suy nghĩ về GIÁO DUN|CJ VN của 1 học sinh

Hà Anh Tú
(tu l2)

New Member
Bây giờ, hầu như ai cũng có những thắc mắc, băn khoăn về giáo dục. Tại sao phần lớn học sinh chúng tôi tốn nhiều thời gian, công sức học tập hơn bạn bè các nước, mà kết quả thường là kém hơn?
Điều mà hầu như học sinh nào trong chúng tôi cũng có chung nhận xét là: chương trình học của ta ít tạo được hứng thú cho người học! SGK không cập nhật thực tế hiện đại. Môn Toán, hệ thống kiến thức chưa thật khoa học, nhiều bài tập hoặc là quá đơn giản đến mức không có ý nghĩa gì về mặt lý luận, hoặc lại quá nặng nề về tính toán, xa rời ứng dụng thực tiễn (đặc biệt là phần lượng giác và một số phần về hàm số). Vật lý, Hóa học, Sinh học chỉ đơn thuần là lý thuyết suông nặng nề, khô khan, không có thực nghiệm minh họa. Môn Văn tuy có nhiều tác phẩm hay nhưng cách phân tích còn khuôn mẫu, sáo mòn, đôi lúc không phù hợp với cảm nghĩ của học sinh. Môn Giáo dục công dân nặng về giáo lý...

SGK tiếng Anh cấp III hệ 3 năm từ rất lâu rồi chưa được biên soạn lại (ví dụ như còn ghi những giá cả hồi 1985, một chiếc xe đạp 12.000đ, một hộp chè 80đ). Ngôn ngữ tiếng Anh và nội dung bài học được biên soạn cũng rất đơn điệu, khác với tiếng Anh mà người ta đang dùng. Tin học tuy đã được đưa vào nhà trường nhưng chưa có chương trình thống nhất, chưa có tính ứng dụng.

Một môn vốn hay như Lịch sử cũng đã trở nên nặng nề vì thiên về học thuộc lòng, không có những bài chuyên đề để học sinh tự tìm tòi tài liệu, tranh ảnh. Phần lớn các bạn quên nhiều nội dung lịch sử chỉ một tháng sau khi kiểm tra. Thể dục thì khỏi phải nói, hầu hết học sinh chúng tôi cảm thấy chán ngắt, ngán ngẩm với cái môn lẽ ra phải rất quan trọng này. Nói thật là, nhiều khi chúng tôi yêu môn học nào đó chỉ vì thích phong cách dạy học của một vài thầy cô cụ thể chứ không phải hài lòng với chương trình sách giáo khoa.

Có lần, tôi đọc bài của bác Lương Ánh Lộc trên Báo Gia đình & Xã hội và không khỏi giật mình. Bác Lộc kể chuyện con gái bác vì không đi học thêm môn Văn mà bị cô giáo dùng điểm để trù dập, làm bài kiểm tra tốt nhưng chỉ được 3, còn các bạn cùng lớp làm bài kém hơn nhiều nhưng đi học thêm cô nên vẫn được 7, 8. Như vậy, việc học thêm không phải xuất phát từ học sinh mà chủ yếu chính là từ những người làm trong ngành giáo dục. Học sinh chúng tôi nếu có nhu cầu học thêm thì cũng chỉ muốn học thêm những môn chúng tôi ưa thích, muốn bồi bổ thêm những kiến thức mà chúng tôi quan tâm. Không thể phủ nhận rằng vẫn có những lớp học thêm đúng nghĩa, với nhiều thầy cô giáo tâm huyết muốn truyền đạt những kiến thức mới mẻ và cách tư duy sáng tạo cho những học sinh có tố chất và lòng say mê. Nhưng số lượng này quá ít ỏi so với hàng ngàn lớp luyện thi trên cả nước - những địa điểm sục sôi trước mỗi kỳ tuyển sinh.

Tôi đã từng liên hệ với nhiều bạn học sinh Mỹ, Anh, Canada, Úc, New Zealand, Singapore,... và thấy rằng họ khác hẳn ta. Chương trình học phổ thông của các bạn ấy rất đơn giản, rất cơ bản nhưng có tính ứng dụng cao về sau. Các bạn học phổ thông ở những nước đó không bao giờ phải lo học thêm, học trước chương trình mà có thể dành thời gian cho các hoạt động ngoại khóa, vui chơi rất thoải mái. Tôi cũng đã từng tận mắt xem những cuốn sách giáo khoa của họ, mọi thứ trong đó đều đơn giản và hết sức dễ hiểu. Từ khoảng lớp 11 - 12, chương trình học đã phân chia rõ ràng, mỗi bạn chỉ bị bắt buộc học 4 - 5 môn phù hợp với ngành nghề mà bạn đó định theo trong tương lai. Đề thi ở các nước đó không khó nhưng tổng thể vẫn có tính cạnh tranh, tính chọn lọc rất cao. Họ thường thi trắc nghiệm, mỗi câu hỏi chỉ yêu cầu tối đa khoảng 2 - 3 con tính tương đối đơn giản, nhưng cái hay là ở chỗ học sinh phải có kiến thức và bản lĩnh vững vàng mới giải đúng được 10 - 15 câu liên tiếp. Thi như vậy không hề nặng nề mà người học giỏi luôn yên tâm là có kết quả tốt, người học trung bình cũng vẫn chỉ được kết quả bình thường, nghĩa là kết quả hoàn toàn phản ánh đúng thực lực của người học.

Điều đáng tiếc là học sinh phổ thông chúng tôi học khó hơn, mất nhiều thời gian công sức hơn nhưng lại kém hơn rất nhiều so với bạn bè, đặc biệt là về mặt hiểu biết xã hội và sự tháo vát, năng động.

Lương Thế Vinh
Học sinh khối phổ thông chuyên Toán - Tin, Đại học Sư phạm Hà Nội

mọi người đọc cái này rùi cùng bàn luận nhé
 
Mình không học cấp 3 ở nhà nên không rõ lên lớp cao có gi thay đổi không, nhưng hoàn toàn đồng ý với tệ nạn học thêm học nếm ở VN. Nói là học thêm để biết thêm, nhưng thực tế là nó nhiều khi còn quan trọng hơn cả việc học trên lớp (có ai bị thầy cô lấy bài học thêm kiểm tra trên lớp chưa nhỉ?) Mình vẫn nhớ hồi cấp 2, môn nào cũng học thêm, đap xe tắt mặt khắp Hà Nội. Nhưng phải công nhận là học thêm cũng có cái vui của nó, nếu được thầy cô tốt, không khí năng động, điển hình tớ vẫn nhớ đi học thêm một thầy dạy Hóa rất hay ở trên hàng Bông, tuần nào cũng háo hức đi chỉ để được nghe thầy giảng bài.

Có lẽ trở thành tệ nạn khi việc học thêm không còn là tự ý học sinh nữa mà là một kiểu bắt buộc để kiếm thêm thu nhập, một loại mass-production. Không hiểu có đúng sự thật không, các lớp học thêm mang lại lợi nhuận đến hàng chục triệu một đêm cho nhiều người?

Học ở VN đúng là tốn nhiều công sức hơn (chủ yếu là do phải học thuộc lòng) thế nhưng nói học sinh VN kém hơn các nước khác thì mình thấy không phải. Về các phần như Toán hay khoa học, phần lớn học sinh VN sang các nước như Mĩ đều kêu là học rất dễ. Ngày xư mình ghét cay ghét đắng môn toán nhưng sang đến mĩ lại cảm ơn ngày xưa học như vậy nên bây giờ đỡ vất vả. Nhiều học sinh Mĩ đến cả phần tính toán, nhân chia còn nắm không vững; tuy nhiên công nhận về phần thực dụng, áp dụng thì lại hơn mình rất nhiều.

Thôi thì ai cũng có cái dở cái hay, học tập nhau vậy :)
 
biết là cần học tập cái hay nhung bọ GD của ta lại học tập kiểu giét chết học sinh
 
Phải công nhận là Giáo dục của chúng ta có vấn đề. Chuyện sửa đổi ko thể chỉ ngày một ngày hai, tuy nhiên học sinh Ams vốn nổi tiếng là học giỏi, chẳng lẽ lại ko thể vượt qua được?
Còn nếu như các bạn thấy là bài học chán, nội dung cũ, thì hãy thử tìm tòi tự bổ sung cho chính mình xem nào. Nếu như các lớp học sinh đi trước có thể hoàn thành, thậm chí là xuất sắc các chương trình đó thì tại sao các bạn bây giờ ko thể làm được nhỉ? Hay là vì bây giờ sách báo quá nhiều nên nhàm chán, trò chơi điện tử nhiều nhưng cực hay ;), Internet quá phổ biến nên chat thú vị hơn ngồi tìm hiểu về thế giới bên ngoài bổ sung cho bài học địa lý trên lớp, cho chương trình tiếng Anh đã cũ mèm ;)
Học nhiều mệt thật, nhưng nếu bạn nắm được càng nhiều kiến thức thì càng hay chứ sao. Tất nhiên là nếu phải học để thi thì công nhận là đau khổ, nên chăng cải cách chuyện thi cử và cách tính điểm trước nhỉ? Học ở Mỹ mà nghĩ đến chuyện phải đi thi cũng thấy oải rồi, chả phải so sánh với Việt Nam, chú nào đó nói là thi trắc nghiệm thì dễ, cái đấy còn phụ thuộc vào ông thầy bà cô thích hỏi kiểu gì thôi, chứ còn có cả thể loại cho mở sách mở vở còn chưa trả lời được nữa là, đừng nói là thi dễ =;
 
truong trinh hoc o VN kho, nhung thuc chat rat de doi voi nhung nguoi khong hoc hanh gi ca. Ho co the choi boi ca nam hoc, nhung cuoi cung van co cai hoc ba hoc sinh gioi, diem tot, va cai bang sang choi !

Con nhung nguoi vat chan len co hoc, khi ra truong roi thi bi that nghiep !
 
:) Kiến thức văn hóa trên trường lớp không hề vô dụng hoặc chỉ đơn thuần mang tính lý thuyết đâu, mà tất cả chúng đều là để phục vụ cho mục đích trang bị vốn hiểu biết, hành trang về cuộc sống cho người học áp dụng vào đời sau này đó.

Heh, bây giờ mình mới thấm thía điều đấy. Hờ, nhục như con cún :D
Nhưng mà phải công nhận chương trình học, thi của mình ở nhà quá tải kinh khủng, dẫn tới tình trạng học sinh không có điều kiện phát huy khả năng tìm tòi, tính sáng tạo, đồng thời tiếp thu và học một cách hoàn toàn thụ động, đối phó. Căn bệnh bội thực kiến thức này không khéo trở thành nan y mất thôi, rất có khả năng sẽ gây ra tác dụng ngược khiến cho người học trở nên suy dinh dưỡng trầm trọng về mặt nhận thức, triệu trứng ban đầu của hiện tượng tẩy não, về lâu dài dần dần có thể đánh mất "brain power". b-(

Dù sao cũng chúc cho các em năm nay "hạ cánh an toàn" với 1 mùa thi tốt nghiệp và DH tốt đẹp, thành công rực rỡ nhé :> :)>- :beerchug: Nhớ là con nào có khả năng thích nghi cao nhất sẽ là con mạnh nhất đó ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nói chung thì tình trạng đấy tương đối phổ biến, nhưng ít gặp ở AMS hơn các trường khác. Tôi thấy vẫn có những giáo viên của trường vẫn có cách dạy rất hay và học sinh có thể học một cách thoải mái và sáng tạo hơn [như làm thảo luận hoặc thuyết trình đối với môn xã hội hoặc thí nghiệm đối với môn tự nhiên chẳng hạn].
Còn về chương trình thì có quá nhiều vấn đề, nói cả ngày không hết, vả lại nói nhiều vô ích. Cuối cùng thì tất cả mọi người vẫn phải học hùng hục cho các kì thi. Nhưng đó cũng là cái luật chơi, muốn đạt được điều gì thì không thể không bỏ công sức ra. Muốn thay đổi một luật nào đó, trước hết phải tuân thủ nó đã. Những lời Vinh nói về chương trình học của nước ngoài có lẽ không lạ gì với học sinh Ams của chúng ta, vì rất nhiều học sinh Ams đã và sắp đi du học. Thực tế hiển nhiên là hầu như bao giờ học sinh Việt Nam cũng học rất giỏi trong những năm đầu Đại học, nhưng đến những năm cuối khi đi vào chuyên sâu hoặc thực tế thì ít khi bằng được những học sinh nước ngoài. Mà nói cho cùng GD đến đâu cuối cùng cũng chỉ đánh giá trên tiêu chí những kiến thức phát huy tác dụng trong công việc nghiên cứu hoặc đi làm sau này. Thành ra nói ở hiện tại, có một câu mà người ta đã khuyên nhiều là 'Tự thân vận động' mà thôi.
Còn một vấn đề sâu hơn của GD, đó là đào tạo nhân tài. Theo như chính Vinh đã nói, mà tôi cũng thấy thế, việc dạy và học ở những trường như Tổng hợp và Sư phạm và một phần nào đó ở Ams mang nặng tính gà nòi, luyện thi HSG. Đấy không phải là phê phán các kì thi, mà là phê phán cái cách dạy đó. Những người đã và đang học các đội tuyển hiểu rất rõ điều đó. Tôi có thể nói chắc chắn rằng nếu bạn hỏi bất cứ ai học đội tuyển, bao giờ bạn cũng nhận được câu trả lời là họ luôn thích tự mình học tập những cái mới, cái khó hơn trước khi được dạy cho là phải thế này thế kia. Và tất nhiên họ cũng có cái ngông của mình, nhiều khi không chịu học theo và chấp nhận kiểu dạy đó, mà Lương Thế Vinh là một ví dụ. Hiện tại, Vinh đang du học ở Anh, có lẽ thế sẽ phù hợp hơn với cậu ấy [nó là bạn tôi].
 
Back
Bên trên