^^ Những clip, hình ảnh hài hước...đặc sắc...ấn tượng...độc...:D ^^

Mấy lời thế này bây h đi kiếm không thiếu đâu mọi người ạ.:))

Bạn Trang cho tớ xin cái link vào chửi bỏ mẹ nhà thằng đấy đi.:"] Cả tối đọc tin rồi bây h muốn bắn.





----------

mk đc mỗi chị cuối cùng nói hay.
Hình như là com của chị Trang mà em.:))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ôi chết thế mà em ko biết :">.

off topic tí. mắt em có vấn đề hay tại HAO vừa đổi giao diện đấy nhỉ? :-??
 
cái màu xanh nhờ nhờ này nhìn ko thích lắm :-<. mà chưa quen nên chả biết chỗ nào đọc rồi chỗ nào ko cả 8-}.
 
thằng này sn 88 e ạ :| dưng mà đàn bà lắm, từ lúc đấy đến h còn gân cổ cãi mất mấy cmt nữa cơ

Bài chưa đọc màu xanh còn bài đọc r` màu tím:)
 
Màu xanh này chói lòa quá đau mắt :((

Kiểu buồn cười nhỉ, nghe như các bác trên bộ đang chuẩn bị Việt hóa lại tất cả những gì còn sót lại của tiếng Tây trong tiếng Việt.
Chả biết mấy năm tới đây người ta có gọi cái "Tivi" là cái "Ti", đường RMIT thành "mít", FPT thành "tê tê" không nhỉ?
 
http://enbac.com/99hangbac

hô >"< thời đại công nghệ =))

Hai cha con

Cậu con trai tiến đến trước mặt tôi: "Cho hai bát mì bò!", cậu nói to.

Tôi đang định viết hoá đơn, thì cậu ta hướng về phía tôi và xua xua tay.

Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta, cậu ta nhoẻn miệng cười biết lỗi, rồi chỉ tay vào bảng giá treo ở trên tường,phía sau lưng tôi, bảo tôi rằng chỉ làm 1 bát mì cho thịt bò, bát kia chỉ cần rắc chút hành là được.


Lúc đầu, tôi hơi hoảng, nhưng sau đó chợt hiểu ra ngay.
Hoá ra, cậu ta gọi to hai bát mì thịt bò như vậy là cố tình để cho người cha nghe thấy,

thực ra thì tiền không đủ, nhưng lại không muốn cho cha biết. Tôi cười với cậu ta tỏ vẻ hiểu ý.

Nhà bếp nhanh nhẹn bê lên ngay hai bát mì nóng hổi.
Cậu con trai chuyển bát mì bò đến trước mặt cha, ân cần chăm sóc: "Cha, có mì rồi, cha ăn đi thôi, cha cẩn thận kẻo nóng đấy ạ!".
Rồi cậu ta tự bưng bát mì nước về phía mình.
Người cha không vội ăn ngay, ông cầm đũa dò dẫm đưa qua đưa lại trong bát. Mãi lâu sau, ông mới gắp trúng một miếng thịt, vội vàng bỏ miếng thịt vào bát của người con. "An đi con, con ăn nhiều thêm một chút, ăn no rồi học hành chăm chỉ, sắp thi tốt nghiệp rồi, nếu mà thi đỗ đại học, sau này làm người có ích cho xã hội."
Người cha nói với giọng hiền từ, đôi mắt tuy mờ đục vô hồn, nhưng trên khuôn mặt đầy nếp nhăn lại sáng lên nụ cười ấm áp.

Điều khiến cho tôi ngạc nhiên đó là, cái cậu con trai đó không hề cản trở việc cha gắp thịt cho mình, mà cứ im như thóc đón nhận miếng thịt từ bát của cha, rồi lại lặng lẽ gắp miếng thịt đó trả về.

Cứ lặp đi lặp lại như vậy, dường như thịt trong bát của người cha cứ gắp lại đầy, gắp mãi không hết.

"Cái quán này thật tử tế quá, một bát mì mà biết bao nhiêu là thịt." Ông lão cảm động nói.

Kẻ đứng ngay bên cạnh là tôi, chợt toát hết cả mồ hôi, trong bát chỉ có vài mẩu thịt tội nghiệp, quắt queo bằng móng tay, lại mỏng chẳng khác gì xác ve.

Người con trai nghe vậy vội vàng tiếp lời cha: "Cha à, cha ăn mau ăn đi, bát của con đầy ắp không biết để vào đâu rồi đây này.

" "Ừ, ừ, con ăn nhanh lên, ăn mì bò thực ra cũng có chất lắm đấy."

Hành động và lời nói của hai cha con đã làm chúng tôi rất xúc động.

Chẳng biết từ khi nào, bà chủ cũng đã ra đứng cạnh tôi, lặng lẽ nhìn hai cha con họ.
Vừa lúc đó, cậu Trương đầu bếp bê lên một đĩa thịt bò vừa thái, bà chủ dẩu dẩu môi ra hiệu bảo cậu đặt lên bàn của hai cha con nọ.

Cậu con trai ngẩng đầu tròn mắt nhìn một lúc, bàn này chỉ có mỗi hai cha con cậu ngồi, cậu ta vội vàng hỏi lại: "Anh để nhầm bàn rồi thì phải?, chúng tôi không gọi thịt bò."
Bà chủ mỉm cười bước lại chỗ họ: "Không nhầm đâu, hôm nay chúng tôi kỉ niệm ngày mở quán, đĩa thịt này là quà biếu khách hàng.

" Cậu con trai cười cười, không hỏi gì thêm.

Cậu lại gắp thêm vài miếng thịt vào bát người cha, sau đó, bỏ phần còn thừa vào trong một cái túi nhựa.
Chúng tôi cứ im lặng chờ cho hai cha con ăn xong, rồi lại dõi mắt tiễn hai cha con ra khỏ quán.
Mãi khi cậu Trương đi thu bát đĩa, đột nhiên kêu lên khe khẽ.


Hoá ra, đáy bát của cậu con trai đè lên mấy tờ tiền giấy, vừa đúng giá tiền của một đĩa thịt bò, được viết trên bảng giá của cửa hàng.


Cùng lúc, Tôi, bà chủ, và cả cậu Trương chẳng ai nói lên lời, chỉ lặng lẽ thở dài, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng.

(sưu tầm)

Truyện hay quá :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
đi loanh quanh nhặt đc cái này :)).

18080_1266945048162_1665880499_637195_5330052_n.jpg


lên Hàng Bạc đúc cái hình cách điệu đeo cũng đc =)).
 
@Hoàng Tuấn Minh: =)) nó quá ảo =))
concept thôi xD
cả hình :|
18080_1266906967210_1665880499_637174_33648_n.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
rượu thịt B-).

4967_90760482475_606892475_2103880_1115813_n.jpg


__________________________
edit: kinh tởm =)).

[youtube]uBOz4AF4SNI[/youtube]

[youtube]C9yQf6kguYg[/youtube]
 
Chỉnh sửa lần cuối:
sản phẩm âm nhạc nào của chị Hà cũng thật ...kinh dị@@
 
Cá nhân mình thì lần hát karaoke nào cũng phải có Người tình mai ya hee, kích động vl :x
 
Nobody chế đoạn ngồi vừa hát vừa rặn kinh vc ạ =))
 
Back
Bên trên