Tại sao The West (phương tây) lại tiến bộ hơn Châu Á?

Giọng em Hoàng Long này nghe quen quen nhỉ. :)

Topic của Phước-em rất hay, viết tiếp nữa đi nhé. Mình vẫn đang chăm chú theo dõi. ;)
 
ôi mẹ ơi :)) mình đã cười bò ra khi đọc cái bài của em Ng Hoàng Long :p thì bây giờ là cười không thở nổi nữa lúc đọc bài bạn An =)) An ơi là An :p thật thà nó vừa phải thôi chứ :D

em đồng ý với chị Trang, giọng cái "em" này nghe quen quen :D chả biết bác nào nhà mình nghịch :p hay chú Tuấn? ít nhất cũng phải là một bác vào TLNT từ lâu lâu rồi, lôi cả bác Tuấn bác Thành vào quậy cơ mà :D
 
Lê Anh Huy đã viết:
@em An: Buồn cười quá, em tra hết các site trên mạng rồi thế có thử cái site dưới chữ ký của em Long chưa?
--Rồi anh ah, là;;) ... ảnh XXX gái Nhật. :))
-------------

--Được cái bài pha trò của nhân vật Long 7B cả hội cười lăn. Nhưng nhớ cẩn thận đừng cho đầu đập phải chân bàn là lăn ra chết đó nha :p:p.

-------------

--Thôi, trở lại với chủ đề chính của Phước.
Trần Thiên Phước đã viết:
Nguyễn Lý Hiền Nga đã viết:
nhưng mà Phước ơi, hình như cái kết luận đó không thích hợp lắm với cái tiêu đề nhỉ??

bạn nghĩ kô thích hợp, nhưng mình thì nghĩ thích hợp.
--Thế này, (mình đoán là) câu hỏi là tên cái topic, câu trả lời là phần mà bạn Phước in đậm (nói về việc liên kết, học hỏi các nền văn hóa khác). Vậy thì, cho mình hỏi là bây giờ và trong tương lai các quốc gia sẽ có xu hướng liên kết như thế nào, với quốc gia loại nào??
--Mong mọi người vào thảo luận (nghiêm túc) với ah :p:p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vậy thì, cho mình hỏi là bây giờ và trong tương lai các quốc gia sẽ có xu hướng liên kết như thế nào, với quốc gia loại nào

Trong cuốn sách "can Asians think" có miêu tả mọi người trên trái đấu là hành khách trên cùng 1 chuyến thuyền. Vì thế cho nên, vì lợi ích lâu dài (in the long run), nhất là kinh tế (bởi vì trade thường sẽ giúp cho cả 2 bên cùng có lợi) thì mọi người trên thuyền đều hợp tác với nhau.

Trong cuộc chiến tranh lạnh, sự không hợp tác của 2 bên đều làm cho cả 2 bên tổn thất, về chính trị, kinh tế, xã hội.


p/s: 1 điều nữa, mình có thể đã mắc 1 sai lầm khi kô làm rõ đó là "the west" (phương tây) không chỉ gỏm gọn là Châu Âu, mà là tất cả các nước có chính trị, kinh tế và văn hóa phương tây (a strong western culture).
 
Chỉnh sửa lần cuối:
p/s: 1 điều nữa, mình có thể đã mắc 1 sai lầm khi kô làm rõ đó là "the west" (phương tây) không chỉ gỏm gọn là Châu Âu, mà là tất cả các nước có chính trị, kinh tế và văn hóa phương tây (a strong western culture).
Vậy xin nêu một ví dụ một nước không phải Châu Âu nhưng mà là The West đi ;).
 
Nguyen Hoang Duy đã viết:
Vậy xin nêu một ví dụ một nước không phải Châu Âu nhưng mà là The West đi ;).
--Có thể coi Mĩ cũng là 1 nước của "The West" anh ah :D:D
--Theo ý kiến chủ quan của mình thì khái niệm phương Tây (the West) để chỉ châu Âu vì cái từ "phương Tây" là của người Trung Quốc chỉ các nước châu Âu khi họ buôn bán với các thương gia nước này từ xưa. Nếu chia theo khía cạnh tôn giáo thì phương Tây còn được dùng để chỉ Cơ đốc giáo (Christian). Nước Mĩ tự nhận mình là cũng là 1 nước phương Tây bởi vì theo lịch sử họ có nguồn gốc châu Âu và (dù nhiều lần k0 muốn) cũng phải can thiệp vào nhiều việc của châu Âu. Tương tự về mặt tổ tiên thì người ở châu Úc (da trắng) cũng nhận mình là phương Tây.
--Còn Nga thì tuy có 1 phần thuộc châu Âu nhưng có lẽ không được xếp vào phương Tây bởi vì tôn giáo của Nga là Chính thống giáo (Eastern Othordox Chritian), tuy cũng là 1 nhánh của Cơ đốc nhưng đã thay đổi rất nhiều.
--Mĩ La tinh thì mình không biết nhiều nhưng mình chưa nghe ai gọi Mĩ La tinh là phương Tây cả (nếu có, chỉ giùm với :D)
--Châu Á thì chắc không nằm trong phạm vi p/s của Phước (đã phân biệt ngay từ tên topic)
--Các nước châu Phi thì càng không phải, nếu có thì là Nam Phi thời phân biệt chủng tộc (aparthied) :)):)).

--Nói về sự hợp tác lẫn nhau thì cái đó chỉ thực sự có lợi cho 2 bên nếu như cả 2 bên đều nhận ra điều đó. Có thể chia ra 4 loại: hợp tác giữa quốc gia mạnh, hợp tác giữa các quốc gia yếu hơn, hợp tác giữa quốc gia mạnh và quốc gia yếu hơn và hợp tác giữa tất cả các quốc gia.

1. Hợp tác giữa tất cả các quốc gia: Kiểu như Liên Hiệp Quốc với WTO í :D

2. Hợp tác giữa các quốc gia mạnh: ngán chiến tranh rồi nên các bố già này đều phải nhịn 1 tí. Mỗi bên vứt đi 1 cái lợi nhỏ để có cái lợi lớn hơn trong việc hợp tác. Kiểu hợp tác là tự nguyện. 1 nhóm nước mạnh cũng có thể hợp tác với nhau để cạnh tranh với 1 nước mạnh khác. Ví dụ như EU được thành lập ra với mục đích cạnh tranh với Mĩ.

3. Hợp tác giữa các quốc gia mạnh và quốc gia yếu hơn: Cái này kiểu như Việt Nam và các nước đang phát triển khác cho công ty nước ngoài đầu tư và kí các hiệp ước í. Đó là dựa vào lợi ích kinh tế. Ngoài ra còn kể đến các lợi ích chính trị và tôn giáo.
-Về lợi ích kinh tế thì đầu tiên là các nước mạnh "gạ gẫm" các nước yếu hơn cho vào đầu tư, hiệu quả ai cũng thấy trước mắt: công nghiệp hóa, mức sống tăng. Về lâu dài thì vì công ty nước ngoài chỉ lo cho túi tiền của họ nên khoảng cách giàu nghèo sẽ mở rộng nếu chính phủ k0 chú ý điều chỉnh. 1 số trường hợp khá thành công như Nhật, Hàn, Trung Quốc, Ấn Độ. 1 số trường hợp thất bại, bị "ăn quả lừa" trong khi đàm phán như Mexico, các nước Carribean như Haiti dẫn đến nhiều hậu quả tai hại.
-Còn về các lợi ích chính trị tôn giáo thì các nước mạnh liên kết với các nước yếu hơn có sự tương đồng văn hóa với mình để dễ được ủng hộ trong việc làm ăn. Ví dụ như chiến tranh giữa Serbia, Bosnia, Croatia thì phương Tây ủng hộ Croatia (chung Cơ đốc giáo), Nga ủng hộ Bosnia (chung Chính thống giáo) và... toàn bộ thế giới Hồi giáo, kể cả các nước mạnh của Hồi giáo như Pakistan, Thổ, Arập Xếut ủng hộ Serbia. Tất nhiên là các nước ủng hộ đều được chia sẻ quyền lợi từ các nước yếu hơn nhận quyền lợi.

4. Hợp tác giữa các quốc gia yếu hơn: kiểu như ASEAN hay NAM (tổ chức các quốc gia không liên kết). Mục đích là giảm bớt phụ thuộc vào thị trường của các nước mạnh, giảm bớt sức ép từ phía các nước mạnh lên từng nước yếu hơn trong khu vực để dần dần thao túng cả khu vực, và nếu khu vực đó có chung 1 văn hóa thì kiểu hợp tác thứ 4 này là tất yếu.

--Nói chung là khi nói về "hợp tác" thì các nước mạnh không có gì đáng lo bởi vì họ nắm rõ luật chơi. Còn với các nước yếu hơn thì khoảng trống luật pháp và sự vội vàng đôi khi đưa đến việc bị dồn ép.

----------

--Cái này chắc hợp với topic của Phước :D:Dhttp://vietnamnet.vn/kinhte/chinhsach/2006/01/533891/
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Khi post bài đó mình cũng đã định nói là "đừng nhắc đến Mĩ", lí do là vì:
- Mĩ là Hợp Chủng Quốc. Người da đỏ, da đen, da vàng (chiếm tỉ lệ rất lớn ở Mĩ) chẳng liên quan quái gì đến Phương Tây tồ gì ở đây cả.
- Mĩ không chỉ can thiệp vào chuyện của Châu Âu mà cả thế giới.

Châu Úc may ra là ví dụ có thể nhất. Nhưng thực ra thằng Úc giống như một thuộc địa của Châu Âu vậy, toàn trắng toát, thổ dân còn mấy đâu :(.
 
Mĩ là Hợp Chủng Quốc. Người da đỏ, da đen, da vàng (chiếm tỉ lệ rất lớn ở Mĩ) chẳng liên quan quái gì đến Phương Tây tồ gì ở đây cả.

Văn hóa, kinh tế, chính trị của Mỹ đều là Châu Âu.
Canada cũng được gọi là 1 "the west"

Mĩ không chỉ can thiệp vào chuyện của Châu Âu mà cả thế giới.
Nhật Bản kô chỉ can thiệp vào việc của Châu Á mà cả thế giới -> Nhật Kô phải là châu á?

Nhật có thể nói là 1 phương tây ở Châu Á (về mặt Kt, chính trị).

Châu Úc may ra là ví dụ có thể nhất. Nhưng thực ra thằng Úc giống như một thuộc địa của Châu Âu vậy, toàn trắng toát, thổ dân còn mấy đâu

Tại sao lại gọi là "Thuộc địa"? mà kô nói là có "cùng văn hóa"?






Phân tích của An rất sâu sắc, nhưng mang tích rất tiêu cực. Cách nói hàm ý những sự hợp tác này đều là sự bót lộp của các nước mạnh, còn các nước yếu hưởng chỉ là "đồ thừa". Nhưng thử nhìn 1 số ví dụ:

vd: Tổng lượng xuất khẩu từ VN sang Mỹ nhiều hơn từ Mỹ về VN, và nhiều hàng hóa Mỹ bị thuế quan Việt Nam đánh nhiều hơn từ VN sang Mỹ.

Chuyện đó cũng cùng xảy ra với quan hệ thông thương giữa Trung Quốc và Mỹ.

Đương nhiên là hợp tác thì bên nào cũng muốn có lợi, làm kinh tế thì nhân đạo thường kô có phù hợp lắm. Nhiều khi 1 bên có nhiều lợi hơn 1 bên, nhưng với những bằng chứng khó chối cãi về sự phát triển kinh tế, cả 2 bên đều lợi nhuận kô ít từ sự hợp tác, hiếm có chuyện 1 bên hưởng toàn lợi, 1 bên hưởng đồ thừa, không có 1 quốc gia nào mà dại dột chịu 1 sự hợp tác như vậy cả.

Còn ví dụ của An về Mexico, cà các nước vùng Caribbean, mình chỉ xin bạn xem xét kỹ những khoảng đầu tư của Mỹ, và mối tương quan giữa trade (thông thương) trước khi đưa ra những câu khẳng định như vậy.

Đúng là những nước này gặp những khủng hoảng kinh tế, nhưng nguyên nhân dẫn đếu hậu quả này là rất nhiều, chưa chắc là từ sự bót lột của các nước mạnh, mà thông thường là ngược lại. Nhưng nếu bạn có bằng chứng chứng minh ngược lại, thì mình xin lắng nghe.


Một điều nữa là, hợp tác thì nhiều khi hưởng ít lợi hơn, nhưng kô hợp tác thì chúng ta chẳng hưởng được lợi gì cả -> có 2 lựa chọn:

1) kô hợp tác và nghèo suốt đời.
2) Hợp tác, cố gắng đàm phàn để hưởng được nhiều lợi nhuận nhất, tuy nhiên cũng tạo điều kiện cho bên kia cũng hưởng được lợi thì hợp tác mới lâu bền được (hợp tác song phương) -> cùng phát triển.

Mình thấy trên báo chí VN, đều thấy những thông tin như EU, Mỹ, Nhật tăng thuế hải quan lên hàng hóa VN, hay là hạn chế hàng hóa vv, nhưng không hề đề cập đến việc Thuế hải quan của Việt Nam lên hàng hóa nước họ,hoặc là mở cửa thị trường nhiều.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trần Thiên Phước đã viết:
Văn hóa, kinh tế, chính trị của Mỹ đều là Châu Âu.
Canada cũng được gọi là 1 "the west"

Đưa Mĩ hay Canada vào có vẻ không hợp lý lắm, vì không có cùng điểm xuất phát với các nước châu Á. So sánh châu Á với châu Âu thì chuẩn hơn.
 
To Phước:

Văn hóa, kinh tế, chính trị của Mỹ đều là Châu Âu.
Canada cũng được gọi là 1 "the west"
Văn hóa, kinh tế và chính trị của Mĩ không thực sự giống Châu Âu, nếu có, xin nêu ra điểm giống.

Nhật Bản kô chỉ can thiệp vào việc của Châu Á mà cả thế giới -> Nhật Kô phải là châu á?

Nhật có thể nói là 1 phương tây ở Châu Á (về mặt Kt, chính trị).
Bậy không chịu được, biết ngay đem mấy nước giàu ở Châu Á ra bảo đấy là nước phương Tây :)).
Mà ông đừng có lái vấn đề đi chỗ khác, câu tôi bàn là câu của An cơ mà:
Nước Mĩ tự nhận mình là cũng là 1 nước phương Tây bởi vì theo lịch sử họ có nguồn gốc châu Âu và (dù nhiều lần k0 muốn) cũng phải can thiệp vào nhiều việc của châu Âu.
Mĩ can thiệp vào chuyện Châu Âu không liên quan gì đến chuyện Mĩ có là một nước phương Tây không.

Chẳng phải ý chính của ông là chửi mấy nước đang phát triển ở Châu Á là ngu, không chịu học hỏi đề chở thành phương Tây à :)). Ông có vòng vo mối lái thế nào thì cũng có ý vậy cả thôi. Có phải ông đang ở Mĩ không, ông thử hỏi xem những thằng bạn Mĩ của ông bao nhiêu phần trăm đoán là sau này Tàu Phù lên đứng đầu ;). Hay ông bảo bọn nó cũng thành phương Tây :)).

"Are you brave enoght to know what the right is in the real world?" ;)
 
Chẳng phải ý chính của ông là chửi mấy nước đang phát triển ở Châu Á là ngu, không chịu học hỏi đề chở thành phương Tây à . Ông có vòng vo mối lái thế nào thì cũng có ý vậy cả thôi.

Mình phải xin lỗi vì mình vì chút nhỏ mọn cá nhân đã kô kiềm chế sự giận dự và tạo ra 1 kô khí căng thẳng với bạn, và có thể đó là lý do đã gây ra sự hiểu làm của chúng ta.

Ngay từ cái thread này của mình, mình có nhấn mạnh là văn hóa phương đông là tiên tiến, với những phát triển rất vược bật, mình không hề nói là văn hóa Phương Tây luôn luôn tốt đẹp và tiến bộ hơn Phương Đông. Tuy nhiên những người phương tây học hỏi những kiến thức tiến bộ đã sẵn có của người Châu Á(la bàn, thuốc súng, số 0, ngân phiếu vv), và chính vì tư tưởng cởi mở đó, và sẵn sàng học hỏi đó, họ đã phát triển, với sự giúp đỡ rất lớn của Văn hóa phương đông.

Bây giờ thì tình trạng chỉ là ngược lại thôi, chỉ là tạm thời, hoặc có mãi mãi hay không thì không ai biết được. Nhưng có 1 điều chắc chắn đó là: nếu chúng ta không sẵn sàng học hỏi (kô nhất thiết phải sao chép) những cái tiến bộ, tiên tiến sẵn có từ những nền văn hóa khác để hoàn thiện, phát triển mình hơn, thì chúng ta sẽ không có cơ hội trở thành 1 "phương tây" (1 văn hóa phát triển) tiếp theo trong tương lai.
 
Nguyen Hoang Duy đã viết:
To Phước:


Văn hóa, kinh tế và chính trị của Mĩ không thực sự giống Châu Âu, nếu có, xin nêu ra điểm giống.


Bậy không chịu được, biết ngay đem mấy nước giàu ở Châu Á ra bảo đấy là nước phương Tây :)).
Mà ông đừng có lái vấn đề đi chỗ khác, câu tôi bàn là câu của An cơ mà:

Mĩ can thiệp vào chuyện Châu Âu không liên quan gì đến chuyện Mĩ có là một nước phương Tây không.

Chẳng phải ý chính của ông là chửi mấy nước đang phát triển ở Châu Á là ngu, không chịu học hỏi đề chở thành phương Tây à :)). Ông có vòng vo mối lái thế nào thì cũng có ý vậy cả thôi. Có phải ông đang ở Mĩ không, ông thử hỏi xem những thằng bạn Mĩ của ông bao nhiêu phần trăm đoán là sau này Tàu Phù lên đứng đầu ;). Hay ông bảo bọn nó cũng thành phương Tây :)).

"Are you brave enoght to know what the right is in the real world?" ;)
Chú Duy, chú dốt thì nói ít thôi, hoặc là nếu căn vặn người khác thì ít nhất cũng phải biết mình đang căn vặn cái gì.
Thứ nhất, văn hóa, kinh tế, chính trị của Mỹ hoàn toàn có điểm phát xuất từ châu Âu. Nước Mỹ khởi nguồn từ người Anh du cư rồi sau đó là đến dân các nước khác từ Âu châu chạy sang. Người da trắng tại Mỹ hiện nay hiếm người xuất phát thuần túy từ một nước nhưng những dòng máu họ mang trong người đa phần đều đến từ cựu lục địa (25% irish, 25% German... chẳng hạn) Tự do cá nhân, tư tưởng bình đẳng bác ái là tư tưởng khởi điểm từ châu Âu cũng là những underlying principles của xã hội Mỹ. đấy là về văn hóa.
về kinh tế, không phải chỉ có Mỹ mà cung cách vận hành kinh tế của cả thế giới này hiện nay đều có nguồn gốc từ châu Âu. đơn giản là vì kinh tế học bắt nguồn từ đấy. nói về thời điểm hiện tại, tinh thần đề cao free trade, globalization của Mỹ và châu Âu về cơ bản là giống nhau hoàn toàn.
Về chính trị, Mỹ học từ châu Âu cũng như châu Âu học từ Mỹ. Hệ thống tam quyền phân lập, hệ thống judicial review trong toà án được Mỹ phát triển (chứ không phải phát hiện) và được châu Âu tín nhiệm đi theo. Real politics - chính trị thực dụng - là tư tưởng của cựu lục địa và được Mỹ sùng bái...

nói về sự giống nhau giữa Mỹ và châu Âu thì vô kể đơn giản bởi vì Mỹ bắt nguồn từ châu Âu lúc ban đầu và châu Âu dựa vào Mỹ rất nhiều về sau này. tất nhiên khác biệt là không ít nhưng nói là Mỹ và châu Âu không liên quan thì đúng là không biết cái gì cả.

Thứ nhì: Các chú (chú Duy và chú An) bảo là Mỹ can thiệp vào châu Âu không liên quan tới việc Mỹ là một nước phương Tây hay không. vậy thì lý do của các chú là gì?

Cuối cùng: hiện nay không có một định nghĩa đích xác về chữ phương Tây (the West nữa.) tùy theo người ta đang xét về mặt địa lý, kinh tế, văn hóa chính trị mà có một định nghĩa được công nhận rộng rãi đi kèm. ví dụ như về kinh tế chính trị thì phương Tây bao gồm các nước đi theo đường lối tự do thương mại và dân chủ về chính trị. nếu theo định nghĩa này thì phương Tây hoàn toàn có thể bao gồm cả Nhật Bản. chữ "Tây" ở đây không mang ý nghĩa địa lý nữa mà mang ý nghĩa tượng trưng về tư tưởng. Về mặt văn hóa chính trị thì cách đây lâu lâu có một ông tên là ông Huntington ở trường Ha vợt có viết một bài tên là "The Clash of civilizations" trong đó ông ấy định nghĩa The West là các nước có chung nguồn gốc là Roman Catholic và Protestant. cái định nghĩa này sau đấy đã được giới học thuật công nhận khá là rộng rãi - nhất là sau vụ 9/11 mà nhiều người cho là ông Huntington đã ít nhiều tiên đoán và lý giải được. Như vậy là các nước ở Tây Âu và Trung Âu + Mỹ + Canada + Úc được liệt vào đây. Một lần nữa, nếu hiểu chữ West theo hướng địa lý thì bọn Úc sẽ được liệt và nhóm là "The very southernmost down under" đúng không nào?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyen Hoang Duy đã viết:
- Mĩ là Hợp Chủng Quốc. Người da đỏ, da đen, da vàng (chiếm tỉ lệ rất lớn ở Mĩ) chẳng liên quan quái gì đến Phương Tây tồ gì ở đây cả.
--Anh Duy ơi, em lại nghĩ là cái Hợp Chủng Quốc đó xuất phát từ 13 bang thuộc địa của Anh, nói tiếng Anh, phong tục tập quán, tôn giáo ban đầu là của Anh (sau đó thì có dân di cư từ Ireland, Đức, Pháp...). Chỉ đến khi nước Mĩ có công nghiệp tiên tiến thì dân châu Á mới ùn ùn nhập cư. Ngoài ra còn chuyện họ đàn áp dân da đỏ để lấy đất sản xuất, việc phân biệt đối xử với người da đen. Vì thế nên nói nó là phương Tây cũng k0 có gì vô lí.
Trần Thiên Phước đã viết:
Nhật có thể nói là 1 phương tây ở Châu Á (về mặt Kt, chính trị).
--Nhật học kinh tế, tư tưởng của phương Tây nhưng vẫn giữ nguyên văn hóa. Mà phân biệt Đông Tây thì dựa vào văn hóa là chính Phước ah.
--Có 2 khái niệm đang được dùng: "phương Tây hóa" và "bản địa hóa"
1. Phương Tây hóa: khi đang còn lạc hậu, cần phát triển thì cũng muốn làm cho mình giống Tây để được nhập hội và hưởng lợi. VD: Chú Thổ :D, hồi trước cứ tự nhận "Em là Tây ah" mà mãi k0 vào được EU nên đành quay lại mặc cái áo Hồi giáo và lại thành đại ca trong hội Hồi giáo.:D:D
2. Bản địa hóa: Khi tương đối giàu có 1 tí nhờ đổi mới theo phương Tây thì người ta lại quay lại với bản sắc dân tộc. VD: Các bác Ba Tàu mới phất bây giờ lại "gia trưởng" và có lấy vợ hai k0 kém các cụ :)). Hay vào TP HCM, nhiều chùa mới mọc lên nhiều do tiền đóng góp của những người mới giàu.
--Còn ông Nhật thì học công nghệ Tây nhưng ông í vẫn giữ nguyên văn hóa, mà văn hóa k0 giống Tây 100% thì chưa gọi là phương Tây được. 1 trong những cái đó là "tinh thần Samurai :D:D". Đọc cái này chơi

Trần Thiên Phước đã viết:
vd: Tổng lượng xuất khẩu từ VN sang Mỹ nhiều hơn từ Mỹ về VN, và nhiều hàng hóa Mỹ bị thuế quan Việt Nam đánh nhiều hơn từ VN sang Mỹ.
--Giả sử là lượng hàng bị đánh thuế giữa 2 nước bằng nhau thì bên nào chết trước :D Việt Nam toàn xuất công nghiệp nhẹ và nông sản, giá trị thấp. Mĩ xuất hàng giá trị cao như điện tử, thiết bị trong công nghiệp, và cả nông sản trợ giá. Ngoài ra Mĩ còn có quyền kiện "phá giá" (mặc dù nhiều khi chỉ để bảo hộ chứ có phá được giá của nó quái đâu :))) Đó là chưa nói đến việc trong đàm phán vào WTO, Việt Nam bị ép phải hạ thuế quá thấp:eek:. Đánh nhiều nhưng thấp thì có so sáng được với đánh ít nhưng cao cộng với đủ loại biện pháp tự vệ k0 nhỉ :D
--Đọc chơi cái báo cáo của Oxfarm về Việt Nam (phát hành tháng 11/2004, còn tốt chán :D)
http://oxfam.intelli-direct.com/e/d...sues/trade/downloads/bp67_viet_nam_041004.pdf
--Ai xài tiếng Việt thì vào đây
http://oxfam.intelli-direct.com/e/d...oads/bp67_viet_nam_translated_vietnamese2.pdf



--Đây là báo cáo của Oxfarm về Mexico. Có 1 câu nghe chất phết: "Poor Mexico, so far from God and so close to the US" (Dịch chơi 1 tí: khổ thân chú Mexico, Chúa thì quá xa mà Mĩ lại quá gần :D)
http://www.oxfam.org.uk/what_we_do/issues/trade/bp50_corn.htm?searchterm=NAFTA
--Mình chưa tìm được dẫn chứng về các nước Carribean. Nhưng khi bàn đến vấn đề hợp tác thì có nên nói thêm kiểu thứ 5 : "Hợp tác giữa thuộc địa kiểu mới và nước mạnh hơn chi phối nó" k0 nhỉ /:) (bạn Phước có neo-capitalism nên cho mình cài thêm neo-colonialism cho nó đủ bộ :D:D). Đọc chơi 1 ý kiến về vụ đảo chính ở Haiti năm 2004 vậy
http://www.lrb.co.uk/v26/n08/farm01_.html


--Đồng ý với bạn Phước về chuyện phải hợp tác (lợi dụng) lẫn nhau, 2 bên cùng có lợi. Nhưng tất nhiên là cũng phải tự bảo vệ mình để k0 bị người ta "hợp tác" sâu quá :)).
--Nói chơi chơi tí, có thể coi khái niệm phương Tây hiện nay như 1 nền văn minh như La Mã. Cái gì cũng có lúc thịnh lúc suy, vấn đề là làm sao mình hưởng lợi từ nó nhiều nhất có thể. :D
 
Giả sử là lượng hàng bị đánh thuế giữa 2 nước bằng nhau thì bên nào chết trước Việt Nam toàn xuất công nghiệp nhẹ và nông sản, giá trị thấp. Mĩ xuất hàng giá trị cao như điện tử, thiết bị trong công nghiệp, và cả nông sản trợ giá.

Thứ nhất, cho dù có nhập khẩu thì VN cũng không phải là thua. KHi nhập khẩu hàng công nghệ cao của Mỹ, rẻ, tốt, ai là người có lợi:

1) người tiêu dùng VN (bởi vì sẽ rẻ hơn và chất lượng cao hơn là mua hàng hóa của VN), kô những thế VN còn có thể nhập khẩu từ nhiều nước để so sánh giá cả, rồi chọn cái tốt nhất. [Như vậy trong trường hợp này, người dân sẽ tiết kiệm tiền hơn để mua những thứ khác cho đời sống (số tiền này sẽ được chi cho bánh kẹo, nhà cửa, xe cộ vv) -> tăng mức sống người dân, và kinh tế VN.

2) vì số lượng hàng hóa điện tử nhập từ Mỹ hoặc các nước khác giá rẻ nhưng chất lượng cao hơn (so với nếu VN sản xuất), thì số lượng những máy tính, điện toán này rất nhiều ở VN (quán cafe net, điện thoại di động vv) thì sẽ tạo những công việc làm liên quan đến công nghệ điện tử này (chủ hàng cafe net, vận chuyển, sửa chữa máy vi tính vv). Sự nhập khẩu này tạo công ăn việc làm cho người dân -> nền KT VN sẽ có lợi.

3) Ngoài ra, nếu so sánh nhu cầu của người Mỹ với nông sản của VN so với nhu cầu của người VN với hàng công nghệ Mỹ, chưa chắc là chúng ta sẽ có 1 negative trade balance.

4) Tại sao kô sử dụng tiền để mà nâng cấp nền CNTT hay công nghiệp mà thay vì nâng hải quan bảo vệ cái nền kinh tế đã kém pháp triển, còn thêm kô có sự thúc đẩy thật sự để phát triển (cạnh tranh) --> lợi cho tương lai phát triển của VN. "Bảo vệ nền KT quốc gia bằng rào cảng hải quan" thường là cái cớ mà những nhà sản xuất muốn nói, để mà làm lợi trên sự thiệt hại của người tiêu dùng.

Ngoài ra Mĩ còn có quyền kiện "phá giá" (mặc dù nhiều khi chỉ để bảo

hộ chứ có phá được giá của nó quái đâu
Vậy bạn đã xem văn bằng tố cáo (legal document) của vụ kiện chưa? Mỹ đã kiện VN dựa trên 1 luật lệ do Mỹ tự đặt ra hay là 1 luật lệ đã có sẵn của hệ thống thương mại thế giới? Nhiều khi nhìn sự việc phải nhìn 1 cách khách quan 1 chút.

Đó là chưa nói đến việc trong đàm phán vào WTO, Việt Nam bị ép phải hạ thuế quá thấp

Vậy VN bị ép hạ thấp thuế hải quan dưới mức tiêu chuẩn mà các thuế hải quan của các thành viên khác? Hay là chỉ bị yêu cầu hạ xuống bằng mức các thành viên khác cho công bằng?

Đánh nhiều nhưng thấp thì có so sáng được với đánh ít nhưng cao cộng với đủ loại biện pháp tự vệ k0 nhỉ

Thứ nhất, bạn có thể nêu ra 1 vài ví dụ chứng minh việc này kô?
Thứ hai, vậy tại sao chúng tao kô chơi theo luật của họ, thay vì bắt các thành viên khác chơi luật của mình?

--Đây là báo cáo của Oxfarm về Mexico. Có 1 câu nghe chất phết: "Poor Mexico, so far from God and so close to the US" (Dịch chơi 1 tí: khổ thân chú Mexico, Chúa thì quá xa mà Mĩ lại quá gần )
http://www.oxfam.org.uk/what_we_do/i...archterm=NAFTA

Trong kinh tế, sẽ có người thắng và kẻ thua. Nếu nông dân Mexico là kẻ thua. Vậy còn bạn nghĩ thế nào khi hàng triệu những người dân khác được hưởng 1 giá thành lương thực thấp hơn và sẽ tiết kiệm tiền hơn? Họ cũng sẽ bị thua?

Hơn nữa, sự thất nghiệp của hàng ngàn nông dân không hẳn là 1 điều xấu. Chắc bạn cũng biết sự thây đổi cấu trúc của nền KT? Lao động nông nghiệp giảm đi, tạo nhân lực cho lao động công nghiệp và dịch vụ khi mà 2 lĩnh vực này rất phát triển ở Mexico ở thời điểm này. Họ kô phải là mất việc làm mãi mãi, mà sẽ chuyển sang những ngành có thu nhập và năng suất cao hơn.

http://en.wikipedia.org/wiki/Mexico#Economy <- bạn có thể vào phần economy để tìm hiểu nền KT Mexico. Rất là phát triển và hiện đại, và bạn có thể tìm hiểu lý do tại sao ở đó.

Mình chưa tìm được dẫn chứng về các nước Carribean. Nhưng khi bàn đến vấn đề hợp tác thì có nên nói thêm kiểu thứ 5 : "Hợp tác giữa thuộc địa kiểu mới và nước mạnh hơn chi phối nó" k0 nhỉ (bạn Phước có neo-capitalism nên cho mình cài thêm neo-colonialism cho nó đủ bộ ). Đọc chơi 1 ý kiến về vụ đảo chính ở Haiti năm 2004 vậy
http://www.lrb.co.uk/v26/n08/farm01_.html

Mình đang nói đến hợp tác kinh tế và văn hóa, mình kô thấy có bản hiệp định kinh tế được ký kết giữa 2 nước, hoặc là các chương trình hợp tác văn hóa được nhắc đến trong cái website này. (trong 1 bài thread khác mình có từng nói là VN nên tích cực hợp tác kinh tế và văn hóa, nhưng giữ trung lập ở các hợp tác chính trị.)


--Đồng ý với bạn Phước về chuyện phải hợp tác (lợi dụng) lẫn nhau, 2 bên cùng có lợi. Nhưng tất nhiên là cũng phải tự bảo vệ mình để k0 bị người ta "hợp tác" sâu quá

-> bạn nói đúng, cẩn thận là 1 điều cần thiết. Và sự hợp tác KT với thế giới còn là 1 điều hết sức cần thiết cho sự phát triển KT VN nói riêng và cả thế giới nói chung.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trần Thiên Phước đã viết:
Vậy VN bị ép hạ thấp thuế hải quan dưới mức tiêu chuẩn mà các thuế hải quan của các thành viên khác? Hay là chỉ bị yêu cầu hạ xuống bằng mức các thành viên khác cho công bằng?
--Cái báo cáo của Oxfarm dài quá, có lẽ mọi người ngại đọc (k0 sao, cả mình cũng thế:D). Trích tạm 1 đoạn của trang 3: "Viet Nam’s latest average agricultural bound tariff offer stands at 25.3 per cent, a level that already threatens rural livelihoods. This offer is more than 10 per cent lower than the average bound levels in neighbouring Thailand and the Philippines, which are already WTO members, yet Vietnam is under considerable pressure from the industrialised countries to reduce tariffs still further"
--Vậy VN bị ép hạ thấp thuế hải quan dưới mức tiêu chuẩn mà các thuế hải quan của các thành viên khác? Hay là chỉ bị yêu cầu hạ xuống dưới mức các thành viên khác cho các nước phát triển được lợi?
Trần Thiên Phước đã viết:
vậy tại sao chúng tao kô chơi theo luật của họ, thay vì bắt các thành viên khác chơi luật của mình?
--Thế tại sao 2 bên k0 thỏa thuận 1 luật chơi tập hợp cả điều khoản của mình lẫn của họ để 2 bên cùng có lợi mà mình cứ phải chơi theo luật của họ?
Trần Thiên Phước đã viết:
người tiêu dùng VN (bởi vì sẽ rẻ hơn và chất lượng cao hơn là mua hàng hóa của VN), kô những thế VN còn có thể nhập khẩu từ nhiều nước để so sánh giá cả, rồi chọn cái tốt nhất. [Như vậy trong trường hợp này, người dân sẽ tiết kiệm tiền hơn để mua những thứ khác cho đời sống (số tiền này sẽ được chi cho bánh kẹo, nhà cửa, xe cộ vv) -> tăng mức sống người dân, và kinh tế VN.
--Vậy tại sao bạn k0 tự hỏi là ô tô mới ở Mĩ khoảng 15000$ là ngon mà dân mình vẫn phải mua trên 40000$?? Thị trường ô tô Vn đâu có đóng, toàn là các công ty nước ngoài đó chứ. Bạn có nghĩ rằng thay vì cạnh tranh thì các nhà sản xuất nước ngoài sẽ liên kết để giữ giá cao nhằm có lợi cho họ thay vì cạnh tranh để giá xuống thấp, người tiêu dùng có lợi và họ sẽ giảm lợi nhuận?
--Lý thuyết về sự cạnh tranh của bạn Phước không hề sai, nhưng nếu nó áp dụng với 1 thị trường ô tô nhỏ và có đến 12 liên doanh cùng 160 doanh nghiệp thì sẽ có khác biệt bởi các doanh nghiệp đó muốn tồn tại phải liên kết để nâng giá http://www2.thanhnien.com.vn/Kinhte/2005/4/18/107549.tno
--Tất nhiên là mức giá cao sẽ k0 tồn tại lâu vì xuất hiện những hãng sản xuât xe giá rẻ như Xuân Kiên. Nhưng tại sao lại phải chờ đến những hãng "xe giá rẻ" trong nước thì người Việt mới mong xài ô tô giá rẻ:-?. Đáng lẽ có nhiều nhà sản xuất nước ngoài cạnh tranh thì giá ô tô ở Việt Nam đã phải xuống thấp rồi chứ (hay là lại nói mức giá trên 40000$/xe ở VN đã là thấp :)):)) ). Trong khi đó: "There are also threats in the manufacturing sector, where to lower tariffs further than the latest offer of 17 per cent could threaten the development of Viet Nam’s domestic industry, notably the embryonic automobile industry, which is a growing source of employment for Vietnamese workers."
Trần Thiên Phước đã viết:
vì số lượng hàng hóa điện tử nhập từ Mỹ hoặc các nước khác giá rẻ nhưng chất lượng cao hơn (so với nếu VN sản xuất), thì số lượng những máy tính, điện toán này rất nhiều ở VN (quán cafe net, điện thoại di động vv) thì sẽ tạo những công việc làm liên quan đến công nghệ điện tử này (chủ hàng cafe net, vận chuyển, sửa chữa máy vi tính vv). Sự nhập khẩu này tạo công ăn việc làm cho người dân -> nền KT VN sẽ có lợi.
--Vậy mình xin hỏi: 1 cái VGA Card ở Mĩ với 1 cái VGA Card cùng hãng, cùng chủng loại ở Việt Nam, cái nào rẻ hơn?
--Mình xin bổ sung là sự nhập khẩu đó k0 có lợi bằng việc Việt Nam có được nhiều nhà máy sản xuất linh kiện công nghệ cao (dù là nước ngoài làm chủ) và sau 1 khoảng thời gian vài năm làm ăn ở Việt Nam họ "phải" đưa lại công nghệ đó cho mình.

Trần Thiên Phước đã viết:
Trong kinh tế, sẽ có người thắng và kẻ thua. Nếu nông dân Mexico là kẻ thua. Vậy còn bạn nghĩ thế nào khi hàng triệu những người dân khác được hưởng 1 giá thành lương thực thấp hơn và sẽ tiết kiệm tiền hơn? Họ cũng sẽ bị thua?
Hơn nữa, sự thất nghiệp của hàng ngàn nông dân không hẳn là 1 điều xấu. Chắc bạn cũng biết sự thây đổi cấu trúc của nền KT? Lao động nông nghiệp giảm đi, tạo nhân lực cho lao động công nghiệp và dịch vụ khi mà 2 lĩnh vực này rất phát triển ở Mexico ở thời điểm này. Họ kô phải là mất việc làm mãi mãi, mà sẽ chuyển sang những ngành có thu nhập và năng suất cao hơn.
--Nhưng tiền đâu mà mua lương thực nếu 1 nguồn "làm ra tiền" đã k0 còn sử dụng được. Và nếu nông dân phá sản hết thì nhà máy đầy công nhân vẫn k0 có nguyên liệu thô. Bỏ tiền ra mua nguyên liệu thô để sản xuât thiệt hơn nhiều so với việc có nguyên liệu trong nước.
--Mình cũng xin thắc mắc là giả sử Mĩ bỏ hẳn trợ cấp nông nghiệp thì người dân Mĩ được hưởng lợi rất nhiều từ nông sản giá rẻ của Ba Tàu, Việt Nam, Banladesh, nhưng sao họ vẫn cứ giữ nguyên trợ cấp?? Chả phải họ làm thế để bảo vệ ngành nông nghiệp của họ sao, và nếu họ có quyền làm thế thì tại sao Việt Nam hay các nước mà người dân vẫn phải dựa vào nông nghiệp mà sống lại k0 có quyền bảo vệ chính mình??
--Thấy câu "sự thất nghiệp của hàng ngàn nông dân không hẳn là 1 điều xấu" mình lại liên tưởng đến "1 ngàn là 1 chiến thuât, 1 triệu là 1 chiến lược" của Stalin. :)) đùa tí thôi :D:D.
--Thực ra, chuyện có bắt tay được với nhau k0 trong trường hợp hợp tác giữa 1 nước yếu hơn như Việt Nam với các nước mạnh trong WTO thì rõ ràng là mình đã phải nhường họ rất nhiều rồi, dù cái nhường đó cũng ảnh hưởng tới mục tiêu giảm nghèo.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hoàng Long đã viết:
hahahha, đùa, câu thêm bài nữa. đọc lại cái modified quote buồn cười quá đ.. nhịn được :mrgreen: chú này mà học lớp 7 thì anh trồng cây chuối đi một vòng quanh Boston :D
Em đồng ý với anh Long là em bé này mà học lớp 7 thì em chạy bộ 100 vòng vòng quanh trường :)) ( em ko biết trồng cây chuối và ko bao giờ chạy bộ).
 
--Vậy tại sao bạn k0 tự hỏi là ô tô mới ở Mĩ khoảng 15000$ là ngon mà dân mình vẫn phải mua trên 40000$?? Thị trường ô tô Vn đâu có đóng, toàn là các công ty nước ngoài đó chứ. Bạn có nghĩ rằng thay vì cạnh tranh thì các nhà sản xuất nước ngoài sẽ liên kết để giữ giá cao nhằm có lợi cho họ thay vì cạnh tranh để giá xuống thấp, người tiêu dùng có lợi và họ sẽ giảm lợi nhuận?
:)) ko , ko phải vậy đâu :)) cứ đợi vào WTO thì sẽ biết ;) .

Nói tóm lại là VN đang ơ thế đứng cần vào WTO chứ ko phải WTO cần VN vào --> do đó nếu vào thì ta phải chấp nhận luật chơi của họ mà thôi . Theo tôi thì bạn Phước nói khá có lý ở điểm
"Bảo vệ nền KT quốc gia bằng rào cảng hải quan" thường là cái cớ mà những nhà sản xuất muốn nói, để mà làm lợi trên sự thiệt hại của người tiêu dùng.
đó cũng là điều khác biệt to lớn giữa " bảo vệ kiểu VN " và " bảo vệ kiểu Mỹ " .
 
Vậy VN bị ép hạ thấp thuế hải quan dưới mức tiêu chuẩn mà các thuế hải quan của các thành viên khác? Hay là chỉ bị yêu cầu hạ xuống dưới mức các thành viên khác cho các nước phát triển được lợi

Thứ nhất, Thailand và Phillipines là những nước phát triển, có "tiến nói" lớn trong cái hiệp hội này?
Thứ hai, tại sao họ có thể để thuế hải quan cao mà vẫn vào được WTO, mà VN kô vào được?
(Một bài học của economics đó là "there's no free lunch" - kô có gì là miễn phí cả)

Thế tại sao 2 bên k0 thỏa thuận 1 luật chơi tập hợp cả điều khoản của mình lẫn của họ để 2 bên cùng có lợi mà mình cứ phải chơi theo luật của họ?

"Họ" ở đây là gồm có cả trăm thành viên và rất nhiều "key members" - thành viên quan trọng (châu âu, Mỹ, Nhật, Trung Quốc vv) , bạn chúng ta có thể thảo luận để "họ" và ta cùng có lợi? (1 điều không tưởng bởi vì các nước có mong muốn khác nhau) -> phải theo luật của "họ".

Vậy tại sao bạn k0 tự hỏi là ô tô mới ở Mĩ khoảng 15000$ là ngon mà dân mình vẫn phải mua trên 40000$?? Thị trường ô tô Vn đâu có đóng, toàn là các công ty nước ngoài đó chứ. Bạn có nghĩ rằng thay vì cạnh tranh thì các nhà sản xuất nước ngoài sẽ liên kết để giữ giá cao nhằm có lợi cho họ thay vì cạnh tranh để giá xuống thấp, người tiêu dùng có lợi và họ sẽ giảm lợi nhuận?
Tất nhiên là mức giá cao sẽ k0 tồn tại lâu vì xuất hiện những hãng sản xuât xe giá rẻ như Xuân Kiên. Nhưng tại sao lại phải chờ đến những hãng "xe giá rẻ" trong nước thì người Việt mới mong xài ô tô giá rẻ. Đáng lẽ có nhiều nhà sản xuất nước ngoài cạnh tranh thì giá ô tô ở Việt Nam đã phải xuống thấp rồi chứ (hay là lại nói mức giá trên 40000$/xe ở VN đã là thấp ).

Vậy bạn có biết thuế hải quan của Việt Nam lên xe hơi ngoại nhập là bao nhiêu không?

Thứ 2, các hãng xe hơi kô có 1 hiệp hội chung để mà liên kết với nhau để mà ép giá (nhiều lý do khác nhau, quan trọng nhất là các công ty này thuộc nhiều nước khác nhau, mục tiêu khác nhau); cho nên theo định luật của kinh tế, khi supply (cung cấp) tăng lên thì giá sẽ giảm xuống để mà cạnh tranh (trừ khi là đất nước ta đang ở trong khủng hoảng kinh tế).

Nhưng tiền đâu mà mua lương thực nếu 1 nguồn "làm ra tiền" đã k0 còn sử dụng được. Và nếu nông dân phá sản hết thì nhà máy đầy công nhân vẫn k0 có nguyên liệu thô. Bỏ tiền ra mua nguyên liệu thô để sản xuât thiệt hơn nhiều so với việc có nguyên liệu trong nước.

Cái mà mình đang bàn là "Structural unemployment", nó cùng với "frictional unemployment" là sự kô tránh khỏi của 1 nền KT, tuy nhiên kô có gây tác hại đến nền KT trong lâu dài.

Giống như những năm 70's, 80's, ngành thép và xe hơi của Mỹ bị hàng nước ngoài lấn áp, số lượng thất nghiệp và phá sản kô thua kém gì những nông dân Mexico này, nền KT Mỹ có sụp đổ? Hay vẫn phát triển như thường?

Có thể mình nói suông sẽ nghe kô thuyết phục, nhưng khi bạn học tới phần "unemployment", mình tin chắc rằng bạn sẽ hiểu.

Thấy câu "sự thất nghiệp của hàng ngàn nông dân không hẳn là 1 điều xấu"

Để mình nói rõ hơn, sự thất nghiệp của hàng ngàn nông dân Mexico là 1 điều không tránh khỏi. Bởi vì nó là structural unemployment, tức là nền KT luôn luôn thay đổi, hôm nay ngành này phát triển, rất có thể ngày mai sụp đổ do có 1 ngành khác tiên tiến hơn thay thế, dẫn đến thất nghiệp.
1 số ví dụ như là quá trìng chuyển đổi từ nông nghiệp sang công nghiệp và dịch vụ, Anh từng trải qua thế kỷ 17, 18; Nhật từng trải qua và hy vọng VN sẽ trải qua...đó là 1 điều xấu?

Thực ra, chuyện có bắt tay được với nhau k0 trong trường hợp hợp tác giữa 1 nước yếu hơn như Việt Nam với các nước mạnh trong WTO thì rõ ràng là mình đã phải nhường họ rất nhiều rồi, dù cái nhường đó cũng ảnh hưởng tới mục tiêu giảm nghèo.

Mình đồng ý với bạn. 1 lần nữa, cái này là Kinh tế, kô có chuyện "lý tưởng" hay "nhân đạo" được. Nhưng, nghĩ lại, thật sự chúng ta có đường lựa chọn nào khác?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Suy nghĩ lại, 1 vấn đề nhiều người nghĩ là nếu giao thương với nước ngoài thì VN sẽ thua lỗ, tức là mua nhiều hơn bán, hay nói đơn giản hơn tiền ra nhiều hơn tiền vào thì đất nước sẽ nghèo đi?

Tuy hơi khó tin, nhưng đó là suy nghĩ sai lầm, 1 quốc gia dù nhập khẩu nhiều hơn xuất khẩu nhưng nền kinh tế vẫn có phát triển. 1 ví dụ đó là những năm gần đây, Mỹ luôn có những deficit trade (nhập khẩu nhiều hơn xuất khẩu) nhưng nền KT của Mỹ vẫn tiếp tục phát triển. Như Adam Smith, 1 nhà KT học nổi tiếng viết trong cuốn "the wealth of nation" (sự giàu có của 1 quốc gia):

"Adam Smith pointed out in The Wealth of Nations that material wealth is determined by a nation's ability to consume, which in turn is determined by its output. A nation's citizens in the long run can consume additional goods and services only by producing additional goods and services"

Có nghĩa là sự giàu có của 1 quốc gia được đo bằng khả năng tiêu thụ của quốc gia đó. Về mặc lâu dài, quốc gia đó muốn tăng khả năng tiêu thụ (sự giàu có) của nó bằng cách tăng sản xuất và dịch vụ.

Chúng ta có thể nhìn VN là 1 bằng chứng. Từ năm 1994, VN nhập khẩu hàng hóa như xe máy, vi tính, ti vi, tủ lạnh, ăng ten vv từ nước ngoài rất nhiều, tuy nhiên nền KT VN kô sụp đổ, mà ngược lại phát triển rất nhiều.

Khả năng tiêu thụ của người VN tăng lên, đời sống của người dân cũng tăng lên rất nhiều -> sự tiêu thụ tăng, dẫn đến khích lệ dịch vụ tăng (vd: internet cafe', sửa xe máy, trò chơi điện tử vv) --> sự tăng trưởng KT.

Có thể mọi người còn hoài nghi là lấy tiền đâu ra để mà người dân tiêu thụ nếu như chúng ta nhập khẩu nhiều hơn xuất khẩu (tức tiền ra nhiều hơn tiền vào)?

Tiền có được là hàng năm, nhà nước sẽ in thêm tiền để mà tăng trưởng KT (ở Mỹ, mỗi năm, thường thường người ta in thêm khoảng 3-5%). Thực ra tiền chỉ là mảnh giấy không có giá trị nếu như VN kô có khả năng sản xuất và cung cấp dịch vụ để mà hỗ trợ giá trị (nói dễ hiễu hơn 1 tấm ngân phiếu sẽ không có giá trị nếu kô có 1 nhà bank nào hỗ trợ giá trị cho nó). Nếu chúng ta cứ sản xuất nhiều hơn và cung cấp dịch vụ nhiều hơn, thì chỉ cần in thêm tiền để mà bù cho số tiền bị mất từ trade deficit.

==> Để kết luận: thương mại (trade) thường không làm tổn thương 1 nền kinh tế, mà ngược lại thường làm tăng trưởng nền KT của đất nước đó.

(mình cố gắng nói tóm tắt và ngắn ngọn, cho nên có chỗ nào sai xót, xin chỉ mình để mà mình sửa lại. xin chân thành cám ơn)



p/s: 1 ví dụ cụ thể hơn và có thể dễ thấy hơn: Từ ngày mở cửa giao thương, các nước Châu Á lúc nào cũng có chính sách xuất khẩu nhiều hơn nhập khẩu, và hầu hết đều đạt mục tiêu đó, và hàng xuất khẩu phần lớn là tới Mỹ, EU và Nhật. Nếu nói là nhập khẩu nhiều hơn xuất khẩu thì sẽ làm hại nền KT của nước đó, thì đáng lý ra nền KT Mỹ, EU và Nhật phải sụp đổ từ lâu rồi, nhưng tại sao nền KT của họ vẫn phát triển?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
--Đồng ý với Phước về việc nền kinh tế mạnh nhờ có tiêu dùng. Nhưng cho mình thắc mắc 1 tí, nếu cung mà vượt quá cầu thì có dễ bị khủng hoảng thừa lắm. Kiểu như cái dạ dày khi ăn no quá thì dù có nấu nhiều đồ ăn đi chăng nữa thì cũng phải tống vào tủ lạnh hoặc đổ đi. Vậy thì, trong trường hợp đó, có thêm cách nào nữa để nâng cao khả năng tiêu dùng :-/
 
Back
Bên trên