Thơ đánh giặc (S)

Bành Trung Hiếu
(shen_long_bre)

Thành viên<br><a href="http://www.hn-ams.org/forum
ĐÁNH "GIẶC"

Pháo ta vạch lối xuyên sương
Lao vào tử địa chiến trường Gối –Chăn
Hết dụng Võ, lại dụng Văn
Pháo ta bắn phá, địch lăn ra giường...

Lấy nhu ta đấu lại cương
Mặc địch vây hãm ..ta luồn vô trong
Khám xét mãi chẳng thấy lông
Nghĩ lâu mới hiểu, địch... không giống mình

Đánh địch thuận nhất vào đêm
Đang lơ mơ ngủ ta chêm pháo vào
Rồi thì cứ bắn ào ào
Cho địch nó biết thế nào là đau

Đau không còn phải xét sau
Chỉ biết bắn vội sẽ đau pháo mình
Em là em cứ phải rình
Khi nào có nước thì mình xuất binh.

Xuất binh phải tính tình hình
Giặc mà hung hãn thì mình rút lui
Rút thế cho giặc nó vui
Nó đang phởn chí mình vùi "cửa sau"

"Cửa sau" thì giặc mới đau
Xuyên vào trong ải sướng đầu "tướng quân"
 
ặc :|

S quá :|

đọc câu đầu câu cuối thôi :|
 
"Cửa sau" thì giặc mới đau
Xuyên vào trong ải sướng đầu "tướng quân"
:)) Đúng thật, tiền môn không bao giờ đau bằng khi đánh giặc từ hậu môn :D
 
Back
Bên trên