Nhật ký Hao's members... hôm nay có chuyện gì nào ;)

I know what'cha doin' tnight

it just doesn't matter to me anymore =) or at least I should pretend that way
 
feeling nothing. empty. cannot cry. just so sad.
hóa ra cảm giác khi phải vĩnh viễn mất đi một cái gì đó là như thế. những ngày tháng đc học cùng bạn bè. những ngày tháng học sinh của mình. ko thể có lại đc nữa rồi. thứ 2 sẽ ko còn đc ngủ cố để rồi tất tả dậy đạp xe hộc tốc đến trg cho kịp giờ đóng cổng. thứ 3 sẽ ko còn đc ngồi làm bài tập thể mỗi giờ kiểm tra của thầy Đạt. thứ 4 sẽ ko còn đc về sớm để ở lại nhảy nhót với Tree và Chè. thứ 5 sẽ ko còn đc gà gật rồi nằm bò ra bàn mỗi tiết hóa. thứ 6 sẽ ko còn đc nghe thầy Bảo kể chuyện linh tinh lai rai cả 2 tiết cuối trong khi lũ ngồi dưới mắt đã lờ đờ từ bao h. thứ 7 sẽ ko còn đc nghe cô giáo Thảo kể chuyện cổ tík. cái việc mỗi sáng thức dậy vác balo đi học đã trở thành thói quen suốt 12 năm, cảm giác như 1 điều tất yếu của cuộc sống. thế mà kể từ hôm nay, mình đã vĩnh viễn mất đi cái điều tất yếu ấy. cảm giác như trong đầu óc và tâm trí đã bị ai lấy mất đi 1 phần, để lại 1 lỗ hổng trống rỗng.

lần đầu tiên nhìn thấy bạn bè mình khóc nức nở, như những đứa trẻ vậy. ôm nhau và khóc cùng chúng nó. sau những cuộc chia tay như thế, ngừoi ta sẽ trở nên vững vàng và trưởng thành hơn. nhưng nếu buồn đến như thế này, thà cứ là trẻ con còn hơn.

từ h cho đến lúc đấy t/g có thể lấp đầy đc cái lỗ hổng đó, mình ko biết phải làm gì đây : (
 
Và mày vẫn còn sướng hơn tao vì được hưởng những h phút cuối của đời hs cạnh ae trong lớp...
 
đi ngủ xong... dậy nhìn đồng hồ... 4h chiều...
h này chắc chúng m đều đã ngủ rồi :-<
thế là hết ... hết thật rồi...
thấy vô nghĩa và nhạt nhẽo làm sao í ...
nếu đc quay trở lại 1 năm trc, liệu t có quyết định khác ko nhỉ? ...
 
Hôm nay mưa to..
Chả làm dc gì..
Chán thật... :(


P/s Mất bài thứ 15k rồi.. :">
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chưa sáng nào tỉnh dậy tớ thấy trống trải đến thế...
Fải chẳng vì nhịn đói từ trưa qa :-?

---------------------------

Bác Scu ơi,nếu mai cháu lên lớp ngồi,bác đừng đuổi cháu nhé :(
Cháu hứa,cháu chỉ ngồi ngoan thôi mà :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
vất vả, chia tâm sẻ trí haizzz. Bây giờ mà phân thân được làm bốn thì tốt.
Việc thì nhiều mà người thì càng gầy đi :(
 
vì BFJ làm gái một lần thôi nhé ; )

Bây h tao lại là tao thôi,tao của lớp mình thôi : x



Gửi BFJ [ cái này là dư âm của MI12 : " > ]
So here we stand
In our secret place
With a sound of the crowd
So far away
And you take my hand
And it feels like home
We both understand
It's where we belong

So how do I say?
Do I say goodbye?
We both have our dreams
We both wanna fly
So let's take tonight
To carry us through
The lonely times

I'll always look back
As I walk away
This memory
Will last for eternity
And all of our tears
Will be lost in the rain
When I've found my way
Back to your arms again
I'll treasure this moment
Till we meet again



No matter how far
Or where you may be
I just close my eyes
And you're in my dreams
And there you will be
Until we meet


Bắt đầu bế quan toả cảng : - <
 
Chỉnh sửa lần cuối:
rất ngoan :))
6h sáng tự động tỉnh dậy,đánh răng rửa mặt
mở tủ quần áo,fân vân ko biết nên mặc áo 4 khuy hay áo 5 khuy >:)
mới chợt nhớ ra...

Hôm nay KO ĐƯỢC đi học :-<
 
Đêm mưa lạnh. Trong giá băng, 1 thằng nhóc không ngủ. Một mình nó, ngây ngốc và khờ khạo. Nó chợt phát hiện ra 1 người quan trọng với nó đến thế nào. Nhưng sao thế, giọng nói người đó kề bên tai mà sao dường như xa xôi vạn dặm. Những gì nó cảm nhận là vỡ vụn.

Thằng nhóc đang đi trên 1 dòng sông băng để sang bên kia bờ sông. Nó cứ nghĩ băng dày lắm, sẽ đỡ chân nó. Nhưng nó nóng quá, băng chảy ra và mỏng đi, mỏng đi để rồi vỡ. Và băng vỡ, chỉ có 1 mình thằng bé trong dòng sông đầy nước lạnh. Nó không biết bơi. Nó kêu cứu nhưng ai đến cứu nó đây?

Đêm lạnh! Thức 1 mình.
 
Back
Bên trên