Nhớ em

kkkkkkkkk Tổ sư Vương Trùng Dương đã có câu: cái vật ở dưới eo phụ nữ chính là cánh của sinh ra ta và cũng là nấm mồ chôn ta :D
Anh nghĩ anh em không nên lằng nhằng làm gì, yêu được thì bỏ được, đau khổ cũng rồi :D

Đàn ông mà --->>> Bi nhưng mà Hùng. Anh em nên lao đầu vào học hành và kiếm $$$$$$ , có $ là Hùng hết :D
 
Bài này đọc hay quá...
Càng đọc càng thấy con đường em đi giống anh lắm...
Nhưng anh còn được ở cạnh ng mình yêu... còn em thì... :((
 
ơ .. cái topic Why :p .. bị xóa rồi hả anh T ^^ ... :x .. định viết vào trong đấy nhưng mà ko tìm thấy >.< .. thôi em post vào đây vậy .. ^^ .. tặng anh và những dấu hỏi cho 1 tình yêu ^^ ... :x ...

Càng yêu ta càng thấy có tình yêu thì khó mà mất tình yêu thì quá dễ. Hôm qua nói yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có 1 kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì 1 người khác cũng đang đau khổ. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng hờn oán thì cũng nặng nề.

Có người bỏ cuộc đời mà đi như 1 giấc ngủ quên. Dù sao cũng đã lãng quên 1 nơi này để đi về chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao h cũng nhớ thường 1 bóng hình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà qua đi nỗi ngậm ngùi. Tưởng rằng có thể quên dễ dàng 1 cuộc tình, nhưng hoá ra chẳng bao h quên được. Mượn cuộc tình này để xoá đi cuộc tình kia chỉ là 1 sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi 1 con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi 1 con người vì sợ mất tình mà giữ trong lòng 1 nỗi nhớ nhung.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tặng tri kỷ cái này.:) ;) có thể mang tặng tiếp cho con bé kia cho nó hiểu mình wan trọng thế nào.:) [-x

Không có anh ai đưa em đi học
Ai viết thư vào lớp đọc mỗi ngày
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa

Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em trong vắt thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa Xuân vội
Nghe đường máu run những khúc mong manh

Ôi những lúc em cười - trong đêm khuya
Lấy ai nhìn những đường răng xinh thế :x
Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mù ai thở để sương tan

Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng Đế hỏi anh: sao tóc em buồn?
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon ?
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục


(from a part of NTM)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
uầy...bạn Nhật chẳng tặng tớ nhưng đọc cái bài này thấy thích thế;;)
 
Vương Hoàng Thắng đã viết:
cuối cùng la sao :D

Thanks em Thủy "cong cong" nhiều !!!

Thân anh Thắng .. ko dấu yêu ([-( .. tại đã thanks em Thủy lại còn "cong cong" .. X-( .. :nono: .. :nono: .. ko cong ko cong .. >: P ... :(( ứ ừ :(()

.. cuối cùng là thế này này ^^

Mỗi 1 con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi 1 con người vì sợ mất tình mà giữ trong lòng 1 nỗi nhớ nhung.

:x
 
Anh hiểu mà em "cong"...
Mối tình đơn phương đó đã hết rồi,chỉ là ky niệm mà thôi.Nó đã chợt hết khi anh đang viết cái topic này,ban đầu ý định sẽ là một topic thơ dài kỳ,kể lại một thời yêu đương ở tuổi học sinh của mình.Nhưng cảm xúc không còn nữa.Anh đã tìm ra con đường riêng của mình.Cảm ơn các em ...

Sắp đến 3/3 rồi đấy chú Nhật .. ngày sinh của những con người vĩ đại.
 
... 3/3 ... HAPPY BIRTHDAY TO U :)) :)) ... :p just in case I might forget by 3/3 ...:)) =)) ...

... ^^ ... hãy nói rằng anh đã có 1 kỷ niệm đáng nhớ về thời U20 (I mean under 20 :))) :p ...

.. ngày hôm qua ở lại ... :x .... enjoy this short life, man .. (*) .. ^^
 
Chỉnh sửa lần cuối:
sau mùng 3 tháng 3 lại là mùng 4 tháng 4...hehe....;;)
nhớ anh Thắng ra phết đấy....:x....Thơ Nhật hơi bị hay đấy
 
Báo cáo anh Thắng là đừng tin mồm Tâm Giao nhé. Chiều nay vừa mới nhớ anh Vũ ra phết đấy ... :x rồi thì em chẳng nhớ ai ngoài anh đây, hãy tin em ;;) Tâm Giao nhỉ :)
 
Em nhớ anh Thắng với người yêu Vũ phết đấy :x Em chẳng nhớ ai khác ngoài 2 anh đâu :x

Anh Thắng moved on đc. roài anh Thắng nhỉ ;;) ;;) ;;)
 
đoạn này hay quá
Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng Đế hỏi anh: sao tóc em buồn?
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon ?
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục
:)
 
Về thơ tình,anh thích nhất là thơ Nguyễn Bính.Dễ đọc,dễ hiểu,dễ đồng cảm.
Thơ về tình yêu của Nguyễn Bính,như kể về tình yêu của chính ông ... sâu đạm cũng có,thoảng qua cũng có,đa số là kiểu như tình yêu đơn phương,thầm kín,có lẽ,cũng giống anh ...

Người con gái ở lầu hoa
(Ng Bính)

...
Tôi rót hồn tôi xuống mắt nàng
Hồn tôi là cả một lời van
Tôi van nàng đấy!Van nàng đấy!
Ai có yêu đương chả vội vàng?

Tôi rót hồn tôi xuống đã nhiều
Hồn tôi còn có được bao nhiêu?
Tôi đi sợ cả lời tôi nói
Sợ cả gần nàng,sợ cả yêu
...
Tôi mỉa mai tôi,oán trách tôi
Làm sao tôi lại cứ câm lời?
Thì trăm con gái nghìn con gái
Nàng cũng là người con gái thôi.

Có một nghìn đêm tôi chiêm bao
Ba đêm nay khóc với mưa rào
Đêm nay mắt đỏ rồi mưa tạnh
Tôi khóc ân thầm dưới bóng sao.
...


Không hiểu có ai thích thơ Nguyễn Bính giống mình không.
 
(Nguyện Bính)

Ai đem rắc bướm lên hoa
Gieo bèo xuống giếng,gieo ta vào nàng
Ai đem nhuộm lá cho vàng
Nhuộm đời cho bạc,cho nàng phụ ta
 
hehe .. anh Tùng thơ với thẩn .. mới mượn được mấy quyển của mình có khác .. mỗi tội sai rôi:"Rắc bèo xuống giếng,rắc ta vào nàng" mới đúng


Thời Trước


Sáng giăng chia nửa vườn chè
Một gian nhà nhỏ đi về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa này
Bỏ công đèn sách từ ngày lấy tôi
Kẻo không rồi chúng bạn cười
Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa .
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
"Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng"

Một quan là sáu trăm đồng
Chắt chiu tháng tháng cho chồng đi thi
Chồng tôi cưỡi ngựa vinh quy
Hai bên có lính hầu đi dẹp đường.
Tôi ra đón tận gốc bàng
Chồng tôi xuống ngựa, cả làng ra xem .
Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem giăng giải lên trên vườn chè.

1936

--------------------------


Vâng


Lạ quá ! Làm sao tôi cứ buồn ?
Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn ?
Làm sao tôi cứ tương tư mãi,
Người đã cùng tôi phụ rất tròn ?

Thì ra chỉ có thế mà thôi !
Yêu đấy, không yêu đấy, để rồi
Mắc hẳn đường tơ sang cửi khác,
Dệt từng tấm mộng để dâng ai .


Khuyên mãi sơn cho chữ "Ái tình"
Mộng lòng trang điểm mãi cho xinh .
Có người, đêm ấy, khoe chồng mới:
"Em chửa yêu ai, mới có mình"


Có người trong gió rét mùa đông
Chăm chỉ đan cho trọn áo chồng
Còn bảo: "Đường len đan vụng quá !
Lần đầu đan áo kiểu đàn ông ."


Vâng ! chính là cô chửa yêu ai,
Lần đầu đan áo kiểu con trai .
Tôi về thu cả ba đông lại,
Đốt hết cho cô khỏi thẹn lời !
 
Thơ Nguyễn Bính "chân quê": giản dị, mộc mạc, nhẹ nhàng, trong sáng, và hồn nhiên như ca dao trữ tình. Ông viết về làng quê qua lăng kính tình cảm lãng mạn, biểu lộ một tình quê, một hồn quê chân tình và gần gũi. Giáo Sư Lê Đình Kỵ có nhận xét về thơ Nguyễn Bính: "Nổi bật lên ở Nguyễn Bính là ca dao, ở cảm xúc lẫn tư duy, ở cả ý, tình, và điệu ... (st)
 
Đây là CLB thơ rùi, hổng phải CLB nhớ nữa!!:D:D:D anh chị ơi!!nếu nhớ anh chứ ko phải nhớ em thì có đc bon chen vào đây ko????
To...:ANH ÀH, EM NHỚ ANH LẮM ÀH::x:x:x :D:D:D
 
Back
Bên trên