Oscar 2006

Nguyễn Mỹ Hạnh
(NMHanh)

New Member
Lập thread này xem ai có hứng bình loạn Oscar năm nay.
 
Không thể hiểu được làm sao người ta lại trao giải cho cái bài "It's hard out there for a pimp." Hôm nay em đến lớp chỉ hát mỗi câu đấy thôi là cả lũ cười lăn cười bò, chả học được gì nữa.
 
Chẹp, chỉ có một điều để bình luận :| Hầu như tất cả các phim được Oscar mình đều chưa xem, và hầu như tất cả các phim được Mâm xôi vàng mình đều đã xem :|
 
ức chế nhất là cái phim crash xem như ... thì lại được giải, còn phim brokeback moutain, hay good night and good luck lại không được giải, tiếc cho hai anh diễn viên chính trong phim này, còn thấy công bằng là giải nữ diễn viên chính phụ xuất sắc nhất
cuối cùng là hoan hô vì châu á đã có giải đạo diễn xuất sắc nhất thuộc về lý an
 
Film Crash mà ko hay huh chú, nó nói về từng mảng đời của các cuộc sống khác nhau ở LA, những tình huống xảy ra rất đời thường và những khoảnh khắc mà con người phải đối diện trong cuộc sống... Cái hay của Crash là với dàn diễn viên không quá khác biệt về đẳng cấp, chỉ đơn giản nhưng họ ghép lại từng mảng để thành một bức tranh toàn diện về con người...

Trong film có những đoạn mà mạng sống con người đứng giữa lằn ranh sự sống và cái chết chỉ bởi 1 quyết định đơn giản vd như cậu cảnh sát trẻ đủ tin tưởng để cứu sống 1 ng bạn từng biết nhưng chỉ vì coi thường 1 ng vô gia cư mà vô tình giết chết anh ta...

Crash là bức tranh phản ánh mặt sáng và tối của LA, có những con ng thành đạt nhưng luôn đơn độc, có những kẻ thất nghiệp đến cùng quẫn phải làm ăn cướp, có những gia đình thương yêu nhau....

Nếu như Brokeback Mountain nổi tiếng vì chạm vào đề tài nhạy cảm thì Crash đơn giản hơn nhiều nhưng sâu sắc và đầy ý nhị, ko có nhiều lời thoại sâu xa cao quý nhưng thay vào đó là những đoạn đối đáp "rất người", đơn giản thực tế và gần gũi
 
Em hoàn toàn đồng ý với ý kiến anh Tuấn Anh ;) ( gonna watch Crash :-B ). Quả thực Brokeback Mountain ko được cũng hơi đáng tiếc một chút vì em cũng đọc review và acclaim trên nhiều trg báo và thất film này khá cảm động lại động chạm vấn đề nóng hổi trg xã hội :) và đc rất nhiều giải cao quý khác.Nhưng theo như nội dung thì film Crash này miêu tả một cách chân thực cuộc sống ở LA ( chị Bẩu ơi kể c/sống ở LA cho cả nhà đi :D ) --> judges cũng thích hơn :D. Nhiều người kêu Brokeback Mountain ko đc là do truyền thống của Oscar ko cho giải những film kiểu vậy nhưng dường như film này ko thể thực được như film Crash thì phải :-?. Hy vọng khi xem film Crash mình ko bị buồn ngủ khi mới 1/3 film vì truyền thống những film của Oscar thì thường có tác dụng như vầy :D ( chỉ trừ có Titanic và Gone with the wind xem còn hay :p, chứ cái film Million dollar baby năm trc được giải xem buồn ngủ chít thôi :-s )
 
Crash hay nhưng không phải xuất sắc. những đoạn tạo ra cảm xúc trong Crash thường là do sắp đặt chứ không phải là do tình huống đưa đẩy --> có tí khiên cưỡng. nói chung phim này xem được là nhờ diễn viên đóng rất xuất sắc chứ không phải nhờ đạo diễn (Paul Haggies cũng chỉ mới bước chân vào làm feature films chứ trước đấy chỉ làm TV Shows.)
Brokeback thì lại còn thấp hơn Crash một bậc. nói chung là không có gì đặc biệt ngoài chuyện có 2 chú cao bồi pê đê. phim này tiếng tăm là nhờ cái shock value do chủ đề đem lại còn thì tình huống chẳng có gì mới mẻ cả.
nói chung năm nay Crash được giải là đúng vì không có một phim nào thuộc dạng xuất sắc hẳn cả.
 
Kể ra như vậy cũng đủ để đoạt giải rồi, chứ như nhiều film đoạt giải Oscar mà vượt trội về số lượng lại chẳng thấy thú vị gì về chất như LOTR, Titanic... những film đó sao sánh được với Forest Gump, Ben Hur, Mystic River...
 
Lý An thực ra cũng lăn lộn ở Hollywood nhiều rồi, đến bây giờ gặt hái được Oscar đầu tiên cũng là điều đã được mong đợi từ lâu. Lần trước "Ngọa Hổ Tàng Long" trượt mất Oscar đạo diễn xuất sắc nhất cũng là điều đáng tiếc, bây giờ coi như là đền đáp xứng đáng công lao ông bỏ ra ;)
 
Uhm, em thấy Lý An cũng xứng đáng ;). Nhưng mà cái hồi film Ngọa hổ tàng ko đc em thấy cũng bình thường :). Phim đó quay đẹp, hoành tráng thật nhưng hình như ko có nội dung sâu xa lắm thì phải ? :-/
Hôm nọ vừa chiếu Oscar trên TV xong, dài quá :-s. À còn film Memoirs of a geisha đã ai nghía chưa ah ? Truyện này thì fabulous nhưng film hình như thì hơi í ẹ :-?
 
Ờ mày nói đúng đấy Khoa ạ. Bất kỳ ai xem Memoirs of a Geisha tiểu thuyết xong rồi xem phim chắc hẳn sẽ rất thất vọng. Tình tiết trong truyện thật hơn, cảm xúc "chất" hơn và trang phục đẹp hơn! Hic! Đọc truyện nghe Chiyo tả bộ kimono của Mameha với Hatsumono đẹp thế nào thì lên phim nó giống "bà già" thế đó! Vả lại tình cảm trong phim rất hời hợt. Hatsumono xấu, Mameha xấu, Sayura của Chương Tử Di đáng lẽ phải sắc sảo thì lại... Tóm lại là thất vọng.

Mà Brokeback Mountain thắng Quả Cầu Vàng rồi ăn chắc không ăn cú đúp Oscar nữa đâu. Mà mấy ông chấm Oscar cũng có truyền thống làm bất ngờ báo giới đấy thôi. Vote trên oscar.com thì BM lợi thế hơn hẳn, nhưng mà cuối cùng thì ai cũng biết rồi đấy.

It's Hard out there for a Pimp, thật cũng không đặc sắc như những past winners, nhưng nó là bài nghe được nhất trong đống 5 bài ấy rồi.
 
Phim Ngọa Hổ Tàng Long rơi vào cái năm 2000 cũng khổ :p Bao nhiêu phim hay chèn ép, nào là Gladiator, Erin Brockovich, Traffic, Almost Famous... Đặc biệt Traffic xem là thấy Steven Soderbergh cực kì sắc sảo rồi ;) Cho nên nói ông Lý An hụt mất giải năm đó là một điều đáng tiếc cũng phải, mặc dù xem NHTL chị cũng chả thích lắm, có mỗi màn đánh nhau trong rừng trúc là ấn tượng, còn nội dung thì cũng sâu sắc những cách thể hiện vẫn còn chưa thật thuyết phục.

Memoirs of A Geisha thì dở khỏi nói rồi, xem cực chán ^^ Từ đầu đến cuối vật lộn để make out từng nhân vật nói gì trong thứ tiếng Anh pha tiếng Trung rất bực mình. Rồi thì đến lúc phim hết mình cứ ớ ra, chả hiểu sao... nó lại hết lãng xẹt vậy :| Và như thế thì suy cho cùng Sayuri cũng đâu phải chịu nhiều đau khổ gì lắm đâu :| Ngay cả cái thời còn bé chỉ toàn xách nước cho cái nhà chứa đó, làm gì mà đến nỗi /:) Phim dở hết sức, ko gặt hái gì mấy cũng xứng đáng [-(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ak...Memoirs of A Geisha xem xong vẫn chưa hiểu vì sao nó lại xong...có người bảo tại mày ko đọc chuyện..cũng có lẽ tại cái DVD nó nhập nhèng...nhưng túm lại là chả hiểu sao nó lại hay 8-}
 
Phim Ngọa Hổ Tàng Long rơi vào cái năm 2000 cũng khổ Bao nhiêu phim hay chèn ép, nào là Gladiator, Erin Brockovich, Traffic, Almost Famous... Đặc biệt Traffic xem là thấy Steven Soderbergh cực kì sắc sảo rồi Cho nên nói ông Lý An hụt mất giải năm đó là một điều đáng tiếc cũng phải, mặc dù xem NHTL chị cũng chả thích lắm, có mỗi màn đánh nhau trong rừng trúc là ấn tượng, còn nội dung thì cũng sâu sắc những cách thể hiện vẫn còn chưa thật thuyết phục.
cái phim traffic xem hay thật, hình như năm đấy được giải thì phải, erin brockovic chỉ thích xem vì có julia. ngtl thì buồn ngủ gần chết ngoài đoạn oánh nhau
còn gladiator thì đỉnh điểm, hay, thể hiện độc đáo, gấp 10 lần the last samurai
Còn memoirs ò geisha thì đúng là chẳng thấy khổ gì, thà xem phim việt nam còn thấy bọn nó khổ hơn
mà xem phim đấy em không hề có cảm giác xem phim nhật, ngoài chương tử di đầu tư cho phim nhiều, nét diễn hơi giống, còn lại củng lợi thì diễn hoàn toàn theo phong cách trung quốc, xem là thấy ngay, vì con gái nhật đâu có kiểu đi đứng đấy tính kiêu kì như thế, còn dương tử quỳnh thì khỏi bàn, mẹ em xem xong cón hỏi là con này có phải là người châu á không
 
Crash - Xã hội/Con Người

Cho dù việc đoạt giải của Crash là vấn đề khá nóng bỏng và ngạc nhiên với những ai chăm chú theo dõi buổi lễ trao giải, với tôi thì Crash vẫn xứng đáng với danh hiệu mà nó xứng đáng phải được nhận...

Trong khi trọng tâm của mọi sự chú ý vào vấn đề luyến ái giới tính đầy tế nhị trong Brokeback Mountain, Crash âm thầm và sâu sắc hơn, ko có đề tài thật sự gây ấn tượng để "đập vào mắt" người xem, ko dựa trên khối lượng kinh phí khổng lồ để gây ra một hiện tượng Oscar như những film đoạt giải trước kia. Crash như mẫu phim mà bạn có thể xem qua lần đầu với cái nhìn hờ hững, nhưng nếu chịu khó trau chuốt và để ý kỹ hơn ở lần xem thứ 2 hay 3, bạn sẽ dần nhận ra đề tài sâu lắng và góc nhìn xoáy sâu vào cuộc sống LA, vào xã hội LA, những vấn đề tưởng như diễn ra hàng ngày trong cuộc sống mà ng dân LA vốn dĩ quen thuộc bỗng chốc như hiện hữu trước mắt họ trên màn ảnh....

Với Crash, người xem hoàn toàn ko thể khẳng định đâu là diễn viên chính, đâu là diễn viên phụ, một Sandra Bullock đầy quyền lực cũng chỉ là một vai phụ nhỏ nhoi trong film - một mẫu phụ nữ chịu đựng và nóng nảy, mạnh mẽ nhưng cô độc, một Brendan Fraser đầy uy lực với The Mummy cũng chỉ đơn giản là một vị chưởng lý lo đấu tranh cho chiếc ghế của mình và anh cũng chỉ xuất hiện vài lần trong film... Với dàn diễn viên khá đồng đều về chất lẫn tiếng, Crash như một bức tranh khéo léo tạo bởi từng mảng đời, từng mảnh của cuộc sống mỗi người ghép lại, chúng ta ko thể nhìn thấy sự vượt trội của bất kỳ ai trong film, họ hài lòng với sự đóng góp của mình bởi mỗi sự đóng góp là một phần quan trọng của bộ film....

Crash là hiện thân của LA, của mảnh đất mà màu da con người rất đa dạng, gần như một thế giới thu nhỏ, chính bởi sự khác biệt rõ ràng về màu da làm nỏi bật lên tiếng nói của Crash, chủ đề bộ film xoáy trọn vào sự khác biệt này, nó dần dẫn đến cái nhìn cách biệt về giai cấp, về giàu/nghèo, về sang/hèn, về tầng lớp... Thông qua đó, khái niệm tưởng chừng như đơn giản về TỐT/XẤU dần tan biến trong Crash. Trong film, chẳng hề có diễn viên chính bởi chẳng ai là tốt, chẳng ai quá nổi bật, chẳng ai là "anh hùng" trong film; cũng chẳng hề có vai phản diện bởi chẳng ai trong film là xấu, chẳng ai là ác cả, họ chỉ là con người như bao người khác, họ tồn tại những sai lầm như bao người khác, cũng có những quyết định lầm lẫn dẫn đến thay đổi cả một con ng, cả một góc nhìn...

Dường như trong film tính nhân quả và tính nhân bản được đạo diễn che đậy tuyệt vời trong từng mảng đời khác nhau trong film, ng xem có thể giận dữ với hành động sàm sỡ của ng cảnh sát, hay để rồi lại vỗ tay tán thưởng cho hành động anh hùng của viên cảnh sát đó cũng với chính ng phụ nữ bị anh xâm phạm...? Liệu có quá kỳ quặc chăng ? câu trả lời là không, bởi con ng vẫn là con ng, họ ko là anh hùng cũng chẳng phải là kẻ ác... cũng như 1 anh chàng cảnh sát trẻ đủ dũng khí để bảo vệ mạng sống 1 ng dân thường, nhưng cũng chính anh đã ko đủ tỉnh táo đề rồi tước đi một mạng sống khác.. Tại sao lại có những tình huống oái oăm đến trớ trêu vậy? Phải chăng đó chính là định nghĩa về cuộc sống ? Hàng loạt câu hỏi nảy sinh xuyên suốt bộ film.

Paul Haggis thông minh trong việc tạo ra những nút thắt kịch tính, những giai đoạn cao trào đến nghẹt thở như hình ảnh 1 ng đàn ông đứng bên bờ tuyệt vọng vì phá sản chỉ nghĩ đến trả thù đối nghịch với 1 bé gái hồn nhiên trong sáng, sẵn sàng che chắn cho ng cha mình, nhưng rồi những nút thắt tưởng chừng như tuyệt vọng ko thể nào tháo gỡ ấy lại được Paul đơn giản với hàng loạt chi tiết dễ cảm thông...

Một lần nữa, Crash thổi vào bức tranh LA vốn dĩ sôi động, ko hề êm ả, những cái thật ở đất LA mà chỉ khi bạn sống ở đó, bạn chứng kiến từng chi tiết diễn ra hàng ngày trước mắt thì bạn sẽ hiểu tại sao Crash trở thành 1 hiện tượng của Oscar 2006. Xuyên suốt bức tranh về 1 LA bạo lực, sôi động và lạnh lẽo, chỉ một phát đạn được bắn ra... một viên đạn bắn ra từ những hiểu lầm giữa ng và ng, từ những cách biệt về giai cấp giữa ng và ng, giữa cái lạnh 1 đêm Noel, lòng người chợt ấm lại giữa tình thương con người, giữa tình cảm gia đình, những cái ôm đầy ý nghĩa, những câu nói 'Anh yêu em' tưởng chừng như đơn giản nhưng đủ sức sưởi ấm trái tim con người vốn dĩ đã quá mệt mỏi vì cuộc sống....
 
Bài 'It's hard out there for a pimp' đoạt giải hơi bị bất ngờ :D
Đúng ra nên để cái bài nhạc đồng quê cuối film 'Crash' đoạt giải thì hơn ! *tự nhiên quên mất title*
Trong số các film tranh giải năm nay thì 'Crash' sử dụng nhiều từ 'đệm' nhất - 182 từ trong đó là 99 từ ****. 'Brokeback Mountain' không chịu kém cạnh nhưng vẫn thua xa với 92 từ 'đệm'. :D
Chắc ai xem film 'Crash' rồi sẽ không bao giờ quên câu thoại '**** you very much !' của một nhân vật trong film nói với vợ ^^
 
Crash có lẽ cần sống ở LA, hoặc California nói chung, để thực sự hiểu những thông điệp bộ phim muốn truyền tải ^^ Cuộc sống ở đây tuy ko đến nỗi quá tình cờ như những tình huống trong bộ phim, nhưng thật sự có những tình huống có lẽ chẳng bao giờ cắt nghĩa được rõ ràng, có những con người quả tình ko thể nói là tốt hay xấu... đúng như những gì được thể hiện trong phim. Cuộc sống đem lại những nút thắt bất ngờ để mà con người ta, những con người rất bình thường trong cuộc sống, thể hiện những giá trị chân thực nhất của họ một cách tự nhiên. Những giá trị ấy ko nhất thiết là hoàn toàn tốt hoặc xấu, cũng như mỗi hành động ko nhất định là hoàn toàn đúng hoặc sai, nó chỉ đơn giản giúp bộ phim dựng lên bức tranh rất thật về cuộc sống nơi miền Tây nước Mĩ, nơi mà những gì tưởng như có thể cho là hoàn toàn trắng hoặc đen thực ra chỉ là màu xám. Những chân dung người rất "người" giúp cho Crash đi vào lòng khán giả như một hình ảnh phản chiếu trung thực của cuộc sống, trong đó bất cứ ai cũng có thể tìm thấy hoặc tất cả, hoặc một phần nào đó của bản thân mình.

Bộ phim chẳng có ai là anh hùng, cũng ko có ai là kẻ thủ ác cần được tiêu diệt. Nói một cách khác, Crash ko có vai chính diện và vai phản diện, cũng như chẳng thể phân biệt rạch ròi đâu là vai chính, đâu là vai phụ trong phim. Âu đó cũng là quy luật của cuộc sống: ko có những người "chính" và những người "phụ", ai ai cũng là một phần của thế giới bao la này, và bản thân hơi thở và hành động của mỗi người từng phút từng giây là những miếng ghép hình sống động tạo nên bức chân dung đầy đủ của xã hội con người.

Xem Crash người ta có cảm giác mọi ranh giới giữa đúng sai, phải trái, tốt xấu dường như đều trở nên mờ nhạt, chỉ còn một quy luật vượt qua mọi giới hạn của thời gian, không gian và cuộc sống để tồn tại vĩnh hằng: tình thương yêu giữa người và người.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ôi, thật đáng hổ thẹn là đến hôm nay xem lại mà vẫn không thấy cái phim đấy hay
 
Nguyễn Cẩm Vân đã viết:
ak...Memoirs of A Geisha xem xong vẫn chưa hiểu vì sao nó lại xong...có người bảo tại mày ko đọc chuyện..cũng có lẽ tại cái DVD nó nhập nhèng...nhưng túm lại là chả hiểu sao nó lại hay 8-}


Hix, mình kết truyện này bao nhiêu thì cái film này làm mình phát ngán bấy nhiêu X(. Tốn công mình ngồi dài cổ đợi nó có DVD ở VN:((.

Nói chung Memoirs of a Geisha quá là Hollywood, chả lột tả được chất "Nhật" gì cả. Từ cách ăn mặc, trang điểm, nghi lễ cũng khác rất nhiều so với những j mình đọc về geisha X(.

anyway, cũng được vài cái oscar /:)



về Crash: ngoài Forrest Gump và Crash ra, mình chưa thấy thích thêm 1 film đc Oscar gần đây nào khác cả :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chị Ngân ui, Forrest Gump cũng chẳng phải "gần đây" lắm đâu chị, cũng từ 1994, tức là 12 năm trước rồi... Nhưng muh em công nhận đấy là một trong những tuyệt tác điện ảnh của mọi thời đại :x Crash ko bằng Forrest Gump nhưng cũng rất tuyệt, làm phim phải ra được cái chất như thế chứ :x

Ah, nhân tiện nói về Forrest Gump, phải nói là những phim nào Tom Hanks bỏ công sức ra làm cũng đều đỉnh của nó cả, công nhận cảm nhận về điện ảnh của ông ấy vô cùng tinh tế và chính xác. Chị Ngân có đón chờ "The Da Vinci Code" ra đời ko :> Em là em chờ đợi lắm nhé, đọc sách phê thế cơ mà, 19 tháng 5 này, đúng ngày SN Bác :)) là phim này chiếu buổi đầu tiên, nhất định ko bỏ lỡ :x.
 
Back
Bên trên