Tâm sự riêng mình

chả biết đang làm j và phải làm j cả :-<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
chó đuổi thì mèo chạy
chuột đến thì mèo ăn
có những thứ trở thành thuyết bất di bất dịch, mặc thực tế.
có những điều chỉ là lí thuyết, song cái sự có bao h theo 1 qui luật mòn mãi.
Bagneux 01.10.09.
sắp đc 1 tháng.
 
sợ quá, sợ cái kiểu tắc hết trong ng` này quá.
mấy lần định reg 1 cái nick, rồi nói hết nói thật hết cả ra, chứ cái cảm giác bị ám ảnh này chắc có ngày nó đè chết mình quá.

phù, phù, i-)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thật sự đã hết tuổi để được nhí nhảnh trung thu với vương miện, cánh tiên, mặt nạ mất rồi. Nhưng sao vẫn thấy mình nông nổi, bồng bột, cạn nghĩ vô cùng. Có bao giờ quay lại đc tuổi thơ ?
 
Mỗi đêm giấc ngủ ngắn lại một chút
để suy nghĩ dài thêm ra
để thêm nhiều điều nhức nhối...
đôi khi cảm thấy mình thật bất lực
nhưng vẫn muốn sống...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cuối cùng thì mình vẫn là con người cố chấp, với cái lòng tự trọng quá cao.
Tha thứ ? Ko tha thứ ? Tha thứ ? Ko tha thứ ?
Đứng giữa 2 ngả đường và cứ đứng ở đó, ko bước tiếp cũng ko thể nào quay lại.
Người ta sai nhiều, nhưng đâu phải mình ko có lỗi. Đến 1 câu e y a còn chưa bao giờ nói cho n ta nghe mà chính mình lại đòi hỏi n ta phải tôn trọng mình, phải thế này thế kia. Mình quá ích kỷ phải ko ?
Người ta thì cứ cố làm lành, còn mình thì lại cố trốn tránh, bỏ chạy, tìm lối thoát khỏi cái hiện thực của mối quan hệ này. Muốn bth` trở lại lắm, nhưng có lẽ ko đc nữa rồi.
Thật sự rất hối hận, và giận mình nữa. Xin lỗi ! Xin lỗi rất nhiều !
 
Hững hờ đi qua nhau ..
Hững hờ yêu nhau..
.
Rồi cũng hững hờ bước qua nhau thôi ..
 
Nếu bây giờ em chết đi, anh sẽ là người cuối cùng em yêu trong cuộc đời này.
Còn nếu em tiếp tục sống thế này, liệu sau anh sẽ là những ai nữa?

Em mệt mỏi quá rồi...
 
ranh giới giữa đỉnh điểm của giới hạn và sự vỡ bờ chẳng hơn nhau là mấy.
shabondama.
 
1 chút bối rối
1 chút nhớ
1 chút vui
1 chút dao động
Có phải mình mềm yếu nên mới dễ lay động ko nhỉ :-??
Vẫn có điều gì đó cứ ngăn ko nên bước tiếp
Thôi, chậm mà chắc đã :x
 
lại thêm một tuổi mới:)

ngắm nhìn bóng bay HAo:). Mình 16 thật rồi:). Phải ngoan hơn, phải cố gắng hơn nữa>:D<
 
Ich bin sehr gestresst !!!!!!!!!! @_@
còn đúng 1 tuần nữa.
muốn gục lắm rồi.
còn phải chiến đấu những 2 tháng rưỡi nữa.

cố gắng để kết thúc 1 cuộc chiến để mở ra nhiều cuộc chiến khác.

thi xong ZD là mình đập phá.
ngon lành xong APS mình quậy luôn.
nếu tốt đẹp, nhận VISA với giấy gọi xong, làm Geburtstagsparty là vừa.
 
Kí ức đi qua là để nhìn vào, để nhớ..
k nên trách cứ những j đã xảy ra
vì chẳng có j thay đổi đc cả
.

Kí ức của em có anh, có buồn, có vui, có đủ cung bậc, đủ sắc màu ...
nhưng chắc chắn 1 điều anh đã đang và sẽ chỉ là kí ức..

Vậy nên e sẽ bước tiếp =) chắc chắn là như thế : )
 
Back
Bên trên