Những ban nhạc Gothic

Hoàng Bảo Long
(P3Charmed)

New Member
Mọi người có vẻ giới thiệu nhiều về Death nhỉ. Tôi cũng nghe Death nhưng sở trường chính vẫn là Gothic. Xin giới thiệu vài band chơi Gothic. Hi vọng mọi người ủng hộ. Ai có yêu cầu gì cứ đề nghị, band nào tôi đã nghe qua sẽ giới thiệu và nói cảm xúc :D

1. Tristania: http://hn-ams.org/forum/showpost.php?p=951096&postcount=4

2. The Sins of Thy Beloved: http://hn-ams.org/forum/showthread.php?t=22576

3. Within Temptation: http://hn-ams.org/forum/showthread.php?t=23023
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sirenia

4. Sirenia

Đến từ: Nauy

Thể loại: Atmospheric Gothic Metal
Một số trang phân loại nhóm này vào Symphonic Gothic Metal. Hồi xưa tôi cũng nghĩ thế, nhưng bây giờ nghe kĩ mới thấy có lẽ chưa đủ đạt đến trình độ Symphonic Gothic. Nói chung, có violin, piano, hợp xướng v.v. nhưng hình như chỉ tạo được không khí thôi, còn vẻ đẹp của giao hưởng chưa thấy đâu.

Trang web chính thức: www.sirenia.no

Thành viên (chẳng biết cũ hay mới, cứ nêu hết):
Guitars, Vocals, Composer, Synth & Programming: Morten Veland
Drums: Jonathan Perez
Female Vocals: Monika Pedersen

Album chính:
2002 - At Sixes And Sevens
2003 - An Elixir For Existence
2007 - Nine Destinies And A Downfall

Tiểu sử:
Band này được thành lập bởi Morten Veland. Anh này vốn là thành viên cũ của Tristania, một thành viên chính của nhóm đấy. Nhưng mà do bất đồng quan điểm nhiều thứ, Morten ra đi trong một ngày năm 2001, để lại Tristania chơ vơ :(( Và ngay sau khi ra khỏi nhóm, anh ta bắt đầu với một ý tưởng thành lập ban nhạc Gothic, mang phong cách của riêng anh, sâu hơn, âm u hơn... Nói chung, nguyên nhân ra đi chủ yếu là vì âm nhạc. Vì thế mà Morten muốn thực hiện một album thật hấp dẫn. Anh liên lạc với nhà sản xuất của Tristania và The Sins of Thy Beloved - Terje Refsnes, và bắt tay vào làm album mới. Những ý tưởng đã có sẵn trong đầu từ lâu, nay chỉ cần ghi ra giấy và soạn thành nhạc là xong. Và đến năm 2002, album full-length đầu tay - At Sixes And Sevens ra đời. Một album tuyệt vời với những giai điệu Gothic sâu, trầm và bí ẩn. Đặc biệt, phần bass của các bài hát được đưa lên rất cao, so với các album Gothic khác. Tiếng violin được hỗ trợ bởi Pete Johansen. Những ai nghe Symphonic Gothic chắc đã quá quen với ông bác này. Pete là người chơi phần violin cho hơn 50 album của các nhóm nhạc, và đặc biệt thành công với The Sins of Thy Beloved và Tristania. Giọng nữ trong album được thể hiện bởi Fabienne Gondamin - nữ ca sĩ tài năng người Pháp. Giọng ca sâu lắng, chuyên nghiệp của cô đã góp phần làm nên sự thành công của album. Một phần quan trọng của album - hợp xướng, được một dàn hợp xướng của Pháp thể hiện. Có vẻ như họ đã thực hiện tốt công việc của mình. Album là sự kết hợp đặc biệt của các chất liệu âm nhạc khác nhau. Trong album này có tới 6 giọng hát tham gia, chưa kể đến các âm thanh khác. Nói chung, album này khá phong phú về cả âm liệu và nhạc điệu.

Sirenia thực sự nổi danh từ đó. Và sau vài chuyến lưu diễn, Morten quay về sáng tác và sẵn sàng cho album mới. An Elixir For Existence - album full-length thứ hai ra đời cuối năm 2003. Vẫn là vẻ đẹp của At Sixes And Sevens, nhưng được làm sâu thêm, bí ẩn thêm. Cũng là một album thành công của Sirenia. Những giai điệu violin không còn được chơi bởi Pete Johansen (không hiểu vì sao). Sau đó, lần lượt Henriette và Jonathan Perez (cây trống của Trail of Tears) tham gia ban nhạc. Sau đó, Henriette lại quyết định rời khỏi nhóm nhạc. Sirenia tìm vocal nữ mới, và Monika là tân binh. Đó là đội hình hiện tại cho đến nay.

Năm 2007, Sirenia cho ra album Nine Destinies And A Downfall (chưa nghe vì quá bận học).

Đánh giá từng album:
- At Sixes And Sevens: At Sixes And Sevens có nghĩa là hỗn loạn, tương đương với cả chaos hay pandemonium. Một album hay và ấn tượng, với những giai điệu đầy cảm xúc, bí ẩn và lôi cuốn. Có lẽ những giai điệu hay nhất nằm trong bài Sister Nightfall. Album bắt đầu bằng Meridian, cũng hay không kém, tiếp theo đó là một loạt những bài hát rất hay như On the Wane, A Shadow of Your Own Self... Album kết thúc nhẹ nhàng bởi In Sumerian Haze, rất tuyệt vời cho những người thích nhạc êm đềm (nhưng mà lời thì không êm đềm đâu). Nói chung, tôi đánh giá album này rất cao. Điểm: 9.2/10
- An Elixir for Existence: Khó để nói rằng nó không hay, nhưng không dễ để chấp nhận rằng nó xuất sắc. Âm nhạc mang nhiều yếu tố Symphonic hơn, hoành tráng hơn và nghe có gì đấy anh hùng ca (Epic). Nhưng mà tại sao nó cứ có cái giai điệu gì quen thuộc của At Sixes And Sevens? Có lẽ nếu như Pete Johansen tham gia album này, thì chắc nó còn giống album trước nhiều hơn nữa. Nhưng nói chung, tôi thấy nó nghe cũng được. Điểm: 8.7/10
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vậy cho anh đề cử vài tên chưa có trong list đi nhỉ như

Theater of Tragedy - (sự đối xứng đan xen rất hấp dẫn trong metal - 1 vocal nam với âm hưởng death đối nghịch với 1 giọng nữ soprano rất điêu luyện),

Therion - 1 nhóm symphonic khá hay dù khởi nguồn từ death metal nhưng nhanh chóng thay đổi đường lối sau sự sụp đổ của đế chế death metal cuối năm 90

Sentenced - khởi thủy cũng từ death metal, rồi lấn sang melodic death một ít rồi dần dà trở về với gothic hơi hướm doom với vài album trở lại như Crimson, The Cold White Light...

Lacuna Coil - mặc dù chất giọng Scabbia được đánh giá yếu hơn nhiều so với Sharon den Adel hay Vibeke Stene nhưng bù lại về nhan sắc hix hix

ah còn kể tới cả Lacrimosa với âm hưởng dark/gothic độc đáo nữa...
 
Theatre of Tragedy: okie, em sẽ làm. Nhưng nói trước là không bàn về các album chơi theo kiểu Industrial Metal đâu nhé.

Therion: Em không giới thiệu vì band này đã được đề cập tới ở topic Thụy Điển. Nhưng nếu anh yêu cầu thì em xin okie luôn, đây là một trong những band Symphonic Gothic em khoái nhất. Đây là link tới topic có nói về Therion: http://hn-ams.org/forum/showthread.php?t=29903

Sentenced: Chờ một chút, để em thu thập thêm thông tin về band. Nói chung, Sentenced cũng chỉ bàn các album từ Down trở đi thôi nhé, bởi vì trước đấy là Melodic Death, em chưa nghe. Thằng cu Giang có lập một topic về band này đấy, nhưng nó không giới thiệu đầy đủ đâu, nếu thích anh có thể tham khảo: http://hn-ams.org/forum/showthread.php?t=24893

Lacuna Coil: Có nghe nhưng chưa nhiều, vì thế em chịu :D

Lacrimosa: Em không đủ khả năng để nói về một band nhạc có một thứ âm nhạc đặc biệt như Lacrimosa, và em sợ nói thì sẽ bị nhiều người chửi. Anh có thể nhờ bạn Giang viết một bài về Lacrimosa. Nhạc Lacrimosa rất hay và tinh tế, nhưng em nghe chưa thấm, sợ nói ra sẽ không đúng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
lâu lắm mới vào đây
anh Long cho em it thông tin về estatic fear đc ko , tự dưng dạo này nghe bọn này thấy hay hay ..
 
Kưng ơi, Estatic Fear là Symphonic Doom cơ mà, sao lại hỏi ở đây.
Ừ, được rồi, chờ một thời gian nữa nhé, bây giờ anh đang bận hoàn thành cái profile cho Within Temptation với cả Theatre of Tragedy, sắp tới sẽ còn có Sentenced, Virgin Black với cả Trail of Tears nữa.
 
5. Theatre of Tragedy

theatre_of_tragedy.jpg


Đến từ: Nauy

Thể loại:
1993-1999: Gothic Metal
2000 đến nay: Gothic Industrial Metal
(Âm nhạc của Theatre of Tragedy càng ngày càng hướng mạnh đến Industrial Metal và Techno, tuy có đôi chút Gothic không rõ nét)

Trang web chính thức: www.theatreoftregady.com

Các thành viên chính thức:
Vocals: Nell [2004-]
Vocals: Raymond I. Rohonniy [1993-]
Guitars: Frank Claussen [1997-]
Guitars: Vegard K. Thorsen [2001-]
Drums: Hein Frode Hansen [1993-]
Keyboards: Lorentz Aspen [1993-]

Thành viên cũ:
Vocals: Liv Kristine Espenæs Krull [1994-2003]
Bass: Eirik T. Saltrø [1993-2000]
Guitars: Tommy Lindal [1993-1997]
Guitars: Pål Bjåstad [1993-1995]
Guitars: Geir Flikkeid [1995-1997]
Guitars: Tommy Olsson [1997-1999]

Các album chính:
1995 - Theatre of Tragedy
1996 - Velvet Darkness They Fear
1998 - Aegis
2000 - Musique
2002 - Assembly
2006 - Storm

Tiểu sử:
Theatre of Tragedy được coi như một trong những ban nhạc đầu tiên khởi xướng dòng nhạc Gothic có pha Death và Black Metal, cùng với sự kết hợp của một giọng ca nữ trong veo, nghe như giọng thiên thần.

Album đầu tiên - Theatre of Tragedy ra đời năm 1995, để lại một ấn tượng khá mạnh đối với các rock fan về một thể loại Gothic mới mẻ, có những điều lạ lùng hấp dẫn. Tiếp theo sau album này, Velvet Darkness They Fear (1996) và Aegis (1998) tiếp tục làm người nghe nức lòng vì những âm thanh tuyệt vời riêng có của Theatre of Tragedy. Xuất sắc nhất trong thời kì này phải kể đến Aegis, với bài Siren tuyệt hảo. Sự thể hiện chuyên nghiệp, tình cảm của Liv thực sự đã cho bài hát một ấn tượng khó phai trong lòng người nghe. Qua 3 album, có thể thấy âm nhạc của họ đang có xu hướng - dù chưa nhiều - chuyển sang Industrial Metal.

Theatre of Tragedy sau đó chuyển sang kí hợp đồng với hãng đĩa khác. Và họ cũng thay đổi luôn thể loại âm nhạc. "Musique", album đầu tiên làm ở công ty mới đã cho thấy điều này - sự kết hợp giữa âm nhạc quen thuộc đã thành thương hiệu với âm thanh điện tử mới được thử nghiệm trong Aegis. Phần âm thanh điện tử mạnh hơn Aegis, và được biên tập cẩn thận hơn. Theatre of Tragedy đã thực sự bước vào dòng nhạc Industrial Metal.

Album "Assembly" tiếp tục con đường mới của Theatre of Tragedy. Nói chung, âm nhạc đã thay đổi khá nhiều so với các album trước. Được sự hỗ trợ của cây guitar mới Vegard K. Thorsen, họ đã làm một album Industrial với những âm thanh điện tử mới được coi là xuất sắc (cái này tôi chịu).

Tháng 9/2003, Liv Kristine quyết định rời band sau 10 năm gắn bó. Thay vào đó là cô Nell. Và năm 2006, họ cho ra album mới, Storm, album đầu tiên có giọng hát của Nell. Chúng ta hãy lắng nghe và đánh giá (tất nhiên, không phải là tôi)

Đánh giá từng album:
- Theatre of Tragedy: Một album hay, trong trẻo, những đoạn piano đẹp và âm nhạc thú vị. Các bài hát nghe rất được. Điểm: 9/10
- Velvet Darkness They Fear: Ổn, nhưng mà so với hai album còn lại được đem ra đánh giá, Velvet Darkness They Fear có vẻ là yếu thế nhất. Cái này cũng hay nhưng có lẽ Aegis là hay nhất. Điểm: 8.8/10
- Aegis: Đây là album khá nhất. Âm nhạc tuy bắt đầu có vẻ Industrial nhưng giai điệu đẹp, nhạc hay, nhất là giọng nữ của Liv trong veo. Điểm: 9.1/10
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh Long có thông tin về Sentenced ko ah??!!! Update cho em với!!!
 
sentenced, nhớ là up nhiều rui` mà
vào topic Thụy Diẻn của Tràn Link Chi hình như cóa đấy
 
Hic hic, lại Sentenced nữa nhỉ? Ừ, quên mất cái band này.
Okie, nhưng hiện giờ anh đang bận, có lẽ phải một thời gian nữa mới cập nhật toàn bộ thông tin về band được.
Trong lúc đó, em tạm thời lên trang www.metalstorm.ee mà xem, trang này có đầy đủ thông tin về nhóm, như thành viên, tiểu sử, phong cách, các album ... (Thì mình cũng lấy một phần thông tin trên này mà)
 
Tạm thời BL chưa làm profile của Sentenced và Trail of Tears được, làm Virgin Black trước nhé.

6. Virgin Black

vb.jpg


Đến từ: Úc

Thể loại: Operatic Gothic Metal, Operatic Doom Metal
Không khí cổ kính trong các album của Virgin Black đích thị lấy cảm hứng từ Gothic, tuy vậy, một điểm đáng chú ý là nội dung cũng như âm nhạc của Virgin Black lại chậm rãi và hoang vu như Doom.

Trang web chính thức: www.virginblack.com

Thành viên (chẳng biết cũ hay mới, cứ nêu hết):
Dino Cielo - Drums
Rowan London - Vocals, piano & keyboard
Samantha Escarbe - Lead guitar, cello
Ian Miller - Bass, vocals
Craig Edis - Vocals, guitars

Album chính:
1998 - Trance
2002 - Sombre Romantic
2003 - Elegant ... And Dying
2006 - Requiem - pianissimo
2006 - Requiem - mezzo forte
2006 - Requiem - fortissimo
(3 album Requiem chưa ra lò nhé)

Giới thiệu (không phải là tiểu sử):
Thành lập năm 1995, Virgin Black như một luồng gió mới thổi vào không khí âm nhạc Metal. Một kiểu âm nhạc khác, không mạnh mẽ, không hỗn độn, không cuồng nhiệt, không bạo lực và không thể lẫn vào đâu được. Nếu như các band Gothic cùng thời cho ra những album quá mạnh, hoặc quá mềm, thì Virgin Black đi con đường riêng của họ. Âm nhạc của họ chậm rãi theo kiểu Doom Metal, hoang vu và vắng lặng như Doom Metal, nhưng u ám và ảm đạm một cách rất Gothic. Hòa quyện vào những đoạn nhạc đầy xúc cảm, chất giọng "gần với tới tenor" của Rowan London làm nên một Virgin Black khác lạ, phong cách. Đa phần các trang web về Metal cho rằng họ chơi Doom hoặc Gothic. Tôi nghĩ là cả hai, nhưng không phải là Doom Gothic như Silentium, hay Gothic Doom như Lake of Tears. Doom và Gothic cũng tồn tại đồng thời, hòa nhập mà không hòa tan. Chúng tôn nhau lên nhưng không làm mất đi vẻ đẹp riêng có của từng loại nhạc. Hơn thế, đây có thể coi là Operatic Gothic và Operatic Doom vì phần hát thính phòng chiếm chủ yếu. Cũng có cả giọng Black thêm vào, nhưng nó chỉ là phần trang trí cho âm nhạc mà thôi.

Năm 1995, Virgin Black bước vào làng Metal đông đảo với bản demo đầu tay Virgin Black, sau đó, tiếp tục là Trance (EP) năm 1998. Năm 2002 và 2003, họ cho ra đời 2 album full-length. Đặc biệt, Elegent ... And Dying (2003) dài hơn 76 phút là một album công phu và khá ổn. Các trang web về Metal đều đánh giá rất cao 2 album này, đặc biệt là Sombre Romantic (2002).

Sắp tới, khoảng tháng 11, Virgin Black sẽ ra mắt album Requium, với 3 bản khác nhau. Hình như là độ mạnh yếu khác nhau thôi (pianissimo là "nhẹ vừa" thì phải). Hi vọng là chất lượng tương xứng với công sức bỏ ra.

Đánh giá từng album: BL mới chỉ nghe 2 trong 3 album là Sombre Romantic và Elegant ... And Dying nên cũng chỉ nhận xét được 2 em này.
- Sombre Romantic: Lần đầu nghe album này, tôi bị ấn tượng ngay bởi chất thính phòng của Virgin Black. Điều mà tôi thích nhất là sự hòa quyện của những nhạc cụ thính phòng với nhau như violin, piano và timpani. Ngay từ bài hát đầu tiên, Opera De Romanci - * Stare, người nghe đã thấy ngay sự thảm thiết xen vào sự trống vắng. Lại giống như những album Gothic khác, phần lời Latin rất hay thì không được công bố để người ta dịch ra tiếng Anh. Chẳng hiểu ý nghĩa là gì, nhưng tiếng guitar và tiếng violin hòa với nhau làm tôi chết mệt rồi. Dính liền với Stare là Embrace, cũng không có lời mặc dù có thằng nào nói trong bài hát. Track này cũng hay không kém gì Stare. Liên tục sau đó, Walk without Limbs (đi mà không có chân tay), Drink The Midnight Hymn, Museum Of Iscariot, I Sleep With The Emperor, vừa thống thiết, vừa hoang vu, làm tôi không thể bỏ tai nghe ra được. Và đẹp nhất, buồn nhất là A Poets Tears Of Porcelain, những giọt nước mắt của sứ. Album này xứng đáng có được số điểm 9,4/10.
- Elegant ... And Dying: Không rõ vì sao album này được nhiều người thích, nhưng tôi không thích bằng Sombre Romantic. Nó quá chậm chạp và hơi đơn giản so với sự công phu của ban nhạc và thời lượng của album. Tuy nhiên, cũng có nhiều nét đẹp trong album này, chẳng hạn như bài Cult Of Crucifixion hoặc là The Everlasting. Nói chung, album này vẫn mang âm nhạc như Sombre Romantic, nhưng Doom thể hiện rõ rệt hơn Gothic, tức là Gothic đã dần bị lấn át. Không hiểu đến Requiem, Gothic có còn không, hay chuyển hết thành Doom :-? Dù vậy, tôi vẫn không ngần ngại cho album này 9/10.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Virgin Black, ko hẳn là Doom, cũng ko hẳn Gothic. Nhạc của bọn này lấy âm hưởng như những bài kinh thánh trong các nhà thờ thời Trung Cổ. Ai xem những chương trình về các giáo đường trên TV sẽ nhận ra ngay.
Có cảm giác đây là 1 band mang tính academic. Em cũng thấy Sombre Romantic hay hơn. Nói chung cả 2 album đều rất u tối, lúc đầu nghe cái Elegant and Dying cảm thấy ko chịu nổi.

Anh Long có thể giải thich thêm về 3 phiên bản của Requiem cái nhỉ.
 
Virgin Black chưa nói gì nhiều về 3 album này, tuy nhiên, đây là một thông tin trên trang web chính thức của họ:

Requiem – pianissimo is an entirely classical album with instrumentation performed by the Adelaide Symphony Orchestra, and featuring spectacular choral arrangements along with tenor, mezzo-soprano and soprano solo voices. Requiem – pianissimo forsakes guitars and drums in favour of the melancholic tragedy and bombastic dynamics of classical composition.

Requiem – mezzo forte is where the band joins the orchestra and strikes a balance more reminiscent of previous Virgin Black outings, albeit with greater epic breadth.

The final album, Requiem – fortissimo, unleashes a sound infinitely heavier than anything in Virgin Black’s history. While still retaining an air of classical sensibility, it concludes the series with an intense dose of death/doom.

With Virgin Black, ambition is a given. Requiem is beyond ambition.

Như vậy thì 3 album này cùng là một nhưng có 3 cách chơi khác nhau, một sử dụng dàn nhạc giao hưởng, nhẹ nhàng hơn, một kết hợp dàn nhạc giao hưởng và ban nhạc, một sử dụng ban nhạc gần như chủ yếu và là album nặng nhất, mang âm hưởng nặng nề nhất, có trong đó cả Doom Death.

Cái Elegant ... And Dying đấy nghe rất nặng nề nhưng mà cái nặng nề của nó không như kiểu của Doom Metal, tức là nó không cảm giác như mình đang bước đi nặng trĩu giữa nghĩa địa u tối, mà giống như mình đang bước đi lặng lẽ giữa thánh đường yên tĩnh, mà lòng đầy tội lỗi thì đúng hơn.

@ Giang: Mod xóa hộ BL cái bài viết của anh Long Thành được không. Bực mình!
 
Thì đúng là như thế, em có nói khác đâu. Cả 1 không gian u tối với những dày vò trăn trở, nó đc thể hiện 1 cách nội tâm, ám ảnh chứ ko có nhiều những câu rift nặng nề chậm rãi như Doom.
 
Có cái để hỏi roài :)
Sentenced, Lake of tears đều là gothic, phải ko ạ.
Lacrimosa cũng là gothic, phải ko ạ.
Nhưng nghe nhạc của Lacrimosa với nhạc của 2 band trên thì thấy khác nhau hơi bị nhiều. Vậy chất gothic ở đây đc quyết định bởi cái gì?
 
hehe thêm Moonspell với Draconian đi cho thêm bộ quái vật đối đầu với các band ng đẹp ở trên...

Nói như em thì nghe Tristania cũng có giống gì với Sentenced đâu mà cũng là gothic đó thôi :D

Theo anh từng đọc qua vài bài về gothic thì gothic thường rơi vào 3 kiểu,

1 là vocal nữ tạm gọi là "ng đẹp" đóng vai trò chủ đạo như Tristania,Within Temptation...
2 là vocal nam đóng vai trò chủ đạo tạm gọi là "quái vật" như Moonspell, Sentenced, Tiamat...
3 là các band mà vocal nam và nữ đan xen lẫn nhau gọi là "ng đẹp và quái vật", anh nghĩ ở đây có Lacrimosa, Theater of Tragedy...
 
Theo em thì chia như vậy vẫn chưa thuyết phục lắm thì phải, vì nếu vậy thì thành ra vấn đề chỉ là vocal? :)
Trước giờ cái gì em nghe mà có "gothic" thì hầu hết đều là gothic doom, còn lại thì có Sentenced, Lake of Tears phong cách hơi giống nhau nhưng ko biết gọi là cái gì gothic bi giờ, những ban như Lacrimosa thì hơi nghiêng về symphonic thì phải (band này em mới nghe mỗi Elodia :D)

Bây giờ băn khoăn 1 band gothic thuần ko pha gì hết thì mặt mũi nó ra làm sao :-/? :)
 
Mạn phép mượn tạm tư liệu để giải thích sơ hén :D

Với nguồn gốc sâu xa đầu thập niên 80 từ khởi thủy là doom metal, thì nếu em muốn nhìn về các nhóm gothic đầu tiên thì sẽ tìm về các band doom-death metal thời kỳ đó có ảnh hưởng rất lớn đến sự hình thành Gothic. Ngoài ra, trong số các band như Celtic Frost, cũng được biết đến như những kẻ đầu tiên mang lại làn gió âm hưởng gothic-sound.

Vào đầu thập niên 90, vài band trẻ đã kết hợp chất liệu gothic rock có sẵn với chút âm hưởng chậm như Black Sabbath, để hình thành hướng đi mới lạ lẫm mang tên doom-death, điển hình như Paradise Lost, My Dying Bride và Anathema. Những band này gần như là kẻ tiên phong dọn đường cho gothic-doom phát triển.

Dần dà, từ vị trí vocal nữ đóng vai trò phụ trội dần chiếm lĩnh lên vị trí vocal chính như các band gothic hiện nay mà ta vẫn thường thấy, đó gần như là chìa khóa đánh dấu nét riêng biệt nổi bật của Gothic với các dòng khác.

Nếu nói các band Gothic Metal chính thống đầu tiên chắc có thể là Therion và Tristania, mặc dù khởi thủy là death metal band, nhưng Therion nhanh chóng chuyển hướng sang doom-death rồi gothic với âm hưởng death metal...Ngoài ra, symphonic metal cũng phát triển mạnh mẽ với những band có vai trò vocal chính là nữ giới, các band này khéo léo kết hợp chất gothic metal với giai điệu symphonic.

...

Thật ra việc dựa vào vai trò vocal để xác định 1 band gothic cũng là 1 trong những yếu tố cần của gothic metal. Ngoài ra, vì gothic metal rất gần với doom nhưng gothic khác doom ở chỗ mỗi band gothic mang lại 1 cái đẹp riêng đi kèm chất liệu nhạc khác nhau, do đó điểm chung ở các band là sự tối tăm, nét dark-sound và việc sử dụng khéo léo atmospheres tạm gọi là không gian trong âm nhạc, tạo cảm giác trống rỗng và tăm tối....

hì hì phần còn lại để chú Long là gothic fan giải thích cặn kẽ hơn, anh chỉ biết lõm bõm nhiêu đó
 
Back
Bên trên