Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Hôm trước thấy bạn hiền onl, mình đã nghĩ mình mà gặp bạn hiền thì mình sẽ thế nào đấy...nhưng kết cục là mình lại tự tát vào mặt mình trước khi đi ngủ và buông luôn cái sự tưởng ấy cho cẩn thận.


Còn hôm nay thì, bạn hiền gọi mình trên YM, nhưng mà mình chẳng còn lòng dạ nào mà gặp bạn hiền nữa rồi.Thế nhưng mà mình decline 1 cái mà bạn cũng chẳng nói với mình được 1 câu nào lại làm mình thấy thật là 1 cái sự mừng.


Thôi,ko sao, mình quen rồi...mà chưa quen thì cũng quen thôi.:D



=;
 
đừng buồn nhé Tó , cố gắng lên Tó ơi ...

yêu Tó lắm ý :*:*:*:*
 
ồ ôi :)) buồn cái nỗi jì, đồ hâm đơ :)) hiểu nhầm rồi :p lo mà đi xem Đại Náo Thiên Cung đi :)>- bố của nhí nhố đó :>

twas late of Mom to say so :( but, from now, will I b able to make any changes :-s
1st time in the whole skul yr :-? sux >"<
 
ko viết cái gì hết đâu :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
I have too much less ... remained.
Until when will i learn to keep something for myself ?
Nevermind that.

Early in the morning have a weird dream. A letter of appology.
Wake up. Asked myself: Is that real ?
Ambiguous answer.

Come on.
Seriously, dont want to go back home.
Hope that it's for a better cause.
 
Không bình luận bài của Kike :|
Mệt thật đấy. Thật là chán chường và chán trường. Băn khoăn và băn khoăn
 
chết thật :-s thế này bao giờ không cơ chứ :-s
lại đi vào lối mòn, thì chắc chắn sẽ bị úynh chít lun 8-}
thực ra là không hiểu lắm đâu nhé :-? nhưng thôi, không sao :) mệt quá :)|
 
Hôm qua ta vừa ngồi bên nhau
Lời nói thanh cao với bao ước ao hứa hẹn
Mình trò chuyện bên nhau suốt đêm
Nụ hôn đê mê ru ta lãng quên thời gian

Hôm nay chỉ còn lại nơi đây
Một cánh chim bay lẻ loi với con sóng buồn
Anh ra đi về miền đất xa
Người yêu dấu hỡi đến khi nào anh mới về ?

Vầng trăng khuya đêm nay dịu dàng gợi nhớ bóng hình
Ngọn gió phiêu du đưa ta về những kỷ niệm
Chúng ta sẽ chờ nhau nhé, gìn giữ đức tin người hỡi....

Người yêu ơi dù rằng nghìn trùng mình có cách xa
Một phút giây thôi cũng chẳng lẻ loi bóng hình
Chúng ta ước nguyện cho nhau :"Trong tim chỉ có một người "...


Còn lại gì trời Cali ko bóng anh... Còn lại gì đường em đi ko bàn tay nắm... Còn lại gì bờ biển hiu hiu ko dấu chân đan... Còn lại gì những chiều chủ nhật em chẳng mãi đợi một tiếng xe... Còn lại gì em lạc lối giữa thời gian...

Đêm dài qua, dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới
Cây cỏ hoa như nói nên lời em hạnh phúc nhất đời
Lòng em riêng biết có yêu anh,
Giữa tình đôi lứa ta,
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Trên dòng sông, sóng đôi nhau, thiên nga đùa trên sóng
Bên bờ sông vai sánh vai nhau, đôi đôi bước theo dòng
Mình em riêng đứng ngóng trông anh, với tình yêu thiết tha
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Đêm dần qua ánh ban mai đang lan tràn dâng tới.
Trên bờ sông soi bóng em dài, xa xa phía chân trời.
Mình em riêng thắm thiết yêu anh, với niềm tin thiết tha.
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Mình em riêng thắm thiết yêu anh, với niềm tin thiết tha.
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…


"Xin đừng đem nước mắt gội xóa niềm đau..." Cho em vùi mối thương yêu vào niềm thương nhớ... Vùi những hẹn hò thân quen vào nỗi đau khuất lấp... "Nỗi đau cao vời, nỗi đau còn dài..."
 
Thế là lại chưng hửng rồi. Tuyệt. Mình tệ thật. Và ** cũng tệ lắm. Nhất quyết là phải bỏ luôn ah?
 
:| thật tuyệt, bây giờ thì thành ra "cái thứ gì" :)) nhiều lúc, đúng là nên sống với cái giấc mơ đó :)) bỏ đi, bỏ đi thật xa. "cái thứ gì" mà, có phải là người đâu :)) hay thật. con người ta cứ mệt, là cho phép gọi người khác, ah không, có còn đc là người đâu :))
Vâng, tất cả là lỗi của con, của con :))

Phải cố thôi, biết làm sao :|

huhu, nhớ quá T___T 1 tháng :-? chắc là đủ :D
gambatte :x
 
TÌnh hình là mình vừa phát hiện ra là mình rất khổ. Tất nhiên là ở một vị trí không thể khổ bằng một hoặc một vài người khác /:)

Thứ nhất: Mình thích sở hữu những thứ xa xỉ :(( Sao lại khổ thế chứ. Nhìn người ta đi SH mà thèm. Trong khi có mình cũng không đi :(( Thật là xa xỉ.

Thứ hai: Mình thích ăn những thứ đắt tiền. B-) Cả nhà thì thi nhau ăn bánh rán mặn và bánh gối. :| Mình đơn điệu mỗi nem rán cái loại mà đắt bằng 4 cái bánh rán tương đương với 2 cái bánh gối. :(( Ngoài ra lúc nào cũng mơ tưởng đến Spaghetti và Pizza. 8-}

Thứ ba: Mình thích có nhiều tiền :(( Cái này mới là cái khổ chứ. Cứ đứa nào không có hoặc có nhiều hoặc có ít, nói chung là ai cũng thích. :(( Thế mới chán cho mình chứ :rolleyes:

Quả thực, mình thật là khổ, và dĩ nhiên vẫn chưa khổ bằng một số người không tiện nói ra đây.;;):twisted:

Tái bút: Chính ra cái việc là mình đang càng ngày càng không hy vọng vào bất cứ cái j là cũng khổ lắm đấy nhé.:-B Mai hết gió mùa rồi, chán phèo /:)
 
tự nhiên thấy chả hiểu sao lại bận thế,...chả làm gì mà cũng thấy bận đựoc mới giỏi chứ... dạo này mình thật là lười.. for everything.. :-s... hơi đáng sợ 1 tý...:-s
 
hôm này thật là 1 ngày tồi tệ sắp nghỉ học roài thía là mỗi đứa 1 fương nhưng buồn nhất là 1 thành viên trong lớp vừa ''die'' khổ thía ko bít ,còn trẻ ,lại đang chuẩn bị thi thía mà ,thành ra ko khí lớp cũng mang vẻ ảm đạm
 
Mở màn một ngày mới với cái đầu nặng như người ta vừa đổ xi-măng cốt thép vào 8-} Mà chính ra là nên rút bớt vật liệu đi chứ :rolleyes: cho nó PMU :briggin:

Phóng xe như một thằng điên đến cái gọi là trường Ngoại Thương /:) Ơ, sao hôm nay mình lại đi học, mà lại còn đi học sớm :lol: Vượt qua bao nhiêu là khói bụi đường trần, mình đã đến cái nhà xe đang đốt rác và hứng chịu một hình phạt đáng tởm cho một người bị xoang :madflame::mad:

Nhìn cái quang cảnh tiêu điều thấy không yên tâm, mặc dù mình đi học sớm B-) nên lại gọi điện cho kụ Toanh xem tình hình thế nào (ah, trước đó có gọi cho cháu Hằng, dưng mà nó ko nghe:|) úi giời, thế là nghỉ học đấy :krach:

Phóng bạt mạng về nhà. X( Và giờ này thì thật là đông rồi đấy. Đặc biệt là cái bọn xe bus. /:) Chúng nó làm cho cái xoang của mình như sắp nổ ra. :evil: Đùa, nó mà nổ thì chúng mày chỉ có mà chết ngập trong "the most viscous substance ever" rồi dính luôn vào đường, khỏi đi nữa. :-B Hệt như bạn Toad trong X-men. :)>-

Chính ra là cái chú cảnh sát, hay công an j đấy B-) đứng ở đầu sông nhà mình trông rất là ngu nhé.

Ah, các bạn ở trường Ngoại Thương k làm cho mình cáu mới hay chứ. Lại thấy thú vị là đằng khác ;;) Thật ra thì người ta chỉ cáu với những người người ta yêu quý thôi. Còn đây thì... :rolleyes: nhìn chung là vì chẳng có ràng buộc j nên cũng chẳng cần phải cáu:| và quả thực là không bực. :D Thật ra đêm qua bạn Thuỷ Bí thư đã nhắn tin offline cho mình là "báo một tin mừng" [originally quoted] rồi. Cảm ơn bạn >:)

Đau xoang quá. Mong là hôm nay sinh nhật, Bác hiển linh cho cháu khỏi cái này không thì chắc cháu chết luôn mất. :((

Một ngày kể ra thì cũng đẹp trời. :smile:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Một ngày đẹp trời và mọi sự đều chó chết. :| Mình cũng chẳng muốn cáu đâu, nhưng mà tự nhiên thấy thật là nực cười. :-j CHính ra là bọn nó mới đúng là một bureaucracy chính hiệu con nai vàng nhé. /:)

Thật là lởm. Thật là khó nhằn. Thật là ức chế đâm đầu con dế vào chân ghế làm bằng quế. 8-}

Nhất quyết là ko dùng từ tuyệt. Lởm thế chứ. Lìu tìu ko nhằn được. :nono:
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên