Nerazzurri - Luôn luôn là năm sau

Figo cũng đơn thuần chơi tròn trách nhiệm chứ ko xuất sắc gì - nếu ko muốn nói là tệ hại so với 3,4 năm trước, thành ra để Figo ra sân chỉ giải quyết vấn đề trước mắt chứ về lâu dài là ko thích hợp
Inter nhiều cầu thủ như thế, thành ra ở những trận đấu quan trọng, những cầu thủ "nửa vời" kiểu này đã ko phối hợp chặt chẽ được với nhau, lại ko xuất sắc hẳn nên Inter bị mất thế trận (trận gặp Villareal là một VD điển hình)
Cùng ngày Inter bị loại, đội trẻ Inter đoạt chức vô địch, mà hiện tại, đội hình Inter chỉ có duy nhất Martins được đôn lên - cách đây đã 4 năm
 
Hôm nay Moratti đã chính thức tuyên bố sẽ bán Inter. Nhưng ông cũng nói sẽ chỉ bán cho một người xứng đáng. Có tình yêu lớn với Inter, có quyết tâm xây dựng đội bóng và có thể làm tốt hơn những điều ông đã làm !
 
...Hơn 10 năm, bỏ ra nửa tỉ USD để rồi đc 1 cup UEFA và 1 cái cup quốc gia... Lỗ nặng rồi còn gì...
 
Moratti ra đi là đúng, nhưng ai sẽ là ng` thay thế ông ta? và có làm nên cơm cháo gì ko? hay vẫn chỉ là 1 Inter sau Juve và AC
 
Thật đáng buồn và đáng xấu hổ cho cổ động viên Inter cũng như cổ động viên bóng đá Italia nói chung. Xem ra bóng đá không còn là một trò giải trí nữa rồi....
 
Serie A vòng 34: Derby Madonnina, khi Inter trở về với bản sắc

Interista vẫn là Interista.
Bình thản chờ đón tất cả, vẫn yêu nhưng không phải vì Inter thua, mà đơn giản chỉ vì họ yêu Inter. Bằng chứng : trên khán đài - không còn một chỗ trống. Rõ ràng Derby luôn hấp dẫn không chỉ vì điểm số, không chỉ vì danh dự, mà là vì TÌNH YÊU...



1. Đơn giản vì chúng tôi là Interista ...

Bỏ qua hết những gì mà giới truyền thông đàm tếu về Inter. Bỏ qua hết những mâu thuẫn hiện tại. Mancini bình thản bước vào trận đấu, có lẽ khác với 2 năm trước, Mancini giờ không còn cái vẻ ngạo mạn pha lẫn khờ khạo khi ở trên băng ghế dự bị. Moretti bị lôi ra chửi bới, soi mói và chán nản. Các cổ động viên trù dập, xử dụng cả bạo lực. Tất cả những thứ đó, chỉ là trên giấy bút, của những kẻ viết báo mà dự đoán đội hình ra sân của Inter sai quá nửa. Chấm hết. Đó là họ, Interista vẫn là Interista. Bình thản chờ đón tất cả, vẫn yêu nhưng không phải vì Inter thua, mà đơn giản chỉ vì họ yêu Inter. Bằng chứng : trên khán đài - không còn một chỗ trống. Rõ ràng Derby luôn hấp dẫn không chỉ vì điểm số, không chỉ vì danh dự, mà là vì TÌNH YÊU.

Mancini với dáng dấp mệt mỏi trên băng ghế dự bị, ông đã quá chán bị chỉ trích. Ông là một con người muốn phấn đấu tới cái đẹp, cái chân lý đích thực của bóng đá về sự lãng mạng nên ông mang về Veron, Figo, Solari và cả Cesar. Nhưng sự lãng mạng đó đang dần bị bóng đá thế giới lãng quên đi. Manchester United là đẳng cấp, bản thân mỗi cầu thủ của MU ra sân đều với 1 tâm lý - họ là cầu thủ MU, họ biết cách tấn công chiến thắng. Kẻ ngạo mạn Chelsea ra sân không có được tâm lý như MU nhưng họ lại dựa trên một ngọn lửa bên ngoài sân là Mourinho, Barca - họ tự hào với Ronaldinho là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, Juventus thì với bản lĩnh và luôn nghĩ rằng mình là người vô địch. Khi Inter không có tâm lý, khi Inter không có chỗ dựa dẫm như những đội bóng trên, họ thường bị tổn thương và dẫn đến bế tắc. Nhưng cổ động viên Inter thì khác, quá chán ngấy với việc cãi cọ, quá chán ngấy với những lời hứa, quá chán ngấy với những lời dè bỉu, bàn tán và khinh thường của các đội bóng khác. Không muốn tranh dành, không muốn minh chứng, họ chỉ còn trong tim một ngọn lửa, đó là tình yêu dành cho Inter, ngọn lửa không bao giờ dập tắt.

Mancini cũng như vậy, ông không muốn nói nhiều. Ông không hút thuốc cũng không uống rượi để tự dằn vặt mình. Ông chán ngấy việc bị báo chí lôi ra làm chuyện để đàm tếu. Nhưng ông vẫn chứng tỏ rằng - hiện tại ông vẫn đang ngồi trên ghế HLV của Inter và vẫn còn ông, thì Inter vẫn sẽ do ông chỉ đạo. Đó làm điều các Interista vui, vui như chính nụ cười của Adriano nở ngày hôm qua...

2. Khi Inter trở về bản sắc, mà bản sắc chính là danh dự, mà khi chiến đấu vì danh dự, thua thắng không còn ý nghĩa...

Lần đầu tiên ra sân với chiến thuật Catenacio, Mancini đã muốn trở lại với truyền thống Inter. Ông chán ngấy việc bị chỉ trích là tấn công nhiều nhưng không mang lại hiệu quả. Nhưng ông cũng hiểu ra một phần là khi Inter chơi không có bản sắc, Inter khó thành công...

Adriano được bố trí cắm duy nhất trên hàng tiền đạo của Inter. Bên dưới anh là 3 cầu thủ : Stankovic, Figo và Pizzaro. Đã lâu lắm rồi, Cristiano Zanetti được đá cặp cùng Cambiasso. Hàng thủ càng trở về bản sắc khi Matrix đá cặp cùng Cordoba (Matrix thay Mihajlovic ngay từ phút thứ 5 cùa hiệp 1). Trong khi đó, Milan cũng ra sân với đội hình của mình, họ cũng muốn chiến thắng, mặc dù Berluscuni không còn làm thủ tướng... Hãy quên đi sự tâng bốc của giới báo chí , quên đi sự sỉ nhục của các bình luận viên khi nói về Seedoft và Pirlo. Hiệp 1 là hiệp Inter đập tan Milan về thế trận. Gattusso-Pirlo-Seedoft và Kaka ở đâu ? Dồn bóng về cho Sheva và Gillard nhưng không nhiều, C.Zanetti và Cambiasso không cho phép hàng tiền vệ Milan sút xa. Bóng dáng Milan ở đâu? Trong khi đó, những pha tấn công của bộ 3 Stankovic - Adriano - Figo tạo ra một số cơ hội nhất định về phía khung thành Dida. Rõ ràng, ở hiệp 1, Inter vượt trội Milan về thế trận, thế trận mà Inter là quê hương sinh ra nó - Catenacio

Chỉ có 20 phút cuối thì Inter tự đánh mất thế trận do Mancini quyết định rút Martins ra. Đây là quyết định vô cùng sai lầm. Inter mất hẳn tuyến giữa, và dỹ nhiên lại trở về thế trận với Villareal - tức là Martins và Adriano ko còn được bơm bóng nữa. Nhưng đó là một vấn đề nhạy cảm, khi bị dẫn trước mà trong tay vẫn còn tiền đạo, ko có HLV nào lại giữ nguyên đội hình.

Thực chất Catenacio của Mancini không được tốt như dưới thời Cuper. Nhưng trận đầu chơi với chiến thuật này, Inter tạm ổn, tuy nhiên, Inter lại thiếu những đường truyền dài vượt tuyến. Đằng này Mancini lại thích đánh vào 2 bên cánh, mà khi đánh cánh Inter lại dựa vào Figo kỹ thuật để rê rắt qua Maldini, Maldini trận vừa rồi chơi dở, tuy nhiên Kaladze lại hỗ trợ rất tốt. Đó là lý do mà những đợt tấn công của Inter mất đi sự nhanh nhẹn. Nếu đánh cánh thì nên dùng những bài bật tường ngắn để Figo chạy một mạch xuống dưới chứ ko nên để rê rắt rườm rà.

Hàng phòng thủ Inter chơi cũng khá tốt, ngoại trừ tình huống dẫn đến bàn thắng - lúc đấy các hậu vệ Inter tưởng là đường truyền ban cho Gillard, mà Gillard lại trong tình huống việt vị, hoá ra là Kaladze băng xuống sút tung lưới, bàn thua thuộc về lỗi của hậu vệ bên cánh trái Burdisso - tuy nhiên cũng khó trách anh được, lúc đấy đã có 2 cầu thủ áo đỏ trực bóng bên cánh đó. Ngoại trừ lỗi đó ra, Inter hoàn thành tốt phòng ngự, các tiền đạo AC Milan luôn phải quay lưng về phía khung thành Inter và không thể làm gì ngoài ăn vạ.

Trận đấu kết thúc, nhưng các Interista không buồn. Một cảm giác trong tôi đó là vui - vui khi Inter trở về với bản sắc, vui khi Inter không quên đi chính mình. Tôi nghĩ không chỉ có tôi, đó là cảm giác của các cổ động viên trên khán đài, không có pháo, không có khói rơi xuống sân. Có lẽ đó là khi con tim đã vui trở lại ...
 
hôm qua Inter đá ko đến nỗi nào, tuy thua nhưng có thể thấy Inter ko kém AC
 
Thôi Inter vẫn luôn là thế mà,chúng ta cũng chẳng buồn nữa.
Chỉ khi nào Massimo ra đi,thì Inter mới có thể đoạt Scudetto,vì chính ông là nguyên nhân lớn nhất trong thất bại của Inter trong suốt 11 năm qua
Người ta điểu khiển đội bóng không phải bằng những núi tiền,không phải bằng một trái tim tràn khắp tình thương,mà cần nhiều hơn,đó là cái đầu sắt thép lạnh lùng,bằng lí trí,điều mà Berlussconi có mà MM không có được
 
chờ đợi sự thay đổi của Inter ở năm sau, có vậy Serie A mới thêm phần hấp dẫn
 
chậc
Inter là ông lớn thứ 3 của Ý sau AC và Juve
luôn luôn như vậy :)) :)) :))
 
Tại cái số Inter nó xúi quẩy ấy chứ, thiếu gì lúc người ta đánh giá Inter có cơ hội rất lớn, vậy mà rồi vẫn ... trắng tay.
Có lẽ một sự thay đổi lớn trong ban điều hành sẽ cải thiện vấn đề này chăng?
 
chờ đợi sự thay đổi của Inter ở năm sau, có vậy Serie A mới thêm phần hấp dẫn

Lại quay về với cái tiêu đề của topic rồi, phải chăng với Inter thì chiến thắng "luôn luôn là năm sau"? Nhưng bản thân tôi nghĩ rằng tất cả những gì mà Inter đã và đang có ko phải tự nhiên mà có:)CÓ lẽ với Inter cần có một sự thay đổi, và vị trí đầu tiên là từ chiếc ghế chủ tịch của Morrati;)
 
Cái thiếu của Inter là có một huấn luyện giỏi và phải là người quyết đoán. Mancini không phải là người như vậy. Chẳng hạn như Adriano phong độ quá tồi mà vẫn cho nó đá chỉ vì đấy là thằng Morratti thích. Bó tay. Mà còn nữa, chẳng hạn trong trận lượt về gặp Villareal, chiến thuật sai lầm, con người dùng cũng sai lầm. Tư duy về chiến thuật không nhạy bén. Nói chung là không thể đưa Inter lên đỉnh cao.

Cái thứ hai là phải có chính sách chuyển nhượng hợp lý, phải là những người cần thiết cho đội bóng chứ không phải là những người mà chủ tịch thích. Mua cầ thủ cũng gọi là sao nhưng 1 là sao hết thời, 2 là những người có chút ít tên tuổi nhưng đẳng cấp kém. Đội hình dư thừa quá mức. Nói chung là không cải tổ thì còn lâu Inter mới có thể làm được một cái gì to tát.
 
thôi
đừng nói cải tổ với cải cách gì mà nhức đầu với inter
đá mà chả có lửa gì cả
nhạt nhẽo>>>thua là tất yếu:))
 
dis già. ko cải tổ thì có mà ngồi chờ muối nó bỏ vào mồm cho à, hay là chờ lửa nó đốt cho. ko thành công, muốn thành công thì phải cải tổ lại, chẳng lẽ CLB của Ý vẫn thành công mà ko phải cảo tổ hay sao mà dân Ý với ko Ý hả? :))
 
Back
Bên trên