Rừng Nauy

Đỉnh cao của văn học Nhật vẫn là Kawabata và Kenzaburo Oe (2 giải Nobel)
Đọc gần hết những bộ của Murakami ở VN rồi nhưng vẫn ko cảm thấy j nồng nàn lắm:)) truyện ngắn đọc thích hơn.
 
Văn chương thì là như thế nhưng không biết cuộc sống thực có ai như thế không em thấy những nhân vật trong Rừng Na Uy sống buông thả quá
thì Rừng nauy thể hiện 1 xã hội buông thả của Nhật thời bấy h mà chị :)):)) Em rất thik cách xây dựng nhân vật của Murakami . Các nhân vật đều thực sự đặc biệt , có những nét đặc trưng khiến ta ko thể nhầm lẫn với bất kì nhân vật nào khác . Toru Wantabe hay là Want to be .Giữa ngổn ngang bế tắc của cuộo đời , mỗi nv đã chọn 1 con đg của riêng minh`. Ko có những cao trào gay cấn , cốt truyện ko nghẹt thở kịch tính , nhưng tính cách và suy nghĩ của nv đc khắc họa rõ nét . Thik nhất là nv Midori :x:x Mặc dù em thấy truyện này khá là khó hiểu 8-}8-} đọc 1 lần ko thể nào mà hiểu hết đc T___T Cách miêu tả thật đến trần trụi , mới đọc có 1 số đoạn có thể gây phản cảm . Nhưng nói chung truyện này khá hay :D:D lạ :D
 
đọc truyện của nhật hay thấy sợ lắm.
hôi bé em có 1 quyển truyện của Nhật là "Hẹn mùa hoa cúc".
bây h mất ko biết mua ở đâu. :(
 
Đọc đoạn cuối rừng Nauy mà mình hoảng!
Thật ra truyện khá hay, miêu tả nội tâm rất tốt với những nhân vật mang tính cách đặc trưng! Đọc qua mà thấy như có một phần những cảm xúc của mình trong đó! Thế nhưng mọi người cứ xem đoạn cuối sau khi người yêu cũ chết watanabe đã làm những gì....
Theo mình thì đoạn kết không được hợp lý cho lắm và nó làm mình mất hứng với tiểu thuyết này^^
 
em k0 vào được link, có ai almf ơn send link download cho em đc k0?
 
Bài hát Rừng Nauy của The Beatles...
" I once had a girl, or should I say, she once had me.
She showed me her room, isn't it good, Norwegian Wood?

She asked me to stay and she told me to sit anywhere,
So I looked around and I noticed there wasn't a chair.

...I sat on a rug, biding my time, drinking her wine
We talked until two and then she said, "It's time for bed!"

She told me she worked in the morning and started to laugh.
I told her I didn't and crawled off to sleep in the bath.

...And when I awoke, I was alone, this bird had flown
So I lit a fire, isn't it good, norwegian wood?"
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Truyện của Sidney Sheldon (chả biết viết đúng không) có sex, ngoài sex ra chẳng có gì đáng nói. Motip cũ mèm, toàn nói về 1 người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và có cuộc đời gian truân, và có hết người đàn ông này đến người đàn ông khác. --> Đọc chỉ để giải trí. :)|

Truyện của Murakami có sex, nhưng nó chỉ như 1 thứ gia vị, sex không phải là chủ đạo trong các tác phẩm của ông.

"Đọc Rừng Na Uy, nếu không nghiệm ra được điều gì thì uổng phí lắm, còn nếu hiểu được thì rất dễ bị chìm vào trong một nỗi buồn mênh mang mà rất khó có thể thoát ra được" - một người bạn lớn của chị đã nói như vậy, đó là một người rất đã đọc đủ các loại tiểu thuyết, và có một cái nhìn rất bao quát về văn học và cuộc đời.

Và thực sự là chị đã rơi vào cái cảm giác buồn buồn không sao thoát ra được sau khi đọc "Rừng Na-Uy". Tạm thời không nói đến Toru, thực ra thì chị không hiểu Toru lắm, chỉ có 3 nhân vật Naoko, Midori và Reiko thì chị nghĩ là chị hiểu, bởi vì chị tìm thấy mình trong cả 3 nhân vật đó. Có lúc chị như Naoko, đánh mất chính mình, phải tìm đến một nơi tách biệt hẳn với thế giới để điều trị, có lúc lại như Reiko mang một cái tâm trí "nát bét" - (cái giai đoạn Reiko bị tai nạn rồi không chơi được piano nữa ấy -> rồi sau khi chữa khỏi được rồi, tất cả lại không thể trở lại như xưa), lại có lúc làm ra vẻ mạnh mẽ như Midori. Tuy rằng Reiko không được tác giả nhắc đến nhiều như Midori, nhưng đối với chị thì hình ảnh của Reiko đậm hơn, và hình như bao quát được hết nỗi buồn của cả thiên tiểu thuyết này.

Naoko bị một căn bệnh mà ngày nay có thể gọi là trầm cảm, có lẽ cô đã sai lầm khi chạy trốn và đến khu nhà nghỉ Ami, điều đó có lẽ làm căn bệnh của cô trầm trọng hơn, theo chị là như vậy. Đã có thời gian chị rơi vào hoàn cảnh giống Naoko, cũng đã chạy trốn, nhưng rồi nhận ra rằng chạy trốn chẳng ích gì...

Ôi, một bài hát hay như thế lại là tựa đề của một tác phẩm văn học rẻ tiền vậy ư?


....không còn gì để nói.

Rẻ tiền đâu mà rẻ tiền. :| Rẻ tiền chỗ nào em nói xem nào. :|


Đọc đoạn cuối rừng Nauy mà mình hoảng!
Thật ra truyện khá hay, miêu tả nội tâm rất tốt với những nhân vật mang tính cách đặc trưng! Đọc qua mà thấy như có một phần những cảm xúc của mình trong đó! Thế nhưng mọi người cứ xem đoạn cuối sau khi người yêu cũ chết watanabe đã làm những gì....
Theo mình thì đoạn kết không được hợp lý cho lắm và nó làm mình mất hứng với tiểu thuyết này^^

Chị cũng hơi bất ngờ với đoạn cuối. Nhưng sau 1 thời gian suy ngẫm, chị nghĩ đó chỉ đơn giản là 2 con người khiếm khuyết bù đắp cho nhau...

Lúc đầu chị đọc là vì tò mò thôi, nhưng đọc rồi mới hiểu tại sao nó lại được xếp vào hạng best-seller.

Link đọc "Rừng Na Uy" http://vnthuquan.net/diendan/tm.aspx?m=221358
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bài hát Rừng Nauy của The Beatles...
" I once had a girl, or should I say, she once had me.
She showed me her room, isn't it good, Norwegian Wood?

She asked me to stay and she told me to sit anywhere,
So I looked around and I noticed there wasn't a chair.

...I sat on a rug, biding my time, drinking her wine
We talked until two and then she said, "It's time for bed!"

She told me she worked in the morning and started to laugh.
I told her I didn't and crawled off to sleep in the bath.

...And when I awoke, I was alone, this bird had flown
So I lit a fire, isn't it good, norwegian wood?"

Ôi, một bài hát hay như thế lại là tựa đề của một tác phẩm văn học rẻ tiền vậy ư?


....không còn gì để nói.

Bài này trông đơn giản, nghe đơn giản vậy mà đệm khó phết. :D
 
khi chơi bài này The Beatles k chỉ dùng guitar mà còn dùng một nhạc cụ có tên gọi là sitar (một loại nhạc cụ của Ấn Độ), vì vậy âm thanh nghe khá lung linh :D nếu muốn dùng guitar để đệm hát cũng được nhưng cũng hơi khó :">

cũng k muốn critical về tiểu thuyết rừng nauy của nhà văn murakami nữa. mỗi người 1 quan điểm, 1 cách sống. khi nào có thời gian em sẽ giải thích rõ tại sao em k thík tiểu thuyết này.



Vậy 2 người cứ muốn khiếm khuyết bù đắp cho nhau thì sẽ rủ nhau have sex àh :|
Đọc Rừng Nauy nếu không quá chú ý đến những đoạn sex thì em sẽ thấy trong đó bao trùm nội tâm nhân vật, có cả nỗi buồn mang mác lẫn niềm đau mãnh liệt. Lời văn không phô bày nhưng kéo người đọc chìm vào những cảm xúc ẩn mình dưới từng câu chữ. Có thể em không thích nó, nhưng đừng vội kết luận bất cứ thứ gì là rẻ tiền nếu chưa hiểu được trọn vẹn ý nghĩa.

Ngoài lề tý, em nghĩ have sex là xấu xa bỉ ổi à :p Đọc thử Mật mã Da Vinci nhé, người ta định nghĩa nó rất khác đấy ;))
 
Đỉnh cao của văn học Nhật vẫn là Kawabata và Kenzaburo Oe (2 giải Nobel)
Đọc gần hết những bộ của Murakami ở VN rồi nhưng vẫn ko cảm thấy j nồng nàn lắm:)) truyện ngắn đọc thích hơn.

theo em "Rừng Nauy" là tiểu thuyết rất kén người đọc.Bản thân e k thik nó lắm.Nhg truyện của Murakami thì có "Biên niên ký chim vặn dây cót" và "Kafka bên bờ biển" hay mà ạ. Đọc và fải ngẫm :)

Giải Nobel đánh giá 1 tác giả qua nội dung chủ đạo của các tác phẩm,tính nghệ thuật trong lối viết Văn chứ k fải khả năg đánh động cảm thức của ng` đọc.Về khoản này thì 2 tác gia kia chưa chắc đã được như Murakami.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em đã đọc Da Vinci rồi anh ạh :)) Anh nhầm rồi, em k bao h coi sex là xấu xa bỉ ổi anh ạh, nếu k muốn nói đó là 1 điều thiêng liêng ;)

Nếu anh đã đọc Da Vinci code thì em cứ nghĩ anh sẽ có cái nhìn khác về rừng nauy cơ :-??
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thôi thì tùy em vậy :D Anh chỉ thắc mắc là tại sao mọi người đọc Rừng Nauy cứ cố săm soi vào những đoạn sex rồi đánh giá luôn toàn bộ tác phẩm :)) Mà nếu anh nhớ không nhầm thì chỉ có khoảng 4 5 đoạn như thế, trừ đoạn cuối ra thì còn lại đều chưa quá nửa trang, và chả có chút gì mang tính khiêu dâm rẻ tiền cả ;)) (Nếu so sánh với truyện sex thật thì thấy chúng khác xa nhau đấy :">)
 
Chị đã đọc Rừng NaUy, Kafka bên bờ biển, Phía nam biên giới - phía Tây mặt trời (cả Sau nửa đêm với người tivi nữa, 1 quyển tiểu thuyết nhỏ và 1 quyển truyện ngắn - 2 quyển này đọc chơi thôi, nó chẳng mang phong cách Haruki Murakami nhiều lắm) và giờ đang đọc Biên niên ký chim vặn dây cót.

Biên niên ký chim vặn dây cót - nó làm ta thấy rõ cái biên giới mơ hồ giữa có và không, giữa thực tại và phi thực tại, giữa thực và mơ, giữa sống và chết...

Truyện của H.M. phải đọc đi đọc lại dăm lần thì may ra mới hiểu được, rồi lâu lâu mở ra đọc vài đoạn rồi ngẫm nghĩ --> sẽ nghiệm ra nhiều điều về cuộc sống và những cõi sâu thẳm nhất trong tâm hồn con người... Chứ đọc 1 lần rồi cất thì, phí lắm. :-"

South of the border
Writer(s): Kennedy/Carr


South of the border - down Mexico way
That's where I fell in love, where the stars above - came out to play
And now as I wander - my thoughts ever stray
South of the border - down Mexico way

She was a picture - in old Spanish lace
Just for a tender while, I kissed a smile - upon her face
'Cause it was fiesta - and we were so gay
South of the border - Mexico way

Then she smiled as she whispered "manjanna"
Never dreaming that we were parting
Then I lied as a whispered "manjanna"
'Cause our tomorrow never came

South of the border - I jumped back one day
There in a veil of white, by the candle light - she knelt to pray
The mission bells told me (ding-dong) - that I musn't stay
South of the border - Mexico way

Ai đọc "phía nam biên giới - phía tây mặt trời" chưa nhỉ? Ám ảnh đến lạ kỳ... Bao nhiêu câu hỏi được đặt ra nhưng không có câu trả lời.

Khó mà có thể thoát ra khỏi cái cảm xúc lâng lâng buồn buồn ấy...

Trong Rừng Na-Uy, Naoko kể với Wanatabe về cái giếng đồng, không có thành giếng hay hàng rào gì để đánh dấu, nó sâu hun hút, miệng rộng ngoác, nằm ở nơi đồng cỏ kết thúc và rừng cây bắt đầu... nếu như có bị ngã xuống đó, dù cho anh ta kêu gào, la hét đến đâu cũng không ai biết, rồi những sinh vật gớm guốc dưới đó sẽ bò khắp người anh ta... và rồi anh ta chết một mình trong đó, một cái chết từ từ, và chỉ có một mình...

Còn trong Phía Nam biên giới, phía tây mặt trời, Shimamoto-shan kể cho Hajime về căn bệnh kì lạ của người nông dân xứ Siberi, sống trên thảo nguyên mênh mông, bốn bề đều có thể nhìn thấy đường chân trời, hàng ngày nhìn mặt trời mọc ở phía đông và lặn ở phía tây, cứ đều đặn và lặp đi lặp lại như thế... rồi một ngày có một cái gì đó trong anh ta GÃY, và CHẾT đi, anh vứt cuốc cứ thế lầm lũi đi về phía Tây mặt trời, không ăn không uống, rồi cuối cùng gục xuống đất và chết...

Phía Nam biên giới là tên một bài hát nói về đất nước Mexico, một bài hát mà Hajime đã nghe từ nhỏ cùng với Shimamoto-shan, nhưng lớn lên anh mới hiểu được hóa ra bài hát ấy nói về đất nước Mexico xa xôi... vậy mà anh vẫn cảm thấy nó thật gần gũi... Hình như đó là miền đất của những ước mơ và hạnh phúc, của những điều tốt đẹp...

Phía Tây mặt trời có những gì lôi cuốn đến thế, mà nó khiến những người nông dân xứ Siberi sẵn sàng bỏ tất cả để đến đó? Phải chăng vì cuộc sống quá nhàm chán (sáng, mặt trời mọc, ra đồng làm việc, trưa, khi mặt trời lên cao, ăn trưa, và tối khi mặt trời lặn, về ngủ) Mặt trời lặn ở phía Tây, phải chăng họ đi về phía ấy để tìm lại mặt trời?

Hajime đã sẵn sàng từ bỏ tất cả để cùng đi với Shimamoto-shan, đi đâu cũng được, dù là phía Nam biên giới hay phía Tây mặt trời, anh yêu Yukiko, yêu 2 con gái, nhưng tất cả đối với anh là không đủ, anh chỉ cần có Shimamoto-shan.

Nhưng sau đêm ấy, khi Hajime tỉnh dậy, Shimamoto-shan đã bỏ đi, cô bỏ đi và đem theo cả chiếc đĩa nhạc mà cô đã tặng anh đêm hôm trước...

Shimamoto-shan, cô bí ẩn quá. Tất cả những việc xảy ra quanh cô đều hư hư thực thực... Và quả thật, cô rất giống Naoko trong Rừng Na-Uy...

Shimamoto-shan đã bỏ đi... Cô đi đâu? Về phía Nam biên giới hay phía Tây mặt trời? Có lẽ là phía Tây mặt trời vì đêm hôm ấy, Hajime đã nhìn thấy có một điều gì đó vỡ vụn và CHẾT trong cô...

Shimamoto-shan bỏ đi... còn Hajime, anh đã quay trở lại với gia đình...
Có lẽ đừng nên ảo tưởng về một miền đất xa xôi nào... thiên đường ở ngay đây thôi...

(Hay là nhờ mod chuyển topic này thành "Haruki - Murakami" nhỉ? Đây sẽ thành topic chung cho tất cả truyện của ông ý. ^^)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thôi thì tùy em vậy :D Anh chỉ thắc mắc là tại sao mọi người đọc Rừng Nauy cứ cố săm soi vào những đoạn sex rồi đánh giá luôn toàn bộ tác phẩm :)) Mà nếu anh nhớ không nhầm thì chỉ có khoảng 4 5 đoạn như thế, trừ đoạn cuối ra thì còn lại đều chưa quá nửa trang, và chả có chút gì mang tính khiêu dâm rẻ tiền cả ;)) (Nếu so sánh với truyện sex thật thì thấy chúng khác xa nhau đấy :">)

Thôi thì tùy anh vậy :D
Tâm hồn của con người, nếu mong manh quá thì khó sống hạnh phúc lắm.
"Hạnh phúc" có phải là mục đích sống đẹp đẽ nhất của con người?

Bản thân em không xa lạ gì với đất nước Nhật Bản...em đã 3 lần đi Nhật, trong đó có hai năm gần đây nhất...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
em đã đọc Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời, và đó cũng là lý do để em đọc các tập truyện khác của Murakami. Shimamoto-san ẩn hiện như một thiên thần, mà cũng có bóng dáng của người đàn bà thực thụ, tình yêu đầu và cuộc đời, Hajime và Shimamoto-san dẫn em hết tò mò này đến tò mò khác, ám ảnh. những người cũ luôn gợi cho ta vô vàn những thứ ko quên được :)
ko biết có đc coi là kthúc mở hay ko "Hajime cứ ngồi yên lặng như thế, cho đến khi có một bàn tay đặt lên vai anh.." nhưng em rất thích kthúc này :D hiện tại dù sao cũng là cái đáng để sống nhất :p
 
thì Rừng nauy thể hiện 1 xã hội buông thả của Nhật thời bấy h mà chị :)):)) Em rất thik cách xây dựng nhân vật của Murakami . Các nhân vật đều thực sự đặc biệt , có những nét đặc trưng khiến ta ko thể nhầm lẫn với bất kì nhân vật nào khác . Toru Wantabe hay là Want to be .Giữa ngổn ngang bế tắc của cuộo đời , mỗi nv đã chọn 1 con đg của riêng minh`. Ko có những cao trào gay cấn , cốt truyện ko nghẹt thở kịch tính , nhưng tính cách và suy nghĩ của nv đc khắc họa rõ nét . Thik nhất là nv Midori :x:x Mặc dù em thấy truyện này khá là khó hiểu 8-}8-} đọc 1 lần ko thể nào mà hiểu hết đc T___T Cách miêu tả thật đến trần trụi , mới đọc có 1 số đoạn có thể gây phản cảm . Nhưng nói chung truyện này khá hay :D:D lạ :D

Giờ tranh luận cái.
Em ơi, nếu đơn giản thế thì chị có thể viết 1 cuốn Rừng Cúc Phương thể cạnh tranh với Rừng NaUy như chơi ấy. ;))
Những gì em thấy mới chỉ là bề nổi thôi. :)

Nguyễn Anh Tường đã viết:
cũng k muốn critical về tiểu thuyết rừng nauy của nhà văn murakami nữa. mỗi người 1 quan điểm, 1 cách sống. khi nào có thời gian em sẽ giải thích rõ tại sao em k thík tiểu thuyết này.

Ừ, nhé. Chị đợi. Chị muốn nghe ý kiến trái chiều xem. Cứ nhìn từ 1 phía thì không hay lắm. :p Nhiều người cứ nói "Không hiểu, không thích, sex quá." --> chán :)| Chả cụ thể rõ ràng gì. :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Truyện hay, mình ko để ý quá nhiều đến mấy vụ sex của truyện lắm, nên thấy ko có j gọi là sex cả, có lẽ tại mọi người đọc rồi tưởng tượng nhiều quá nên mới thấy vậy :p
Thích cái không khí của truyện này, rất trầm, mọi thứ đều lặng lẽ, nhẹ nhàng đến và nhẹ nhàng đi...
Ai có tiểu thuyết nào khác của Murakami đang để mốc meo ở trên giá thì cho em mượn với, hết tiền rồi ko có tiền mua tiểu thuyết :((
 
Down e-book về mà đọc bác :D, nhưng cảm giác đọc e-book (tất nhiên) vẫn không thích bằng đọc truyện theo đúng nghĩa đen.
Mấy hôm nay đang đọc Hard-boiled Wonderland And The End Of The World, thích phết :x
 
Đọc thấy cũng bình thường... Chắc tại mình đã sống trong bối cảnh thế, chứng kiến thế, nên cũng ko thấy có gì...
 
Back
Bên trên