Power..................

Thứ 1 tôi chúa ghét cái kiểu viết thế này. Nếu cậu thấy tôi sai ở đâu thì code và giải thích ra nhé. hehe

Để xem cậu sẽ viết gì .Mấy ngày nghỉ đang không có việc gì làm.hehe

Em sẽ viết là :D " Lại có một thằng nói là ko có Hollywood Metal". Anh ko có việc gì làm, còn em thì có nhiều việc lắm.

Chả có phong cách nào gọi là Hollywood Metal cả. Chỉ là vì thứ nhạc hoành tráng đó được sử dụng quá nhiều trong các phim của cái bọn Hollywood nên mới bị gọi vậy. Đúng là miệng lưỡi thiên hạ khó lường :))

Nói thế này chắc anh hiểu, khi Bathory đặt nền móng cho thể loại Death Metal. Lúc đấy thì chắc cũng có người nói là : " Chả có phong cách nào gọi là Death Metal cả. Chỉ là vì thứ nhạc đấy nặng dose hơn nên gọi là Death thôi. Đúng là miệng lưỡi thiên hạ khó lường :)) " :D.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mấy bài viết trước của ông GIang dễ làm người khác nổi giận lắm đấy nhé.
Tôi không nghiên cứu kĩ về Power nên cũng không rõ Hollywood Metal là gì.
Thôi, nói chung là Power, nghe nhiều chóng nhàm.
@Link Chi: trước đây bọn này chơi Heavy đúng không? Nhưng mà sau đấy, anh thấy hình như nhạc nhiều Power hơn. Tuy nhiên, còn khá hơn mấy band khác.
 
Le Hoang Giang đã viết:
Em sẽ viết là :D " Lại có một thằng nói là ko có Hollywood Metal". Anh ko có việc gì làm, còn em thì có nhiều việc lắm.

Nói thế này chắc anh hiểu, khi Bathory đặt nền móng cho thể loại Death Metal. Lúc đấy thì chắc cũng có người nói là : " Chả có phong cách nào gọi là Death Metal cả. Chỉ là vì thứ nhạc đấy nặng dose hơn nên gọi là Death thôi. Đúng là miệng lưỡi thiên hạ khó lường :)) " :D.

Bỏ cái trò bắt bẻ câu chữ Tiếng Việt đó đi. Đây là Rock không phải TV. Chả thấy chú đả động đến phong cách "Hollywood Metal" nên anh dí cái này vào mặt chú vậy

Thứ 1 là tụi Rhapsody tự dán cái mác "Hollywood Metal" cho mình là từ cái Single Emerald Sword năm 1998 chứ không phải từ cái 2004

Lý do thì mời chú đọc bài phỏng vấn này

RHAPSODY likes to call their music "Hollywood Metal". What exactly does this mean?
- It means that the songs have been arranged to sound more like a soundtrack. I like to think of our music as something you can sit and listen to at the cinema. Our music has atmosphere, variations and it's dynamic. And also a bit theatrical. I have only bought soundtrack albums lately to try and learn more about the arrangements and so forth.

Source : Interview with Luca Turilli made by Scream, year 1998.

Thêm cái này nữa cho nhức mắt

With “Symphony of Enchanted Lands II”, Rhapsody gives us 72 minutes of Metal, a Metal they now call Film Score Metal, not Hollywood Metal, but who cares? It’s still the same old Rhapsody. Along with the band, Rhapsody, you will hear an 80 piece orchestra and a 50 piece choir, as well as Chistopher Lee as main narrator. The album has a somewhat different feel, more measured and restrained. It's not all super-speed, neo-classical material. It's as majestic as ever, but never sinister. The album is better, better production, better peoples around and stuff, Cristopher Lee (Dracula, Saruman) doing the narrating is fantastic, the Czech philharmonic orchestra is fantastic. They didn’t change much of their “Hollywood Metal” sound, but the music has become more alive, epic, authentic and breathtaking.

Film Score Metal nghe thú vị hơn Hollywood Metal chứ ?

Có bạn nói SYMPHONIC EPIC HOLLYWOOD METAL và SYMPHONIC EPIC METAL

Chữ Hollywood ở đây đóng vai trò gì vậy ?

Tôi đang định dùng ít nhạc của Opeth cho phim của TFS vậy tôi gọi nhạc Opeth là TFS Metal chắc có đứa nó giết tôi liền

Đợi mấy ngày mới thấy "Anh Giang" lên. Giờ thì tôi lại bận không hầu chuyện bạn được. Đành hẹn dịp khác vậy.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
...ừ thì sai... :D ... lần sau không bon chen vào những thứ mình ko biết gì hết nữa :D...

Thứ 1 là tụi Rhapsody tự dán cái mác "Hollywood Metal" cho mình là từ cái Single Emerald Sword năm 1998 chứ không phải từ cái 2004

Với album đầu tiên trong bộ đĩa về Enchanted Lands: "Legendary Tales", Rhapsody chơi Symphonic Power Metal, các đĩa về sau nhóm định hình một phong cách mới, được gọi là Hollywood Metal.

Khác gì nhau?

Film Score Metal

Em cũng biết cái này, đúng ra là trong cái booklet của Symphony of Enchanted Lands II em có đọc được nó :D, nhưng em ko hiểu tại sao nó lại gọi tên là như thế, cho nên cứ... ỉm nó đi là hay nhất 8-} .

Nhưng thôi, lần sau ko dám dây dưa với Power, Heavy, Thrash, Gothic, Death, Black, v.v... nữa :D. Dễ bị ăn chửi lắm. Bao giờ có Progressive, Doom với Opeth thì tớ ra mặt :D.
 
anh Giang cho em hỏi Katatonia chơi gothic hay prog, em nghe em thây' như prog vậy
 
Katatonia trước đây chơi Doom Metal, các album sau, nhất là Viva Emptiness càng ngày càng Gothic hóa. Chất Doom Death trong Dance of December Souls, giờ đây không còn, thay bằng Prog Doom (prog không nhiều lắm).
 
Katatonia ban đầu chơi Doom Death với album Doom thuần chất kinh điển Dance of December Souls và sau này là Brave Murder Day. Càng về sau thì âm nhạc của họ càng nhẹ nhàng cũng như pha thêm rất nhiều chất liệu Gothic và Alternative. Cuối cùng có lẽ nên định họ vào Atmospheric/Depressive Rock/Metal.
 
Lại lạc đề rồi, topic này nói về Power cơ mà, sao lại có Doom với Gothic ở đây.
E hèm, để xem hỏi mọi người cái gì về Power nhỉ?
À, mọi người thử chọn vài band Power thích nhất đi xem nào?
 
:D. Topic nào có sự có mặt của bạn Weeping_Funeral thì topic đấy thành topic Opeth hay Opeth-related :D
 
Nguyễn Linh Chi đã viết:
power có chia thanh` nhiều nhánh như death ko
Power chia cũng khá nhiều nhưng thực chất chỉ có 2 dòng chính là European Power với American Power, còn lại với dòng European Power thì có thể chia ra khác nhau chút ít như Rhapsody, Helloween,Blind Guardian,Hammerfall... mỗi nhóm có nét thay đổi tí xíu có thể thêm thắt tí orchestra background hay fantasy lyric...

European Power thì dễ nhận ra bởi phong cách chơi lãng mạn, pha trộn các câu chuyện với fantasy theme hoặc dựa vào các câu chuyện dân gian... trong khi đó thì American Power vẫn hùng hục dựa trên sức mạnh cơ bắp, kết hợp hơi hướng tí của thrash tạo nên thể loại power với đúng tên gọi...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
A Power như kiểu Mano ý hả chị?
Nhìn chung, các dòng Power đều rất lôi cuốn, nhất là với những người quen nghe âm nhạc mạnh mẽ, hùng dũng.
Nghe Mano chẳng hạn, em thấy nó hào hùng, mạnh mẽ, đúng như kiểu một người đàn ông.
Còn Rhap nghe cũng rất vui, nhất là mấy bản kiểu Dawn of Victory hay Emerald Sword.
Khi nào cảm thấy tâm hồn u tối quá, em lại quay về nghe Power để thanh thản hơn :D
 
Hoàng Bảo Long đã viết:
A Power như kiểu Mano ý hả chị?
Nhìn chung, các dòng Power đều rất lôi cuốn, nhất là với những người quen nghe âm nhạc mạnh mẽ, hùng dũng.
Nghe Mano chẳng hạn, em thấy nó hào hùng, mạnh mẽ, đúng như kiểu một người đàn ông.
Còn Rhap nghe cũng rất vui, nhất là mấy bản kiểu Dawn of Victory hay Emerald Sword.
Khi nào cảm thấy tâm hồn u tối quá, em lại quay về nghe Power để thanh thản hơn :D

Manowar thì đúng kiểu power của Mĩ, rất ư là cơ bắp nhiều khi hơi phô quá.. đại diện bọn này có Iced Earth và Manowar.
Chị thích Power của châu Âu hơn, có nhiều điểm thú vị hơn vả lại mềm mỏng và lãng mạn hơn, ở Mĩ có Kamelot là band power Mĩ mà mang nhiều nét của Châu Âu nhất....
 
Fav Power của em là Blind Guardian, Sonata Artica và Nightwish.

Em thấy trên metalstorm có 1 album của Labyrinth rank 1 trong top 100 best Power albums. Xin hỏi đã có ai nghe Labyrinth chưa ạh, em muốn có 1 tí feedback.

Also in need of Ecliptica by Sonata Artica. Cái torrent đang down hết seed rồi nên đang đơ. Anh/chị nào có link (chất lượng tầm 192kps trở lên) cho em down đc ko :( :( :( ???
 
Ủa :| em nhớ là Manowar chơi Heavy metal mà :| (có thể có tính epic nhưng sao đã gọi là power được ??)

Còn về Rhap thì nghe không ra prog gì cả 8-}. Rhapsody = Symphonic/Orchestral Power metal 8-}

Em không chuộng Power, nên thích đại diện to to của Power (=))) - Nightwish, Strato cũng hay

Thông tin bạn em mới gửi, hờ, nó là fan của Rhap

Rhapsody forum đã viết:
Q. What kind of music does the band play?
A. Earlier, their style was called "symphonic epic Hollywood metal" and could be described as epic melodic power metal with symphonic orchestra parts, classic and folklore music elements and movie soundtrack feeling. Now, with the release of the new album, it's called "film score metal". The style's title was changed with the help of their new manager Joey DeMaio who suggested that the new title is more appropriate for the band's music.

Quote from here.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Liệt kê đầy đủ có thể thấy là power rất dễ tính, subgenre cũng khá là đa dạng, nói chung tranh cãi band nào chơi thể loại nào là một việc chả có mục đích gì cả. Có thể nói new wave cũng được liệt vào hàng power, giống như rock'n'roll thủa hàn vi với blues 60s 80s đôi khi cũng hay cross over.

Subgenre của power cơ bản thì có 2 dòng classic -ảnh hưởng Iron Maiden và melodic - ảnh hưởng Strato và một chút của Queen. 2 dòng này thể hiện rõ và phát triển theo 2 chiều hướng khác nhau ở 2 châu lục : classic ở Bắc Mĩ và melodic ở châu Âu như là chị Thư đã nói :D Tuy nhiên những hạn chế về subgenre vẫn ko bị áp đặt tuyệt đối ở phạm vi châu lục, cho nên nếu chia 2 dòng thành Europian và American thì có vẻ ko chính xác. Điển hình cho điều này là Symphony X và Kamelot, 2 đại diện khổng lồ đến từ US nhưng thiên hướng nghiêng về phía melodic power.

Mở rộng ra thì power tiếp nhận một số khái niệm về subgenre khác do một sự sáng tạo của các nghệ sĩ khi đưa nhiều yếu tố âm nhạc khác nhau vào phần cột sống power như là symphonic, tiên phong Rhapsody, progressive, nổi tiếng nhất là Symphony X và gần đây là extreme vocal, với đại diện sừng sỏ là Children of Bodom (khái niệm extreme power có lẽ ra đời sau melodic death một thời gian ngắn nếu em ko nhầm, vì chính yếu tố melodic trong melodic death là ảnh hưởng của dòng power châu Âu, vì thế có thể nói melodic death và extreme power là một, đó chỉ là thuật ngữ để người ta tránh nhầm lẫn khi nói về death metal và power metal với tư cách là 2 genre riêng biệt).

Bây h thì các band chơi power mọc lên như nấm, và lực lượng power metal elite thế hệ mới đông đảo chả thua kém gì đội ngũ death hay prog đang lên. Dòng melodic truyền thống thích nhất là Blind Guardian với ông trưởng nhóm chuyên môn hát lồng giọng theo kiểu Queen, kế đến chắc là Falconer, Elvenking, Dragonland... :-? classic thì nghe mỗi manowar và iced earth rồi nhàm vì phối khí quá là kém sáng tạo :| gần đây có cái project Demons & Wizards cũng từ Iced Earth mà chui ra =)) nhưng mà mời mọc thế nào lại được anh Hansi nhà Blind Guardian hát cho nghe như đổi đời :X symphonic thì thích nhất Nightwish, Fairyland, Angtoria... Rhapsody hồi xưa cũng có cảm tình nhưng mà càng ngày càng thấy cạn ý tưởng :-< extreme thích khá nhiều :-? CoB, Etos, Kalmah, Wintersun... prog thì chết mệt Symphony X, thôi giồi :x Hiếm có band nào điều khiển được ý nhạc đến từng câu từng nốt như Symphony X :x, nhưng xét cho cùng so với Blind Guardian thì vẫn chưa đáng gọi là người hùng :p. Prog ngoài ra có Evergrey và Angra cũng hay, Kamelot thì em ko nghe nhiều, có mỗi cái Black Halo của nó thôi và thấy là cũng bt :-?? À còn Warmen ko nhắc tới quá phí :x Giai điệu pha âm nhạc baroque đẹp long lanh, phối khí thuận tai và tạo được không gian cho giai điệu, kĩ thuật thể hiện thì ko phải nói vì chỉ cần nhắc lại rằng chủ project là Janne Wirman thì có lẽ đúng là ko cần thêm một lời nào nữa :D

Blind Guardian mãi là childhood hero của mình :x Từ năm 1989 đến 2008 - tức là 9 năm, Blind Guardian mới ra được 8 album :| Con số ko mấy ấn tượng, thậm chí có thể nói là năng suất thấp nếu quên ko nhìn vào lượng công sức họ đầu tư cho mỗi album của mình :-< 2 album đầu tiên ko thể xếp vào phong cách của band vì mang tính thử nghiệm, thiếu đi rất nhiều yếu tố gọi là signature như là 1-man choir vocals của Hansi Kursch, và tiếng lead uốn lượn độc quyền của Andre Olbrich. Trong 6 album còn lại thì 5 album trừ A night at the Opera được metalstorm trao thưởng: 4 album Imaginations from the Other side, Nightfall in Middle-earth, Tales from the Twilight World và Somewhere Far Beyond (theo thứ tự cao -> thấp) được metalstorm xếp vào top 100 album power metal hay nhất mọi thời đại, riêng Imaginations from the other side đã có thời kì đứng đầu bảng xếp hạng, đánh bật mọi đối thủ đáng gờm nhất - mọi nhạc phẩm của sym x, helloween, etos, cob, strato và rhapsody. Còn album mơi nhất A Twist in The Myth ko được đánh giá cao bằng những tác phẩm trc đó nhưng cũng thống trị bảng xếp hạng các album power metal năm 2006 :)) Em ko định dựa vào số liệu để chứng minh âm nhạc của BG hay như thế nào, nhưng đó là một recommendation từ một website khá là đáng tin cậy :D Còn về ý kiến chủ quan của em thì âm nhạc của BG luôn mang tính tượng hình, mọi âm thanh - từng nốt trong từng câu nhạc của tất cả các bài hát đều "có lý do" ;) Âm nhạc đó ko chỉ mang thính giả tới nét đẹp bát ngát mà lộng lẫy của xã hội trung cổ - nơi tất cả mọi thứ tồn tại như biểu tượng, mà còn hàm chứa những triết lý ko lời, những sự khuấy động sâu xa trong tâm hồn thông qua những hình ảnh có một chút trừu tượng, lạ lẫm và tất nhiên là đầy sáng tạo (thể hiện rõ nhất ở Imaginations) :D

Chết chửa viết nhiều quá =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Dài````````````````````` quá em Đức ơi.
Cố gắng căng mắt đọc hết bài em.
Định tiếp nối rep post của em nhưng...không biết bắt đầu từ đâu. =D Em viết như một bài tổng hợp lịch sử, chị xin chen ngang vô duyên tí vậy.
Đầu tiên nghe Hắn thấy hợp tai cái đã, thích rồi lao đi tìm hiểu Hắn. Khoái cái kiểu đa sắc đa tấu của Hắn - Prog/Power: symphonic, jazz, folk etc.
Sub genres thì dây mơ rễ má nhiều, đào lần từng tông chi họ hàng có mà mai nghỉ thi tốt nghiệp. =D
Nhân em nhắc đến Queen và Rhapsody là 2 band chị thích, chủ quan đưa ra vài nhận xét cá nhân vậy. Nghe rhap nhận ra thanh âm có phần cổ kính, phong cách hòa tấu tạo cảm giác tắm đẫm hơi thở anh hùng, bi tráng. Còn Queen, nổi loạn, đằm thắm, bộc trực nhưng cũng đong đầy tính triết lý sâu xa.

Tạm thời linh tinh vậy đã :"), gác Hắn lại để bài vở và chờ những trao đổi với em Đức. ;;)
 
Có hồi em cũng chỉ toàn nghe rhap và dính chặt vào những kiểu phim ảnh tiểu thuyết fantasy các loại :D nhất là từ sau hồi xem lotr :x từ đấy trở đi thấy cái gì cũng xấu cái gì cũng bình thường chỉ có cái gì phi thường phi hiện thực thì đẹp :x Có lẽ cũng vì thế mà em thích rhap :D nghe nghiêng về nuôi dưỡng duy trì cảm hứng hơn là thưởng thức nghệ thuật đơn thuần... Nhưng mà chỉ được một thời gian :| Khi nó trở nên hết mới mẻ hết kì lạ mà cứ lặp đi lặp lại thì có cảm hứng giời cũng đông đặc :| ...Sau đấy thì em ko nghe rhap nữa và bây h cũng hầu như miễn dịch với fantasy novels nhan nhản ngoài hiệu sách :-<

Queen thì tít sau này em mới nghe nên cũng ko thấy đặc sắc cho lắm... Chắc bây h nghe gì thì cũng bảo thế thôi. :-?
Tuy ko rung động mạnh nhưng mà ko thể nói là queen ko hay :D Ở Queen có cái gì rất trẻ trung nhưng điềm đạm và thanh bình, ko biết diễn tả thế nào :-? nghe queen có cảm giác như kiểu đạp xe ngoài hồ vắng khoảng 3 4h chiều mà trời đầy gió ấy :-??

@chị GHL: ava của chị trông rất giống ava hôm trc em nhìn thấy trên blog con bạn em :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
=D Thỉnh thoảng đói nhạc thì cũng đi tìm nhạc mới, nói chung chị cũng nghe nhiều thể loại và thích nhiều dòng. Không phảingày nào cũng nhai đi nhai lại các band fav đc.
Rhap chị ấn tượng nhất với album Triumph or Agony. Nghe nhạc Rhap nhuốm màu sắc thần thoại nhiều, không đồng điệu khi cần tĩnh tâm và kiếm tìm sự bình dị cho lắm, nhưng có thể nghiền ngẫm nhiều và khó lãng quên.
Em là người đầu tiên chị thấy nói Queen không có gì đặc sắc =|. Heh, cách kết hợp và phối âm của Queen rất thú vị và phong phú, chắc em đã nghe Bohemian Rhap, We will rock u hay Crazy little thing called love, BicycleRace etc rồi, chính sự không bóng bẩy mà vẫn đậm tính nghệ thuật và sáng tạo những tác phẩm ấy đã khiến ngta khó mà quên được Queen. "Mộc" và "Nảy" (pha trộn ngẫu hứng thanh Acciaccatura - nghiến đạp ^^, và Pizzicato - gẩy) là hai tính chất mà chị kết ở Queen mà từ trước đến h chưa thấy prog band nào chơi thành công đến vậy.

p.s: =D ava này là hình chị em ạ.
 
Tối nay lôi mấy đĩa Rhapsody ra nghe lại, cảm xúc vẫn tràn trề lắm :> Power toàn bị chửi vì cái sự cheesiness, nhưng mấy lúc cùng đường rồi đem ra nghe lại thấy hy vọng trở lại :)), rốt lại đấy mới là cái được lớn nhất của Power và mấy cái fantasy/science-fiction

Bạn Lê thích một Rhapsody bi tráng với chịu ảnh hưởng từ film score tớ cũng đoán là bạn sẽ thích 2 cái album sau cùng này hơn :-?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên