OoO...Hội Hà Nội hiền...OoO

Mày nhớ nhiều thế.:D

Anh tưởng mày sắp về HN.^^
 
ở SG, chết ngập trong đống project và assignment:|
Đọc bài mọi người viết về HN làm em nhớ quá:x:x:x
Muốn vứt tất cả, về HN chơi trung thu :D
Đọc lại bài đầu tiên của anh Nhật về việc hay phải nghe giọng miền Nam cho đến bài trang thứ 40
Mặc dù ko phải thành viên của hội nhưng mà em thích lượn lờ vào box. Mọi người viết về HN nhiều nữa đi :)
 
muốn lắm nhưng ko được anh ạ :((
Anh cứ viết nhiều bài vào :D (trên blog hay trên HAO cũng đc:p) làm quà tặng ai xa HN
mà bây h em cũng muốn gia nhập HN hiền có đc ko :">
 
^^ e đag học sao về đc a ;))
e nhớ hết mà ;)) còn mấy vụ nữa thôi ko kể ;))
còn ảnh HN mới chụp ko a
 
@Huyền Anh:welcome em.;) không có gì phải ngại.;)
bây giờ thì anh có một số chuyện cá nhân nên thời gian này chưa thể viết được, đợt tới anh sẽ viết.

@Dũng: dạo này anh ít chụp lắm.
Hôm trước thấy mày để status về anh tưởng mày về.

@HN:bad day, but you'r still nice, in some ways.
 
@ a Nhật : à :"> hđấy tức vài cái lih tih bên này e địh về #-o
cuối cùg nghĩ sâu lại ko về nữa :(
mà dạo này thành viên hội mìh bay hết đâu rồi nhờ :(
 
Chưa nghe tên bao giờ, mùa đông này về sẽ khai quật ^^
 
Một chút cho em Huyền Anh:

Thư gửi Lys

Hà Nội tháng chín.


Những cơn mưa đầu tiên của mùa thu đã đến, cứ giữa đêm tỉnh giấc là mưa. Bạn biết mưa Hà Nội thế nào rồi đấy, à không, bạn không biết đâu, vì mưa Hà Nội đã lại đẹp hơn nữa rồi. Những con đường lá vàng rơi xuống như thảm, rào đón bằng những tia nắng cuối cùng của mùa hạ. Khắp nơi là âm thanh và hơi thở của gió...

Nơi ấy có cảm nhận được không, cô gái đến từ ngày hôm qua?
Cuộc sống của Lys thế nào? Mọi thứ ổn chứ? Những tình yêu nhỏ ổn chứ?
Thảng hoặc, tôi nghĩ về Lys.
Những lời chào đón thưa thớt từ phương xa. Niềm ngọt ngào ngắn ngủi mỗi mùa bạn trở về. Mỗi đứa đều thay đổi nhiều điều, chỉ có tình bạn vẫn nguyên vẹn và giản đơn. Có lẽ càng giản đơn thì càng nguyên vẹn. Bạn đã đi qua những mùa yêu xa xăm. Và khi bạn trở về từ miền lạnh giá, thì boss lại ở đây - người duy nhất gọi Zest là Boss, chỉ có Lys thôi...
Càng thân nhau người ta càng thờ ơ nhau, quy luật ẩm ương của tình bạn đấy. Nhưng vẫn còn mỉm cười ngọt ngào và những cái ôm không ngần ngại, vẫn còn những sẻ chia tâm hồn, vẫn còn những cảm xúc nhỏ nhoi lang thang lãng đãng từ mùa này qua mùa khác. Giờ boss ngồi viết cho lys trong một đêm Hà Nội miệt mài mưa, tan hết vào đất những nước mắt ngày tháng trước đã bay lên trời.



Lys ạ,
Boss nghỉ những công việc cũ rồi này.
Boss đi rồi về rồi lại đi này.
Boss yêu Mũn này, yêu Mũn điên cuồng, yêu Mũn đến như thế này này .
Boss với con số 3200 này.
Boss với "Hà Nội chờ" này.
Đến cái nick YM cũng đã thay rồi này.


...

Nhưng vẫn là boss này. Đứa con hư hỏng của Hà Nội hiền, đứa duy nhất cứ lang thang đây đó suốt thôi, cứ như là không nhớ ý. Năm tháng dài đến đếm hết tóc được rồi, những người bạn rời xa nhau lâu quá rồi, nhưng cái vui nhất là không bao giờ boss thấy gượng gạo khi nói chuyện với Lys cả, những điều gì đó - vẫn còn nguyên. Và thi thoảng trong những đêm mưa Hà Nội, tình bạn ấy gợi về những miền ký ức xa thẳm, những lúc chúng ta ngồi lãng đãng đâu đó trong thành phố nhỏ, tầng cao của toà nhà cũ kỹ, ngắm đường phố và người qua lại, nói những câu chuyện phiếm cười hay hoặc buồn. Khói thuốc ngấm với vị cappu quyện lại nơi đầu lưỡi, và rồi trở thành những kỉ niệm không bao giờ quên. Không có cà phê nào ngon bằng uống cùng bạn hiền - lys ạ.

Với Boss, Lys là một người bạn đặc biệt, và những người bạn đặc biệt thì bao giờ cũng có những cách đặc biệt để níu tay nhau, từ nửa vòng trái đất. Lys mạnh mẽ lắm, Lys gần như là người duy nhất mà Boss không bao giờ phải lo sợ rằng Lys sẽ gục ngã. Lys như một chiến binh biết cách giết quỷ dịu dàng nhất, biết cách đẩy cuộc sống khó khăn đến những bến bờ ngọt ngào nhất. Và nếu Boss là ánh sáng mặt trời như Lys nói, thì chắc chắn Lys là những đám mây, những đám mây cũng cứ trôi lang thang, nhưng bình yên không bao giờ thay đổi.
Yêu bạn biết bao.

Ngày tháng trôi theo mùa lá rơi.
Vẫn nhớ những lần chia tay vội vàng, có khi còn không gặp được mặt nhau, cái thiếp nhỏ xíu viết vội, đề tặng bởi "Con gái của Chúa" vẫn ở trong quyển sổ của boss, như một vật nhỏ may mắn đi cùng thời gian...
Và Boss cảm ơn vì điều đó, cũng như cảm ơn tất cả những gì Lys đã làm, để chăm chút tình ban với đứa con hư của Hà Nội.



Hà Nội bốn mùa chia ly
Người đi thần thoại hoa ly cũng tàn
Đếm đong ngày tháng nồng nàn
Tách cà phê cũ bỗng tràn mùi hương
Để người về với nhớ thương...



Về nhanh nhé, Lys.

Zest - Tonic Team

@Vũ: không có đâu anh. :D
@Annie: mới mà em. ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nhìn cái ava giật mình, em Dũng thật là lớn quá :| Chị muh đứng cạnh cưng thì sẽ nhìn giống học sinh lớp 5 8->

@ Zest: quán ở đâu vậy anh :D
 
Bài này em đọc ở blog của anh trước khi anh post lên đây rồi :p nhưng ở blog thì ko có cơ hội tích dấu bài hay :p
@ chị Annie: lâu quá rồi em không nói chuyện với chị nhỉ, kể từ lần thi Miss HAO, đã gần 2 năm rồi, lại nhớ đến lời hứa sẽ mua vương niệm cho chị năm nào của e với Hải Anh. Chị bên đó thế nào rồi :D
 
@ Annie : cứ mặc bikini cho e là hết lớp 5 ngay ;))
còn nợ e vài cái zoomin đấy ;))
 
anh Vũ nói chính xác rồi đấy Annie.^^
@H.A: thanx em.
 
Back
Bên trên