(Rock) chuối không chịu được!

Huỳnh Khắc Tùng
(Tunghk)

New Member
[rock] chuối không chịu được
[rap] chuối không chịu đuợc
[teenpop] chuối không chịu đuợc
[rock vn] chuối...
[numetal] chuối...
[nhạc vn] chuối...

Đó là những kết luận có thể rút ra khi xem các bài bình luận âm nhạc ở box này. Các bác các cô các cậu trước khi đưa ra những kết luận kiểu kiểu như vậy thử ngừng tay gõ máy mà suy nghĩ xem mình đang bàn về cái gì đây. Âm nhạc chẳng thể quái nào mà tồn tại trong không khí được mặc dù âm thanh có thể. Âm nhạc cần có cái hồn, cần có sự đồng cảm. Chú nào bảo một thể loại nhạc nào đó "chuối" chẳng qua la một vài sợi dây thần kinh trong đầu chú hoạc chưa phát triển, hoạc bị lão hóa, nên mặc dù vẫn nghe nhưng lãnh cảm.

Điều này có thể dễ nhận thấy từ sự phân biệt giữa các bài hát vn và các bài hát nước ngoài. Nhạc vn có cái hay mà không có thể loại nhạc nước ngoài có thể có: tiếng Việt. Nếu các cô các chú đã kinh qua những giai đoạn sống ở những nơi suốt ngày TV, radio xì xồ cái thứ tiếng ngoại lai, nghe được một câu hát tiếng Việt cất lên lại chẳng phê vãi lúa. Còn thứ tiếng ngoại bang, như cái tiếng Ăngle chẳng hạn, nghe nó hay hay đấy, nhưng hiểu được là bao? Khi nghe những ca từ như "motherf***er" được những gã như Axl Rose gào lên, phê đấy, nhưng thử hỏi ngoài cái cảm giác bất mãn ra các cô các chú có cảm thấy gì nua không? Nào thế bây giờ ta giả sử như gã Trần Lập mà dùng một ca từ tiếng Việt với nghĩa tương tự thì các cô các chú cảm thấy sao?

Cái hồn của âm nhạc cũng không có nghĩa là kỹ thuật phải siêu phàm. Kỹ thuật chỉ là công cụ để thổ lộ mà thôi. Khi đã có cái hồn (tình yêu, niềm đam mê, khả năng bẩm sinh) cộng thêm kỹ thuât tốt nữa lúc bộc lộ thì phê rồi. Nhưng đừng bàn đến chuyện kỹ thuật như một cái máy. Thử hỏi có anh tài nào chơi nhanh, đúng, chuẩn bằng máy chưa? ( đang nói chuyện âm nhạc, đừng nghĩ chuyện bậy bạ! ).

Một điều nữa, nghe nhạc để mà sống, chứ không phải ngược lại. Sống để mà yêu, nói tóm lại nghe nhạc cũng chỉ để yêu mà thôi. Không yêu thì cứ nói thằng ra là không yêu, đừng chê nguời ta chuối.
 
Anh Tùng nói đúng quá!!!!!Thực ra em thấy nghe nhạc là do cảm ứng,do sở thích riêng của từng người,mỗi loại nhạc đều có cái hay của riêng nó mà chỉ người nào thực sự cảm thấy thích,yêu wi' thì mới cảm nhận được!!!!!!

Các bạn bây giờ thường nghe nhạc một cách quá cực đoan!Rằng chỉ loại nhạc mình nghe,minh thích là hay nhất trần đời còn các loại nhạc khác thì như chỉ là loại tầm thường,rác rưởi........Thế mới xảy ra tình trạng trong box này thẳng nghe nhạc Rock chửi không thương tiếc thằng nghe POP,Nu metal thì bị coi là thứ nhạc pha tạp,ô hợp.....em nào cậy hơi biết biết một thứ nhạc gì nói một cách mỉa mai với bạn vừa tập tọng nghe nhạc ấy kiểu "ĐẾN CÁI TÊN CÒN VIẾT SAI........."......

Sao mọi người không mở lòng mình ra một chút chịu khó nghe thử sẽ thấy mỗi loại nhạc đều co cái hay của riêng nó chỉ cần mình có một chút đồng cảm!Ý em không muốn nói là mọi người phải thích hết mọi loại nhac nhưng ít nhất đừng có chê mai thứ nhạc mà người khác nghe là CHUỐI này CỦ nọ!!!!!EM TÁN THÀNH VỚI ANH HUỲNH KHẮC TÙNG
Huỳnh Khắc Tùng đã viết:
Một điều nữa, nghe nhạc để mà sống, chứ không phải ngược lại. Sống để mà yêu, nói tóm lại nghe nhạc cũng chỉ để yêu mà thôi. Không yêu thì cứ nói thằng ra là không yêu, đừng chê nguời ta chuối

LET THE MUSIC HEAL YR SOUL!!!!!!!!;)
 
Bài này bác Tùng viết rất có hồn (tình yêu, niềm đam mê, ...) nhưng mà về kỹ thuật bị sai một chỗ khi vận dụng logic ;), đố các bạn biết sai chỗ nào. Một chầu cafe cho người đầu tiên đoán đúng.
 
Huynh Khac Tung đã viết:
...Một điều nữa, nghe nhạc để mà sống, chứ không phải ngược lại. Sống để mà yêu, nói tóm lại nghe nhạc cũng chỉ để yêu mà thôi. Không yêu thì cứ nói thằng ra là không yêu, đừng chê nguời ta chuối.

Cảm ơn bác, bài viết rất hay.

Giờ ngoài lề một chút về logic ;): bác có đoạn thế này

Mệnh đề 1: Nghe nhạc để sống
Mệnh đề 2: Sống để mà yêu
---------------------------------------------------------
Kết luận: Nghe nhạc cũng chỉ để yêu mà thôi :D..

Theo em thì chỗ này chưa được thuyết phục lắm :p. Vì hai mệnh đề không phải là mệnh đề tuyệt đối, bác không thể rút ra kết luận tuyệt đối như vậy được :). Vì tương tự em cũng có: Ăn để sống/Thở để sống/Bài tiết để sống/Kiếm tiền để sống... và Sống để mà hàng ngày vào HAO chatting/Sống để mà biết đời là bể khổ/Sống để mà làm việc theo gương Bác Hồ...
Và cứ theo logic trên ta sẽ có những kết luận như đinh đóng cột, kiểu như:
Bài tiết cũng chỉ để làm việc theo gương Bác Hồ mà thôi :))
hoặc
Bài tiết cũng chỉ để biết đời là bể khổ mà thôi...

Ở trên là đùa vui, thực sự bài viết của bác rất tuyệt. Và em thích cái câu cuối cùng nữa: "Không yêu thì cứ nói thằng ra là không yêu, đừng có chê nguời ta chuối." :mrgreen:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hữu Cầu đã viết:
Bài này bác Tùng viết rất có hồn (tình yêu, niềm đam mê, ...) nhưng mà về kỹ thuật bị sai một chỗ khi vận dụng logic , đố các bạn biết sai chỗ nào. Một chầu cafe cho người đầu tiên đoán đúng.
Khắc Tùng đã viết:
Cái hồn của âm nhạc cũng không có nghĩa là kỹ thuật phải siêu phàm. Kỹ thuật chỉ là công cụ để thổ lộ mà thôi. Khi đã có cái hồn (tình yêu, niềm đam mê, khả năng bẩm sinh) cộng thêm kỹ thuât tốt nữa lúc bộc lộ thì phê rồi

Có phải thế này ko bác:D
 
Thế Cường đã viết:
.....em nào cậy hơi biết biết một thứ nhạc gì nói một cách mỉa mai với bạn vừa tập tọng nghe nhạc ấy kiểu "ĐẾN CÁI TÊN CÒN VIẾT SAI........

Hình như mình hay nói câu này lắm. Thực sự một khi bạn đã nghe nhạc, dù là nghe lâu hay mới nghe, thì luôn có một sự tôn trọng nhất định nào đó cho singer/band đó nếu như bạn thích họ. Nếu bạn ko để ý đến cả cái tên và rồi lên các forum nói toáng lên Tôi là FAN của Họ....thì còn ra thể thống gì nữa. Tớ rất dị ứng với mấy loại người đấy. Mà phần lớn đều khoe rằng mình là Fan của một band nhạc Rock, Mốt bây giờ mà, nghe Rock nó mới sành điệu và cá tính.

Eo, nói chán nói chê, quẩn đi quẩn lại vẫn là mấy cái chuyện này.

Túm lại là ai nghe nhạc của người đấy. Tớ ko có ý kiến. Theo cách bác Tùng nói thì tớ chỉ yêu nhạc của tớ thôi (cũng như tớ chỉ yêu người yêu của mình chẳng hạn), còn ai yêu nhạc của họ thì mặc xác, với tớ, người yêu mình phải là THE BEST. :D
 
Bài này lấy từ Forum Ams cũ. Của An Bình (một trong những bài viết ấn tượng đối với tớ :D)

Thế na`y nhe', một chuỗi âm thanh tạo nên cảm xúc, ko hẳn đã là âm nhạc, vi' dụ mọi người nghe tiếng chó kêu, đau đớn qua', nhưng đấy đâu phải là nhạc. Những yếu tố cơ bản nhất của âm nhạc là hoà âm, tiết tấu, giai điệu, thử xem nhạc cổ truyền xem, hehe, hoà âm không có nhe', tiết tấu cũng không có nốt, còn giai điệu thì....... Còn tất nhiên, đã là nhạc thì phải tạo ra cảm xúc rồi, nhưng không phải cứ tạo ra cảm xúc là nhạc hay, đấy là còn chưa xét đến cái cảm xúc mà nó tạo ra ntn nữa đây'.

Khi tìm hiểu và thưởng thức nghệ thuật, tức là ta đang đi tìm chân lý, đi tìm cái đẹp, ai cũng nói là: Vâng, tôi đang đi tìm cái đẹp. Nhưng khi người khác tìm được cái đẹp, đưa cho ta, liệu ta có biết đó là cái đẹp không, làm sao ta có thể biết cái mà ta chưa hề biết bao giờ, vẫn có thể nhận biết được, đó là nhờ vào cảm nhân của ta, nếu ta cảm nhận được, tức là ta có "Ý niệm về cái đẹp", còn nếu không nhận ra được tức là ta không hề có Ý niệm về cái đẹp, hầu hết người Việt Nam là không có ý niệm về cái đẹp, vì thế rất khó phân biệt hay dở, chính vì không có ý niệm về cái đẹp nên người ta thường lấy những cái gần gũi, dễ hiểu, phù hợp với bản tính của mình mà cho rằng nó hay, vấn đề chính là ở chỗ này đấy mọi người ạ.

Sáng tạo nghệ thuật là sự sáng tạo hai lần, sáng tạo bên trong( tức là sự sáng tạo tinh thần) và sáng tạo bên ngoài( tức là chuyển tải cái tinh thần thành tác phẩm: trong âm nhạc là bài hát, bản nhạc....) Hegel đã nói, nếu thiếu cái sáng tạo bên trong thì sẽ ra một thứ "quái đản", còn nếu thiếu sự sáng tạo bên ngoài thì sẽ ra một thứ "trần truồng", hãy thử nhìn lại nhạc dân tộc xem, sự sáng tạo bên trong đã hỏng rồi, vì đâu có tinh thần , đâu có ý niệm về cái đẹp, tức là hỏng từ nguồn gốc, còn sự sáng tạo bên ngoài thì sao, cũng hỏng nốt, vì không có kỹ thuật, không có khả năng sáng tạo, ko có tài năng... Vậy rốt cục là, cái tác phẩm nó sẽ thế nào, phải chăng là "trần truồng và quái đản".

Không phải là không thể nghe được nhiều thể loại nhạc, nếu có ai đó vừa say mê Rock, Jazz và Classic, ắt hẳn sẽ khiến ta phải nghiêng mình kính nể và có chút ghen tỵ nữa, tôi có quen vài người như thế này, và phải công nhận răng cảm nhân về nhạc của họ là rất tinh tế và sâu sắc. Nhưng rượu không thể đi với nước lã được, nhạc Tây( ý tôi nói là nhạc chính thống) không thể đi cùng nhạc Việt Nam(bao gồm cả nhạc cổ truyền) được, nếu đã thích nhạc Việt Nam thì không thích nhạc Tây, còn nếu đã thích nhạc Tây thì không thể chấp nhận nhạc Việt Nam được. Nếu có ai đó nói rằng anh ta thích cả nhạc Việt Nam và nhạc Tây,hehe, có thể khẳng định là anh ta chả hiểu gì cả, chắc chắn thẩm mỹ anh ta có vấn đề, ắt hẳn anh ta không có ý niệm về cái đẹp, thẩm mỹ của anh ta la một thứ mơ hồ, hỗn độn, mông lung, lằng nhà lằng nhằng, mộ mớ bòng bong, không rõ ràng, loại này không phải là không có.

Mọi người say mê âm nhạc , có thể nói một cách văn vẻ rằng mọi người là nô lệ của âm nhạc, vậy tại sao ta không làm nô lệ cho ông chủ vĩ đại đi, làm nô lệ cho ông chủ nhỏ lam gi????.
 
Dài quá :D, chả biết bác Tùng có đang bức xúc không. Nhưng mà em thấy nếu mọi người đều thế thì box âm nhạc để làm gì, có khen thì phải có chê. Vào một box thấy toàn tán tụng cũng chán. Chỉ là mọi người chịu khó hạn chế lôi trình độ âm nhạc của nhau ra chê là tốt rồi. Còn thì có thể em hơi bias nhưng mà em nghĩ âm nhạc hay cái gì đi nữa cũng dứt khoát có thứ củ chuối thứ không. Chuối thì nói là chuối, miễn là đừng có chê cái này cái kia để đề cao mình lên là được. Đấy ngu ý của em là thế.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bùi Linh Ngân đã viết:
Bài này lấy từ Forum Ams cũ. Của An Bình
Nhưng rượu không thể đi với nước lã được, nhạc Tây( ý tôi nói là nhạc chính thống) không thể đi cùng nhạc Việt Nam(bao gồm cả nhạc cổ truyền) được, nếu đã thích nhạc Việt Nam thì không thích nhạc Tây, còn nếu đã thích nhạc Tây thì không thể chấp nhận nhạc Việt Nam được.


Bleh :lol: Hôm nay ăn bún riêu, ngày mai ăn bít tết thì có sao đâu :lol:
 
Bùi Linh Ngân đã viết:
. Mà phần lớn đều khoe rằng mình là Fan của một band nhạc Rock, Mốt bây giờ mà, nghe Rock nó mới sành điệu và cá tính.


Làm gì đến nỗi thế hả mẹ ? Con thấy chỉ có 1 số ít thôi. Mẹ nói nghe chua xót quá.

Mà thực ra các band rock được đánh giá là dựa trên các tác phẩm của họ. Những tác phẩm thời nào nghe cũng hay như Fuel, Nothing, Master của Metal chẳng hạn. Chính vì thế mà metal được đánh giá cao nhất ở US trong suốt hơn 1 thập kỷ qua. Họ chơi rock nói về heavy thì còn thua nhiều band. Nhưng những tác phẩm thì rất hay.
 
Dương Quốc Bình đã viết:
Bùi Linh Ngân đã viết:
. Mà phần lớn đều khoe rằng mình là Fan của một band nhạc Rock, Mốt bây giờ mà, nghe Rock nó mới sành điệu và cá tính.


Làm gì đến nỗi thế hả mẹ ? Con thấy chỉ có 1 số ít thôi. Mẹ nói nghe chua xót quá.

Mà thực ra các band rock được đánh giá là dựa trên các tác phẩm của họ. Những tác phẩm thời nào nghe cũng hay như Fuel, Nothing, Master của Metal chẳng hạn. Chính vì thế mà metal được đánh giá cao nhất ở US trong suốt hơn 1 thập kỷ qua. Họ chơi rock nói về heavy thì còn thua nhiều band. Nhưng những tác phẩm thì rất hay.


???!!!, ở một topic khác em DQB có nói là em học nhạc khá lâu rồi phải không? Đây thực sự là những cảm nhận của em đó huh???!!!
 
Hehe, có khi nghe nhạc cũng như yêu ý nhỉ, chắc là do hợp, ví dụ ai có máu "quê" thì nghe nhạc "quê", chậc, cứ nghe vào thấy sướng là được. Hehe.
 
anyway em nghĩ cả nhà cứ nghe nhạc vàng cho nó chất ehhe...........đùa tí chứ , em chưa đọc hết nhưng em nghĩ nhạc có được gọi là hay không thì còn tùy ở người nghe thích thế nào.............thực ra mà nói thì quả thật nhạc vàng cũng hay đấy nhỉ , đường vào tim em ôi băng giá........trời mùa đông.........................êhh.........................hồi trước em khoái Limp lém , nhưng có vẻ càng lớn sở thích càng đổi........giờ thì tùy mood mà nghe nhạc..............không thiên hẳn về bên nào cả..........ai nghe bài shining throught (sound track của Save the last dance) hay dã man.........mix lại giống bài true colour của Phillcolin...........hay cực


p/s: con gái không được lấy lời bài hát " what i go to school for" của buster nhe ehhhe
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Dang Hoang Vu đã viết:
Bleh :lol: Hôm nay ăn bún riêu, ngày mai ăn bít tết thì có sao đâu :lol:

Nói thì nói thế, nhưng nếu bác là người VN (và đang ở VN) thì thỉnh thoảng mới ăn bít tết chứ, ăn món VN vẫn là chủ yếu. Cũng như tớ, thích modern rock thì thỉnh thoảng vẫn nghe nhạc Đỏ cơ mà, nhưng chả bao giờ tớ nhận rằng mình thích hay am hiểu nhạc Đỏ hết, nghe vô duyên lắm.
 
Hờ hờ, âm nhạc thì chẳng có một định nghĩa rõ ràng gì về kiểu như thế nào là đam mê, như thế nào thì được gọi là rocker hay một người thích nghe nhạc sến thì không thể thích nghe nhạc rock được..... nên mỗi người đều tự đặt ra cho mình một định nghĩa riêng.
VD:
Thằng A : Chỉ cần cầm nhạc cụ lên đánh 1 bài rock thì tức là rocker
Thằng B : Mày nói ngu lắm, phải có sáng tác, phải có danh tiếng thì mới được gọi là rocker
Thằng C : Cả hai đứa chúng mày đều ngu, rocker là phải......

Cái kiểu chửi nhau tương tự thế này hiện có rất nhiều trên mạng, dân tình nhảy vào chửi nhau, mà không bao giờ có kết quả đơn giản là vì quan niệm, định nghĩa của mỗi người về âm nhạc là khác nhau nên ai cũng đúng kết cục chẳng ai thắng ai thua cuối cùng là cay cú rồi bắt đầu văng tục, lôi chuyện riêng tư của nhau ra để châm chích......

Có câu nói :"Điều gì được đa số mọi người công nhận thì nó trở thành chuẩn mực". Nhưng mà sở thích là của mình, nếu mình không thuộc vào đa số thì cũng chẳng sao cả. Trong âm nhạc thì không việc gì phải gượng ép mình đi theo một thứ chuẩn mực nào hết. Thích cái gì thì cứ nghe cái đó.

Vừa thích nghe nhạc Đỏ vừa thích nghe nhạc Rock thì đã sao ? Thể loại nhạc nào cũng có cái hay của nó, nếu không thì nó đã chết từ lâu rồi. Nếu mình nghe mình cảm nhận ra được cái hay của thể loại nhạc đấy hay đơn giản chỉ là 1 bài thuộc thể loại đấy thì mình cứ việc thích thế thôi, cần quái gì biết đứa nào nói mình cái gì.
Những cái tên như classic, pop, rock, rap, tiền chiến, đỏ, vàng..... chỉ là đặt ra để phân biệt các thể loại nhạc với nhau chứ không phải để phân biệt trình độ thẩm âm của mọi người. :)
 
Chú Dũng nói đúng đấy, nghe thể loại gì thì cũng ko thể đánh giá trình độ thẩm mỹ của người nghe, thể loại nào thì cũng có nhạc hay và nhạc dở( thường thì dở nhiều hơn hay), nhưng rõ ràng là qua cách người ta nghe nhạc thế nào có thể thấy được thẩm mỹ của người đó, nhạc cũng nhue nghệ thuật khác thôi, ví dụ như kiến trúc, qua ngôi nhà của 1 người( với dk là ngôi nhà đó được xay theo mong muốn của chủ nhân) có thể thấy được trình độ thẩm mỹ kiến trúc của người đó đến đâu
Hehe, thể loại nào cũng tồn tại cả, vì nhạc kiểu gì thì cũng có người nghe, có người thích, người cũng đủ loại mà, có người thông minh, có kẻ ngu, thượng vàng hạ cám có cả, cũng giống như kiến trúc ý, có người thích nhà mình phải có đủ kiểu, mái đao truyền thống, cột Pháp, hehe. Họa Mi thì thích nghe tiếng Họa Mi hót, chó thì thích nghe tiếng chó sủa, nhưng rõ ràng là tiếng Họa Mi với tiếng chó thì không thể bình đẳng được rồi.
Đúng là thích gì cứ nghe cái đó, thế mới là cá tính của mình, mới là chính mình, vì nếu mình không có "máu", thì có cố nghe nhạc khác cũng chả được, chả để làm gì cả, cũng như là khi ăn vậy, biết ăn cay là ngon, nhưng ma không ăn được thì cũng đành chịu chứ biết làm sao.
 
Back
Bên trên