Nguyễn Hữu Cầu
(cau)
New Member
Chú Cường, anh buồn cho chú
Bài của chú tiếng Anh tiếng Việt loạn cả lên. Viết tiếng Việt còn sai chính tả (dút ngắn). Chả nhẽ chú mới đi Tây mấy năm mà tiếng Việt quên hết cả rồi. Anh buồn cho chú
Chú cứ bê mấy thứ của Tây về chê ta mà không biết đến cái gọi là sự phù hợp. Nước Mỹ nhà chú nói rằng con người sinh ra có quyền sống và quyền tự do mưu cầu hạnh phúc, nhưng nó đặt quyền sống lên đầu tiên chú hiểu không. Một tháng lương của chú mới tốt nghiệp đại học vào nhà nước làm là 300.000 VND, chưa đầy 20 USD. Các em học sinh sinh viên càng không có tiền. Chú có nhịn đói được một tháng để tôn trọng quyền tác giả của một quyển sách không? Học là một quá trình tiếp thu - tìm hiểu - vận dụng - sáng tạo chứ không phải chỉ có tiếp thu. Chú có bao giờ nghĩ tại sao thằng Tây đưa ra luật bản quyền. Tại sao các hãng dược phẩm lớn kiện các nước thế giới thứ ba không được làm nhái thuốc để chữa bệnh cho dân, tại sao hãng Microsft độc quyền lĩnh vực nào là tăng giá sản phẩm lĩnh vực đấy, trong khi phần mềm mã nguồn mở (open source) là cho không. Tất cả nó làm vì quyền lợi của nó. Chú nghĩ cho lợi ích của Tây mà không nghĩ cho lợi ích của em Nhung em Hưng cùng bao nhiêu em khác. È cổ ra mua bản quyền thì lấy cái gì mà ăn. Tiền đấy vào túi thằng Tây để nó làm ra súng đạn tên lửa nó bắn vào đầu nước nghèo. Chú bảo thằng Tây tôn trọng luật pháp thế Bush đánh Iraq có tuân theo luật pháp quốc tế không. Mục đích tối cao của tất cả những thứ như luật pháp, khoa học kỹ thuật cũng để con người cơm no áo ấm. Chú học mà không chịu suy nghĩ sâu xa, không biết cái gì phù hợp, không biết cái gì là mục đích cái gì là phương tiện anh cũng buồn cho chú.
Thế nhá, chú cứ suy nghĩ rồi thảo luận. Đồng thời với việc buồn cho chú, anh cũng buồn ngủ, mà buồn ngủ có phần hơn. Anh đi ngủ đã.
Bài của chú tiếng Anh tiếng Việt loạn cả lên. Viết tiếng Việt còn sai chính tả (dút ngắn). Chả nhẽ chú mới đi Tây mấy năm mà tiếng Việt quên hết cả rồi. Anh buồn cho chú
Chú cứ bê mấy thứ của Tây về chê ta mà không biết đến cái gọi là sự phù hợp. Nước Mỹ nhà chú nói rằng con người sinh ra có quyền sống và quyền tự do mưu cầu hạnh phúc, nhưng nó đặt quyền sống lên đầu tiên chú hiểu không. Một tháng lương của chú mới tốt nghiệp đại học vào nhà nước làm là 300.000 VND, chưa đầy 20 USD. Các em học sinh sinh viên càng không có tiền. Chú có nhịn đói được một tháng để tôn trọng quyền tác giả của một quyển sách không? Học là một quá trình tiếp thu - tìm hiểu - vận dụng - sáng tạo chứ không phải chỉ có tiếp thu. Chú có bao giờ nghĩ tại sao thằng Tây đưa ra luật bản quyền. Tại sao các hãng dược phẩm lớn kiện các nước thế giới thứ ba không được làm nhái thuốc để chữa bệnh cho dân, tại sao hãng Microsft độc quyền lĩnh vực nào là tăng giá sản phẩm lĩnh vực đấy, trong khi phần mềm mã nguồn mở (open source) là cho không. Tất cả nó làm vì quyền lợi của nó. Chú nghĩ cho lợi ích của Tây mà không nghĩ cho lợi ích của em Nhung em Hưng cùng bao nhiêu em khác. È cổ ra mua bản quyền thì lấy cái gì mà ăn. Tiền đấy vào túi thằng Tây để nó làm ra súng đạn tên lửa nó bắn vào đầu nước nghèo. Chú bảo thằng Tây tôn trọng luật pháp thế Bush đánh Iraq có tuân theo luật pháp quốc tế không. Mục đích tối cao của tất cả những thứ như luật pháp, khoa học kỹ thuật cũng để con người cơm no áo ấm. Chú học mà không chịu suy nghĩ sâu xa, không biết cái gì phù hợp, không biết cái gì là mục đích cái gì là phương tiện anh cũng buồn cho chú.
Thế nhá, chú cứ suy nghĩ rồi thảo luận. Đồng thời với việc buồn cho chú, anh cũng buồn ngủ, mà buồn ngủ có phần hơn. Anh đi ngủ đã.