Thần tượng ngày bé

Tha^`n tu+o+.ng cu?a to^i nga`y be' la` anh ba.n tha^n cu?a to^i. Anh ba.n ddo' ra^'t tho^ng minh va` nghi.ch ngo+.m, chuye^n cu`ng to^i la^.p ra nhu+~ng ha^`m bi' ma^.t dde^? a^?n na'u va` chie^'n dda^'u vo+'i nhu+~ng ke? thu` ma` chu'ng to^i tu+o+?ng tu+o+.ng ra. Tha^`n tu+o+.ng cu?a to^i cu~ng cu`ng to^i ddi ha'i tro^.m ma^y, ba('t cha^u cha^'u dde^? tra ta^'n, cu~ng ddo^i la^`n da^'n tha^n va`o nhu+~ng cuo^.c phie^u lu+u ddo^.t nha^.p va`o ngo^i chu`a bi' a^?n nhu+ nhu+~ng hie^.p kha'ch (nhu+ng sau ddo' la.i so+. cho' ca('n ne^n ru't lui :D). Tha^`n tu+o+.ng cu?a to^i cu~ng cu`ng to^i tu+o+?ng tu+o+.ng ra nhu+~ng ca^u chuye^.n ly ky` ho+n ca? tie^?u thuye^'t cu?a Ian Flemming, trong ddo' chu'ng to^i ddo'ng vai nhu+~ng nha` ti`nh ba'o lo^~i la.c (dde.p trai, gio?i vo~ ho+n 007 ha`ng tra(m la^`n, co' tri' nho+' tuye^.t vo+`i ho+n ma'y ti'nh ddie^.n tu+?, co' kha? na(ng nho+' vo+'i 1 la^`n nhi`n la` dda~ chu.p a?nh ca? 1 cuo^'n sa'ch va`o dda^`u....), nhu+~ng nha^n va^.t gio?i vo~ va` ha`o hie^.p ho+n ca? Ba('c Kie^`u Phong, la~ng tu+? nhu+ Ye^'n Thanh...nhu+~ng anh hu`ng sie^u pha`m nhu+ Sie^u nha^n, gu+o+`i do+i... Chu'ng to^i cu~ng cu`ng nhau ddi tha'm hie^?m dda?o gia^'u va`ng, kha'm pha' dda.i du+o+ng nhu+ thuye^`n tru+o+?ng Ne^ mo^, kha'm pha' lo`ng dda^'t vo+'i gia'o su+ Liedenbrock hoa(.c phie^u lu+u cu+'u co^ng chu'a nhu+ ca'c cha`ng li'nh ngu+. la^m D'Artanhang, Atox, Portox va` Aramix ....

Du` dda~ nhie^`u na(m tro^i qua, nhu+ng tha^`n tu+o+.ng tuo^?i tho+ cu?a to^i va^~n tha^.t la` dde.p mo^~i khi nho+' la.i

:D
Huynh Khac Tung đã viết:
Ai vào đây kể về thần tượng cùng tớ.

Ngày bé, gần như ai cũng có thần tượng. Thần tượng được chọn trong số những người mình biết qua sách vở, báo chí, hay người thật việc thật là chính chứ chưa hề có internet như bây giờ. Khi bé tí, tôi mơ ước mình trở thành thuyền trưởng Nê-mô, lái con tàu ngầm Nautilus ngang dọc đại dương. Từ đó, đại dương cuốn hút tôi một cách kỳ lạ. Mạnh mẽ, dữ dội, mênh mông, bí hiểm là những ấn tượng đầu tiên trong trí óc tôi về biển.
Hình ảnh Nê mô cô độc cùng với đội thủy thủ của mình giữa đại dương xanh thẳm giống như biểu tượng về tự do của những con người mạnh mẽ, dũng cảm, sẵn sàng dấn thân vào những cuộc phiêu lưu và khám phá những gì còn là bí mật trên trái đất này. Dù không phải là thần tượng nhưng mấy năm học cấp 1, tôi muốn mình trở thành thuyền trưởng Nê mô.
 
híc

^_^ .... :D ... hay là khi nào thần tượng của anh Hưng Phi làm quả gặp mặt thân mật đê! ;) ... thú vị quá ;) ...

(thật, ko muốn đâu, đọc thích lắm, nhưng mà... font chữ! hic :cry: cryin' out loud!!! :cry: )
 

Đính kèm

  • crying1.gif
    crying1.gif
    291 bytes · Xem: 388
Chỉnh sửa lần cuối:
Post lại bài của bác Hung Nguyen bằng unicode :

Thần tượng của tôi ngày bé là anh bạn thân của tôi. Anh bạn đó rất thông minh và nghịch ngợm, chuyên cùng tôi lập ra những hầm bí mật để ẩn náu và chiến đấu với những kẻ thù mà chúng tôi tưởng tượng ra. Thần tượng của tôi cũng cùng tôi đi hái trộm mây, bắt châu chấu để tra tấn, cũng đôi lần dấn thân vào những cuộc phiêu lưu đột nhập vào ngôi chùa bí ẩn như những hiệp khách (nhưng sau đó lại sợ chó cắn nên rút lui ). Thần tượng của tôi cũng cùng tôi tưởng tượng ra những câu chuyện ly kỳ hơn cả tiểu thuyết của Ian Flemming, trong đó chúng tôi đóng vai những nhà tình báo lỗi lạc (đẹp trai, giỏi võ hơn 007 hàng trăm lần, có trí nhớ tuyệt vời hơn máy tính điện tử, có khả năng nhớ với 1 lần nhìn là đã chụp ảnh cả 1 cuốn sách vào đầu....), những nhân vật giỏi võ và hào hiệp hơn cả Bắc Kiều Phong, lãng tử như Yến Thanh...những anh hùng siêu phàm như Siêu nhân, người dơi... Chúng tôi cũng cùng nhau đi thám hiểm đảo giấu vàng, khám phá đại dương như thuyền trưởng Nê mô, khám phá lòng đất với giáo sư Liedenbrock hoặc phiêu lưu cứu công chúa như các chàng lính ngự lâm D'Artanhang, Atox, Portox và Aramix ....

Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng thần tượng tuổi thơ của tôi vẫn thật là đẹp mỗi khi nhớ lại
 
:), chuyện hồi bé vui thật. Hì hì, nhưng nói ra lại ngượng :oops: , thần tượng hồi bé của em là Tôn Ngộ Không :oops: :oops:
 
Ca'm o+n Linh dda~ convert ho^. sang Unicode.
To em Trang Chich: ye^n ta^m la` tu+` la^`n sau anh se~ type tie^'ng Vie^.t ba(`ng font chua^?n chu+' kho^ng du`ng VIQR nu+~a. Anh pha?i mua mo^.t ca'i ma'y PC cha.y Windows nhanh thoa(n thoa('t dde^? phu.c vu. em Chi'ch dda`ng hoa`ng.
:D
 
chuyện hồi bé vui thật. Hì hì, nhưng nói ra lại ngượng , thần tượng hồi bé của em là Tôn Ngộ Không

Mình nói ra cũng ngượng, thần tượng hồi nhớn của mình là Lê Diệu Linh

/Thanh
 
Ngày bé, gần như ai cũng có thần tượng. Thần tượng được chọn trong số những người mình biết qua sách vở, báo chí, hay người thật việc thật là chính chứ chưa hề có internet như bây giờ. Khi bé tí, tôi mơ ước mình trở thành thuyền trưởng Nê-mô, lái con tàu ngầm Nautilus ngang dọc đại dương. Từ đó, đại dương cuốn hút tôi một cách kỳ lạ. Mạnh mẽ, dữ dội, mênh mông, bí hiểm là những ấn tượng đầu tiên trong trí óc tôi về biển.
Hình ảnh Nê mô cô độc cùng với đội thủy thủ của mình giữa đại dương xanh thẳm giống như biểu tượng về tự do của những con người mạnh mẽ, dũng cảm, sẵn sàng dấn thân vào những cuộc phiêu lưu và khám phá những gì còn là bí mật trên trái đất này. Dù không phải là thần tượng nhưng mấy năm học cấp 1, tôi muốn mình trở thành thuyền trưởng Nê mô.

Thế là ngay từ hồi nhỏ anh Tùng đã có máu "phiêu lưu" trong người rồi nhỉ, thảo nào...;) :D

Hồi bé đúng là ngộ nghĩnh thật, thần tượng đầu tiên và cũng là cuối cùng là .... thanh tra Catanhia trong phim "Bạch tuộc" :oops: Hồi đấy mới bé tí tị ti, nhưng rất mê chàng thanh tra đẹp trai dũng cảm (không nhớ lém là ông ý có thể gọi là đẹp trai không nữa:D) hiện thân cho công lý, cho cái tốt, đi "diệt trừ" cái ác. (hóa ra ngày bé mình đã có sense về justice sớm) Bây giờ phim thì không còn nhớ chính xác nữa, nhưng vẫn nhớ cái cảm giác đau lòng biết bao khi Catanhia bị bọn mafia đấy bắn chết lúc đoạn cuối. Lúc đấy vẫn chưa hiểu được ý nghĩa "sâu sắc" của nhà làm phim, cái ác thì luôn tồn tại, dai dẳng và cuộc chiến với nó sẽ không bao giờ chấm dứt, mà chỉ thấy rằng tại sao Catanhia lại chết (khóc hu hu, daddy bảo ông ý có chết thật đâu, chỉ là chết trong phim thôi, thế nhưng vẫn ấm ức :D)

Thảo nào mà ước mơ về nghề nghiệp đầu tiên của mình là làm cảnh sát :oops: Vẫn nhớ có ai hỏi rằng sau này cháu thích làm gì thì vênh mặt lên bảo cháu sẽ làm cảnh sát bắt tội phạm giống như thanh tra Catanhia!!! :)

P/S: Linh ơi, signature hay quá, có phải là thơ Nguyễn Nhật Ánh hay Bùi Chí Vinh không?:)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:D Chị Chi tinh thật ;), thơ Bùi Chí Vinh đấy chị ạ, hìhì.
Hồi bé em lại không có máu hình sự như vậy, mà lại thích văn nghệ văn gừng cơ. Chả hiểu sao hồi đấy em thích hát cải lương :mrgreen:, xong sau đó lại đổi sang thích đi làm xiếc ( nhào lộn) :rolleyes:. Em thần tượng Tôn Ngộ Không vì đồng chí có 72 phép màu, đánh nhau giỏi và có điệu cười mĩ mãn...
 
Hahha hi five em gái phát, thần tượng hồi bé của chị cũng là Tôn Ngộ KHông luôn. Mê Lục Tiểu Linh Đồng nên cú lắm vì lúc ý chàng có vợ rồi, nhưng mà vẫn nằm mơ có lúc nào tập luyện được cái món Cân Đẩu Vân để... đánh nhau với hàng xóm (!!!)
 
Chị Chi tinh thật , thơ Bùi Chí Vinh đấy chị ạ, hìhì.
Hồi bé em lại không có máu hình sự như vậy, mà lại thích văn nghệ văn gừng cơ. Chả hiểu sao hồi đấy em thích hát cải lương , xong sau đó lại đổi sang thích đi làm xiếc ( nhào lộn) . Em thần tượng Tôn Ngộ Không vì đồng chí có 72 phép màu, đánh nhau giỏi và có điệu cười mĩ mãn...

Hi hi, hóa ra đoán trúng ngay chóc à, đúng là BCV có giọng thơ vừa ngọt ngào lãng mạn mà lại vừa hơi lấc cấc một chút, nghe rất... "con trai Sài Gòn" :D, kiểu như

Tiểu muội có tên là... "con nhỏ"
Bị sư huynh liên tục kí đầu
Tiểu muội rùng mình thành... cô bé
Huynh sững sờ lẽo đẽo theo sau
Tiểu muội còn vũ trang xí muội
Để huynh thèm ngơ ngẩn gì đâu

Ở đời có một vài chữ "Muội"
Ám muội là... không được rõ ràng
Mê muội là... mất tiêu khí phách
Tiểu muội là... một cái chấm than!

;)
Mà cả bài này tên là gì thế hả Linh? Có vẻ khá mới :)

Ngày xưa mình cũng mê cải lương, nhưng biết thân biết phận nên không bao giờ mơ ước làm nghệ sĩ cải lương cả (thế thì có mà khán giả khóc thét:D)... nhớ nhất là giọng của Lệ Thủy ca cải lương, đến tận bây giờ cũng chưa thấy ai ca hay như thế :)

Anh Lục Tiểu Linh Đồng đóng hay thật, chả trách đài nhà mình phát đi phát lại cái phim Tôn Ngộ Không đấy 3-4 lần, lần nào cũng vẫn ngồi dí mắt vào xem. Chỉ tội mình vẫn không thích khỉ :D
 
hehhee chị Chi, bài này không phải là một bài thơ đâu ạ, mà chỉ trích đoạn trong truyện ngắn Cỏ ven đường của Bùi Chí Vinh, đoạn anh sinh viên nghèo Luận làm thơ:

Anh không phải là hoàng tử bé
Của chàng Saint Exupery
Anh chỉ là một thằng cha làm ruộng :D
Mơ những vần thơ trên bụi dã quỳ
Nhưng em nhất định là nàng Bạch Tuyết
Lạc giữa trần gian vắng bảy chú lùn
Em có thấy cỏ ven đường thỏ thẻ
Chú dế mèn kêu giống hệt anh không ?

Truyện này đọc lâu rồi nhưng em vẫn nhớ.
Mà lạ thật, cái đoạn chị quote lên em cũng từng đọc rồi, nhưng lại chỉ nhớ mỗi đoạn cuối:

Hoa phượng rụng rồi sư huynh đi đâu
Để muội lại một mình hờn dỗi
Ô mai me sư huynh dỗ dành không nổi
Muôi biết thân rồi
Sư huynh hỡi
Về mau :cry: :)

Mà ngày xưa em hát cải lương suốt ấy chứ, xong đến lúc hết mốt lại thôi. :D, công nhận Lệ Thủy hát hay, em ngậm muối mãi mà giọng nó không khàn đi được giống cô ây :D, nghĩ lại thấy buồn cười không chịu được.

To Chị Hải Anh: :D Hehhe, không ngờ chị cũng mê Tôn Ngộ Không giống em. Nhưng hồi đấy em chỉ mê Tôn Ngộ Không, chứ không phải Lục Tiểu Linh Đông, nói chung là em không thể phân biệt được hai nhân vật này. Bây giờ em vẫn nghĩ, Lục Tiểu Linh Đồng mặc bộ quần áo Tôn Ngộ Không, mặt đầy lông lá, cười hihi trông lại đẹp trai hơn..:oops:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nói ra cũng ngượng, em hâm mộ Marilyn Monroe nhưng chả hiểu sao mọi người lại nhìn cô ý bằng ánh mắt không thiện cảm, cô ý rất đẹp, một vẻ đẹp kèm theo một nỗi buồn sâu thẳm trong lòng.
 
:D Dồng ý với Diệu Linh :D mình thấy TNK do LTLD đóng tuyệt nhất mà có khi đẹp trai hơn là LTLD ở ngoài đời ấy chứ :D Hồi bé mình cũng mê cải lương nhưng ko phải vì hát hay mà là vì trang phục đẹp :lol: Nhìn quần áo óng ánh trông đến là thích mắt :p
 
:lol: Hóa ra có nhiểu yểu điệu thục nữ thích Tôn Ngộ Không nhỉ ( ko có em trong đấy nhé). Công nhận phim đấy hay, mặc dù bây giờ xem lại thì thấy kĩ xảo kém quá, nhưng em vẫn thích dàn diễn viên đấy. Hồi đấy em đọc báo thấy bảo Lục Tiểu Linh Đồng phải luyện tập cả 7 năm trời để vào vai đấy, thế mà lương tổng cộng chưa được 30 triệu. Đủ biết họ tâm huyết thế nào.

Hè vửa rồi hồi em còn ở HN VTV 3 có chiếu Hậu Tây Du Kí, thất vọng kinh khủng. Đường Tăng thì lông mày xếch ngược chính hiệu con nhà võ, hơi tí là giở chưởng, mặt đằng đằng sát khí. Phật Tổ thì trông gian như con buôn, còn Quan Âm Bồ Tát trông đa tình không chịu được :cool: . Đặc biệt là Tôn Ngộ Không thì trông đần ơi là đần, lại nghiêm nghị như chủ tịch xã, cả ngày chả cười được cái nào :mrgreen: Bây giờ họ thương mại quá cũng chả hay... Buồn 5 phút.
 
Mình nói ra cũng khá ngượng là thần tượng gần đây của mình là anh Bùi Hải Thanh, nghe bọn Tây nó đồn là có nhiều kinh nghiệm về micro-pencil sharping machine.

Bùi Hải Thanh đã viết:
Mình nói ra cũng ngượng, thần tượng hồi nhớn của mình là Lê Diệu Linh

/Thanh
 
Hị hị, đầu tiên phải chúc mừng sinh nhật bác Hải Thanh một cái đã, chúc bác luôn ra ngoài hào hoa vào trong phong nhã. Con cái cũng thông minh hấp dẫn giống như bác.

Hôm trước vừa xem Some Like It Hot có Marilyn đóng. Xem xong cứ mong gặp ai giống giống như Marilyn, còn mình phong độ được như bác Hải Thanh là cuộc sống tươi đẹp.
 
Ho'a ra la` ho^m nay la` sinh nha^.t tha^`n tu+o+.ng cu?a mi`nh.. hi.hi... so+ sua^'t qua', chu'c anh Thanh nga`y ca`ng ma.nh kho?e, xu+? ly' ddu+o+.c nhie^`u a?nh, nghie^n cu+'u ve^` bu't chi` nhie^`u ho+n :D ..
Nha^n tie^.n, ne^'u anh Thanh co' la`m party thi` mo+? ho^. to^i mo^.t lon Coca Cola dde^? uo^'ng mu+`ng nhe'. To^i kho^ng da'm cho.n ru+o+.u vi` so+. la`m anh kho' xu+?... hi.hi. :D
 
Hic hic
Sao mọi người có nhiều thần tượng thế?
Từ bé đến giờ em chả gọi ai là thần tượng cả. Tôn Ngộ Không thì, em bảo là "Nếu em được dạy như nó thì em còn giỏi hơn nó ý chứ". Einstein giỏi quá không thèm chấp. Còn bạn bè thì ... "Nếu muốn mình cũng giỏi thế được". Bây giờ thì em vẫn dốt nát lắm. :( :cry: :cry: :cry:
 
ui,thấy mọi người bít rõ thần tượng của mình ngay từ hồi bé mà em thấy thèm wá.híc,hồi bé đối với em,xác định mình thần tượng ai còn khó hơn cả...trưa nay mình thích ăn gì nhỉ?(đó là việc rất khó đối với em).nhưng em còn nhớ hồi bé cứ thấy ai giỏi giỏi võ là em mê lắm,chỉ muốn đi học võ để được đánh nhau như ng` ta thui:TNK,tarzan trong TKKG nè,các nhân vật nữ võ giỏi # ,triển chiêu nữa(em mê TC lém)...nói chung là nhìu lém.
còn bi h,em ko cón thần tượng các nhân vật ko có hoặc xa mình như
trước nữa mà thần tượng của em đã thực tế hơn:1 anh trường mình vừa mới ra trường,1 bạn lớp toán và đặc biệt là cô chủ nhiệm lớp em.:D
 
Back
Bên trên