Nhật ký Hao's members... hôm nay có chuyện gì nào ;)

học mệt b-(

Cơ bản mình lười quá #____#

Cứ thế này thi lại mất :((

Sao ko có hứng học :((
 
Re: Những lá thư...

Chỉ muốn viết thôi, không cho ai cả... ^^
Mọi chuyện đang dần thay đổi, thay đổi nhiều quá...
Mình cũng thế . Thay đổi một cách chóng mặt, mà ngay cả bản thân mình cũng không hiểu mình thay đổi như thế nào. Dường như con người trc kia của mình đã biến mất rồi hay sao ý. thay vào đó là mình bây h đây.
Trưởng thành hơn, nhưng tính cách đổi thay nhiều quá...
Mình là 1 đứa đc nhiều ng nói là cá tính mạnh hơn nữ tính. đúng thế. Trc đây thì nó là "nam tính" . Bây h nó là "cá tính" , nhưng nữ tính thì càng ngày càng rõ rệt . mình ko thích thế ! Cảm giác dường như mình đánh mất con ng mình, đánh mất cái nét riêng biệt , dần dần cái cá tính bị thay bởi cái gọi là nữ tính. Thay đổi từ cách ăn mặc, đầu tóc, cử chỉ, ngôn ngữ... . Tất cả đều thay đổi ... Nhưng sao ko thích mà vẫn cứ bị chi phối nhỉ ? Hồi trc có bao h mình để tóc xõa đâu, có bao h mặc áo bó đâu ? Toàn quần hộp thôi :-< . Nhưng sao bây h ... ? Vì cái j nhỉ ? Vì con gái là phải nữ tính ah ? Không biết nữa, nhưng mình đã thay đổi ! Rất nhiều !
Thứ 2 là đến tính cách . Năm ngoái mình là 1 đứa hồn nhiên vô tư, ít khi để bụng, trẻ con, hay cười hay nói lắm cơ mà nhỉ ?! Sao năm nay lại khác thế này ? Gặp mọi ng ko còn chạy ra tí tớn đc, ko còn toe toét cười đc, ko còn trẻ con đc nữa . Sao lại thế ? Sao mình lại trở nên trầm hơn thế ? đúng, rất trầm. Từ 1 đứa như thế, 1 đứa to mồm đi đến đâu là hò hét thành 1 đứa nói ít đi, cười ít đi, thích làm việc 1 mình, thích ở 1 mình... 1 đứa onl suốt ngày tìm mống để chat thành 1 đứa chỉ thích để invi mỗi lần onl . Mình là 1 đứa hòa đồng và chưa 1 lần lo lắng khi giao tiếp vs mọi ng. Nhưng h sao lại có trục trặc thế nhỉ ? Mình ko biết nói chuyện vs con trai như thế nào . Nếu ng nói chuyện vs mình ko phải là 1 ng nói nhiều thì mình không thể, không thể nói chuyện đc. Mình ko biết nói gì. Mình rụt rè hơn. Mình thu mình lại hơn. Mình không nói vs mọi ng rằng ai có chuyện buồn thì chia sẻ vs mình nữa, cho dù mình rất muốn thế. Mình cảm thấy như mình đang tách mình ra... Xa cái sự ồn ào của cuộc sống...Uh có lẽ mình là mảng màu đen thật, màu j hòa vào cũng thật khó...
Rồi mình, từ 1 đứa chơi bời, h chăm chỉ hơn, cần mẫn và tham vọng hơn. Tốt ! Cái đấy ko có j là xấu cả ! Rất tốt là đằng khác. Chỉ có điều nó làm mình thay đổi thôi...Thay đổi rất nhiều...

Mình muốn tìm lại con người trc kia của mình. Mình muốn lại là chính mình trc kia, muốn nhõng nhẽo như trc, muốn đc cùng học tập và làm việc trong môi trg mang tính chất cộng đồng như trc. Muốn đc trẻ con, muốn đc ko suy nghĩ, muốn đc sống vô tư và thoải mái, muốn đc giải thoát khỏi cái màu đen u ám.... Nhưng cuộc sống thay đổi, mình đâu thể đứng dậm chân , mãi mãi là mình đc...?

Và như theo con ng mình bây h, mình chỉ muốn đc rời xa khỏi nơi thành phố ồn ào này, muốn đc ở 1 mình , thật yên tĩnh... Xung quanh mình chỉ có sự bon chen , sự dối trá, sự chạy đua sao ? Chẳng lẽ ko thể có đc 1 khoảng lặng trong cuộc sống ? Chẳng lẽ ko thể có đc 1 nơi cho mình ? Hay mình đang chậm lại so vs dòng chảy cuộc sống này ? Mình đang tách mình ra chăng ... ?

Cảm thấy cô đơn và lạc lõng thế !

Liệu có lại là mình đc ko ? BMT ở đâu ...?

BMT ở đây này, ngay bên cạnh mình thôi ! If u try, u'll find !

Think that, so always be like that !
Aya !!!
 
Trong vòng một tiếng, bất chợt thấy đơn độc ghê gớm, và muốn nổi điên :)). Muốn cáu gắt vô cớ, kể mà ở nhà là thế rồi :)). Lại còn giận dỗi với chồng :)).

Reinstall lại máy. Con xin lỗi bố ;)). Phá máy :">.
Cuối cùng thì đã trở lại bth<:p. Người yêu của em là ngủ :x. Tựa đầu vào giấc ngủ, em sẽ tìm được bình yên \:d/
 
Mình lại thức sao :(
 
Lúc nào reply cũng kêu nhớ,nhớ...
Nhưung nếu để tự giác thì chẳng biết đến bao h... :-<
 
nhật kí đại học: 1 vài chuyện hay ho

ngày thứ nhất: sáng đến nghe chính trị và đươc biết 1 ông thấy có khả năng luyên thuyên nhất mình từng biết. may mà nghe khoa thuyết trình ngay buổi đầu
ngày thứ 2: nghỉ :">

ngày thứ 4: bầu cử lớp lần 1, mình bảo cả hội cứ bầu thằng Thắng ấy, thấy nó nhiệt tình, ai dè thầy lại chỉ định thằng Việt với lí do: tên nó ở cuối cùng trong danh sách, bảo để cuối kì bầu lại nếu thấy không hợp lý. chuối 1 nải

ngày thứ 7: do chưa có đủ giáo trình, cô hướng dẫn dùng giáo trình và cho làm quen cả buổi. Sau 1 hồi cãi nhau, mình vần không nhớ nổi mình đã làm quen với những đứa nào :( nhưng chắc chán hội con gái không xinh như mong đợi :((

ngày thứ 9: thầy vào lớp, viết lên bảng 1 vài danh hiệu rồi bắt đầu nói về bảng vàng thành tích của thầy. Cả lũ ù tai, choáng váng với thành tích của thầy nhưng đến cuối buổi chẳng đứa nào biết mình vừa học môn gì

ngày thứ 10: cả buổi đọc truyện Kim Dung :">

ngày 11: anh Hưng mang 1 chai rươu đến và ngay lập tức hội con trai bù khú mỗi thằng 1 hớp, mình chẳng thấy gì nhưng hốm đấy thằng Thái nhảy lên bàn hát ông ổng =))
 
Một ngày vật vã8-} .
Lâu rồi mới có cảm giác vui và thích thú khi nấu ăn :p. Nhưng mệt quá. Đôi khi thấy mình thật ôm đồm :( :-<.
Mi ơi, tau muốn gặp mi. Cả 2 đứa, Minh và Bù, tau đều muốn gặp.
Mi à, đôi khi tau ghét quá, ghét cái kiểu như thế này. Ghét cái cảm giác mọi thứ cứ lỏng lẻo và phù du, cứ thoảng chốc và nhất thời. Những mối quan hệ, những công việc và bạn bè.
Mi à, tau thèm lắm, một bờ vai :).
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:x ** **** /:)
Ở đời nó sinh ra chữ "Nhẫn" là như thế đấy, nhưng mà không thể để bị "Nhục" thêm được.
Tương lai (nhất là ngày mai) tuy rằng rất mịt mù nhưng mà đời là thế, nếu hôm nay có phải đen đủi đến đâu thì vẫn cứ phải mong rằng sau này mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.

Nói thế thôi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
7/10 :-< hứa sẽ trân trọng từng phút một. chẳng còn nhiều thời gian nữa...

đừng khóc! dành nước mắt cho lúc đấy... :-<

soon we'll be apart. this evokes far more trauma than time can heal...
:(
 
Ôi bạn tao:( Mạnh mẽ lên, gai góc xù xì lên. Đời phải sống như Bác Hồ ý, phải gồng lên mà ung dung tự tại, cười vs đau khổ, ngạo nghễ vs lao lung. Đừng buồn, đừng khóc, đừng cố tỏ ra là mày yếu đuối. Tao xin chúng mày. Tao thương chúng mày lắm:((. Tương lai còn nh` điều ở phía trước, đâu chỉ có 1 bài thi là quyết định tất cả:(

Jia you wo de peng you:x:x

Phát hiện ra mình yêu và gắn bó vs bạn mình hơn mình tưởng:x
Phát hiện ra mình mong muốn đi of vào thứ 4 hơn mình nghĩ:D
Phát hiện ra mình ghét những thằng zai bựa rỗi hơi hơn bất cứ cái j trên đời:))

Gái Ams k chấp zai bựaB-)

Jia you\:d/
 
Ôi bạn tao:( Mạnh mẽ lên, gai góc xù xì lên. Đời phải sống như Bác Hồ ý, phải gồng lên mà ung dung tự tại, cười vs đau khổ, ngạo nghễ vs lao lung. Đừng buồn, đừng khóc, đừng cố tỏ ra là mày yếu đuối. Tao xin chúng mày. Tao thương chúng mày lắm:((. Tương lai còn nh` điều ở phía trước, đâu chỉ có 1 bài thi là quyết định tất cả:(

Jia you wo de peng you:x:x

obsess hả cưng 8-}
con nào hay khóc hơn con nào :))
 
Đời là cái đinh => Tình là cái que :p
 
Back
Bên trên