Re: Cô Nhung yêu quí của chúng em (
mình học cô nhung cũng lâu lắm rùi, suốt cả hồi cấp hai, 4 năm với những kỉ niệm thật thân thương, mình đã được nhe cô hát " trừong sơn đông trường sơn tây' được nghe cô giảng bài , và cô thật quan tâm đến học sinh. Còn nhớ năm nào nhà cô cũng đông học sinh đến thăm dịp 20/11.
Mình nhớ hồi cấp hai, năm lớp 9 đó, mình và đứa bạn đến xin cô vài dòng lưu bút: mình còn nhớ như in , cô viết: "Cô dạy Địa bốn năm đây, có nhớ cô không?" và dưới cô đề sô điện thoại, bạn mình ghen tị với mình vì đựoc cô viết cho hay hơn. Lần nào gặp cô trên hành lang là một lần lại thấy cô cừoi, cấp ba mình ko đựoc học cô nữa, nghe lũ bạn kể cô dạy hay hơn và vui tính hơn nhiều lắm. Thật tiếc mình ko đựoc học cô . Kỉ niêmk của mình về cô Nhung không nhiều , nhưng sâu sác lắm.Cuối năm 12 , xin chụp với cô một kiểu ảnh kỉ niệm, cô cười thật tươi và thật đẹp, nhưng ảnh của mình thì xấu tệ, nếu lúc đó con cũng thật tươi tắn thì có lẽ bức ảnh duy nhất của con và cô đã đẹp hơn rất nhiều. Mình vẫn nhớ ngày cuối cùng, với mình ngày hôm đó nhìu kỉ niệm vui buồn lẫn lộn nhưng mình ko ngờ đó cũng là lần cuối cùng nhìn thấy nụ cười tươi của cô. mình chỉ kịp nói với cô vài câu.
Buồn nhất là mình đã ko có cơ hội đựoc gặp cô khi cô bệnh, mình thấy hối tiếc nhiều lắm. Mình ko thể ngờ cô lại ra đi, cô quá tốt, trong kí ức của mình chỉ có hình ảnh cô cười và quan tâm đến học sinh thôi, cô chưa một lần mắng học trò, giwof học của cô thoải mái nhẹ nhàng nhưng nhiều ý nghĩa. Mình cũng tự hỏi nhiều lần , vì sao đó lại là cô. Ai có thể tả lời dùm mình được ko?