Nguyễn Hoàng Vũ
(Hoàng Vũ)
Điều hành viên
Em! Từ buổi đầu nhìn em qua gương phẳng. Mối tương quan đã chuyển động lòng tôi đối diện nhau trong ánh sáng mặt trời. Góc tọa độ cuộc đời tôi thôi xa lạ.
Đường vào tim em cũng đầy băng giá. Ngày đó anh vất vả nhiều đêm như cụ Aỏcsimet được vua giao nhiệm vụ. Rồi một ngày kia cụ trong tình trạng không áo không quần chạy khắp đường phố Ơrêca, Ơrêca.
Giữa hai ta vẫn thường xảy ra va chạm nhưng đó chỉ là va chạm mềm em ơi. Khi em giận thì nội năng tăng dần đến đỏ má ; Tình thế đó buộc anh phải tiến lại gần mà chẳng dám ''ôm''. ''Quy tắc Hun'' bất lực khôn cùng và ''định luật Húc'' lại càng không áp dụng được. Lúc đó anh chỉ ngồi nhìn em theo sự truyền thẳng ánh sáng của Đề Các hồi lâu rồi ''phờ ra đấy''.
Em biết không, lâu nay anh ăn chay niệm Phật để cầu xin cho em giảm trọng lượng. Anh muốn em mãi là điện trường dịu dàng để anh là Cu Lông bé bỏng. Tình yêu anh dành cho em như năng lượng của hệ kín. Ngày tháng êm trôi như con tàu vũ trụ đưa mình đến những hành tinh.
Đường vào tim em cũng đầy băng giá. Ngày đó anh vất vả nhiều đêm như cụ Aỏcsimet được vua giao nhiệm vụ. Rồi một ngày kia cụ trong tình trạng không áo không quần chạy khắp đường phố Ơrêca, Ơrêca.
Giữa hai ta vẫn thường xảy ra va chạm nhưng đó chỉ là va chạm mềm em ơi. Khi em giận thì nội năng tăng dần đến đỏ má ; Tình thế đó buộc anh phải tiến lại gần mà chẳng dám ''ôm''. ''Quy tắc Hun'' bất lực khôn cùng và ''định luật Húc'' lại càng không áp dụng được. Lúc đó anh chỉ ngồi nhìn em theo sự truyền thẳng ánh sáng của Đề Các hồi lâu rồi ''phờ ra đấy''.
Em biết không, lâu nay anh ăn chay niệm Phật để cầu xin cho em giảm trọng lượng. Anh muốn em mãi là điện trường dịu dàng để anh là Cu Lông bé bỏng. Tình yêu anh dành cho em như năng lượng của hệ kín. Ngày tháng êm trôi như con tàu vũ trụ đưa mình đến những hành tinh.