình hồi bé: cậy mình là "dân thành thị" đi bắt nạt bọn trẻ con ở quê, đến nỗi chúng nó ghét -> Có hôm đi chơi về thấy tất cả trẻ con trong xóm, từ bé đến lớn đứng chờ đầu ngõ để trả thù :D Có những buổi sáng tha thẩn ngoài đê gặp bọn trẻ trong xóm trên đường đi học, rủ rê chúng nó trốn học đi hái hoa cải, bị chó nhà người ta đuổi chạy mất dép :p Có những bận nhà có giỗ chạp, ban đêm chui xuống bếp nằm co ro trong đống rơm xem các bác các anh gói bánh, luộc giò... Mùi thơm ngọt ngọt, ấm ấm của rơm đến bây giờ vẫn không quên nổi. Có những buổi trưa trốn nhà đi bắt chuồn chuồn, bắt được con nào bỏ ngay vào túi ni lông, buộc kín lại, định đem chiến tích ấy về khoe; về nhà thấy chúng nó không động đậy nữa -> khóc lóc, nhịn cơm mất cả buổi... Mỗi lần đọc truyện ấy lại thèm được về quê, tiếc là giờ chả còn quê mà về nữa :(

* Ở trên này có ai đọc truyện "Con gái tướng cướp" rồi không nhỉ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sao có nhiều người thích giống mình thế nhỉ? :) Đọc list của các bác thấy toàn truyện...trong tủ nhà em!
Em tốn bao nhiêu money đầu tư cho tủ truyện thì phải gần nửa là truyện trẻ con, giờ vẫn mua.Công nhận là các chuyện kể ra đây toàn đỉnh, và Tottochan, với Trên sa mac...đỉnh cao của đỉnh.
To Hà Anh: tớ mê mẩn Pipy đấy, có đọc mỗi 1 tập thôi , thế cụ thể là nó có mấy tập nhỉ?
 
Phạm Hà Vân đã viết:
tớ mê mẩn Pipy đấy, có đọc mỗi 1 tập thôi , thế cụ thể là nó có mấy tập nhỉ?
Hình như chỉ có 1 tập (khá dày) thôi thì phải. Mà truyện này được dựng thành phim nữa đấy, không biết mọi người đã xem chưa?
Nhắc đến Pippy lại nhớ đến Matilda... Truyện cũng hay mà phim cũng đỉnh. Linh Ngố nhớ không?
 
Nguyễn Hữu Cầu đã viết:
Diệu Linh, hôm qua mèo con đi học, nhưng hôm
nay vịt con lại đi học.
Ho^m nay tro+`i na('ng chang chang
Vi.t con a'o tra('ng cha^n va`ng nhu+ ro+m
Tre^n me'p di'nh va`i ho^.t co+m
Lo+ tho+ hai so+.i to'c ma^y tre^n dda^`u

Chu' Ca^`u gio?i qua'. DDu'ng la` ba^y gio+` la` vi.t con ddi ho.c chu+' kho^ng pha?i me`o con. Chu' co' nho+' ba`i tho+ cu?a Andersen the^' na`o kho^ng?. Anh chi? nho+ tie^'p ddu+o+.c mo^~i 2 ca^u tie^'p theo:

Vi.t con ngo+ nga'c nghie^ng dda^`u
Mo? thi` va`ng cho'e ma('t tro`n dden dden
......

Nhưng Ca dăng thì có phải chó kéo xe đâu, em vẫn nhớ rõ ràng chuyện Ca dăng và sói xám, nhắt là lúc sói xám bị mù . Mà em không nói Lobo và Ca dăng là một truyện nhưng hồi em đọc, họ in chung vào 1 tập truyện với tiêu đề là Lô-bô, chúa tể vùng Carampo, kể ra cho em Trung dễ tìm mà.

Em Ha` nho+' chi'nh xa'c dda^'y, nhu+ng anh nho+' la` Ca da(ng xua^'t xu+' la` cho' ke'o xe lai cho' so'i,nhu+ng chi? ke'o xe trong va`i trang dda^`u cu?a cuo^'n truye^.n, Ca da(ng theo mie^u ta? cu?a nha` va(n la` "ba pha^`n tu+ la` cho' Ho+xki va` mo^.t pha^`n tu+ la` so'i.." (kho^ng ro~ Ho+xki vie^'t tie^'ng Anh the^' na`o nhu+ng truye^.n no' vie^'t the^'). Ca da(ng ddu+o+.c ca'i "manly" phe^'t, chi? thi'ch ca'c co^ ga'i tre? xinh dde.p vuo^'t ve :), vi` do ba?o ve^. 1 co^ ga'i xinh dde.p ne^n ca('n che^'t mo^.t tha(`ng, so+. chu? ma('ng ne^n tro^'n ddi. Sau na`y chu' Ca da(ng cu~ng chi? vi` theo ma^'y co^ xinh dde.p ne^n suy't bo? ca? co^ vo+. mu` So'i Xa'm. :)
 
Anh Cầu: thanks ;)
Vân: Pippy tất dài có 3 tập thì phải. nhưng tớ thấy cô tớ nói có mỗi tập 1 là hay nhất nên chỉ dịch tập 1 thôi. Tập 2, 3 là Sự trở về của nhà vua (bố Pippy trở về) và Pippy đi làm thủy thủ. Tớ đọc bản tiếng anh của 2 quyển này thôi, cũng buồn cười lắm. Truyện này làm cả thành phim truyện lẫn phim hoạt hình. Nhưng cũng không hay bằng đọc truyện ;)
 
Nguyễn Hùng Dương đã viết:
Em Ha` nho+' chi'nh xa'c dda^'y, nhu+ng anh nho+' la` Ca da(ng xua^'t xu+' la` cho' ke'o xe lai cho' so'i,nhu+ng chi? ke'o xe trong va`i trang dda^`u cu?a cuo^'n truye^.n, Ca da(ng theo mie^u ta? cu?a nha` va(n la` "ba pha^`n tu+ la` cho' Ho+xki va` mo^.t pha^`n tu+ la` so'i.." (kho^ng ro~ Ho+xki vie^'t tie^'ng Anh the^' na`o nhu+ng truye^.n no' vie^'t the^'). Ca da(ng ddu+o+.c ca'i "manly" phe^'t, chi? thi'ch ca'c co^ ga'i tre? xinh dde.p vuo^'t ve :), vi` do ba?o ve^. 1 co^ ga'i xinh dde.p ne^n ca('n che^'t mo^.t tha(`ng, so+. chu? ma('ng ne^n tro^'n ddi. Sau na`y chu' Ca da(ng cu~ng chi? vi` theo ma^'y co^ xinh dde.p ne^n suy't bo? ca? co^ vo+. mu` So'i Xa'm. :)
Bác Dương nhớ chuyện Ca dăng là 1/4 chó sói cũng là chính xác rồi. Nhưng em chưa hiểu ý bác nói về các cô gái xinh đẹp là cô người hay cô chó hả bác? Nếu cô người thì đúng chứ chó thì không phải, Ca dăng có tơ tưởng cô nào ngoài sói xám nữa đâu.
Mẹ Hà Anh dịch truyện ngôi sao thành Eghe đấy à, em tự hào là phải quá rồi:)
Đọc Đôremon ở VN xong sang Nhật mới thấy nó khác hẳn, chả hiểu sao:( . Mà mấy em đọc Đôrêmon mà lại không đọc nhóc Marưko à, chị thấy truyện này cũng hay đấy chứ:)
Pipi tất dài mà các em nhắc là truyện: Pippi Långstrump (Pippi Longstocking) của Astrid Lindgren phải không? Nils Karlsson đúng là nhân vật của bà này đấy bác Cầu ạ.
Nhưng hình như tới nay chưa có tác giả nào viết cho thiếu nhi được nhận giải Nobel cả nhỉ? Ông viết Trên sa mạc và trong rừng thẳm hình như có được Nobel(???) nhưng ông này vốn không phải nhà văn viết truyện thiếu nhi, đó cũng là tác phẩm duy nhất ông ấy viết cho trẻ con, rõ chán!
 
Anh Minh cho Trăm năm cô đơn là chuyện thiếu nhi thì sợ quá? Xem nào , năm 90 đc xuất bản, anh :-&
Ai đọc ông già Khốt ta bít không:D hơi bị vui.
 
Vũ Đàm Linhnăm đã viết:
Anh Minh cho Trăm năm cô đơn là chuyện thiếu nhi thì sợ quá? Xem nào , 90 đc xuất bản, anh :-&
Ai đọc ông già Khốt ta bít không:D hơi bị vui.
Ừ nhỉ, sao lại quên mất ông già Khốt ta bít được.
Mà truyện Mít đặc chị nhớ cũng có lần được đọc phần 2: Mít đặc ở xứ mặt trời, sau này tìm lại thì tuyệt nhiên không thấy đâu có nữa :confused:
 
Vũ Đàm Linh đã viết:
Anh Minh cho Trăm năm cô đơn là chuyện thiếu nhi thì sợ quá? Xem nào , năm 90 đc xuất bản, anh :-&

Sao lại không cho là truyện thiếu nhi được khi mà rõ ràng là các em thiếu nhi có đọc :mrgreen:

Hồi bé còn thích truyện "chú bé có tài mở khóa nữa". Hồi đó toàn bị phụ huynh nhốt ở trong nhà, gửi chìa khóa bà hàng xóm. Nhờ cái truyện này mà nảy ra ý tưởng đánh cho riêng mình một cái "bùa tự do", hì hục mấy ngày thì cũng xong. Chỉ có điều bà hàng xóm tệ quá, mới hưởng niềm vui được mấy ngày thì bà ấy phát hiện ra "xì bẩn" với phụ huynh mất :mad:. Bà này về sau đã bị trả giá bằng việc tự dưng bị nhốt từ trưa đến tận chiều tối bởi một cái khóa to bự không rõ nguồn gốc :)).
 
Hoàng Nhật Minh đã viết:
Vũ Đàm Linh đã viết:
Anh Minh cho Trăm năm cô đơn là chuyện thiếu nhi thì sợ quá? Xem nào , năm 90 đc xuất bản, anh :-&

Sao lại không cho là truyện thiếu nhi được khi mà rõ ràng là các em thiếu nhi có đọc :mrgreen:


Thôi rồi trúng bẫy rồi :"> xấu hổ quá, k0 biết có chỗ nào để chui xuống k0:D

Ủa thiếu nhi nào vậy? Chắc chắn là chỉ có anh Minh thôi:p. :rolleyes: :rolleyes: :rolleyes: Thế anh hồi thiếu nhi có đọc Lolita k0 nhỉ?:))

Thế thì cho cả Vũ Trọng Phụng ( ồ cùng họ này:D)vào truyện thiếu nhi nữa, rất cần dạy cho bọn trẻ con biết vũ khí sắc bén nhất là lời lẽ---> khỏi đánh nhau nguy hiểm:))
À còn truyện Miền Thơ Ấu của Vũ Thư Hiên (chắc họ hàng với Vũ Đàm Linh:D) cũng hay lắm. Có thằng bé rất quái, toàn chọc bà cô của nó. Nghe nó miêu tả mọi người xung quanh hay ghê cơ, cứ như lật mặt tất cả vậy. À đấy còn là cẩm nang câu cá nữa:D

À nghìn lẻ một đêm, nghe nói bản gốc khá người lớn;)---> bị lược bớt bởi 1 ông người Pháp nào đó.

Những tấm lòng cao cả thì hồi nhỏ em mê tít, bi giờ lại ghét cay đắng vì thấy nó giả dối thế nào í ( chắc lớn rồi), giới thiệu quyển này cho em Trung và U17:)

QUên Tây Du Kí năm bờ oăn nhất là truyện chữ, nhiều chỗ buồn cười vỡ ruột, hay gấp 10 lần phim. Thủy Hử nữa, suýt nữa sắm thuyền ra Luơng Sơn ở:)), đọc mấy truyện này thì phải đi bày trò đánh nhau với trẻ con hàng xóm nữa mới vui. Ôi nhớ hồi bé quá mọi người ơi..:cry:

á á chết chửa quên béng mất Du li vơ du kí:)) đỉnh của những cái đỉnh
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vũ Đàm Linh đã viết:
Những tấm lòng cao cả thì hồi nhỏ em mê tít, bi giờ lại ghét cay đắng vì thấy nó giả dối thế nào í ( chắc lớn rồi), giới thiệu quyển này cho em Trung và U17:)

Giả dối đâu mà giả dối. Chẳng qua là cái thời đấy khác thời bây giờ thôi.
Có ai xem phim Maltida chưa nhỉ? :D
 
Hà Đăng Sơn đã viết:
Có phải bà này có một truyện viết về một cậu bé bị thu nhỏ rồi bay cùng đàn ngỗng trời đi lang thang khắp nơi không nhỉ???

Huyền My đã viết:
Ở trên này có ai đọc truyện "Con gái tướng cướp" rồi không nhỉ?

Em không rõ có truyện nào như anh Sơn nói không, nhưng có truyện "Các xơn sống trên mái nhà" đúng là nói về một chú tí hon :) Cái quyển Pippi Lăng xtơ rum được dịch ra rất nhiều thứ tiếng khác nhau, tên cũng khác đi. Em có quyển này bằng tiếng Việt và tiếng Nga ;) "Con gái tướng cướp" chính là truyện "Rônia con gái tướng cướp", quyển này cũng được chuyển thành phim, cách đây khoảng 2 tháng có chiếu ở Việt Nam.

Nguyễn Thúy Hà đã viết:
Mà truyện Mít đặc chị nhớ cũng có lần được đọc phần 2: Mít đặc ở xứ mặt trời, sau này tìm lại thì tuyệt nhiên không thấy đâu có nữa

Cách đây ít lâu em nhìn thấy quyển này ở một hiệu sách nào đó trên Tràng Tiền, sách tái bản.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên