Vương Hoàng Thắng
(martin_r0cker)
New Member
...
Anh yêu em đã bốn năm có lẻ
Yêu ngay từ những ánh mắt đầu tiên
Ai không biết,ngỡ tưởng anh hạnh phúc
Có biết đâu,đơn phương mãi một mình.
Mãi còn đây,từng nụ cười ánh mắt
Ngày khai trường,tim xao xuyến nhìn em,
Nhớ từng bước,chân em đi chậm rãi
Mắt hốn nhiên,tươi trẻ bước vào đời...
Ai cũng biết yêu là ngây,là dại
Anh yêu em,ngay dại cũng từ đây,
Không dám nói,vì tim còn e ngại
Đến bây giờ,e ngại vẫn chưa thôi.
Anh ngỡ tưởng là tim mình cứng rắn
Vụng về lắm,yếu đưối lắm em ơi,
Anh là thế,mà gặp em là thế
Nói một câu,mà sao chẳng nên lời.
Và vẫn thế,ngày ngày qua vẫn thế
Ngắm nhìn em,chẳng dám nói một lời,
Ai cũng biết,chỉ mình em không biết
Trai tim anh trót yêu em mất rồi.
Rồi ngày kia anh quyết định nói ra
Nhưng tim em,trao trọn cho người khác,
Ngước nhìn em cười vui trong hạnh phúc
Anh thấy vui,mà nước mắt lại trào.
Đành thôi vậy,thôi thì lại anh em
Anh với em,nhưng anh chẳng muốn thế,
Anh gia nhập,cái gia đình hùng mạnh
Được em gọi,là chồng bốn chồng năm...
Anh là thế,và em là như thế
Em cầm tay,rảo bước dưới sân trường,
Ghen tức chứ,em trong tay kẻ khác
Nhưng thôi đành,mơ tưởng đó là anh...
Hạnh phúc ấy,anh ngỡ tưởng lâu dài
Người ta đi,bỏ lại đó em tôi,
Sao nhanh quá,em còn chưa cảm thấy
Đâu là yêu,là hờn dỗi là ghen.
...
Vẫn cười nói,em vui như thủa trước
Nhưng mắt kia,đâu dấu nổi lệ trào,
Thương em lắm,con tim anh cũng khóc
Khóc thương em,khóc cũng bởi yêu em.
.....
Anh yêu em đã bốn năm có lẻ
Yêu ngay từ những ánh mắt đầu tiên
Ai không biết,ngỡ tưởng anh hạnh phúc
Có biết đâu,đơn phương mãi một mình.
Mãi còn đây,từng nụ cười ánh mắt
Ngày khai trường,tim xao xuyến nhìn em,
Nhớ từng bước,chân em đi chậm rãi
Mắt hốn nhiên,tươi trẻ bước vào đời...
Ai cũng biết yêu là ngây,là dại
Anh yêu em,ngay dại cũng từ đây,
Không dám nói,vì tim còn e ngại
Đến bây giờ,e ngại vẫn chưa thôi.
Anh ngỡ tưởng là tim mình cứng rắn
Vụng về lắm,yếu đưối lắm em ơi,
Anh là thế,mà gặp em là thế
Nói một câu,mà sao chẳng nên lời.
Và vẫn thế,ngày ngày qua vẫn thế
Ngắm nhìn em,chẳng dám nói một lời,
Ai cũng biết,chỉ mình em không biết
Trai tim anh trót yêu em mất rồi.
Rồi ngày kia anh quyết định nói ra
Nhưng tim em,trao trọn cho người khác,
Ngước nhìn em cười vui trong hạnh phúc
Anh thấy vui,mà nước mắt lại trào.
Đành thôi vậy,thôi thì lại anh em
Anh với em,nhưng anh chẳng muốn thế,
Anh gia nhập,cái gia đình hùng mạnh
Được em gọi,là chồng bốn chồng năm...
Anh là thế,và em là như thế
Em cầm tay,rảo bước dưới sân trường,
Ghen tức chứ,em trong tay kẻ khác
Nhưng thôi đành,mơ tưởng đó là anh...
Hạnh phúc ấy,anh ngỡ tưởng lâu dài
Người ta đi,bỏ lại đó em tôi,
Sao nhanh quá,em còn chưa cảm thấy
Đâu là yêu,là hờn dỗi là ghen.
...
Vẫn cười nói,em vui như thủa trước
Nhưng mắt kia,đâu dấu nổi lệ trào,
Thương em lắm,con tim anh cũng khóc
Khóc thương em,khóc cũng bởi yêu em.
.....