Nguyễn Văn Tùng
(Capdogacon)
New Member
làm j` fại tức jận vầy :|
cẩn thận máu nhồy lên não nhak tóa nà lăn quay ra chết đấy kon chuột kốg xấu xý ạk :x
Nhồi máu não chết kệ tao
~x(
Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
làm j` fại tức jận vầy :|
cẩn thận máu nhồy lên não nhak tóa nà lăn quay ra chết đấy kon chuột kốg xấu xý ạk :x
đừg jỗy như vầy chứ bạn gấu :| mất xyk, mất iêu bây h` :|dỗi rồi
quá trưa đâu màh quá trưa bây h` t mớy chuận bị ngụ trưaGiấc mơ trưa 8->
Quá lâu r` 8->
http://video.baamboo.com/watch/1/vi...c-by-Giang-Son-Lyric-by-Nguyen-VInh-Tien.html
:x phải học :x
Nhồi máu não chết kệ tao
~x(
Em ơi ăn nói phải có chủ ngữ vị ngữ nhé=))
Mày nói vs ai thế em????
Đã quá lâu r` hk nghe bài này :|
Chậm hiểu thế :|
mày không biết chủ ngữ ở đâu ah
Đã quá lâu r` hk nghe bài này :|
thế thì mày phải nghe Tóc Em Đuôi Gà =;
này cô bé..có mái tóc đuôi gà..8->
Đạp xe trên phố phố đông người qua. . . .
Sao giai điệu nó vui tươi mà sao mình lại cảm thấy mang mác một nỗi buồn,
Đúng hơn là tưởng tượng, hay là nhớ .....
Cái thời đấy mình còn quá bé để nhận thức được.
Nhưng xem trên TV, và 1 phần được nghe kể...
Học sinh thời đấy... Tuổi học trò..
Vui tươi và trong sáng :-<...
Còn về các bậc trên, phụ huynh, người lớn
Cuộc sống cũng không nhiều bon chen, gánh nặng bây giờ ...
Về nhà là ai cũng được về đến tổ ấm, trút bỏ mọi ưu sầu... Vui vầy với con cái, gia đình, tan biến đi những lo âu. Nụ cười luôn nở trên môi mọi người lúc ấy.. Cái này thì mình còn nhớ trong kí ức, dù chỉ là 1 chút... Hạnh phúc ngay bên mình, đơn giản làm sao...
Còn bây giờ... Cuộc sống quá bộn bề, quá nhiều điều để phải lo nghĩ.. ( mình thì chưa, đang nói chung về mọi người). Ít ai về nhà mà còn đủ sức để cười... Mọi gánh nặng của cuộc đời đè lên vai, toan tính ... Sao lại cứ phải vất vả như vậy chứ... Đâu cần giàu có... Chỉ cần hạnh phúc, tuy nghèo khó, là mãn nguyện rồi mà... Căn nhà đâu chỉ đơn giản là một nơi ở. Đó là 1 tổ ấm mà, tại sao không đón nhận hạnh phúc đơn giản đó.. Đâu cần khó khăn đi tìm hạnh phúc giàu sang nơi đâu... Sao không mỉm cười với những người thân..
Cuộc sống đâu phải 1 cuộc ganh đua.... Sao cứ mang những điều khó khăn trong cuộc sống về tới nhà.. Sao không nở lấy 1 nụ cười...
Sao tự nhiên mình lại thấy buồn nhở =)).
Mình điên r`
chời ơi chúng mày hết trò rô`i ah`
(
Đạp xe trên phố phố đông người qua. . . .
Sao giai điệu nó vui tươi mà sao mình lại cảm thấy mang mác một nỗi buồn,
Đúng hơn là tưởng tượng, hay là nhớ .....
Cái thời đấy mình còn quá bé để nhận thức được.
Nhưng xem trên TV, và 1 phần được nghe kể...
Học sinh thời đấy... Tuổi học trò..
Vui tươi và trong sáng :-<...
Còn về các bậc trên, phụ huynh, người lớn
Cuộc sống cũng không nhiều bon chen, gánh nặng bây giờ ...
Về nhà là ai cũng được về đến tổ ấm, trút bỏ mọi ưu sầu... Vui vầy với con cái, gia đình, tan biến đi những lo âu. Nụ cười luôn nở trên môi mọi người lúc ấy.. Cái này thì mình còn nhớ trong kí ức, dù chỉ là 1 chút... Hạnh phúc ngay bên mình, đơn giản làm sao...
Còn bây giờ... Cuộc sống quá bộn bề, quá nhiều điều để phải lo nghĩ.. ( mình thì chưa, đang nói chung về mọi người). Ít ai về nhà mà còn đủ sức để cười... Mọi gánh nặng của cuộc đời đè lên vai, toan tính ... Sao lại cứ phải vất vả như vậy chứ... Đâu cần giàu có... Chỉ cần hạnh phúc, tuy nghèo khó, là mãn nguyện rồi mà... Căn nhà đâu chỉ đơn giản là một nơi ở. Đó là 1 tổ ấm mà, tại sao không đón nhận hạnh phúc đơn giản đó.. Đâu cần khó khăn đi tìm hạnh phúc giàu sang nơi đâu... Sao không mỉm cười với những người thân..
Cuộc sống đâu phải 1 cuộc ganh đua.... Sao cứ mang những điều khó khăn trong cuộc sống về tới nhà.. Sao không nở lấy 1 nụ cười...
Sao tự nhiên mình lại thấy buồn nhở =)).
Mình điên r`
Đạp xe trên phố phố đông người qua. . . .
Sao giai điệu nó vui tươi mà sao mình lại cảm thấy mang mác một nỗi buồn,
Đúng hơn là tưởng tượng, hay là nhớ .....
Cái thời đấy mình còn quá bé để nhận thức được.
Nhưng xem trên TV, và 1 phần được nghe kể...
Học sinh thời đấy... Tuổi học trò..
Vui tươi và trong sáng :-<...
Còn về các bậc trên, phụ huynh, người lớn
Cuộc sống cũng không nhiều bon chen, gánh nặng bây giờ ...
Về nhà là ai cũng được về đến tổ ấm, trút bỏ mọi ưu sầu... Vui vầy với con cái, gia đình, tan biến đi những lo âu. Nụ cười luôn nở trên môi mọi người lúc ấy.. Cái này thì mình còn nhớ trong kí ức, dù chỉ là 1 chút... Hạnh phúc ngay bên mình, đơn giản làm sao...
Còn bây giờ... Cuộc sống quá bộn bề, quá nhiều điều để phải lo nghĩ.. ( mình thì chưa, đang nói chung về mọi người). Ít ai về nhà mà còn đủ sức để cười... Mọi gánh nặng của cuộc đời đè lên vai, toan tính ... Sao lại cứ phải vất vả như vậy chứ... Đâu cần giàu có... Chỉ cần hạnh phúc, tuy nghèo khó, là mãn nguyện rồi mà... Căn nhà đâu chỉ đơn giản là một nơi ở. Đó là 1 tổ ấm mà, tại sao không đón nhận hạnh phúc đơn giản đó.. Đâu cần khó khăn đi tìm hạnh phúc giàu sang nơi đâu... Sao không mỉm cười với những người thân..
Cuộc sống đâu phải 1 cuộc ganh đua.... Sao cứ mang những điều khó khăn trong cuộc sống về tới nhà.. Sao không nở lấy 1 nụ cười...
Sao tự nhiên mình lại thấy buồn nhở =)).
Mình điên r`
=; Đừng nhầm nhé ^ ^!
Lắm khi tao điên thôy mà ^^~
Chà hiểu sao luôn. Bài nay vui mà
May mà nhà mình không thế, nz nghe mấy con bạn kể.
Thấy thương thương.
Mà bài này lại làm nhớ về ngày xưa ^ ^!
=; Đừng nhầm nhé ^ ^!
Lắm khi tao điên thôy mà ^^~
Chà hiểu sao luôn. Bài nay vui mà
May mà nhà mình không thế, nz nghe mấy con bạn kể.
Thấy thương thương.
Mà bài này lại làm nhớ về ngày xưa ^ ^!
Cần tìm trẻ lạc: Em bé có tên là fx570 MS hinh dạng và kích thước ai cũng biết. Thời gian bé đi lạc được xác định là vào 2 tiết lí được nghỉ ngày thứ 7. Sau khi Kt Hóa thì để trên bàn với cái bút đến tiết Địa thì ko thấy 2 đứa đâu cặp sach bay xuống đất. Theo thông tin tình báo cho biết có rất nhiều ng` ngồi quanh đấy vậy có ai biết thông tin ve bé xin vui lòng liên hệ với tui. Gia đình chúng tôi xin vui lòng hậu tạ.
P/S: ai thấy cái máy tính của tao thì cho xin với
hầy :-jcon người đa nhân cách :x
Geu-sa-ram-Geu-dea-ra-neun-geor :x