Sân Chơi

Ê Thủy ơi (suýt nữa tao định đùa mày nhưng mà nghĩ lại mày đang nghiêm túc quá nên tao đành nhịn đỏ cả mặt), sao tự dưng lại nghiêm trọng hóa vấn đề thế này?

Mày có biết ai là người nói nhiều nhất cái box 87-90 này không? - Dĩ nhiên tao!
Mày có biết ai mới là người có tật cần giật mình không? - Dĩ nhiên tao!
Tao có giật mình không? - Dĩ nhiên không!

Khen thì là khen thật hết, chê thì là chê đểu hết. Đứa nào chê tao nói nhiều vô duyên, tao liền cười hề hề thật vô duyên luôn vào mặt nó - mày chỉ được cái chê đểu! Cứ là tự nhủ mình phải hoang tưởng cật lực cho đời nó zui zẻ.

Nữa là cháu Hưng nó lại khen thật là mày duyên dáng đáng yêu, mày nhận nhanh đi không có tao lại vô duyên tao xông vào tao cướp bây giờ.

Tán tiếp đi, tao đang há hốc mồm ra chờ nghe mày tán đây này.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ê Thủy ơi (suýt nữa tao định đùa mày nhưng mà nghĩ lại mày đang nghiêm túc quá nên tao đành nhịn đỏ cả mặt), sao tự dưng lại nghiêm trọng hóa vấn đề thế này?

Nữa là cháu Hưng nó lại khen thật là mày duyên dáng đáng yêu, mày nhận nhanh đi không có tao lại vô duyên tao xông vào tao cướp bây giờ.

Tán tiếp đi, tao đang há hốc mồm ra chờ nghe mày tán đây này.

Ừ, tao tán tiếp nhé (tự vả vào mồm 1 cái vì k phanh máy nói :)]
Nói chuyện nghiêm túc nhá.

Hồi cấp 3, rồi lên đại học đến năm thứ 2, tao còn mơ mơ mộng mộng, thích xây dựng bản thân phải cá tính. Mà muốn cá tính thì ăn nói phải độc đáo khác người. Và quan tâm xem mọi người nghĩ mình có duyên hay vô duyên. Thế nhưng cứ thích cá tính, thì nhiều khi nói linh tinh, chả quan tâm có làm tổn thương đến ai không.

Rồi lên năm thứ 3, hình như bắt đầu đi làm lần dài nhất là triển lãm Telecom. Bỏ học cả tuần, quay về trường mà tự nhiên thấy mình thay đổi. Quên phắt mất chuyện cá tính, chuyện có duyên... chỉ khao khát đi làm, kiếm tiền, đi du lịch...

Rồi từ lúc nào, rất từ từ, từ từ, tao tự răn mình nghĩ đến cảm giác của người khác, làm sao cho người ta vui vẻ khi gặp mình, trước khi nghĩ xem mình là thế nào trong mắt người ta.

Đến khi học master, rất tâm đắc với cụm từ win-win relationship trong kinh doanh, trong đàm phán.

Bây giờ tao thấy mình (không chỉ riêng tao mà bọn mày cũng thế) biết nghĩ đến người khác hơn, mở lòng mình ra, dễ dàng thể hiện cảm xúc của mình và cũng vững vàng, cứng rắn hơn ngày còn bé.
Hồi cấp 1, cấp 2 suốt ngày bè cách, phe phái, nhóm này nhóm kia, nói xấu nhau đủ kiểu.

Bây giờ, mỗi đứa một nơi, mỗi đứa một hoàn cảnh công việc, gia đình, mà vẫn như gặp nhau hàng ngày, chia sẻ với nhau hàng ngày thế này, quả là đáng quí.

Phân vân từ hôm qua đến hôm nay, tao mới kể với bàn dân thiên hạ chuyện riêng của tao.
Ấy là khi kết hôn, có bố cáo với bạn bè, thì khi ly hôn cũng bố cáo. Chứ k kèn k trống, k cho ai biết việc mình chuẩn bị ly hôn thì cũng dở nhiều đường. Để rồi về sau bọn mày thấy chồng tao (hiện giờ trên giấy tờ vẫn là chồng) đi với người khác, thấy tao đi với người khác, thì tao cũng k phải thanh minh trình bày hơn nữa.
Bọn tao mới ly thân từ hôm đ/c chồng đi Ngalatư về, một thời gian nữa sẽ làm thủ tục ly dị.
Chuyện của tao thì Hoa biết rồi, chả từ hồi tao ở nhà mày, nói chuyện mày cũng biết. Rồi Mai, Vân, Vinh, Hiệp, Phương...chả đứa nào không biết.
Thế nên tao vào HAO nói như bắn súng liên thanh, sáng trưa chiều tối đêm, cũng vì mình có tâm trạng, chứ chả phải vì tự nhiên thằng Vinh về mà thấy bọn mày đáng yêu hơn. :| Sorry.

Lúc thì vui lắm vì sắp được tự do. Lúc thì buồn, tủi thân.
Nhưng mà cơ bản là thấy mở ra con đường mới. Cô đơn nhưng mà vững bước.

Tao viết thế này, cũng để tao dứt khoát, không nhằng nhịt, không dây dưa với một mối quan hệ mà 2 bên k còn thấy phù hợp nữa. Đấy là phải cố đấy, dứt bỏ được khó lắm.
Kết hôn thì dễ, mà ly hôn thì khó thật, bọn mày ạ.

Thế là xong đoạn lý do lý trấu, ấy là tao hoàn cảnh khó khăn, neo đơn, tao vào HAO ăn vạ bọn mày nhá, :)) Cấm đứa nào nói tao vô duyên, sẽ mang tiếng là châm biếm người tàn tật. =))
À, mà cảm giác khi là người độc thân, thấy ham công việc, máu kiếm tiền hơn trước bọn mày ạ. Hìhì, rồi cũng máu đi chơi, ăn uống, mua sắm hơn.

P/S: xin miễn mấy quả chia sẻ kiểu "Thôi cố về sống với nhau, tao thấy chồng mày cũng tử tế" kiểu của thằng Vinh - cho dù tốt bụng nhưng là thừa thãi đi nhé.
Người ta đang hạ quyết tâm !
 
Thủy ơi, quái gì phải kiềm chế, cứ nói đi. Tao thích nghe mày nói, mày quan sát mày, quan sát mọi người một cách tinh tế và mày biết những gì mày cần và tốt cho mày. Chúc mày vững tâm làm gì tốt nhất cho cuộc sống của mày. Cánh cửa này khép lại thể nào cũng có cánh cửa khác mở ra. Đến giờ này thì tao học được cách không nên quá cuống quít trong cuộc sống vì chắc chắn chả bao giờ là end of the world cả.
 
*đi ra đi vào, tần ngần mãi chẳng biết nói gì*

[thế nên là] *mỉm cười dịu dàng, ôm cô Thủy một cái thật chặt*

cái này, theo anh Hưng cháu nói, thì gọi là "vung đao tự cung" cô ạ.

quyết tâm đi tiếp cô nhé. cứ thẳng đằng trước mà đi, đừng ngoái đầu về phía sau nữa. you'll be fine... cô Thủy cứ vào đây nói chuyện, từ tán nhảm đến nghiêm trọng hệ sự, tâm tình tuổi bă nhăm, cháu và mọi người luôn lắng nghe cô cô ạ. (anh Hưng mà còn phát ngôn cái gì thiếu nhạy cảm lại động lòng cô mong manh của cháu là cháu gửi bom thư về VN cho anh Hưng tức khắc)

yêu cô nhé >:-D<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cháu Nga nói hay!!!
"Cô Thủy mong manh"

Vì chủ đề này rất gần với chủ đề "giai tử tế" của cháu Hưng, nên cô quay lại hâm nóng chủ đề của Hưng tý nhé.

Cô Thủy và các cô khác đều nhất trí cao ở một điểm rằng "thằng nào cũng coi mình là tử tế nhất thiên hạ" (ở đây kg bàn đến một số nội dung khác mà giai nào cũng cho là mình No1). Ai dám bảo chồng cô Thủy không tử tế nào? Bác ấy cực tử tế là đằng khác, ít nhất bạn bè nhờ vả cái gì bác ấy luôn sẵn lòng và vui vẻ giúp đỡ, tư vấn. Nói chuyện với bác ấy thì vui như tết.
Rồi vô số các chú, các bác khác đều tử tế. Thế thì lấy ai là không tử tế đây?
Khó quá!!! Hay là chúng ta hợp sức lại cho ra một cái định nghĩa hay là điều kiện cần để là "người (giai) tử tế" của riêng hội 87-90 này?

Tao xin đưa ra mấy điều kiện trước (trích dẫn bản quyền của chị Chiêm tinh người Nhật tao xem trên TV, nhớ mang máng) nhé:
1. Đk số 1 là "phải là người khỏe mạnh" - tức là khỏe về thể chất. Nói dễ hiểu là anh nào ăn nhiều, ăn ngon miệng, không béo phì, không có bệnh nan y :)
2. Đk số 2 là người được học hành, giáo dục tốt.
3. là người có tâm hồn lành mạnh: tức là lạc quan, yêu đời, ham đọc sách báo, có tâm hồn hướng thiện, có ý thức và luôn cố gắng học hỏi, vươn lên.

Các bạn Thủy, Nhung, Nga, Phương, Kiều Anh, Thủy Minh, Hoa, Vân,... bạn Vinh, bạn Hiệp, cháu Hưng, cháu Nga thêm ý kiến vào, mỗi người đóng góp 1 tý để làm cẩm nang cho những cháu 9x với lại thế hệ 2000 như con gái các cô nhé.
 
Đôi khi nói dzậy mà không phải dzậy. Tiêu chuẩn "tử tế" của tao chỉ là không phải dòng cuối cùng :D

Dưng mà Mai ơi, tao càng ngày càng tin vào duyên số. Tử tế hay không thì nếu có duyên với nhau nó cũng vồ lấy nhau. ý chí chỉ ở đoạn như Dương Thủy, có đủ sức mạnh để chấm dứt khi thấy bạn ứ còn "duyên" với mình nữa.

The perfect man is gentle
never cruel or mean
he has a beautiful smile
and he keeps his face so clean

The perfect man loves children
and will raise them by your side
he will be a good father
and good husband to his bride

The perfect man loves cooking
cleaning and vaccuuming too
he'll do anything to convey
his feelings of love to you

The perfect man is sweet
writing poetry from your name
he's a best friend to your mother
and kisses away your pain

He has never made you cry
or hurt you in any way......
OH SCREW THIS STUPID POEM............
THE PERFECT MAN IS GAY! ! ! ! ! !
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Khó quá!!! Hay là chúng ta hợp sức lại cho ra một cái định nghĩa hay là điều kiện cần để là "người (giai) tử tế" của riêng hội 87-90 này?
làm gì có giai tử tế trên đời hả cô? hình như trên kia anh Hưng cũng đã chứng minh rồi. nói chung là cần lắm thì so bó đũa chọn cột cờ, không thì cháu thấy cứ như cô Phương là nhất đấy ạ, khỏi lăn tăn :p

cơ mà không biết có gái tử tế không nhỉ?
 
Tao xin đưa ra mấy điều kiện trước (trích dẫn bản quyền của chị Chiêm tinh người Nhật tao xem trên TV, nhớ mang máng) nhé:
1. Đk số 1 là "phải là người khỏe mạnh" - tức là khỏe về thể chất. Nói dễ hiểu là anh nào ăn nhiều, ăn ngon miệng, không béo phì, không có bệnh nan y :)
2. Đk số 2 là người được học hành, giáo dục tốt.
3. là người có tâm hồn lành mạnh: tức là lạc quan, yêu đời, ham đọc sách báo, có tâm hồn hướng thiện, có ý thức và luôn cố gắng học hỏi, vươn lên.

"Cô Thủy mong manh" đang xúc động vặt vì được mọi người quan tâm đây :D
Bổ sung điều kiện "Giai tử tế" nhé. Đây là về mặt năng lực tài chính

4. Biết kiếm tiền, không tiêu hoang, không ky bo

Biết kiếm tiền là kiếm được ít nhất 1/2 chi phí sinh hoạt gia đình.
Không tiêu hoang nghĩa là k đầu tư mạo hiểm, k cờ bạc...
Không ky bo nghĩa là phải chi tiêu thoáng hơn vợ mình.
 
Thủy ơi,

Đối với bọn khác thế nào không biết, chứ với tao, mày chưa bao giờ là một đứa sướt mướt ủy mị cần vỗ về kiểu bạn gái cả. Thế nên là chỉ chia sẻ với mày thôi, nhá. Ly hôn chẳng phải điều tốt, nhưng cũng chẳng phải là điều xấu. Mày đã dũng cảm quyết tâm được rồi, thì cứ thế mà mạnh dạn dấn bước thôi. Cuộc đời, dù ở lứa tuổi nào, cũng còn rất nhiều điều để chờ đợi. Mày biết điều này là tốt cho mày, thì đừng nao núng gì, cứ chắc nịch mà đi. Có lúc nào trống vắng, hay buồn chán thì vào đây, có rất nhiều loa sẵn sàng giải trí cho mày, chương trình gì cũng có, nhá. Hay là mày làm loa rót vào tai bọn tao cũng được, cho phép đấy! :D.

元気になれ! Cuộc sống mới, năng lượng mới, nhá!
 
anh Hưng mà còn phát ngôn cái gì thiếu nhạy cảm lại động lòng cô mong manh của cháu là cháu gửi bom thư về VN cho anh Hưng tức khắc
Ơ lày lày, đừng có giở trò khủng bố hung dữ ra đây nhá. Anh đã nhận khuyết điểm tự vả vào mồm rồi cười nịnh cô Thuỷ với cả ngàn hoa ngàn mây bay rồi nhá. Cô Thuỷ nhờ @};- :)

Mấy cả nhá, em đừng có mà xuyên tạc ý anh. Anh chỉ bảo là không có "giai hoàn hảo", chứ anh có bảo là không có "giai tử tế" đâu :p

"Giai tử tế" là giai coi gái của mình là no1 (gái của thằng khác là no2, no3 :D) - đấy là điều kiện cần. Còn điều kiện đủ thì là 1-2-3-4... tuỳ vào tiêu chuẩn của mỗi người, như các cô ở đây đã liệt kê ra đấy. Suy ra, "giai tử tế" là giai đáp ứng được các tiêu chuẩn mà gái đặt ra ;)

cơ mà không biết có gái tử tế không nhỉ?
Chỉ cần là gái, thì đương nhiên là người tử tế, theo quan điểm của gái từ xưa đến giờ vẫn vậy. Chỉ có giai default là lũ ích kỷ đểu giả này nọ kia khác trong mắt các gái thôi em. Em lăn tăn làm gì cho mệt đầu :p

Mấy cả là, cô Mai nói về chuyện cẩm nang cho các bé gái mới lớn, thì anh có cái này, do 1 gái đúc kết viết thành, chả biết có phải cẩm nang không, gửi em nhá. Có khi đây mới là chủ đề em cần quan tâm. Just for fun, baby ;)


Làm thế nào để quyến rũ được hơn một thằng giai... giở lên:-/

Làm thế nào để giai vừa nhìn thấy mình là tim đập chân run, các nơ-ron thần kinh xoắn quẩy hết vào với nhau?
30.gif


Very very ít gái bẩm sinh đã là man-killer. Đông đảo các gái còn lại ngoài mặt thì bĩu mỏ "X chấp", nhưng lại lén lút sưu tầm trên các báo (lá cải và không lá cải) vài chuyên mục kiểu "Cắn môi thế nào để thằng kia ngất?" hay "Giai khoái xơi con nào, vẹt hay thiên nga?".

Hờ hờ, chỉ cần quy tập được vài chục bí kíp cẩm nang kiểu thế thì thật là vô phúc cho thằng nào va phải bà. Cứ gọi là tủm tỉm cả ngày như mấy thằng điên nhặt lá đá sỏi trong phim Hàn Xẻng nhá.

Thế là xẩm sờ, lần mò, xông pha các kiểu. Chán kiểu cổ điển ngây ngô lại lùng sục sưu tầm các kiểu hiểm hóc hòng gây xúc động cho 1/2 còn lại của thế giới. Vất vả thế không biết!
46.gif


Đầu tiên là chơi kiểu classic. Tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Em không thật ngon về hình thức nhưng em đẹp về tâm hồn. Hồng tuyết tí nào! Em yêu văn học Pháp, em thích Đường thi, em say mê giao hưởng thính phòng... Muốn chơi kiểu này thì phải váy trắng bồng bềnh thướt tha, tóc mây sóng sánh xuống đôi vai hao gầy, mắt nhìn xa xăm bất tận.

Khốn nỗi là mất công đại tu tâm hồn đến thế mà chả nước non gì. Bọn giai chúng nó vốn xôi thịt, chỉ quan tâm vòng 3 của J.Lo là bao nhiêu, Pamela Anderson có nâng cấp bưởi không chứ x thèm để ý đến mấy quả văn hoá nghệ thuật của các gái.

Có vẻ như chân lí "Cứ giai là thích gái đẹp" luôn luôn đúng. Mà đẹp ở đây là đẹp sexy, đẹp gợi cảm nhá. Thế là chuyển hướng, váy vóc cũn cỡn tung tăng với áo khoét cổ sâu hun hút. Núi đồi và thảo nguyên cứ gọi là oằn tà là vằn. Mặt mũi mông má thì đã có Lancome, Dior, Givenchy... Bôi bôi trát trát một lúc thì có mà tung toé mắt bồ câu, mũi dọc dừa, lông mày lá liễu mí lị môi mọng chẻ đôi nhá. Dáng đẹp, da lụa, mặt ngon. Các giai đặt gạch xếp hàng đê!

Đang vui bỗng dưng ở đâu tòi ra mấy thằng giai lắm nhọt, xổ toẹt vào vẻ hoàn hảo của các gái. Tất nhiên là mấy thằng dặt dẹo vớ vẩn thì bà mày thèm vào mà để ý. Nhưng đến các gentlemen vừa ngon giai vừa lịch lãm kiểu đại ca G.Clooney mà cũng mở mồm cạnh khoé "X hiểu thằng Brad say sưa gì ở cái em Angielina sexy kiêm ngu si nhở?" thì xong, xong hẳn. Tống tiễn chiến dịch trói đời giai bằng body language.
104.gif


Lại hóng, lại phong thanh xa gần được tin các giai chỉ lịm dần đều vì gái thông minh hóc hiểm thôi. Thế là vứt bớt phấn sáp để chuyên tâm nâng cao hiểu biết. Cực kỳ thông minh mới khó chứ hơi hơi sáng dạ thì học được ngay í mà. Các gái chăm chỉ nghe báo đọc đài, vấn an anh Gú đều đặn. Cà phê cà pháo thì chịu khó save lại thông tin, đủ để theo được một số chủ đề của đám đông là ổn. Đa số các gái đạt được tiêu chí "Nét niếc hài hoà, hiểu biết xã hội kha khá, vừa đủ tế nhị sâu sắc", thêm tí ánh mắt chấp chới hứa hẹn kiểu green light có bán đại trà ở các hiệu sách báo tạp chí là ngon của ló đấy.

Nhưng đến một ngày đẹp giời, các giai vừa vục mồm vào vại bia vừa chém gió vun vút "Gái mà sắc sảo quá, thông minh quá thì chỉ tổ làm giảm hoóc-môn nam tính của chúng anh. Vứtttt". Ơ thế nà nhanh nắm nhá, các gái lại tay dao tay thớt chuyên cần cắm hoa mí lị chặt thịt gà.

Giờ thì đang thịnh hành mốt "Duyên". Thế có bỏ xừ không? Muốn không bị lẫn lộn lỗn lận với gái khác thì phải thật riêng, thật đặc biệt, thật duy nhất để giai vĩnh viễn không thể delete mình. Nhưng quả này là hơi bị dồn nhau vào chân tường đấy. Duyên là quà giời cho, trainning thế x nào được. Ở đâu bán duyên để em mua? Đắt mấy cũng mua.
2.gif


Lại nhớ đến nhời một giai: "Anh có 2 thiết bị để thưởng thức gái là tim và (kiểm duyệt). Nếu là cái đẹp thanh cao thì thằng thứ nhất sẽ lên tiếng còn nếu là cái đẹp thịt xôi thì thằng thứ hai phát biểu. Còn khi cả hai thằng cùng rối lên thì chúng nó lôi anh đi đâu anh đi đấy"
:>

Oái, bỏ xừ! Làm thế nào để cả 2 thứ đấy của giai nó rối lên cùng lúc nhỉ? Hẹ hẹ, cả họ bọn giai, chúng nó cứ thích xoáy vào chỗ ấy để chơi khó chị em chúng mình.

Thế thì kệ xác chúng nó, việc quái gì mà phải nhọc lòng vì cái lũ vốn ích kỷ là năng khiếu bẩm sinh như thế. Cứ gái một cách đầy bản năng và hoang dã, thể nào cũng ối thằng chết, một cơ số thằng bị thương. ;))
 
Ơ lày lày, đừng có giở trò khủng bố hung dữ ra đây nhá. Anh đã nhận khuyết điểm tự vả vào mồm rồi cười nịnh cô Thuỷ với cả ngàn hoa ngàn mây bay rồi nhá. Cô Thuỷ nhờ @};- :)

Cô Thủy ăn vạ xong rồi,
cháu cứ vô tư viết lách để mọi người cùng vui đi
:)
 
Lại nhớ đến nhời một giai: "Anh có 2 thiết bị để thưởng thức gái là tim và (kiểm duyệt). Nếu là cái đẹp thanh cao thì thằng thứ nhất sẽ lên tiếng còn nếu là cái đẹp thịt xôi thì thằng thứ hai phát biểu. Còn khi cả hai thằng cùng rối lên thì chúng nó lôi anh đi đâu anh đi đấy"

ơ, cháu Hưng ơi, hóa ra cô cháu mình cùng quen anh giai này à ?
8 năm trước anh giai ấy còn nói câu này với bàn dân thiên hạ.
Đến hôm nay đã biết "tim và trym" lôi mình đến đâu rồi.
Trích dẫn:

Gửi ông!

Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây hai phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...
Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì vì “ván đã đóng thuyền”, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông! Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu.


Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.
Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ sáu tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân chuyển lên tử hình...). Mong ông giữ mồm, giữ miệng cho! Mụ vợ tôi, mụ vợ ông và các mụ vợ khác trên đời này tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật trong người.
Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái, không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, tám năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong hai, ba ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.
Mụ thuê ô-sin để trông con, còn mụ rảnh rang để ... trông tôi.


Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn... mà mười năm không gặp. Mà đám bạn đó, là ai, tên gì, ở đâu, làm gì, điện thoại bi nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”, im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”. Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù, có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...

Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - tám năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.
Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội!

Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: “Ông để tài liệu ở đâu?”. Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ?.


Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.


Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi:
Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con.
Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí.
Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận.
Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ.

Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm-phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.


Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông có thể vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay một chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.
Hôm nay, tôi có hẳn một giờ tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.
Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu.
Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...

Chào ông,
Mr. Lịch Lãm


Lưu ý anh em "KHỞI NGHĨA BẤT THÀNH LÀ TỰ SÁT"
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thế là xong đoạn lý do lý trấu, ấy là tao hoàn cảnh khó khăn, neo đơn, tao vào HAO ăn vạ bọn mày nhá, :)) Cấm đứa nào nói tao vô duyên, sẽ mang tiếng là châm biếm người tàn tật. =))
Tao, đại diện của hội bảo vệ quyền lợi người tàn tật (mới tự phong), quyết định sẽ bênh vực quyền lợi hợp pháp của cái Dương Thủy neo đơn bạn tao bằng cách sẽ (kiểm duyệt) đứa nào bảo bạn tao là vô duyên, lắm lời, spam, buôn dưa lê, nhố nhăng, tốn bandwidth, thiếu muối, blah blah.

Nhá :D

Xong con mẹ Thủy, chuyển sang con mẹ Mai. Hội 87-90 kiếm đâu ra thằng tử tế hả mày. Bọn tử tế chúng nó đã chả vào box tán gẫu rồi :p
 
... Hội 87-90 kiếm đâu ra thằng tử tế hả mày. Bọn tử tế chúng nó đã chả vào box tán gẫu rồi :p

Ờ, đấy, lâu nay chả thấy Xơn vào trong box tán gẫu, đi tập tành làm người tử tế mất rồi à? Chán thế. Mà tao hỏi thật, mày tập làm người tử tế có mất nhiều công sức lắm không? (định hỏi là mày có thấy lực bất tòng tâm không? - dưng mà sợ mày giận, nên tao chuyển câu này sang nói đùa:D). Thôi, đằng nào cũng chả thành chính quả được đâu, vào đây buôn tiếp với bọn tao đê, lại chả thích bằng mấy lần đi tử tế ấy chứ!
 
Xong con mẹ Thủy, chuyển sang con mẹ Mai. Hội 87-90 kiếm đâu ra thằng tử tế hả mày. Bọn tử tế chúng nó đã chả vào box tán gẫu rồi :p

Ơ hơ. Định nghĩa người tử tế của Xơn là "không vào diễn đàn tán gẫu" à?
Định nghĩa mới đây 8-X:
Thế thì tao chả thích người tử tế theo ý Xơn. Tao thích các bạn, các anh, các em trong box này cơ :)
Nhỉ, Thủy nhỉ? Vân, Hoa, Nhung, cháu Nga nhỉ?
 
Thế thì tao chả thích người tử tế theo ý Xơn. Tao thích các bạn, các anh, các em trong box này cơ :)

Thế là đã rõ lời tỏ tình cực nhã của Mai rồi nhé.
Anh nào, em nào cứ vào box này tán gẫu, là Mai vuốt má yêu, Mai khám rốn cho,...rồi Mai đòi phần thưởng.

thực ra bạn Hiệp rất bận, bận tư vấn chị em đi giầy nào cho gợi cảm, chứ mấy hôm hết bận, là bạn Hiệp vào kể chuyện bạn gái đi mẫu giày gì, là thích tư thế thế này, thế này, ngay ý mà.
Mai cứ bình tĩnh, từ tốn mà nghe chuyện.
Lúc nghe chuyện k nên trà đạo như bạn Vinh, kẻo sặc, mà sặc nhiều lần thì hết công lực để ngày ngày xúc 6 tấn cát đỏ bên sông.
Gió lạnh đang về, mới cưới vợ rồi có ấm quá k Xơn ơi ? Xơn kể chuyện củi lửa mùa đông cho các bạn nghe đi nào ? Xơn mới là người đàn ông đã tử tế (vì vào box này) lại vừa happy nhứt mùa đông này đấy.
Hóng hớt, hóng hớt...
8->
 
thực ra bạn Hiệp rất bận, bận tư vấn chị em đi giầy nào cho gợi cảm, chứ mấy hôm hết bận, là bạn Hiệp vào kể chuyện bạn gái đi mẫu giày gì, là thích tư thế thế này, thế này, ngay ý mà.
8->

Đây, bạn Hiệp đây.
Chiều thứ sáu bạn Hiệp đã ra đến Thủ Đô.
Bằng vé một chiều.
Ngày mai bạn Hiệp có sự khởi đầu mới.
Sắp tới, Hà Nội chúng mình Hồng nọ Hồng kia Hồng chỗ này Hồng chỗ khác Hồng trong Hồng ngoài Hồng trên Hồng dưới Hồng ra Hồng vào Hồng tập thể Hồng cá nhân tưng bừng các kiểu cho thằng mặt xxx tâm hồn lộng gió kia nó chết đi vì ghen tị ghen tị ghen tị nhá :D :D :D

à kể với chúng mày,
hôm nọ tao ở BKK làm việc với "đoàn chuyên gia", tối hôm trước nghe tin áo vàng nó úp Suvarnabhumi, thế là sáng hôm sau xong việc tao dẫn "đoàn chuyên gia" phốc bằng xe ô-tô thẳng về Aranyaprathert biên giới Thái - Cam-pu-chia để ăn uống (đồ ăn đông Thái Lan cực kỳ authentic), thư giãn nghỉ ngơi vũ trường (nhộn nhịp đêm thị trấn đường biên mà),
sáng hôm sau qua biên giới sang Cam-pu-chia từ cửa khẩu Poi Pet đi xe về Siem Reap, còn đủ thời gian tham quan Angkor mua cá Biển Hồ rồi bắt máy bay Việt-Lam-A-Lin nhà mình về Saigon (ấy đấy không quên chụp ảnh chân dung sư ông đẹp giai đất nước chùa Tháp về tặng bạn Vinh).
Loanh quanh mấy ông Thái áo vàng làm mình mất béng một ngày nhưng lại được cái tiện tay dắt dê đi chơi thêm một chuyến vui đáo để. Thương các bạn quốc tế các bạn Việt Nam mắc kẹt đứng nằm ngồi quỳ ở sân bay quá cơ.
 
Mấy hôm nay Tràng An tập hát ghê quá, làm tao bận chóng mặt, nên hôm nay mới vào đây hầu chuyện các bạn được.

To Thuỷ - chúc mày may mắn, cho dù quyết định của mày có là tiến lên hay lùi xuống. Quan điểm của tao là đời người ngắn lắm, chỉ sống có một lần, sống làm sao cho mình hạnh phúc là sống thôi.

Bọn mình bây giờ cũng có thể gọi là trải qua nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, thế nên biết là không nên đánh giá ai làm bất cứ điều gì. Chẳng có quyết định nào là đúng hay sai, cũng chẳng có quyết định nào là dễ dàng. Chỉ mong mày sớm tìm được sự thanh thản, và sớm tìm lại được hạnh phúc.

Xong phần nghiêm túc, chuyển sang phần trêu trọc. Nhưng nhiều người để trêu quá, tạm xin phép hôm khác vào trêu sau.

Tiện thể hỏi, Xơn ơi, tình hình Xơn họp bàn với vợ về vấn đề dân số Việt Nam đến đâu rồi. Hà Nội mùa này mưa bão ngập lụt nhiều, khối cơ hội cho Xơn conference với vợ, nhỉ.

Thế Hiệp chuyển hẳn ra Hà Nội rồi à? Thế sang năm tôi vào Sài Gềnh chơi thì ai đưa tôi đi chơi đây nhỉ?
 
Ông đang đêm nào cũng phải thức từ nửa đêm đến bảnh mắt đây, nhìn laptop ở gần mà không được sờ mó... làm nước mắt rơi lã chã...

... chứ không phải là ông đang định làm người tử tế đâu nhá!

... ở cái làng 87-90 này chúng nó có cho ông được làm người tử tế đâu!
:D

Làm vài câu theo giọng thằng đà điểu xong, tao ngậm ngùi thông báo là phải để cái box này cho chúng mày thỏa chí làm bừa tới chừng hết tháng 12. Chúng mày bảo trong nhé, đừng để bọn sao đỏ sao đen nó treo lên thì tao cũng chả kíu được.
 
Làm vài câu theo giọng thằng đà điểu xong, tao ngậm ngùi thông báo là phải để cái box này cho chúng mày thỏa chí làm bừa tới chừng hết tháng 12. Chúng mày bảo trong nhé, đừng để bọn sao đỏ sao đen nó treo lên thì tao cũng chả kíu được.

Mày nói thế là thế nào hở Sơn? Mày làm gì mà phải ngậm ngùi? Làm cái gì gọi là làm bừa? Sao lại tới tháng 12? Bảo trọng là bảo trọng thế nào? Những sao đỏ sao đen nào treo những đứa nào lên?... :-?h m?
Cứ thông báo cụ thể rõ ràng không lập lờ đi xem thế nào.
Mày treo nick sư thầy Bảo rồi cơ mà, thế quái nào lại thấy trự này mon men giọng hì giọng hỉ giọng hi ha vào đây?
Mà mày lại còn "nói theo giọng thằng đà điểu" nữa? Bây giờ thì đến tao cũng nghi mày chính là sư Bảo rồi.

À lúc nào rảnh ta uống tí cà phê nhỉ?
Hay mày thích thủy tinh mầu?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên