Ngoại tình?????

Hehe, đàn ông tiêu tiền thì đến cuối tháng cả nhà nhịn đói anh ạ<kn nhà em đó>
Em đọc trên tờ Phụ nữ, vấn đề tiền bạc hình như cũng hay gây chuyện ko hay trong gia đình:). Mà hình như rất nhiều chú bác có quĩ đen thì phải, bác Nghĩa nhỉ:pCác bà vợ cứ thế đến nói thủ quĩ từ bây giờ tiền lương anh nhà em cứ chuyển cho chị, hết cựa quậy:D
 
Minh Hiền: Dạ, thế thì em xin lỗi, em lại cứ tưởng anh có ý chọc ghẹo gì Hoài Anh " bé bỏng ". Nếu mà đùa chơi thôi thì vô tư ;), em duyệt.

*May quá em đã duyệt, anh cũng rút kinh nghiệm. Mà oan cho Anh quá nhé xác định tư tưởng khi vào HAO rồi, là ngôi nhà chung, ngôi nhà trí thức, nghiêm chỉnh chấp hành mọi nội quy của HAO và đặt biệt phải tôn trọng, yêu thương các chị em như chị như em trong nhà, tuyệt đối không léng phéng (Xuân Nghi).

Chào Thân ái!
 
Hoài Anh: Mà hình như rất nhiều chú bác có quĩ đen thì phải, bác Nghĩa nhỉ.

* Quỹ đen là tốt chứ, chỉ vì cái từ đen nên người ta nghĩ là xấu. Ví dụ: Mặt bao công màu đen nhưng tâm hồn thì sáng lạng.

Cả vợ, cả chồng đều nên có quỹ đen, khi đi du lịch, ăn uống phải xác định là quỹ chung hay chồng mời, vợ mời phải rõ ràng và đặc biệt những lúc cần mua sắp, con đau ốm, nhân ngãi phải không với bà con họ hàng... lúc này quỹ đen có tác dụng cực tốt. Cơ bản là dùng quỹ đen vào việc đen mới đáng trách.

Chào!
 
Anh Nghĩa chắc nhầm thế nào chứ, quỹ đen là quý ko để vợ biết, quỹ riêng là quỹ để mình tiêu riêng nhưng mà vợ có biết :). Khác nhau là ở chỗ đấy anh ạ :D.
 
Em thì không tán thành quỹ đen quỹ đỏ cho lắm,đã là thành viên trong gia đình thì phải công khai,sòng phẳng.Đến lúc vợ phát hiện chồng có quỹ thì mới sinh chuyện..

* Quỹ đen là tốt chứ, chỉ vì cái từ đen nên người ta nghĩ là xấu. Ví dụ: Mặt bao công màu đen nhưng tâm hồn thì sáng lạng.
Em thì em không đồng ý với quan điểm này.Thời nay người ta thường nghĩ quỹ đen là tiền gian lận,không chính đáng,che giấu ko công khai cho người ngoài (thế nên nó mới "đen"),nhưng chưa chắc thế là đã ko cho vợ biết :p.Phải phân biệt quỹ giấu vợ và quỹ giấu người ngoài.Theo thiển ý của em thì quỹ nào cũng đều ko nên cả,cứ đường đường chính chính mà công khai số tiền kiếm đc,mà..đem nộp cho vợ :p
Nói chung là tiền nong trong gia đình cứ giao chung cho một người tay hòm chìa khóa là tốt nhất,có cần gì thì cùng bàn bạc..

Cả vợ, cả chồng đều nên có quỹ đen, khi đi du lịch, ăn uống phải xác định là quỹ chung hay chồng mời, vợ mời phải rõ ràng và đặc biệt những lúc cần mua sắp, con đau ốm, nhân ngãi phải không với bà con họ hàng... lúc này quỹ đen có tác dụng cực tốt. Cơ bản là dùng quỹ đen vào việc đen mới đáng trách.
Cái này thì còn phải phân biệt số tiền là ít hay nhiều?
Đã gọi là đen rồi thì chắc là đen đồng bộ luôn.Theo em thì sở dĩ gọi là quỹ đen vì nó từ việc đen mà thành,chứ tiêu quỹ đen để làm việc khác thì cũng chưa phải là đen cho lắm.:D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chú thế này thì hòng, đến nói khoác mà còn ko dám thì đến khi cưới thật chắc sợ vợ 1 phép ;)
Đàn ông để vợ bắt nạt sao được hả em :(, hỏi bác Khải xem bác xử lí thế nào với vợ bác ( nếu bác í có vợ rồi :D )
 
Anh không tin là các ông chồng không có quỹ đen, bất tiện lắm bởi rất nhiều việc đột xuất xẩy ra hàng ngày cần đến tiền, lúc đó về nhà, lên cơ quan, gọi điện để lấy tiền mà tiền thì để chỗ khác lại vòng vo 1 hồi mới lấy được tiền thì... ngại quá đi mất.

Mà khi trao hết cho vợ, người chồng đi đứng, ăn nói ... không tự tin lắm vì trong túi không có tiền...

Chào!
 
@anh Hiền: Hỏng thế nào đc anh? :D Em thì quan niệm đơn giản thôi:thứ nhất là vợ chồng bình đẳng (khi quyết định cụ thể mọi việc).Thứ hai là chỉ cần một người giữ toàn bộ số tiền chi tiêu gia đình,cụ thể là..em chứ ko phải vợ :D
Đàn ông để vợ bắt nạt thì ko chịu đc rồi,càng ko để sợ vợ đc..nhưng mà phụ nữ cũng đâu có kém để bị chồng bắt nạt?:D Cứ nói khoác nhiều thì có mà ế hả anh? :D

@anh Nghĩa:Em đã nói ở trên là còn tùy thuộc vào số tiền ít hay nhiều,số tiền lớn thì ko nên làm quỹ riêng,vợ mà phát hiện thì sinh chuyện..còn số tiền nhỏ thì vô tư!(Chừng 1 tháng lương).Con cái còn có tiền tiêu vặt mà chồng ko có đồng nào thì đúng là tiếu lâm :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mỗi người trong gia đình cũng nên có một quỹ riêng, ko thể đi làm được bao nhiêu đưa cả cho vợ được. Tốt nhất là chỉ đưa một phần đủ cho chi tiêu gia đình thôi, còn lại nên giữ để phòng việc cần thiết. Theo em nghĩ thì việc này cũng giúp gia đình tránh được nhiều điều đnags tiêc. VD nhé : anh thành giữ hết tiền chi tiêu gia đình, vợ kô có tiền mua sắm ---> xin tiền, đúng lúc anh đang có chuyện bực bội ---> cáu ----> kô cho --->hai vợ chông cãi nhau:argue: --->:krach: --->.....
Theo em quỹ đen mà dùng vào việc đúng thì cũng kô khác quỹ riêng, còn quỹ riêng mà làm vào việc kô trong sạch thì cũng là quỹ đen thôi. Chắc hiếm có người đàn ông nào phải nộp tiền cho vợ mà kô có quỹ đen :))
---
Sao từ chuyện ngoại tình mà topic đã chuyển sang về tiền nong thế này:))
 
Đúng là đàn ông phải cầm tiền trong người, chả lẽ bạn gọi đi nhậu lại bảo chờ về nhà xin vợ, mà cũng phải mua quà cho vợ chứ:p Nhưng chi tiêu chính trong nhà, tức là người giữ tay hòm chìa khóa dứt khoát phải là vợ thôi. Cứ để các ông cầm tiền hết xem, đến cuối tháng khéo chả có tiền mà cắt tóc ấy chứ:))
 
Nói chuyện ngoại tình mội hồi rồi nhảy sang chuyện quỹ đen quỹ đỏ.

Mình nghĩ cả hai vợ chồng nên đi làm, việc nhà thì chia sẻ. Việc đi làm là hết sức quan trọng đối với người phụ nữ, nhất là trong một xã hội patriarchal (xã hội có bọn đàn ông man rợ) như Trung Quốc, VN, Nhật Bản hay Hàn Quốc vv, bởi vì nó sẽ tạo cho người phụ nữ sự độc lập về tài chánh. Cho nên nếu có ly dị (dù đúng dù sai, hay có nên hay không nên đi chăng nữa) thì họ có thể tự xoay sở cho bản thân mình và nhiều khi còn có thể lo cho con cái một cách đàng hoàng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
xã hội có bọn đàn ông man rợ :)) =)) làm gì mà nặng nề đến mức đấy :((

quỹ đen đỏ gì cũng liên quan chứ
nói chung em thấy là cái trò lục ví hay cầm hết tiền của chồng là ko ..mê được :nono: như ai nói ở trên ấy, chồng còn phải giao thiệp phải mua bán, rồi nhỡ có gì xảy ra nữa chứ, mất hết cả dáng :D

tốt nhất là thỏa thuận với nhau rõ ràng chuyện lương bao nhiêu, mỗi người giữ riêng bao nhiêu, cho vào một quỹ chung bao nhiêu, vợ lo chi tiêu những cái gì? , chồng lo chi tiêu những mảng nào, quỹ chung dùng chi mảng nào, chủ yếu là lúc rõ ràng thì ai cũng thoải mái, chứ chi tiêu riêng mà ko thoải mái nói với người kia thì cũng ko ổn về lâu dài, mà ko bàn được nữa chắc là có bồ nhí rồi :mrgreen:
nếu mà vì 2 người quá khác nhau vì cách chi tiêu, ví dụ vợ thì quá tiết kiệm (bản chất lo xa chẳng hạn), ko thông cảm với chồng cần phải rộng tay đi xã giao, thì vẫn nên ngồi xuống cố mà giải thích cho nhau hiểu chứ ko chì chiết vặn vẹo vợ bé vợ lớn 8-} .... mà cùng lắm có quỹ đen tí cũng được :D miễn là tự giác thôi chứ đã quyết ngoại tình thì bắt bẻ nhau chuyện tiền nong chỉ càng tệ hại hơn.
 
trời quỹ đen với quỹ đỏ gì cho mệt cứ như bọn tây có phải thoải mái không vợ chồng cùng nhau đi shopping mà ai mua gì thì rút credit card của mình ra mà swipe :D
còn mẹ hay nhắc nhở là phụ nữ đến tầm khoảng 36 trở lên là dễ ngoại tình lắm (mấy bà bạn đều có bồ hết cả lolz ) nên phải chú ý mà đề phòng trước :))
 
Vâng đúng rồi công nhận cũng nhiều cái buồn cười. Ví dụ như nhà host em ở, tiền rent trả vào bank acc chung 2 vợ chồng, tiền net trả ông chồng, tiền rent tính toán thì tính với vợ, tiền đèn đóm cũng chồng, nhà sửa bếp vợ bỏ tiền, trả tiền cài đặt wireless đưa vợ thì bảo "mày đưa chồng tao chứ cái này tao ko biết"...
nói chung cũng có cái hay cái ko.
 
phụ nữ thì bắt đầu ngoài 30 là nhu cầu sex nhiều lên... trong khi các ông lại vào lúc đi xuống :-s vậy nên mới xảy ra nhiều cơ sự. mà cũng vì thế nên đối với đôi vợ chồng trẻ thì thg là "thôi đành chiều anh ấy (trong chuyện ấy)" còn vợ chồng trung trung thì là "lại phải phục vụ vợ" :))
 
Trần Hoàng Vân đã viết:
phụ nữ thì bắt đầu ngoài 30 là nhu cầu sex nhiều lên... trong khi các ông lại vào lúc đi xuống :-s vậy nên mới xảy ra nhiều cơ sự. mà cũng vì thế nên đối với đôi vợ chồng trẻ thì thg là "thôi đành chiều anh ấy (trong chuyện ấy)" còn vợ chồng trung trung thì là "lại phải phục vụ vợ" :))

Quá là chí lý :)

L.
 
Hoàng Linh: Quá là chí lý

*Vui 1 chút: Cái vụ này Em không đồng ý với Anh Linh nhe (cái này Đảng bảo không, nhân dân bảo có nhưng khoa học chưa giải thích)! Em 33 tuổi rồi nè có đi xuống đâu mà cao trào nữa đó, có hiện tượng nâng quyết tâm chứ có hạ quyết tâm tí nào đâu? hằng ngày Em phải tập thể thao, ăn thực vật, lá dăm gì đấy cho họa hỏa đó, để hết sức kiềm chế.

Chào Anh Linh!
 
2 người đều quả là chí lý ^_^
 
Hiền Nga: 2 người đều quả là chí lý

* Cô Hiển Nga này mà về Việt Nam thì Hội phụ nữ phường anh mời em làm "Trưởng Ban hòa giải".

* Mà chí lý cũng phải đúng không Nga, cả hai muốn không ai "đi xuống hay đi lên" thì thường xuyên làm mới mình (cả cách yêu, động tác yêu đương...) và cả đối tác thì anh hy vọng forever ok.

Chào!
 
:)) Nghe mọi người nói hay nhỉ... :D

Mình muốn đề cập đến vấn đề này:
Nhiều người bảo là ở bên vợ/chồng mãi thì chán rồi, nên muốn đi chinh phục cái mới để thể hiện mình, lấy tự tin cho mình... Lại còn đem về cho vợ/chồng những "kinh nghiệm" mới nữa chứ....
Ban đâu nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng nếu nghĩ kỹ thì mình kết luận thế này:
Thực ra, chinh phục người mới rất dễ :D Người mới, mới với cả mình lẫn họ, mình chỉ cần khéo léo chút, lại mang những "bài cũ", "bài tủ" ra để tán tỉnh, v.v... Vả lại, ai chả tò mò cái mới, nên việc thành công chỉ là sớm hay muộn thôi... :p Những người này là những người lười, hay chán nản, và ít thật sự quan tâm đến vợ/chồng của mình.
Còn bây giờ làm thế nào để chinh phục được vợ/chồng mình lại trở lại cảm giác yêu mình như thuở ban đầu mới thật sự là 1 thách thức đáng bàn. Vợ/chồng mình thì biết rõ thì "mánh khóe" bình thường của mình quá còn gì nữa. Chỉ có lòng yêu thương thật sự, sống vì nhau thật sự thì mới làm được thế... Tự nhiên lúc đó mình sẽ nghĩ ra những cái hay, cái mới để làm vợ/chồng mình vui.
--> giảm tối thiểu khả năng ngoại tình của mình lẫn của bạn đời.


Còn có nhiều người bảo "chả có gì vĩnh cửu cả", mình thì nghĩ là: "ừ, thì cứ cho là thế đi, nhưng bây giờ ghép những thứ có-giới-hạn vào với nhau thành 1 chuỗi liên tiếp thì nó cũng sẽ thành "vĩnh cửu" chứ nhỉ?!" ;;) ;)
Mình thấy thực ra, có vĩnh cửu hay không thì do mỗi cá nhân thôi. Ngay từ đầu đã xác định là không vĩnh cửu thì còn đâu mà cố gắng nữa (chắc là mình lạc quan quá :) ).
:)

Mà những người phát biểu như thế hầu hết là những người chưa bao giờ chứng kiến 1 tình yêu vĩnh cửu, khi 2 Cụ 90 tuổi rồi mà vẫn còn nhìn nhau âu yếm và gọi nhau là "anh", "em" (thay cho "ông"/"tôi" và "bà"/"tôi"), đi đâu cũng nắm tay nhau và mọi chuyện đều có thể tâm sự với nhau...
Tất nhiên là còn nhiều thứ khác đáng học từ 1 trong nhiều ví dụ đó nữa...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên