Nguyễn Thế Hoàng Linh

Lê Hoàng Yến
(lehoangyen)

New Member
"Tôi khóc có phải vì cảm thấy thế giới thì kinh dị, nhiều mặt quá mà con người chỉ lĩnh hội được vài phần. Và trong những bộ mặt # nhau, con người k0 nắm được những bộ mặt còn lại. Cái đó tạo nên sự chia ly, sự cô đơn và lòng hận thù. Con người dường như k0 đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt. Để thấy thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nha. Ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kĩ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ muĩ dắt đi. Tôi khóc vì k0 biết những hạn chế ấy có giải quýêt được k0. Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại sử dụng rất nhiều. Có 1 cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Sự lười biến, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới?.... Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn. Trong định kiến về trách nhiệm, trong hưởng lạc vô độ. Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng. Tôi khóc vì bác tôi, và rất nhiều ng` lớn #, có lẽ k0 bao giờ còn có ham muốn đọc truyện tranh, sử dụng internet để lấy những triết lý sống k0 thiếu trong đó....Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà k0 tìm nổi 1 lý do để hứng thú với việc học trên lớp....Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có 1 bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ...."
Trên đây là 1 đoạn trong tiểu thuyết "Chuyện của thiên tài" (có lược bỏ vài chỗ) của Nguyễn Thế Hoàng Linh , là ng` đã được trao giải thưởng của hội nhà văn vừa rồi & vẫn còn đang gây nhiều tranh cãi.
Thật ra bản thân tôi k0 fải là 1 ng` hứng thú với thơ thẩn gì. Thế mà tôi đã mua ngay quyển truyện kia chỉ vì nó có vài dòng ở ngoài thế này :
"em ngủ
mưa bụi
nhịn rơi

và tôi
nhịn nghĩ

(trời ơi yên bình)

thế mà em cũng giật mình..."
cũng may đọc xong thấy k0 tiếc :D. Có vài đoạn tôi chịu, k0 hiểu anh í viết cái quái gì, vì dù sao cũng là nhật ký. Đọc xong thấy yêu thanh niên VN hơn. Nhưng nhiều khi k0 dám đọc lại, hơi sợ.
 
nothing to say about NTHL, as I dont like him, but about your signature, Kira-kira. what do you think of Cynthia Kadohata's book?
 
NTHL, có 1 truyện trong Tuyển tập Văn mới 5 năm đầu thế kỉ ( HAT tuyển chọn =)) ). "Xe tập lái" . Đọc còn chán hơn văn HAT =))
 
O*` sao thế nhỉ, em Nga ko nói được tiếng Việt à ? :|

Về Nguyễn Thế Hoàng Linh, có vẻ như tính cách của nhân vật này có rất nhiều điều không giống với những người khác. Do thế mà rất nhiều nhận xét, ý kiến, đánh giá, và tất nhiên trong số đó, ý kiến chê bai ko ít ;). Còn về các tác phẩm. Chưa đọc hết "Chuyện của thiên tài", nhưng qua một số ít tác phẩm (truyện ngắn, thơ,... ) thì thấy đây là 1 nhân vật có tài :), có suy nghĩ và viết sâu sắc :)


:x
 
Đúng là có rất nhiều ý kiến phê bình về truyện của NTHL & bản thân tác giả, 1 fần có thể là vì mới xuất hiện. Nhà văn Hồ Anh Thái (là cái ông giới thiệu truyện của NTHL) cũng từng nói, chuyện của thiên tài thì cũng cần có độc giả thiên tài, hay cái gì mang máng thế.
Đây, mò lại quyên đấy trích cho chính xác: " Hãy để cho độc giả và thời gian trả lời, khôn khéo nhất là buông 1 câu ráo hoảnh đã thành nếp mòn. Câu lảng tránh này cũng duy tâm k0 kém việc quy tất cả về cái bất khả tri ở trên. Nó lại còn thần bí hóa nghề văn nua. Độc giả nào và thời gian nào là cả 1 vấn đề cần được xác định. Ng` ta quên rằng độc giả fải là độc giả am hiểu văn chương và thời gian fải là thời gian dành cho sự phát triển văn học, cả 2 thứ mà chúng ta đều đang rất thiếu".
 
Lê Hoàng Yến đã viết:
Đúng là có rất nhiều ý kiến phê bình về truyện của NTHL & bản thân tác giả, 1 fần có thể là vì mới xuất hiện. Nhà văn Hồ Anh Thái (là cái ông giới thiệu truyện của NTHL) cũng từng nói, chuyện của thiên tài thì cũng cần có độc giả thiên tài, hay cái gì mang máng thế.
Đây, mò lại quyên đấy trích cho chính xác: "Hãy để cho độc giả và thời gian trả lời, khôn khéo nhất là buông 1 câu ráo hoảnh đã thành nếp mòn. Câu lảng tránh này cũng duy tâm k0 kém việc quy tất cả về cái bất khả tri ở trên. Nó lại còn thần bí hóa nghề văn nua. Độc giả nào và thời gian nào là cả 1 vấn đề cần được xác định. Ng` ta quên rằng độc giả fải là độc giả am hiểu văn chương và thời gian fải là thời gian dành cho sự phát triển văn học, cả 2 thứ mà chúng ta đều đang rất thiếu".

Nói có vẻ đúng quá nhỉ cả nhà nhỉ. :x
 
Sinh năm 1982, Linh là một sinh viên bỗng nhiên tự bỏ học ở năm thứ ba. Lên giảng đường không sao tập trung được. Cả nghìn bài thơ chen chúc trong đầu đòi được trút ra trang giấy.
"Thơ Linh làm cho người đọc tin. Tin rằng anh chân thành và trong trẻo. Tin rằng anh không màu mè phù phiếm. Đó là thứ thơ làm thuốc thử cho những gì sặc sỡ xoắn vặn hình thức và câu chữ, hoặc giả vờ khệnh khạng cụ non" - nhà văn Hồ Anh Thái nói về Linh.

Toà soạn xin gởi đến độc giả trang thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh do nhà văn Hồ Anh Thái tuyển chọn.

Trong đục


“đời không đục
đời không trong”
tôi ở giữa dòng cũng biết vậy thôi

đời tôi là của đời tôi
đời tôi là của đất trời của ai?

đời tôi không ngắn không dài
đời tôi không đậm không phai dễ dàng
đời tôi ngọn cỏ úa vàng
sẽ xanh trở lại nếu nàng là mưa
đời tôi là một buổi trưa
sẽ trong dịu nắng nếu chưa phải cuồng

tôi không làm ngọn gió suông
ấm lòng bao kẻ à uông tháng ngày
tôi không làm rượu để say
chỉ xin làm lệ để bay bớt buồn
là dao hơ lửa trị thương
là phanh trên những con đường thẳng

Rơi 2

trong giấc ngủ trong đêm nào ai thấy
có tiếng chuông thánh thót của linh hồn
trên quầng mắt đã hiu hiu khép
đã vô tình rực rỡ ánh hoàng hôn…

tôi vẫn thấy anh nằm im ở đó
không đớn đau mà cũng chẳng yên bình
linh hồn anh chỉ một mình anh hiểu
khi cười môi trong ấy rất xinh…

rồi ngày mai tự nhiên anh tỉnh giấc
như người ta đem buôn bán cuộc đời
tôi nhặt được một linh hồn thoi thóp
mà chẳng ai thừa nhận đã đánh rơi…

Yêu em như

yêu em như hoa dại
mọc hoang trên ngói sờn
nằm thơm trong từng cánh
mà yên lòng cô đơn
đêm qua mưa rào ấy
gột rửa cho ngói hồng
hoa mong manh vụn vỡ
biết tôi giờ đâu không

Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông

tôi hỏi một không tám không
chị ơi nỗi nhớ thì lông màu gì?
chị tổng đài giọng nhu mì
à nhiều màu lắm vặt đi vẫn nhiều
hình như là bạn đang yêu?
không, em chỉ hỏi những điều hồn nhiên
hình như là bạn đang điên?
vâng, điên thì mới phí tiền hỏi han

...

xong xuôi hết bốn chín ngàn

Lén

tình cảm anh dành cho em là cái người ta vẫn gọi nôm na là nhớ
nó khiến anh nôn nao những cảm xúc đại loại như buồn
trong vài khoảnh khắc thời gian có vẻ ngừng di động
và mỗi ngày nó dường như xảy đến nhiều hơn

trong trạng thái tâm hồn nói chung không thể coi là ổn
những nụ cười thiếu vắng và rõ ràng đã méo mó chỏng trơ
nỗi nhớ đến khiến anh quên phải ngủ
lúc ăn cơm, tiếng xoong nồi đũa bát lại vô tình gợi những vần thơ

cho đến một ngày, nỗi nhớ chuyển sang một cấp độ cao hơn là đã thầm yêu
thật ra thì trước đây anh vẫn tưởng nhầm là nỗi cảm
đã trăm ngàn lần anh muốn gọi thành tên nhưng anh không dám
để bây giờ anh cũng chỉ trộm thầm thì:
anh yêu em

Lẽ giản đơn

đã bao giờ em bóc lịch
thấy qua vô nghĩa một ngày
rồi em ghi vào nhật ký:
...ngày mai như ngày hôm nay...

đã bao giờ em hoảng hốt
khi mình bất lực trước mình
và em thấy trong đôi mắt
có gì ứa ra
vô hình

nếu có xin em đừng sợ
thật ra là rất bình thường
tất cả chúng ta đều thế
mỗi khi cần được yêu thương

Gía mà được chết đi một lúc

giá mà được chết đi một lúc
chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
lên thiên đường sợ chả gặp ai

giá mà được chết đi một lúc
tỉnh dậy xem người ta khóc hay cười
và xem thử mình sẽ cười hay khóc
làm ma có sướng hơn làm người?

giá mà được chết đi một lúc
nằm im cho cuộc sống nhỏ tuôn trào
nếu người ta tống ngay vào nhà xác
cứ thế mà chết cóng cũng chẳng sao

Ngửi


tôi ngửi thấy mùi thịt chó
khi vào bếp thấy củ riềng
ngửi thấy mùi thời gian rữa
khi dần mất những thiêng liêng

tôi ngửi thấy mùi ai khóc
khi vô tình nhìn vào gương
ngửi thấy mùi tương lai chín
khi gieo máu xuống con đường

tôi ngửi thấy mùi ánh sáng
khi vò khe khẽ đêm thâu
ngửi thấy mùi mâu thuẫn đắng
khi tôi và tôi khác màu

tôi ngửi thấy mùi tiềm thức
khi không còn thấy mùi gì
nó ứa mùi em thật khẽ
cho dù em đã ra đi…

Tặng em

tặng em chiếc lá sắp vàng
tôi đà đánh dấu trên hàng cây xanh
tặng em chút ít lòng lành
tôi bao năm tháng để dành không tiêu

tặng em một sợi dây diều
giữ hồn tôi khỏi đánh liều lên mây
còn gì để tặng em đây?
nghĩ nhanh kẻo lá trên cây sắp vàng…

Nhưng mà

mỗi khi bị đời bắt nạt
tôi về tôi mách với thơ
thơ bảo thế mà cũng mách
đánh cho trận nữa bây giờ

vừa nói thơ vừa âu yếm
vuốt ve vết xước não non
thơ xót xa tôi như thể
chính thơ vừa bị ăn đòn

cậy thơ kệ đời bắt nạt
em không đến bắt nạt tôi
thơ bảo thế thì phải mách
nhưng mà tôi chán thơ rồi

Ba điều ước

tôi ước
mình
hồn nhiên như đứa trẻ ba tuổi
chín chắn như người còn ba năm
cuối cuộc đời

ai cũng ước như tôi
 
Thích bài Lẽ Giản Đơn ko thể chịu được :((. Đọc từ trước mà bây giờ đọc lại vẫn thấy có cái gì đó gai gai, lúc nào cũng thế 8-|


:x
 
có lẽ khi đọc bất cứ một cái gì thì mỗi người đều có một cảm nhận khác nhau.

Lần đầu tiên em đọc văn anh Linh,em giống như kiểu bị...mê muội.Một phần vì có nét gì đó giống giống mình.cái này thì em tin ai đọc " Chuyện của thiên tài " xong cũng thấy có một chút ít,dù chỉ là chút ít của mình trong đó ( chỉ sợ là ko có kiên nhẫn đọc hết)...Em thấy " Chuyện của thiên tài" hay,thực sự hay :((

Còn thơ thì theo dõi 2 topic thơ của anh Linh ở TTVN em thấy là thơ của anh ấy ngày càng khó hiểu hóa :((.Có những bài thơ tinh tế ,ngắn mà ý nghĩa kinh khủng:| ( như kiểu Lẽ Giản đơn).Nhưng những bài đấy sau này càng ngày càng thưa thớt:(...sao cũng thì cả 2 topic đều đã đc tác giả lock

Truyện ngắn thì em chưa đọc bao h:)

Nhưng nói chung em vẫn cảm và thích anh Linh,thích lắm ý:((
 
Em Giấu Gì Ở Trong Lòng Thế



Em giấu gì ở trong lòng thế
Bước vẩn vơ quên mất lối về
Từng đàn gió cứ dắt hồn bay mãi
Hương cỏ may loang ướt mái tóc thề


Em vô tình dẫm lên bông hồng dại
Hoa chỉ buồn mà không nỡ giương gai
Ánh mắt nát đợi em quay đầu lại
Những cánh tàn rồi cứ thế phôi-phai


Giờ em lướt qua từng bầy sóng trắng
Con cá hồng nuối tiếc cố rượt theo
Bóng em đọng bên bến bờ vắng lặng
Con cá hồng quăng đớp hụt ánh trăng


Em đi mãi không có gì níu nổi
Hút sau lưng tạo hoá vẫn luân hồi
Và em hỡi có một điều không đổi
Sẽ có ngày em chợt nhận ra tôi...


Em về trong mùa xa vắng



Em về trong mùa xa vắng
Nắng run rẩy mãi khung trời
Đổ lên môi cười chênh chếch
Một làn hơi lạnh lả lơi


Em về trong mùa xa vắng
Như con chim én lạc đường
Tôi ước mình là pho tượng
Nằm trong vòm cánh du dương


Em về trong mùa xa vắng
Nhỏ nhoi như hạt bụi hồng
Tôi ước mình là chiếc lá
Hứng em kẻo sóng rợp sông


Em về trong mùa xa vắng
Trái cam chẳng ửng nổi vàng
Không cay và không thấy đắng
Chỉ như tôi lúc lang thang
 
trời ơi sao em ko bit cái topic này sớm hơn nhỉ, NTHL => thần tượng của em, hic hic, có anh(chị) nào có địa chỉ liên hệ với NTHL ko cho em với, hoặc là website hay bất cứ cái j` có thể tìm đc tung tích của anh í :D. Thanks!
 
hờ hờ... mình biết đến " Chuyện của thiên tài " qua cái chương trình giới thiệu sách trên television[ chả nhớ chương trình gì] ,chỉ biết nghe rất hấp dẫn , hờ hờ ... thế là mua về đọc thử >___< ,hay phết ,không rõ ý kiến của mọi người thế nào, còn mình => he's my idol !!!! Thích nhất đoạn Nguyễn Thế Hoàng Linh nhận xét [ đại loại là...] :người lớn thường hay nói những lời không sáng tạo => cũng đúng nhỉ.
Đọc NTHL để thấy được phần lớn giới trẻ bây giờ đang phải chịu những áp lực gì, đang sống thế nào và suy nghĩ ra sao, mà đồng thời cũng là để hiểu mình rõ hơn . Nói chung đây là ý kiến chủ quan của mình,vì cái cuốn " Chuyện của thiên tài" nói riêng ấy, hơi giông giống nhật kí, mà đã là nhật kí thì đương nhiên ghi lại những trang cuộc đời của con người,mỗi cá nhân lại có 1 cách sống , 1 hoàn cảnh sống khác nhau, chả ai giống ai cả. Mình thì thấy tâm trạng của NTHL rất giống với tình cảnh của mình hiện nay, cho nên thích là điều đương nhiên, và tất yếu [ vì khi bế tắc, ai cũng cần có 1 người nào đó hay 1 điều gì đó để chia sẻ và đồng cảm cùng mình mà...]
 
trời ơi sao em ko bit cái topic này sớm hơn nhỉ, NTHL => thần tượng của em, hic hic, có anh(chị) nào có địa chỉ liên hệ với NTHL ko cho em với, hoặc là website hay bất cứ cái j` có thể tìm đc tung tích của anh í :D. Thanks!

Ưm, bé này hâm mộ anh Linh quá, làm chị cũng thấy cảm động nè (Giống y như chị, thích thơ văn ai là thần tượng người đấy lắm lắm:D )

Anh Linh có nick là away ở ttvnol, em vào box Thi Ca của ttvnol.com mà đọc thơ anh ấy nhé, gửi p.m làm quen với anh Linh cũng được. Dạo này không thấy anh away chơi ở box Thi Ca nữa, chắc anh ấy chán nơi đó rồi.

Ngoài ra anh Linh còn vào tathy.com/thanglong cách đây hơn nửa năm, với nick awayttvn, em có thể vào box Văn Chương Thi Phú của web này đọc mấy truyện ngắn truyện dài anh ấy post về thời kì sau khi lấy vợ.;;)

Gần đây thì Thế Hoàng Linh có lượn lờ ở langven.com/forum, box Văn học và ngôn ngữ, vẫn dùng nick away, ê a đọc thơ thẩn. Anh ấy có nguyện vọng làm một CD đọc toàn thơ anh ấy thôi, nếu em iêu quý anh Linh quá, em hãy tham gia đọc thơ của anh ấy, chắc Linh vui lắm lắm. Em vào topic sau nhé, có nhiều bài thơ do anh Linh tự đọc lắm đấy. Tha hồ nghe giọng trầm trầm xác xao của anh í.

http://www.langven.com/forum/index.php?showtopic=5544&st=0

Nhưng mà gần tháng nay cũng không thấy anh Linh ghé vào, chắc bận ở nhà offline với vợ anh í;))

Hì, thực ra N.T.H.Linh chị cũng "để ý" từ hồi cuối năm 05, nhưng chị lười đọc quá, hì, nhớ anh bạn chị bảo rằng "đọc thơ Linh như ăn món thắng cố ấy", chị thấy buồn cười quá.

Chà, mình không chú tâm đọc Linh lắm, thế mà cứ ra vào forum nào đó lại thấy ông anh này. Topic này chị để vào langven rồi đấy, mà có thấy T.H.Linh nói gì đâu, chà, chắc anh í có nhiều fans quá rồi:D
Dù gì thì cũng lôi ra một đống web, cho em Ngọc nhà mình tha hồ tìm tòi và đọc về anh Linh nhé. (Tiếc là chị ngại tìm lại hẳn các topic của anh Linh cho em Ngọc đỡ mất công search ở forum, nhưng chị lười quá!);))

Cả nhà vui nhé.
 
truyện chưa đọc nhưng thấy thơ ông này hay phết nhỉ ^^
 
em có thể vào box Văn Chương Thi Phú của web này đọc mấy truyện ngắn truyện dài anh ấy post về thời kì sau khi lấy vợ.;;)


Nhưng mà gần tháng nay cũng không thấy anh Linh ghé vào, chắc bận ở nhà offline với vợ anh í;))



trời ơi chị Thúy :O, anh Linh lấy vợ rồi ????
:(( em chết đây, em chết đây :(( Sao lại như thế chứ, ông trời sao bất công thế :((
chị có YM của anh Link ko hả chị :(
Thank chị rất nhìu về những web trên, nhưng với em đâu còn ý nghĩa nữa...:((
 
trời ơi chị Thúy :O, anh Linh lấy vợ rồi ????
:(( em chết đây, em chết đây :(( Sao lại như thế chứ, ông trời sao bất công thế :((
chị có YM của anh Link ko hả chị :(
Thank chị rất nhìu về những web trên, nhưng với em đâu còn ý nghĩa nữa...:((

Hi hi nhóc này, anh Linh sinh năm 82, cũng đến tuổi lấy vợ rùi mờ nhóc.;)) Nick Y.M của anh ấy thì chị không biết, ừm, nếu cố gắng chắc sẽ kiếm được nick Y.M, nhưng mà chị không ham mấy. Hì.

Nhưng nhóc yên tâm, khi nào chị bít chị sẽ mách cho nhóc. Hì.
 
Hi hi nhóc này, anh Linh sinh năm 82, cũng đến tuổi lấy vợ rùi mờ nhóc.;)) Nick Y.M của anh ấy thì chị không biết, ừm, nếu cố gắng chắc sẽ kiếm được nick Y.M, nhưng mà chị không ham mấy. Hì.

Nhưng nhóc yên tâm, khi nào chị bít chị sẽ mách cho nhóc. Hì.

:D, chị cố kiếm nhá:D.(thank chị trc, chị nhận lời cảm ơn của em rồi thì fải kiếm đc cho em đấy:p) em add YM chị rồi đấy ^^ nhưng em đang thi bận quá hok vào chào hỏi chị đc :">
 
:D, chị cố kiếm nhá:D.(thank chị trc, chị nhận lời cảm ơn của em rồi thì fải kiếm đc cho em đấy:p) em add YM chị rồi đấy ^^ nhưng em đang thi bận quá hok vào chào hỏi chị đc :">

Ui ui, nhóc nì định "tống xiền" mình đây.:D Ừa, chị sẽ hỏi giùm em nick anh ấy. Em thi tốt nhé. Chị ngày nào chả online, nhóc không cần phải "áy náy" vì chưa có nhời chào chị đâu. :D
 
Back
Bên trên