Thơ Hoàng Anh Tú

Nguyễn Thanh Vân
(BlueCloud)

New Member
Có mấy bài HAT viết từ lâu lâu rồi, post mọi người cùng đọc nhé..
-----------------

Phác họa mùa
.... Cho người không ở Việt Nam.....​

Những vỉa hè nghẹn hương hoa sữa
Những tiếng rao ướt sũng hơi sương
Những hoàng hôn nhốt trong dãy đèn đường
Những tiếng hót loài chim nhỡ quên đường về tổ
Những mảng tường rêu loang lổ
Những người đang nhắm mắt suy tư
Luân đôn - Pari - Menbơn...
Xa lắc còn nghe hơi lạnh mùa thu quê nhà

Mùa thu trong trí nhớ người đi xa
Là những mùa thu không bao giờ trở lại
Như tiếng leng keng tàu điện đi xa mãi
Như tiếng rao "bánh khúc nóng đê"
Như tiếng xuýt xoa một chén nước chè
Người hoạ sĩ loay hoay nét cọ
Một mùa thu vàng cây bàng lá đỏ
Ngọn cỏ lá xanh hoa mua cánh tím
Chẳng chọn được màu heo may bịn rịn
Những người xa quê khóc không thành tiếng
Pari mùa thu - Luân đôn mùa hè
Menbơn mùa xuân - ở đâu mùa thu?

Những vỉa hè nghẹn hương hoa sữa
Những tiếng rao ướt sũng hơi sương
.....
Họ nhớ và họ tưởng tượng
Một mùa thu cho ấm lại lòng
Những Hoài Anh - những Hoa - những Long
Những người không còn Hà Nội trong mắt
Hình dung mùa thu bằng tim...
Hình dung mùa thu bằng nhớ...
Nhưng không tài nào nhớ nổi mùi hương hoa sữa

Men theo trí nhớ
Họ đi tìm màu để phác hoạ mùa thu....
 
Bài này post tặng "bạn hiền" một lần nữa, bây giờ mỗi đứa tự gửi cho mình chứ không còn là gửi tặng "người ta" nữa nhỉ :)...

Có lẽ mọi người đọc sẽ có người thấy nó không bằng bài gốc của Thâm Tâm, nhưng Vân đọc bài này từ trước khi được học về bài của Thâm Tâm, mà vẫn thấy hay và buồn đến thế... Những tình cảm trong bài của HAT hiện đại và gần với chúng ta hơn??
--------------------------
Tống biệt hành
Đưa người ta đưa ra sân bay
Đã nghe mây xám khắp mặt mày
Chiều xuống trăng lên sầu vạn thước
Một tấm kính ngăn tay rời tay
Đưa người ta chỉ đưa tới đây
Đã nghe hẫng lòng sống mũi cay

-Ly khách. Ly khách. Đôi mắt đỏ
Luân Đôn - Hà Nội mấy ngàn cây?
Hỏi người bao giờ mới trở lại
Hai năm cộng lại bày trăm ngày

Ta biết Luân Đôn sương mù lắm
Bây giờ Hà Nội sương buông trắng
Một phố, hai phố... trắng sương buông
Chẳng biết vẫy tay ai. Phố vắng

Ta biết người cô độc xứ người
Thân gái đường xa buồn chết thôi
Luân Đôn không có mùi hoa sữa
Nên dẫu co sương buông ngang trời

Người đi, ừ nhỉ đừng ngoảnh lại
Mắt thà coi như chẳng thấy nhau
Ta thà coi như không tiếng nấc
Chân thà coi như bước thật mau
 
Nhớ mùa đông....
-------------------------
Tản mạn mùa

Bây giờ là mùa đông
Không còn mưa đâu để chúng mình chạy vòng vèo phố xá
Xoè tay ra làm chi khi cây đã thôi trút lá
Quay về thôi em...

Bây giờ là mùa đông
Phố đã già đi một chút
Chiếc khăn len trên vai em
Chỉ còn mơ hồ trong ngõ sâu hun hút

Bây giờ là mùa đông
Chẳng còn ồn ã để vui
Chẳng còn vàng cúc để mênh mang bùi ngùi
Chỉ còn cuộc rong chơi đơn độc

Bây giờ là mùa đông
Cái điệp khúc cứ lặp đi lặp lại
Như những cuộc rong chơi tẻ nhạt và nhàm
Suốt thời hai mươi tuổi

Câu hát Phú Quang nỗi nhớ Phú Quang
Đằm sâu trong tiềm thức
Mùa đông dù có thực
Mà sao lòng mình vắng hoe

Không có gì đâu em
Khi mùa đông đi qua nơi ta đã đi qua
Khi câu thơ rơi vào chốn không nhau
và nỗi nhớ trở nên xa lạ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bài này được giải 3 thơ của báo Văn Nghệ Trẻ năm 2000 nè!

Tỉnh thức
Hoàng Anh Tú

Đã vỡ oà trong anh
Cả mùa hè nóng bỏng
Đã xót vào trong nhau
Nhũng bạc đầu ngọn sóng

Đã thêm nhiều đêm trắng
Tìm nhau trong hư không
Chỉ gặp mùa bến vắng
Con đ̣ò quên qua sông

Giá em đừng cố chấp
Những vặt vãnh trong anh
Giá anh đừng hấp tấp
Vùi đi mùa xuân xanh

Giờ, đêm, tim lọan nhịp
Giờ, ngày, mắt chờ ai
Giờ, lòng thêm réo nhức
Bợt bạt tiếng thở dài

Biết chỉ là bong bóng
Nổi sau thời mình yêu
Mà sao thành vệt bỏng
Đau xé lúc về chiều

Trái tim dù đã rêu
Những ngu ngơ thuở ấy
Nhưng ký úc lắm điều
Cứ cồn cào bốc cháy
Nhớ một thời còn yêu...

HAT
 
Đã có ai mua được cuốn MỘT CUỘC CHIẾN ĐẤU DỮ DỘI của HOANG ANH TU chưa? Chị đang sống ở Thái Lan nên không kiếm được cuốn đó. Ai có xin PM cho chị
 
EM có đi ra hàng sách nhưng không tìm thấy cuốn mà chị bảo, EM cũng tò mò muốn thử xem sao??, chị có biết quyển đó xuất bản năm nào, và của nhà xuất bản nào không/
 
Khảo dị áo lụa Hà Đông

Không Sài Gòn, anh đi vẫn mát
Dù áo lụa em chẳng phải áo lụa Hà Đông
Anh cũng chẳng yêu màu áo ấy điên cuồng
Chỉ chút chút cho thơ làm đỏ mặt

Anh chỉ nhớ rằng thì em tóc ngắn
(Đầu đờ-mi và chút chút hoe vàng)
Linh hồn anh muốn vẽ chân dung
Nhưng tiếc nỗi linh hồn quên mang cọ

Gặp một bữa anh cũng mừng một bữa
Gặp hai hôm cũng nhị hỉ tâm hồn
Chỉ khác là thơ anh chỉ biết ngông
Nên đôi lúc làm em mắt ngượng

Cũng muốn lắm giọng em là giai điệu
Cái nhìn kia giá cũng rộn trời xanh
Chỉ tiếc là cái giai điệu Rock
Cái chớp mi như sét. Chòng chành

Em chợt đến chợt đi. Anh chẳng biết
Trời chợt mưa chợt nắng dễ ôm đầu
Em đi chơi sao chẳng điện cho anh?
Để thơ viết cứ nghĩ em ..chơi xấu

Anh cũng giận và không thèm gọi điện
Thơ viết như một gã thất tình
Em đi rồi để anh hóa học sinh
Ngồi ôm vở đợi mùa thi Đại học

Em bây giờ đang ở đâu, tóc ngắn?
Thơ Nguyên Sa chứ có phải Chia Xa
Anh chợt biết mùa thu đã tới và
Cổng trường nhé! Anh chờ sau khai giảng

Để thấy em mặc áo dài lụa trắng
Dù lụa kia chẳng phải lụa Hà Đông
“Anh vẫn yêu mày áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình”… khảo dị
 
Em Hương làm ơn cho chị hỏi "Khảo dị" là cái gì thế? :)
 
Anh thích âm điệu bài thơ này :)


Xa Cách
Hoàng Anh Tú



Xa cách rồi
Em có hay?
Bàn tay đừng níu bàn tay
Ðừng mà!

Em đi
Anh ngóng nhạt nhòa
Tựa như đứng giữa ngã ba
Cháy lòng!

Không yêu
Nói thẳng cho xong
Sao em còn cứ lòng vòng
Ðau anh!

Cỏn con chỉ một chữ tình
Ðể rồi hai đứa lại thành
Dửng dưng!

Em đi chân chẳng ngập ngừng
Sao anh còn mãi lừng khừng
Chưa quên!

Từng đêm
ừ, sẽ lại đêm
Hứng giọt trăng khuyết
Anh đem nấu buồn!

Yêu nhau vừa đúng một tuần
Rồi em nói
"... quá cù lần"
Bỏ anh!

Bây giờ mới hiểu cỏ xanh
Vì sao không níu tụi mình cho nhau...
 
bài "xa cách" của HAT hay thật, lâu lắm mới lại thấy HAT sáng tác một bài hay đến thế... :))
 
Anh Ngọc ơi: bài Xa Cách nghe tưng tửng nhỉ?
"..Cỏn con chỉ một chữ tình
Để rồi hai đứa lại thành
Dửng dưng!"

Chị Thảo ui: "khảo dị" có nghĩa là một bài mới có những chố khác hoặc là biến thể từ 1 văn bản đã biết. :)
Bài "Áo lụa Hà Đông" vốn là của Nguyên Sa: em post lên đây luôn nhé:

ÁO LỤA HÀ ĐÔNG
Nguyên Sa

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng

Anh vẫn nhớ em ngồi đây, tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa.

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị kỷ tâm của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu.

Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt.

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại.

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi sám hối chạy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng.

Em ở đâu hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mơ xuân HAT

Anh mơ đến một mùa xuân xanh ngát
Nghe búp xanh vang khúc hát gọi mùa
Phố choàng khăn bằng lạt mềm mưa bụi
Mùa xuân thơm vào cả những trái mơ

Ba sáu phố phường- ba sáu câu thơ
Chuyện chúng mình là câu thơ ba bẩy
Anh mơ đến khi hoa đào rướm cháy
Trong tim vừa chồi biếc một cái tên

Trống hội đổ dồn như nhịp của tim
Lúc bắt gặp mắt người mười tám
Tết lì xì cho anh lòng can đảm
Chẳng trách gì anh bất chợt cầm tay

Trói chân nhau bằng những giọt mưa bay
Đừng trách nhé nếu trưa nay tan học
Có một kẻ quẩn đằng sau chân nhóc.


Anh chép vội vào giỏ mấy vần thơ
Này tóc ngắn nhóc nhé đừng chun mũi
Chờ mùa xuân cho anh ra thú tội
Khi trái tim mình trót đã vu vơ.
Xuân 2000
 
Tập truyện Một Cuộc Chiến Đấu Dữ Dội của NXB Kim Đồng. Tập 99 của Tủ Sách Tuổi Mới Lớn

Vừa kiếm được mấy bài của Hoàng ANh Tú, sẽ post lên cho bà con trong nay mai
 
Thơ viết năm cuối cấp

Đẹp như một bài thơ và chua như trái sấu
Cô nương mùa ha của tôi ơi !
Mời lên gióng ngang xe tôi ngồi
Hà Nội mười vòng chưa đủ

Hãy dậy đi hỡi trái tim ngái ngủ
Xin lắng nghe hoa tím hát bùi ngùi
Năm cuối cấp chia cho nhau nỗi nhớ
Cơn mưa chiều 2 đứa song đôi

Cô nương mùa hạ đôi mắt mùa thu
Trái tim mùa đông và nụ cười rất Tết
Lớp 12 trái tim tôi biết ... chết
Xin cấp cứu nhau cái gật đầu

Đẹp như bài thơ và chua như trái sấu
Cô nương mùa hạ của tôi ơi !
Chiếc lá rơi cũng nôn nao tiếc nuối
Kỷ niệm xanh xao vòm lá xà cừ

Hồi hộp thời gian run rẩy câu thơ
Cuống cuồng mùa thi nhớn nhác nỗi nhớ
Chiều nay mây về bay qua cửa
Cho tôi hóa thành thi sĩ mộng mơ

Đẹp như bài tho và chua như trái sấu
Chút vẩn vơ rung động đầu đời
Sau sách vở gian nan mùa thi cử
Trong giấc mơ tôi có một nụ cười

Cô nương mùa hạ của tôi ơi
Mời lên gióng ngang xe tôi ngồi
Đề thi cử dịu dàng như nỗi nhớ
Khi nỗi nhớ này chắp cánh cho tôi

Hoàng Anh Tú
 
Back
Bên trên