Nhật ký T2 (12/2003)

Trần Huy Khánh
(mr_big)

Điều hành viên
Chớm đông.Trời se lạnh.
Tiết trời thật đẹp, nhưng lại tệ hại với những người bị viêm xoang. Bắt đầu 1 ngày mới bằng những tiếng hắt hơi và sổ mũi. Nửa tiếng chây lười và đấu tranh, cuối cùng cũng vùng ra khỏi cái chăn ấm áp. Đánh răng, rửa mặt, thay quần áo rồi bước ra đường.Thoáng thấy bóng mình trong gương, bộ mặt rúm ró cùng mái tóc nham nhở trông như khỉ.
Nhưng có sao đâu...
Lớp học hôm nay vắng quá!
Tiết 2 rồi mà cũng chỉ có mười mấy người ngồi rúm ró trong cái giảng đường thênh thang lạnh lẽo. Người thì ngồi ngáp, người thì đọc báo, người thì dở DĐ ra chat chit. Thầy giáo cứ đọc giáo trình tì tì, chẳng buồn dừng lại giảng. Ngán ngẩm! Chuông reo. Tôi lại ra đường...
Chui vào cái quán quen thuộc. Gọi 1 chai rượu, 1 đĩa lạc và 2 quả cóc, tôi ngồi nhâm nhi. Bập bùng đàn và hát. Nhạc rock, nhạc cổ điển, nhạc Trịnh, và nhạc sến. Những âm thanh trống rỗng, vô hồn...
Em bán hàng nhìn tôi cười ái ngại : Sao hôm nay anh lạ quá?
Tôi chỉ cười, trả tiền rồi bước ra đường. Nhộn nhạo bụi và khói. Sao người ta cứ phải hối hả vậy nhỉ?
Đời có gì đâu mà phải bận lòng...
 
Anh Khánh làm sao thế:)


Đời bồng bềnh
Đời buồn tênh...
 
Anh Khánh à! Đời có lúc cần như thế. Như một buổi sáng thứ hai nọ, khi anh ngồi cùng em ở quán nước nói chuyện lăng nhăng ấy, có chuyện gì vào chuyện gì đâu nhưng em vẫn thấy cuộc sống tươi sáng trở lại. Đôi khi người ta cần có bạn ở bên anh ạ! Nếu cần anh cứ gọi em, anh nhá! Một mìnhc ũng tốt nhưng em nghĩ lúc đó anh cần một người nói chuyện hơn
 
Cảm ơn Zz, anh yêu em lắm :*
Đúng là những lúc thế này, anh cần có người ở bên cạnh thật, nhưng đi với Lý thì....
Anh sợ "chàng" của "nàng" ghen "chết mất thôi" :mrgreen:
 
Em tin là anh Khánh sẽ ... bt lại muh... Em tin thế.... và anh đừng làm em thất vọng... :)
 
Sẽ ổn, bởi vì cậu là T2:D Cậu có T2 bên cạnh hê hê

Tự nhiên tôi cũng muốn tâm sự:D


Ôi... những giây phút yếu đuối đầy chất đàn ông ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Anh Khánh quá đáng lắm, em không nói chuyện với anh nữa, anh thật là....không còn gì để nói......
 
hú hú đại ca ơi bao giờ rỗi đi nhậu với đệ đê, tình hình là đệ còn rất thiếu kinh nghiệm, đang cần đại ca hướng dẫn thêm :mrgreen:
 
Ai cho cháu nhảy vào đây ăn nói ung tung hả Hoàng? Ra ngay, không mồi chài anh Khánh, cháu hư lắm, nói với bác mà không thưc hiện chuyện đó đi lại còn đi chơi lung tung
Cháu phải chú tâm vào việc đó, hiểu không?
 
he he thối quá ... chú chỉ thiếu mỗi điếu thuốc để hoàn thiện thôi :D :D :D
 
Bùi Lê Chi đã viết:
Sẽ ổn, bởi vì cậu là T2:D Cậu có T2 bên cạnh hê hê

Tự nhiên tôi cũng muốn tâm sự:D


Ôi... những giây phút yếu đuối đầy chất đàn ông ...
"Những giây phút yếu đuối đầy chất đàn ông"... tôi kết câu này của ông đấy:))
T2 là gì thế?? Tàm Tạm ?? :))
 
Hehe, đúng là T2, lâu lắm rồi không thấy được 1 bài hay như bài của anh Khánh. Cái tâm trạng hồi em bỏ học Tổng hợp đi học tiếng ở Alliance cũng giống y hệt, chả khác tý nào, có mỗi cái là em không biết hút thuốc, không biết đánh đàn nên không dám đú cùng các anh :D
Thôi để hè này về học hỏi thêm vậy.
 
Tuyết cứ rơi , lòng ta nặng trĩu , những mãnh tuyết trắng xóa cứ mãi ùa tạt vào mặt ta , làm cho gương mặt tê tái , và tưởng như ngày nào ấy , em tôi quay lưng bước đi bỏ lại cho ta bao những cay đắng chất chồng từng tháng năm , rồi lệ mặn từng đêm cứ mãi lăn tròn trên má , rồi nó cứ mãi chảy ngược vào tâm ta ... vị chát nào hơn hỡi người ???

Nước mắt tuôn rơi sầu cô đọng
Nỗi buồn chôn kín giữa đêm đông
Em ơi tình ấy về đâu hỡi
Để kẻ liêu trai lệ lưng tròng ...

Có lẻ người ra đi có bao giờ nhớ về một chút kỷ niệm đã qua , người đã thẳng tay vứt bỏ nó đi , mặn ai chua chát , đắng lòng ...:((
 
Một kỉ niệm buồn!
Ngày còn bé, chắc các anh không ai là không biết chơi bi. Và không ít thằng tự hỏi, không hiểu quả khế trong viên bi nó như thế nào, mà sao đẹp thế nhỉ. Thằng nào cũng muốn biết bên trong viên bi có cái gì, như thế nào. Trong số đó, hầu hết không thằng nào dám đập viên bi ra để xem bên trong viên bi có gì, vì sợ ... Một vài đứa ngốc nghếch, đập ra để xem, rồi buồn và tiếc. Nhưng thôi, bi thì đã vỡ, không thể ghép lại được. Trong viên bi thì chẳng có quả khế như mình tưởng. Đập ra rồi, nó chỉ là một viên bi vỡ mà thôi. Kết quả là từ một viên bi đẹp, chơi chán rồi, đập ra chỉ còn một viên bi vỡ, không chơi được nữa, lúc đó mới thấy tiếc thay......
 
Cuộc sống xa nhà xa người yêu thật buồn và đầy nỗi nhớ...Nói sao cho hết đc lòng mình ...Ngoài trời gió thổi ào ào...trong lòng nỗi nhớ da diết...biết diễn tả sao đây những đêm đông vắng em, vắng tiếng cười, vắng ánh mắt chứa chan tình cảm...Anh nhớ em lắm em có biết ko???
Em đến bên ta như giấc mơ
Cho ta mong nhớ đợi từng giờ
Tỉnh mê đêm ngày ta ao uớc
Hái ánh trăng ngà để vu vơ

Em đã cho ta nếm men nồng
Để hồn ngây ngất biết ngóng trông
Tên em ta gọi trong hơi thở
Phương trời nào đó cảm nhận không ?

Ta cám ơn em người ta yêu
Môi mền dịu ngọt thở ấm nhiều
Má hồng cho nóng con tim lạnh
Mở chương hòa điệu nửa đời sau
 
hic, hum nay thi 2 mun, thật không thể chấp nhận được... ăc ặc ăc.... !!!! may mà tuần này chỉ thi có mỗi 2 mun không thì chít mất....
to anh Khánh: anh Khánh ui, bạn em hỏi thăm anh đây, anh béo béo lùn lùn trông iu iu :D
mà hum qua có anh nào gọi điện đến nhà em, hỏi anh Tắc Kè rùi thì tự nhiên lại Trang a` làm em giật cả mìn, đang định hỏi ai thì TK cầm máy :D
 
Hic, sắp Noel, sắp tết rồi. Ba năm rồi, không còn biết cái Noel ở VN nó như thế nào, cái Tết nó ra làm sao. Hình như ở nhà Tết ngày càng nhạt đi thì phải. ah, các anh hôm nào lên đây kể chuyện Tết cho anh em xa nhà nghe tí đê. Bây giờ chắc không đi thu hoạch được nữa rồi. Tết thế thì chán chết.
 
Thằng To Lông về rồi mà ko chào anh em 1 câu, T2 mà thế à [-x
 
anh khánh sướng nhá:D
anh khánh thật là bụ bẫm kháu khỉnh dễ xuwong:D
nhìn anh đi xe đạp của em trông cứ như em bé lớp 9 :p
 
Back
Bên trên