Nghĩa vụ quân sự: quyền lợi, trách nhiệm ... Nỗi lo sợ

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

Trần Nhật Anh
(Trần Nhật Anh)

Điều hành viên
Nói thật em viết cái bài này chắc dân ams chẳng ai hưởng ứng vì ai ai cũng nắm chắc cho mình một chỗ trong đại học rồi. Nhưng dù sao thì em cũng sắp 18 tuổi, sắp phải đăng kí nghĩa vụ quân sự nên thấy bức xúc quá.
Theo em biết không nhầm (mà nếu em nhầm thì cho em xin lỗi) thì nam thanh niên nước mình đến 18 tuổi là phải đăng kí nghĩa vụ quân sự. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, nếu như ai không thi đỗ vào cao đẳng hoặc đại học thì sẽ được xét tuyển nghĩa vụ quân sự theo một số đợt. Nếu đủ tiêu chuẩn thì sẽ "được " đi làm nghĩa vụ quân sự. Kì hạn đi nghĩ vụ quân sự là 30 - 36 tháng. Nếu quá 27 tuổi mà chưa có giấy gọi thì sẽ không phải đi nữa vì quá tuổi.
Đó là quy chuẩn chung, nhưng em thấy có một số vấn đề. Ở đây em không muốn phản đối việc gọi thanh niên đi nghĩa vụ vì đó là một việc hoàn toàn chính đáng, là trách nhiệm của thanh niên đối với Tổ Quốc. Nhưng vấn đề lại chính ở chỗ đó: Tại sao một số thanh niên phải hoàn thành trách nhiệm của mình trong khi số khác lại không? Nếu cho rằng nghĩa vụ quân sự rèn luyện nhân cách con người thì chính những con người đang ngồi trên ghế đại học kia lại chịu thiệt thòi! Hơn thế nữa trong số những người không thi đỗ đại học lại có những người phải đi ngay năm đầu, có những người quá 27 tuổi vẫn chẳng thấy giấy gọi đâu (trong thực tế em thấy số lượng này là rất lớn). Điều này đã gây nên sự không công bằng trong việc lựa chọn và chắc chắn là có người bị thiệt. Nếu chúng ta nhìn ra một số nước khác (Hàn quốc chẳng hạn) thì sẽ thấy tất cả thanh niên của họ sau khi tốt nghiệp cấp 3 đều phải đi nghĩa vụ 2 năm rồi sau đó mới được vào đại học. Đó là một trong những điển hình mà chúng ta cần học tập.
Đó là chưa kể đến việc đi nghĩa vụ quân sự sẽ làm ảnh hưởng rất nhiều đến thanh niên khi đã xuất ngũ. Họ khó có thể thi tiếp tục vào đại học hay cao đẳng vì không còn đủ kiến thức văn hóa như những người khác. Trừ những người tự xin ở lại quân ngũ còn lại đa số đều rất khó khăn khi bước vaod cuộc sông thường, phải bươn chải kiếm sống. Nếu chúng ta thực hiện việc yêu cầu tất cả thanh niên đi nghĩa vụ thì điều này sẽ không xảy ra.
Còn những điều khắc nữa do các đinh kiến xã hội gây nên. Ví dụ như những người đi thực hiện nghĩa vụ của mình thường hay bị những người khác coi thường vì "có mỗi việc thi đại học cũng không xong". Chính vì cách suy nghĩ như vậy mà ở một số người xuất hiện tư tưởng lo sợ, bị sức ép thi cử từ đó dẫn đến một số trường hợp xin xỏ, hối lộ để không phải đi.

Những điều em viết trên đây hoàn toàn không nhằm mục đích đả kích hay bôi xấu chế độ. Nếu những gì em viết có chỗ sai lầm hay mang tư tưởng cục bộ cá nhân thì xim mọi người đóng góp ý kiến và lượng thứ cho.
 
Học cũng là để đóng góp sau nì. Còn nếu ko thi được vào đại học thì phải đóng góp bằng cách tham gia quân đội. Những người có khả năng thì cần phải tạo điều kiện tốt nhất để họ phát huy tài năng --> vì thế những người thi đỗ đại học ko phải nhập ngũ.
 
đi nghĩa vụ quân sự đăng kí khi 17 tuổi bạn ạ, hôm nọ mình vừa đi đăng kí, đông phết, chỉ mỗi xung quanh chỗ mình ở mà có đến ngót trăm chú, tức là cả nước có khoảng triệu chú, ai cũng đi bộ đội cả số quân sẽ lên đến khoảng 3 triệu, quá đông, số này ngoài luyện tập, cứu giúp đồng bào khi thiên tai, cũng chỉ biết trồng rau nuôi lợn, tuần tra canh phòng, rất lãng phí nhân lực, tiền của mua súng đạn để luyện tập.
 
Vào ĐH rồi cũng phải học quân sự chứ có phải là ko còn gì dính dáng đâu :)
 
Do đặc thù của quân đội nhân dân Việt Nam nên mới có cách tuyển quân như thế thôi.
 
Rất nhiều nước bắt buộc phải đi nghĩa vụ quân sự chứ ko riêng rì VN. VN lại là 1 trong số ít nước XHCN nên luôn phải có quân đội mạnh, ngay cả thèng Tàu còn ko tin được nữa là.
 
Nếu có giải thưởng cho những đề tài hay nhất của box TLNT trong năm 2005 thì chị sẽ tặng ngay cho em topic này của em Nhật Anh một phiếu.

Những câu hỏi em đặt ra rất hay nhưng tiếc thay hiện tại chị không có tư cách gì, và cũng không đủ hiểu biết gì để trả lời.

Trong khi suy nghĩ và mò mẫm thì chị xin phép tóm tắt lại các câu hỏi của em Nhật Anh để mọi người (nhất là các đồng chí rất nhiệt tình tham gia topic chiến thuật quân sự bên kia) cùng thảo luận:

1. Vì sao nước ta cần thi hành chế độ nghĩa vụ quân sự (NVQS)?

2. Những đối tượng nào được miễn NVQS? Tại sao?

3. Đâu là những kẽ hở trong việc thi hành luật NVQS?

4. Người tham gia NVQS được hưởng những ưu đãi gì? Chịu những thiệt thòi gì?

5. Nhà nước cần có những điều chỉnh gì để:
a. Đáp ứng nhu cầu quốc phòng của đất nước?
b. Đảm bảo quyền lợi của những người thực hiện NVQS?

Các anh chị em và các bạn có ý kiến gì thì xin nhiệt tình đóng góp cho mình học hỏi với nhé ;).



--
 
Nói chuyện với chị My chút :). Nguồn

  1. Luật Nghĩa vụ Quân sự - Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa - thông qua bởi Quốc hội, khóa I, kỳ họp 12, ngày 15/4/1960.
  2. Luật Nghĩa vụ Quân sự - Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam - thông qua bởi Quốc hội, khóa VII, kỳ họp 2, ngày 30/12/1981.
  3. Sửa đổi, bổ sung một số điều của luật Nghĩa vụ Quân sự. (Luật này đã được Quốc hội nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam khoá VIII, kỳ họp thứ 8, thông qua ngày 21 tháng 12 năm 1990).
Làm nghĩa vụ quân sự bao gồm phục vụ tại ngũ và phục vụ trong ngạch dự bị của quân đội. Công dân phục vụ tại ngũ gọi là quân nhân tại ngũ. Công dân phục vụ trong ngạch dự bị gọi là quân nhân dự bị.
Điều 12
Công dân nam giới đủ 18 tuổi được gọi nhập ngũ; lứa tuổi gọi nhập ngũ từ đủ 18 tuổi đến hết 27 tuổi.
Điều 14
Thời gian phục vụ tại ngũ của hạ sĩ quan và binh sĩ quy định như sau:
3- Hai năm, đối với hạ sĩ quan và binh sĩ đã tốt nghiệp cao đẳng hoặc đại học;

1. Vì sao nước ta cần thi hành chế độ nghĩa vụ quân sự (NVQS)?

Luật Nghĩa vụ Quân sự - Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa - thông qua bởi Quốc hội đã viết:
Căn cứ vào Điều 42 của Hiến pháp nước Việt Nam dân chủ cộng hoà quy định bảo vệ Tổ quốc là nghĩa vụ thiêng liêng và cao quý nhất của công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà, và công dân có bổn phận làm nghĩa vụ quân sự để bảo vệ Tổ quốc;

Để củng cố quốc phòng, giữ gìn hoà bình, bảo vệ thành quả của cách mạng và sự nghiệp lao động hoà bình xây dựng chủ nghĩa xã hội;

Để phát huy truyền thống yêu nước của nhân dân, phát huy thắng lợi của chế độ tình nguyện tòng quân trước đây, nâng cao ý thức quốc phòng, phổ cập trí thức quân sự trong nhân dân;

2. Những đối tượng nào được miễn NVQS? Tại sao?



Luật Nghĩa vụ Quân sự sửa đổi bổ sung - thông qua bởi Quốc hội khóa VII đã viết:
MỤC 3
VIỆC HOÃN GỌI NHẬP NGŨ, VIỆC MIỄN
LÀM NGHĨA VỤ QUÂN SỰ
Điều 30

Người tàn tật, người mắc bệnh tâm thần hoặc bệnh mãn tính khác theo danh mục bệnh tật do Bộ trưởng Bộ Y tế và Bộ trưởng Bộ quốc phòng quy định thì được miễn làm nghĩa vụ quân sự.

Điều 31

Việc hoãn gọi nhập ngũ và miễn làm nghĩa vụ quân sự theo Điều 29 và Điều 30 của Luật này do Uỷ ban nhân dân huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh quyết định.

Danh sách những người được hoãn gọi nhập ngũ và những người được miễn làm nghĩa vụ quân sự phải được công bố.
Điều 29 trong Sửa đổi bổ sung vào Luật năm 1981 đã viết:
Điều 29

1- Những người sau đây được tạm hoãn gọi nhập ngũ trong thời bình:

a) Người chưa đủ sức khoẻ phục vụ tại ngũ theo kết luận của Hội đồng khám sức khoẻ;

b) Người là lao động duy nhất phải trực tiếp nuôi người khác trong gia đình không còn sức lao động hoặc chưa đến tuổi lao động;

c) Người có anh, chị hoặc em ruột trong cùng một hộ gia đình là hạ sĩ quan, binh sĩ đang phục vụ tại ngũ;

d) Giáo viên, nhân viên y tế, thanh niên xung phong đang làm việc ở vùng cao có nhiều khó khăn, vùng sâu, biên giới, hải đảo xa xôi do Chính phủ quy định; cán bộ, công nhân, viên chức Nhà nước thuộc các ngành khác và cán bộ các tổ chức chính trị, xã hội được điều động đến làm việc ở những vùng nói trên;

đ) Người đang nghiên cứu công trình khoa học cấp Nhà nước được Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ hoặc người có chức vụ tương đương chứng nhận;

e) Người đang học ở các trường phổ thông, trường dạy nghề, trường trung học chuyên nghiệp, trường cao đẳng, trường đại học do Chính phủ quy định;

g) Người đi xây dựng vùng kinh tế mới trong 3 năm đầu.

Hàng năm, những người nói trên đây phải được kiểm tra, nếu không còn lý do tạm hoãn thì được gọi nhập ngũ, hết 27 tuổi mà vẫn không được gọi nhập ngũ thì chuyển sang ngạch dự bị.

2- Những người sau đây được miễn gọi nhập ngũ trong thời bình:

a) Con của liệt sĩ, con của thương binh, bệnh binh hạng một có thương tật, bệnh tật đặc biệt nặng;

b) Một người anh hoặc em trai của liệt sĩ;

c) Một con trai của thương binh hạng một, hạng hai và bệnh binh hạng một;

d) Thanh niên xung phong, cán bộ, công nhân, viên chức Nhà nước, cán bộ các tổ chức chính trị, xã hội đã phục vụ từ 24 tháng trở lên ở vùng cao có nhiều khó khăn, vùng sâu, biên giới, hải đảo xa xôi do Chính phủ quy định.


3. Đâu là những kẽ hở trong việc thi hành luật NVQS?

:) Em không được học về luật để biết cách tìm kẽ hở trong luật. Nguồn tài liệu em đã trích dẫn ở trên, ai có chuyên môn thì tìm hiểu rồi thảo luận với mọi người. Còn kẽ hở trong việc thi hành luật, em nghĩ là nó nằm ở "con người", không nằm trong giới hạn của topic.


4
. Người tham gia NVQS được hưởng những ưu đãi gì? Chịu những thiệt thòi gì?

CHƯƠNG VII
NGHĨA VỤ, QUYỀN LỢI CỦA QUÂN NHÂN CHUYÊN NGHIỆP,
HẠ SĨ QUAN, BINH SĨ TẠI NGŨ VÀ DỰ Bị

trong đó
Điều 50

Quân nhân chuyên nghiệp, hạ sĩ quan và binh sĩ tại ngũ và dự bị được gọi tập trung huấn luyện hoặc kiểm tra tình trạng sẵn sàng chiến đấu nếu có thành tích trong chiến đấu, công tác, huấn luyện, thì tuỳ theo công trạng mà được tặng thưởng huân chương, huy chương, danh hiệu vinh dự Nhà nước hoặc các hình thức khen thưởng khác.
Điều 52
Quân nhân chuyên nghiệp, hạ sĩ quan và binh sĩ dự bị, trong thời gian tập trung huấn luyện và kiểm tra tình trạng sẵn sàng chiến đấu, được hưởng chế độ đãi ngộ do Hội đồng bộ trưởng quy định.
Điều 54. Quyền lợi của gia đình hạ sĩ quan và binh sĩ tại ngũ được quy định như sau:
1- Bố hoặc vợ được tạm miễn tham gia lao động công ích trong những trường hợp gia đình thực sự có khó khăn và được Uỷ ban nhân dân xã, phường, thị trấn chứng nhận;

2- Bố, mẹ, vợ và con được hưởng chế độ trợ cấp khó khăn đột xuất theo chính sách chung của Nhà nước; được miễn viện phí khi khám bệnh và chữa bệnh tại các bệnh viện của Nhà nước;

3- Con gửi ở nhà trẻ, học tại các trường mẫu giáo, trường phổ thông của Nhà nước được miễn học phí và tiền đóng góp xây dựng trường.
Điều 55.

Hạ sĩ quan và binh sĩ khi xuất ngũ được cấp tiền tầu xe, phụ cấp đi đường và trợ cấp xuất ngũ do Hội đồng bộ trưởng quy định.

Hạ sĩ quan và binh sĩ kể từ ngày có quyết định xuất ngũ được tạm miễn làm nghĩa vụ lao động công ích; cứ mỗi năm phục vụ tại ngũ thì được miễn thời gian nghĩa vụ lao động công ích của một năm.

Thời gian hạ sĩ quan, binh sĩ dự bị tập trung huấn luyện và kiểm tra sẵn sàng chiến đấu được trừ vào thời gian nghĩa vụ lao động công ích hàng năm.
Điều 56

2- Hạ sĩ quan và binh sĩ, trước lúc nhập ngũ đã làm việc ở cơ sở nào, thì khi xuất ngũ được về làm việc tại cơ sở đó.

Nếu cơ sở cũ đã giải thể thì cơ quan cấp trên trực tiếp có trách nhiệm tiếp nhận.

3- Hạ sĩ quan và binh sĩ, trước lúc nhập ngũ đã tốt nghiệp các trường dạy nghề, trung học chuyên nghiệp, cao đẳng hoặc đại học, nhưng chưa được phân phối công tác, thì khi xuất ngũ được ưu tiên phân phối công tác và được miễn chế độ tập sự.

4- Hạ sĩ quan và binh sĩ, trước lúc nhập ngũ có giấy gọi vào học ở các trường dạy nghề, trung học chuyên nghiệp, cao đẳng hoặc đại học, thì khi xuất ngũ được vào học ở các trường đó.
Điều 57

Quân nhân chuyên nghiệp, hạ sĩ quan, binh sĩ tại ngũ và dự bị, nếu bị thương, bị bệnh hoặc chết trong khi làm nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc hoặc thực hiện nhiệm vụ quân sự, thì bản thân và gia đình được hưởng chế độ ưu đãi theo quy định của Hội đồng bộ trưởng.

Đó là những ưu đãi có trong luật. Còn về cái lợi mà mình hay nói với nhau, thì thực sự là ai đi nghĩa vụ quân sự về đều cứng cáp, trưởng thành lên hẳn. Ngày trước em mà trượt Đại học, có phải đi Nghĩa vụ thì chắc chắn bố em cũng không làm gì để tránh việc này đâu.

Về thiệt thòi:

1. Luật thì tốt đẹp nhưng không được thi hành đúng đắn như người ra luật mong muốn.
2. Điều 1 dẫn đến việc có người phải đi, có người không, tạo nên bất bình.
3. Trong thời đại hiện nay, chậm lại 1 năm là cả một vấn đề lớn, kết hợp với điều 2 nữa nên người ta càng cố tránh đi nghĩa vụ.


5. Nhà nước cần có những điều chỉnh gì để:
a. Đáp ứng nhu cầu quốc phòng của đất nước?
b. Đảm bảo quyền lợi của những người thực hiện NVQS?


a. Quá khó để trả lời. Nhưng người ta vẫn thường nói "Quân cốt ở tinh không cốt ở đông", Trung Quốc, Nga cũng đang đi theo hướng này, "tinh- giản" lực lượng.

b. Thực hiện đúng Luật đối với tất cả mọi người. :) Còn làm thế nào để thực hiện đúng ? Quá khó để trả lời.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cho em đính chính chút:từ bây giờ,thời gian thi hành nghĩa vụ quân sự chỉ còn một năm rưỡi :beerchug: :beerchug:
 
ÔI ôi, xin chân thành cảm ơn anh Minh Trung đã giúp em hiểu rõ hơn quy định về đi nghĩa vụ quân sự.
Nói thật là em chẳng muốn phản bác gì chế độ của nhà nước, nhưng mà nhìn ra hàng xóm có những đối tượng giống y hệt nhau mà có những người thì phải đi, có những người lại được ở lại (là do quen biết nhờ vả hoặc đút lót) nên rất bức xúc. Nhưng có lẽ cái này là do con người chứ không phải luật nhỉ?
Dù em không biết Việt Nam với Hàn Quốc nước nào rộng hơn, nhưng nếu hị làm được thì ta cũng làm được. Em nghĩ để cho công bằng có lẽ chúng ta nên yêu cầu tất cả thanh niên đi nghĩa vụ quân sự 1 năm hoặc 6 tháng, sau đó mới lựa chọn các đối tượng có mong muốn ở lại phục vụ quân đội (trong thực tế số lượng này không phải ít). Chúng ta có thể coi đi nghĩa vụ như một khóa huấn luyện đạo đức và kĩ năng sống cho thanh niên. Như thế thì các tiêu cực sẽ giảm bớt. Hi vọng trong tương lai nhà nước sẽ có điều chỉnh hợp lòng dân.
 
Chị cũng nghĩ giống em Nhật Anh là thanh niên Việt Nam nên đi nghĩa vụ quân sự đồng loạt trước khi học đại học, nhưng mà đi 1 năm thôi. Chị cho rằng con trưởng thành thì nên có sự rèn luyện về cả thể lực và tích cách. Đi nghĩa vụ quân sự có lẽ cũng sẽ giúp con người ta trưởng thành lên nhiều, và cũng thêm được nhiều kinh nghiệm sống. Hơn nứ, đi NVQS còn giúp cho con người có tính kỷ luật, sống có quy tắc hơn, làm việc có quy củ hơn. Nên chị nghĩ đi 1 năm cũng rất nên, đối với thanh niên VN
 
Mình nghĩ đi nghĩa vụ quân sự cũng không phải là 1 ý kiến tệ. Nhưng nếu tất cả mọi người đi nghĩa vụ quân sự 1 năm...thì việc thi vào đại học sẽ như thế nào? Thi trước khi đi nghĩa vụ? Nếu thi rớt...người ta có thể tận dụng thời gian 1 năm đó để mà luyện thi đại học...nếu như đi nghĩa vụ quân sự trong 1 năm, rồi về luyện thi...mình sợ họ sẽ quên hết (1 năm là đủ để quên nhiều thứ lắm). Còn nếu thi đậu...thì cũng như vậy, vào học luôn khi mà trí tuệ còn đang phát triển, kiến thức còn đang dồi dào (sẽ dễ dàng hơn nếu như mình học luôn 1 lược từ trung học lên DH, nhiều người bên Mỹ, họ nghỉ đi làm việc rồi quay trở lại học...tuy là được, nhưng rất khó hơn nhiều.) -> sẽ đạt kết quả học tập tốt hơn. Thi sau khi đi xong nghĩa vụ quân sự, đề thi sẽ về cái gì đây?, bởi vì sau (cho dù là) 1 năm, kô ít kiến thức sẽ bị quên đi đâu.

Mình đồng ý là đi tham gia nghĩa vụ quân sự là 1 cơ hội để rèn luyện chính mình, nhưng không hẳn là tốt nhất....tùy vào từng hoàn cảnh khác nhau...1 thanh niên muốn làm doanh nghiệp sau này sẽ phát triển bản thân anh ta hơn nếu như anh ta kiếm được 1 công việc (vừa của trường, vừa thực tập) ở 1 công ty nào đó. ngoài ra chúng ta còn phải nhìn đến cái opportunity cost (giá mà mình phải trả khi làm 1 thứ nào đó, ví dụ : chúng ta đi học đại học, opportunity cost của việc đi học DH là, thay vì đi học, chúng ta có thể đi làm để kiếm tiền, hoặc làm những việc khác) nữa...trong 1-3 năm đi làm nghĩa vụ, chúng ta có thể làm rất nhiều việc có ích khác. Có thể đi luyện nghề, rồi ra làm việc phụ giúp gia đình (rất nhiều người học xong trung học là đi học luyện nghề rồi đi làm để kiếm tiền phụ giúp gia đình? nếu họ đi nghĩa vụ...ai sẽ cung cấp cái số tiền mà họ sẽ làm để nuôi gia đình họ), rồi trong 1-3 năm đi làm nghĩa vụ, người ta có thể đi học DH...

thứ 3 nữa, nếu như tất cả mọi thanh niên đều đi nghĩa vụ quân sự? thì con số quân đội sẽ rất lớn ==> tốn nhiều tiền chi tiêu cho quân đội ==> ít tiền để chi tiêu cho các thứ khác như giáo dục, đường xá, bệnh viện...hơn nửa Vn đã mượn rất nhiều tiền để phát triển kinh tế, nếu nền kinh tế kô có đủ tiền đầu tư của nhà nước, sẽ rất khó mà phát triển với khả năng của nó => sẽ làm giảm creditablility của nước mình, khó có thể mượn thêm tiền.

Hơn nữa, bây giờ là thời bình, có 1 đội quân lớn mạnh, mình nghĩ thật sự là không cần thiết.(1 lần nữa, quân đội lớn --> tốn nhiều tiền chi tiêu phục vụ cho quân đội (quần áo, lương thực vân vân) --> ít tiền hơn phục vụ cho những việc khác.
 
Có lẽ chúng ta nên hiểu việc đi nvqs ở đây chỉ là một khóa huấn luyện toàn diện nhỉ.
Nếu hiểu như vậy thì việc đi thi đại học chậm 1 năm cũng là công bằng và có thể một giấy chứng nhận đã đi nvqs sẽ là một yêu cầu bắt buộc cho việc đi xin việc chẳng hạn
 
Cá 10 ăn 1 điều này: 100 thằng VN, 99 thằng không tin vào sức mạnh quân sự của đất nước :)). Vậy thì trốn nghĩa vụ là đúng roài :D.

Thêm một lý do khác nữa: con cháu các ông to sao hông ra chiến trường? Chỉ có "dân đen" đi đỡ đạn chắc? Cái thời mà người VN sẵn sàng quăng mạng sống của mình đi đã qua lâu roài. Giờ ai cũng yêu cái mạng của mình ráo. Nhìn các nước khác, bao nhiêu nước chả phải đánh đấm quái gì, chỉ đấu võ mồm mà vẫn độc lập, vậy thanh niên VN là tập làm luật sư, thầy cãi còn hơn :D !!!
 
Ở Châu Âu, học sinh có bị bắt buộc đi NVQS ko nhỉ ?!? Em thấy bọn nó hay take a gap year đi lung tung, vòng quanh thế giới, sống hoàn toàn độc lập trong khoảng 1 năm, tự kiếm $, tự manage life, tự tất --> học ra khối thứ, thêm được 1 đống kinh nghiệm. Một số trường đại học bắt buộc cái gap year này thì phải, 1 số trường thì sẽ cộng điểm cho học sinh nếu đi được càng nhiều nơi càng tốt hay sao í, bời vì cái gap year no' dạy được cho con người ta nhiều hơn là thầy co dạy ở trường. Mà các nước Châu Âu luôn khuyến khích thực hành mà.
Theo mọi người thì sinh viên VN có nên làm theo ko ?
 
Anh các chú đang bận chuẩn bị đi chơi 30/4, nhưng cũng phải nhảy vào đây chửi phát. Anh không ngờ từ cái ngày anh làm Mod TLNT, lại sinh ra những cái thể loại như thằng Nguyễn Hoàng Minh. Mà anh đồ rằng thằng này là gái, nhưng mà ví nó với gái không khéo Hội bảo vệ phụ nữ Việt nam lại lên tiếng phản đối anh, thôi thì cho nó là đ'o gì cũng được

"100 thằng VN, 99 thằng không tin vào sức mạnh quân sự của đất nước " - nghe tởm đxo tả.

Điều này chứng tỏ là nó không biết một tí gì về quan sự nói riêng, cũng như sự ngàn năm văn hiến và truyền thống văn hóa của đất nước nói chung.

Anh các chú đọc kinh thư, sách dạy làm người, có thấy nói rằng con người ta muốn sống thật sự thoải mái phải đạt được cái gọi là "tự do về tinh thần". Một dân tộc muốn thật sự được người ta tôn trọng phải có tính chủ quyền của mình. Nước ta vốn có truyền thông văn hóa lâu đời, không phải ngẫu nhiên mà từ xưa đã từng 3 lần thắng giặc Nguyên Mông. Những thằng thanh niên VN dẫu có bây giờ đua xe đi chăng nữa cũng sẽ biết cầm súng khi có giặc, chứ đxo phải cái loại em chã suốt đời chỉ lo trốn nghĩa vụ quân sự, thực sự là đ'o biết sống thế nào cho có ý nghĩa nữa.

Một căn bệnh của những thằng thanh niên chã Việt nam là kém hiểu biết, sống bi quan, yếm thế, tư tưởng ích kỉ, không coi cái sĩ diện của bản thân mình gắn với những cội nguồn gốc rễ để tạo nên cái sĩ diện ấy, mà thực ra bọn này làm gì có sĩ diện, gặp gái còn đòi gái che chở bỏ mẹ. Thảo nào Tổ quốc trông chờ mãi vào công lao động, học tập của chúng nó để sánh vai các cường quốc năm TRÂU mà mãi chẳng thấy đâu, chỉ thấy toàn bò....
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Nguyễn Hoàng Minh đã viết:
Cá 10 ăn 1 điều này: 100 thằng VN, 99 thằng không tin vào sức mạnh quân sự của đất nước :)). Vậy thì trốn nghĩa vụ là đúng roài :D.

Thêm một lý do khác nữa: con cháu các ông to sao hông ra chiến trường? Chỉ có "dân đen" đi đỡ đạn chắc? Cái thời mà người VN sẵn sàng quăng mạng sống của mình đi đã qua lâu roài. Giờ ai cũng yêu cái mạng của mình ráo. Nhìn các nước khác, bao nhiêu nước chả phải đánh đấm quái gì, chỉ đấu võ mồm mà vẫn độc lập, vậy thanh niên VN là tập làm luật sư, thầy cãi còn hơn :D !!!

Xin lỗi các bác, quả này em tức mấy câu viết trên đây quá nên nói năng có hơi lỡ lời, mong các bác đừng chấp.

Còn cái ông Nguyễn Hoàng Minh nào đấy thử nói thẳng xem ông có là 1 thằng đàn ông ko, người đâu mà hèn nhát, ngu xuẩn, tư tưởng thì phản động thế cơ chứ. Tôi ngờ rằng ông cũng chẳng phải người Việt Nam như tôi đây, nhìn những gì ông viết tôi cảm thấy xấu hổ khi biết có 1 đứa như ông tồn tại trên đời mà dám mở mồm tự xưng là người VN, viết thế này đúng là cái kiểu i... mồm đ.. miệng, thối hết chỗ nói, đã là con dân VN, mỗi khi nước nhà chịu cảnh xâm lăng thì phải có trách nhiệm với đất nước, chứ không phải ngồi đấy mà nghĩ "con cháu các ông to sao không ra chiến trường", còn chuyện nghĩa vụ quân sự, tôi thấy luật chẳng có gì sai cả, nhà nước tạo điều kiện cho đi học, còn cái loại ngay đến trung cấp cũng không vào được (không tính đến những người ở nhà quê, thất học vì gia cảnh) rồi đến khi bị gọi thì ngửa cổ lên trời mà than, nói thực tôi thấy khinh lắm, nhục lắm, lại còn lấy cái suy nghĩ điên rồ "100 thằng VN, 99 thằng không tin vào sức mạnh quân sự của đất nước " thì lại càng ngu xuẩn và đáng giết, mà nhắc lại ông cách xưng hô, cái kiểu "thằng VN" mà đi văng lung tung thế này, đứng trước mặt tôi thì tôi cho cả cái giày
 
hic hic các bác cãi nhau ghê quá nhưng nói chung bác Minh nói 100 thèng thì 99 thèng ko tin vào sức mạnh quân sự của đất nước thì sai rùi nói chung là bác nên xin lỗi anh em 1 câu
 
Tống Minh Tuấn đã viết:
"100 thằng VN, 99 thằng không tin vào sức mạnh quân sự của đất nước " - nghe tởm đxo tả.

Điều này chứng tỏ là nó không biết một tí gì về quan sự nói riêng, cũng như sự ngàn năm văn hiến và truyền thống văn hóa của đất nước nói chung.

Anh các chú đọc kinh thư, sách dạy làm người, có thấy nói rằng con người ta muốn sống thật sự thoải mái phải đạt được cái gọi là "tự do về tinh thần". Một dân tộc muốn thật sự được người ta tôn trọng phải có tính chủ quyền của mình. Nước ta vốn có truyền thông văn hóa lâu đời, không phải ngẫu nhiên mà từ xưa đã từng 3 lần thắng giặc Nguyên Mông. Những thằng thanh niên VN dẫu có bây giờ đua xe đi chăng nữa cũng sẽ biết cầm súng khi có giặc, chứ đxo phải cái loại em chã suốt đời chỉ lo trốn nghĩa vụ quân sự, thực sự là đ'o biết sống thế nào cho có ý nghĩa nữa.

Một căn bệnh của những thằng thanh niên chã Việt nam là kém hiểu biết, sống bi quan, yếm thế, tư tưởng ích kỉ, không coi cái sĩ diện của bản thân mình gắn với những cội nguồn gốc rễ để tạo nên cái sĩ diện ấy, mà thực ra bọn này làm gì có sĩ diện, gặp gái còn đòi gái che chở bỏ mẹ. Thảo nào Tổ quốc trông chờ mãi vào công lao động, học tập của chúng nó để sánh vai các cường quốc năm TRÂU mà mãi chẳng thấy đâu, chỉ thấy toàn bò....
bác Tuấn đúng là có học hành, có thấm nhuần kinh thư có khác. ăn nói đầy chữ nghĩa đạo lý. sách dạy làm người của bác hơi bị có hiệu quả nhờ ;;)
 
Em cũng xin có ý kiến tí: cô Mỹ dạy bọn em hay nói người Việt Nam có máu nông dân gì đấy, lúc nào cũng chăm chăm đến lợi ích của mình. Em nghĩ mấy cái chuyện xung phong nhập ngũ thời loạn cũng một phần là lợi ích của bản thân, của gia đình mà thôi. Đi như thế không những để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ gia đình mà còn có thể được mọi người khen thưởng, nếu lập được công trạng thì được lên chức...
Mây cái nghĩa vụ quân sự em cũng không hiểu lắm, tức là coi như vào hẳn quân đội hả anh? Nếu đi 1 năm cũng có vấn đề, mà để phòng lúc biến cố thì sap không lồng luôn vào chương trình đại học, coi như là 1 môn.
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên