Nguyễn Hoài Phương
(ngongnuocviet)
Thành viên (sai email)
- Thương tặng Q. -
Một người đàn ông tử tế.
Đó là hình ảnh chàng nhìn thấy trong tấm gương treo tường trước mặt. Người đàn ông đó trạc ngoài 30. Gương mặt toát lên vẻ hiền lành trung thực với cặp mắt sáng và khoé miệng cương nghị. Quần áo phẳng phiu thẳng nếp của một người cẩn thận và trau chuốt. Nhưng chàng không lấy thế làm hài lòng. Đôi lông mày rậm khẽ nhíu lại.
... Cách đây một năm, giữa chàng và bạn gái có một số trục trặc nhỏ nhưng cũng có nguy cơ làm rạn nứt mối quan hệ thắm thiết này. Vốn là người tử tế, chàng lấy đó là một điều đau khổ. Giữa cái lúc buồn bã cô đơn ấy, chàng gặp nàng trong một chuyến công tác về Hà Nội. Nàng kém chàng 8 tuổi. Ở nàng, chàng như thấy lại một thời tuổi trẻ đã qua. Nụ cười nhí nhảnh. Ánh mắt tinh nghịch. Và cái trán cao ngạo. Chàng đã bị nàng chinh phục dễ dàng như thế. Còn chàng, chàng cũng biết cách len lỏi và nghiễm nhiên trở thành mối tình đầu của nàng. Người đàn ông tử tế trong chàng mỉm cười chiến thắng.
Nhưng điều đó lại một lần nữa làm chàng đau khổ. Chưa chấm dứt mối quan hệ cũ đã bắt đầu một mối quan hệ mới. Đó là điều không thể chấp nhận được đối với một người đàn ông tử tế. Chàng chỉ nhận ra điều đó sau khi kết thúc đợt công tác 6 tháng và quay trở về nước trong vòng tay đón chào của cô bạn gái. Còn nàng thì ngày nào cũng thiết tha ngóng chờ từng email từng điện thoại của chàng.
Chàng bỗng chốc lo sợ. Danh tiếng của chàng có nguy cơ sụp đổ. Xấu hổ. Dằn vặt. Chàng tránh mặt nàng. Không một lời hỏi thăm. Không một câu chào hỏi. Hai tháng liền. Mặc nàng hoang mang, hụt hẫng.
Chàng biết người tử tế không bao giờ ra đi như vậy. Cân nhắc trước sau, chàng cũng hẹn nàng trong một chat room tầm thường. Chàng sợ sẽ phải viết email vì email có thể lưu giữ được, và cũng sợ phải gọi phone vì giọng chàng chắc sẽ không giữ được cái vẻ tử tế vốn có. Chàng sửa soạn một bài thuyết trình tinh tế hơn tất cả các đề tài bảo vệ chàng đã từng làm, về sự khác nhau giữa tình cảm và lý trí. Chàng tin nàng là một người thông minh và nàng sẽ hiểu. Vượt quá sự tưởng tượng của chàng, nàng lại có thể bình tĩnh và đón nhận nó như một điều tất yếu. Tự ái. Kiêu ngạo. Mạnh mẽ. Nhưng đó không phải là điều quan trọng đối với chàng lúc này. Thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông tử tế trong chàng đề nghị với nàng một tình bạn đẹp đẽ.
Tâm hồn chàng giờ có thể thanh thản mỗi khi nghĩ về nàng. Đôi tay chàng có thể tự tin mỗi khi ghì xiết cô bạn gái. Trong niềm hạnh phúc hân hoan của lứa đôi, chàng chợt thấy thương hại nàng. Dù gì thì nàng cũng là người con gái tốt. Để chứng tỏ cho tấm lòng trong sáng và chân thành của mình, chàng ân cần viết email thăm hỏi, hay thậm chí chỉ là vài câu chat bâng quơ đủ để nàng được an ủi rằng chàng vẫn thật lòng làm bạn. Nhưng nàng chẳng bao giờ trả lời. Nàng giận vì nàng vẫn còn yêu chàng chăng? Người đàn ông tử tế trong chàng thở dài.
Một thời gian ngắn, chàng nghe tin nàng có bạn trai. Hoang mang cùng cực, chàng tự trách mình. Nàng vốn kiêu ngạo nên rất có thể tự ái và yêu bừa để chứng tỏ bản lĩnh với chàng lắm chứ. Một người đàn ông tử tế không thể để cho nàng làm điều ngu ngốc như vậy. Lần đầu tiên cũng là lần duy nhất trong ngần đó thời gian xa cách, chàng gọi điện cho nàng. Nàng ngạc nhiên khi nhận ra giọng chàng, và càng ngạc nhiên hơn khi nhận ra mối quan tâm chân tình của chàng. Chàng chẳng thấy nàng nói gì, chỉ nghe một tiếng cười nhỏ đầy khinh thị trong máy. Phải chăng người đàn ông tử tế trong chàng vừa làm một việc đúng?
.... Đầy hoài nghi, chàng chăm chú ngắm lại người đàn ông tử tế trong gương. Mờ ảo quá. Chàng bất giác đưa tay sờ vào hình ảnh cao quý ấy. Người đàn ông trong gương cũng chìa tay ra với chàng. Đáp lại tấm lòng nồng hậu ấy, ngón tay chàng đập phải một vật ngăn lạnh lẽo và khô khốc. Tấm gương.
08/27/03
H.P.
Một người đàn ông tử tế.
Đó là hình ảnh chàng nhìn thấy trong tấm gương treo tường trước mặt. Người đàn ông đó trạc ngoài 30. Gương mặt toát lên vẻ hiền lành trung thực với cặp mắt sáng và khoé miệng cương nghị. Quần áo phẳng phiu thẳng nếp của một người cẩn thận và trau chuốt. Nhưng chàng không lấy thế làm hài lòng. Đôi lông mày rậm khẽ nhíu lại.
... Cách đây một năm, giữa chàng và bạn gái có một số trục trặc nhỏ nhưng cũng có nguy cơ làm rạn nứt mối quan hệ thắm thiết này. Vốn là người tử tế, chàng lấy đó là một điều đau khổ. Giữa cái lúc buồn bã cô đơn ấy, chàng gặp nàng trong một chuyến công tác về Hà Nội. Nàng kém chàng 8 tuổi. Ở nàng, chàng như thấy lại một thời tuổi trẻ đã qua. Nụ cười nhí nhảnh. Ánh mắt tinh nghịch. Và cái trán cao ngạo. Chàng đã bị nàng chinh phục dễ dàng như thế. Còn chàng, chàng cũng biết cách len lỏi và nghiễm nhiên trở thành mối tình đầu của nàng. Người đàn ông tử tế trong chàng mỉm cười chiến thắng.
Nhưng điều đó lại một lần nữa làm chàng đau khổ. Chưa chấm dứt mối quan hệ cũ đã bắt đầu một mối quan hệ mới. Đó là điều không thể chấp nhận được đối với một người đàn ông tử tế. Chàng chỉ nhận ra điều đó sau khi kết thúc đợt công tác 6 tháng và quay trở về nước trong vòng tay đón chào của cô bạn gái. Còn nàng thì ngày nào cũng thiết tha ngóng chờ từng email từng điện thoại của chàng.
Chàng bỗng chốc lo sợ. Danh tiếng của chàng có nguy cơ sụp đổ. Xấu hổ. Dằn vặt. Chàng tránh mặt nàng. Không một lời hỏi thăm. Không một câu chào hỏi. Hai tháng liền. Mặc nàng hoang mang, hụt hẫng.
Chàng biết người tử tế không bao giờ ra đi như vậy. Cân nhắc trước sau, chàng cũng hẹn nàng trong một chat room tầm thường. Chàng sợ sẽ phải viết email vì email có thể lưu giữ được, và cũng sợ phải gọi phone vì giọng chàng chắc sẽ không giữ được cái vẻ tử tế vốn có. Chàng sửa soạn một bài thuyết trình tinh tế hơn tất cả các đề tài bảo vệ chàng đã từng làm, về sự khác nhau giữa tình cảm và lý trí. Chàng tin nàng là một người thông minh và nàng sẽ hiểu. Vượt quá sự tưởng tượng của chàng, nàng lại có thể bình tĩnh và đón nhận nó như một điều tất yếu. Tự ái. Kiêu ngạo. Mạnh mẽ. Nhưng đó không phải là điều quan trọng đối với chàng lúc này. Thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông tử tế trong chàng đề nghị với nàng một tình bạn đẹp đẽ.
Tâm hồn chàng giờ có thể thanh thản mỗi khi nghĩ về nàng. Đôi tay chàng có thể tự tin mỗi khi ghì xiết cô bạn gái. Trong niềm hạnh phúc hân hoan của lứa đôi, chàng chợt thấy thương hại nàng. Dù gì thì nàng cũng là người con gái tốt. Để chứng tỏ cho tấm lòng trong sáng và chân thành của mình, chàng ân cần viết email thăm hỏi, hay thậm chí chỉ là vài câu chat bâng quơ đủ để nàng được an ủi rằng chàng vẫn thật lòng làm bạn. Nhưng nàng chẳng bao giờ trả lời. Nàng giận vì nàng vẫn còn yêu chàng chăng? Người đàn ông tử tế trong chàng thở dài.
Một thời gian ngắn, chàng nghe tin nàng có bạn trai. Hoang mang cùng cực, chàng tự trách mình. Nàng vốn kiêu ngạo nên rất có thể tự ái và yêu bừa để chứng tỏ bản lĩnh với chàng lắm chứ. Một người đàn ông tử tế không thể để cho nàng làm điều ngu ngốc như vậy. Lần đầu tiên cũng là lần duy nhất trong ngần đó thời gian xa cách, chàng gọi điện cho nàng. Nàng ngạc nhiên khi nhận ra giọng chàng, và càng ngạc nhiên hơn khi nhận ra mối quan tâm chân tình của chàng. Chàng chẳng thấy nàng nói gì, chỉ nghe một tiếng cười nhỏ đầy khinh thị trong máy. Phải chăng người đàn ông tử tế trong chàng vừa làm một việc đúng?
.... Đầy hoài nghi, chàng chăm chú ngắm lại người đàn ông tử tế trong gương. Mờ ảo quá. Chàng bất giác đưa tay sờ vào hình ảnh cao quý ấy. Người đàn ông trong gương cũng chìa tay ra với chàng. Đáp lại tấm lòng nồng hậu ấy, ngón tay chàng đập phải một vật ngăn lạnh lẽo và khô khốc. Tấm gương.
08/27/03
H.P.