Nguyễn Bảo Anh Thư
(annie_honey)
Điều hành viên
10/2/2006
Một ngày không chờ đợi, một ngày chẳng đoái trông, một ngày không có mưa giông, một ngày của định mệnh... Rất lâu rồi, một câu hỏi cứ canh cánh trong đầu, cứ khắc khoải trong tim, ngay cả những khi hạnh phúc dâng đầy... Câu hỏi như đám mây đen giữa bầu trời trong sáng, dấu hiệu của cơn mưa gió sẽ đến lúc nào không hay, sẽ đến một ngày không xa, cuốn trôi đến tia nắng ấm cuối cùng mà em chắt chiu từ trong đáy tim mình... Hạnh phúc có khác gì đâu một áng mây trôi, em cứ suốt đời theo đuổi, để rồi khi được đứng dưới bóng mát của nó cũng là lúc mưa gió dội về, cuốn nó đi xa khỏi vòng tay mãi mãi... Cuối cùng thì câu trả lời cũng đến, như một định mệnh, một định mệnh đã được đón chờ, được cảm thấy, được mường tượng ra từ rất lâu rồi... Lại một ngày đầu tháng Hai, tựa như ba năm về trước, ngày 7 tháng 2... Kí ức êm đềm vụt bay mất một buổi chiều cuối đông mà trời nắng như đổ lửa... Một mình em trong căn phòng lặng vắng không một bóng người, tê liệt, vô hồn... Em không tin vào những gì vừa xảy ra, em không tin rằng em đã mất điều ấy thật rồi, em không tin là con đường em đi đã trở nên không người chung bước... Em bướng bỉnh và ngang ngạnh yếu ớt thuyết phục cái bản thân đang vùng vẫy quyết liệt trong mình rằng hạnh phúc vẫn còn đây, vẫn sưởi ấm em mỏng manh cuồng dại... Nhưng từng phút, từng phút một, thực tế hiện ra trước mắt em không thể rõ ràng hơn, không thể thật hơn... Từng giây trôi qua, cái bản thân vùng vẫy trong em chống cự yếu dần, từng giây trôi qua, những giọt nước mắt 16 tuổi, long lanh, nóng hổi, mặn nồng lăn xuống gò má em, chạy theo khuôn mặt em mà thánh thót rơi xuống mặt bàn... Em hiểu tất cả đã hết thật rồi... Ngày 7 tháng 2... Một tuần trước Valentine's...
Và bây giờ... Ngày 10 tháng 2, thậm chí còn gần Valentine's hơn nữa... Đời trớ trêu, đùa em nghiệt ngã... Em đã nói những gì nhỉ, em nói "Valentine's là ngày của nhân loại, trừ em" Lại một lần nữa điều ấy đúng... Lại một lần nữa em thua số phận, thua cuộc đời, thua bất hạnh... Một lần nữa em cô đơn vào cái ngày ấy, một lần nữa lặng lẽ đón chào cái mà người ta gọi là White Valentine... Em chẳng trách ai, trách bản thân mình lại ngốc nghếch, dại dột một lần nữa mà thôi... Hi vọng nhiều đến khi thất vọng sẽ đau đớn nhiều, sao có mỗi một bài em học mãi không thuộc... Sao có mỗi một điều giản đơn em mãi không hiểu... Đã bao nhiêu lần tự hứa với bản thân rằng đừng bao giờ để cho mình phải buồn nữa, đừng bao giờ làm gì để cho mình phải rơi nước mắt nữa... Cuối cùng lại vẫn rơi vào cái vòng ấy thôi... Phải chăng đó là cuộc sống? Nó như thác như ghềnh mà em chỉ như dòng suối nhỏ, biết cưỡng lại làm sao? Ngày mai em tỉnh dậy em sẽ lại thấy gối mình ướt sũng, sẽ lại thấy mình ngồi lặng dưới bóng hoàng hôn cho đến khi bóng đêm đen đặc vây quanh mình, sẽ lại thấy cuộc đời ơi sao quá dài rộng mà không chứa nổi mình...
Hồn em run rẩy theo You don't love me anymore...
Một ngày không chờ đợi, một ngày chẳng đoái trông, một ngày không có mưa giông, một ngày của định mệnh... Rất lâu rồi, một câu hỏi cứ canh cánh trong đầu, cứ khắc khoải trong tim, ngay cả những khi hạnh phúc dâng đầy... Câu hỏi như đám mây đen giữa bầu trời trong sáng, dấu hiệu của cơn mưa gió sẽ đến lúc nào không hay, sẽ đến một ngày không xa, cuốn trôi đến tia nắng ấm cuối cùng mà em chắt chiu từ trong đáy tim mình... Hạnh phúc có khác gì đâu một áng mây trôi, em cứ suốt đời theo đuổi, để rồi khi được đứng dưới bóng mát của nó cũng là lúc mưa gió dội về, cuốn nó đi xa khỏi vòng tay mãi mãi... Cuối cùng thì câu trả lời cũng đến, như một định mệnh, một định mệnh đã được đón chờ, được cảm thấy, được mường tượng ra từ rất lâu rồi... Lại một ngày đầu tháng Hai, tựa như ba năm về trước, ngày 7 tháng 2... Kí ức êm đềm vụt bay mất một buổi chiều cuối đông mà trời nắng như đổ lửa... Một mình em trong căn phòng lặng vắng không một bóng người, tê liệt, vô hồn... Em không tin vào những gì vừa xảy ra, em không tin rằng em đã mất điều ấy thật rồi, em không tin là con đường em đi đã trở nên không người chung bước... Em bướng bỉnh và ngang ngạnh yếu ớt thuyết phục cái bản thân đang vùng vẫy quyết liệt trong mình rằng hạnh phúc vẫn còn đây, vẫn sưởi ấm em mỏng manh cuồng dại... Nhưng từng phút, từng phút một, thực tế hiện ra trước mắt em không thể rõ ràng hơn, không thể thật hơn... Từng giây trôi qua, cái bản thân vùng vẫy trong em chống cự yếu dần, từng giây trôi qua, những giọt nước mắt 16 tuổi, long lanh, nóng hổi, mặn nồng lăn xuống gò má em, chạy theo khuôn mặt em mà thánh thót rơi xuống mặt bàn... Em hiểu tất cả đã hết thật rồi... Ngày 7 tháng 2... Một tuần trước Valentine's...
Và bây giờ... Ngày 10 tháng 2, thậm chí còn gần Valentine's hơn nữa... Đời trớ trêu, đùa em nghiệt ngã... Em đã nói những gì nhỉ, em nói "Valentine's là ngày của nhân loại, trừ em" Lại một lần nữa điều ấy đúng... Lại một lần nữa em thua số phận, thua cuộc đời, thua bất hạnh... Một lần nữa em cô đơn vào cái ngày ấy, một lần nữa lặng lẽ đón chào cái mà người ta gọi là White Valentine... Em chẳng trách ai, trách bản thân mình lại ngốc nghếch, dại dột một lần nữa mà thôi... Hi vọng nhiều đến khi thất vọng sẽ đau đớn nhiều, sao có mỗi một bài em học mãi không thuộc... Sao có mỗi một điều giản đơn em mãi không hiểu... Đã bao nhiêu lần tự hứa với bản thân rằng đừng bao giờ để cho mình phải buồn nữa, đừng bao giờ làm gì để cho mình phải rơi nước mắt nữa... Cuối cùng lại vẫn rơi vào cái vòng ấy thôi... Phải chăng đó là cuộc sống? Nó như thác như ghềnh mà em chỉ như dòng suối nhỏ, biết cưỡng lại làm sao? Ngày mai em tỉnh dậy em sẽ lại thấy gối mình ướt sũng, sẽ lại thấy mình ngồi lặng dưới bóng hoàng hôn cho đến khi bóng đêm đen đặc vây quanh mình, sẽ lại thấy cuộc đời ơi sao quá dài rộng mà không chứa nổi mình...
Hồn em run rẩy theo You don't love me anymore...
She walks over to him and she says "Do you remember me?
I think we might have met somewhere before
Southern Carolina is the place that comes to mind
But Hey, I guess you never really can be sure..."
Oh there's nothing like a true love
To go and make a fool of someone just like before
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
Then an old familiar feeling
Wraps its arms around the moment
And he says so many times I've tried to call
Well you think it's been a lifetime
It's been two years since I've seen you
But it seems like no time's gone by at all...
There was nothing like a real love
To give you back the feel of someone just like before,
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
Oh and how far we'll travel
For a place to heal our hearts
We watched it unravel
So why's tonight the hardest part...
Then he says the weather's changin
And it's icing up the highway
So I guess it's time for me to hit the road
So she says goodbye and then before she knows what she is saying
she says I wish that you didn't have to go...
Oh there's nothing like a true love
To go and make a fool of someone just like before
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
Bye Romance, goodbye... I'm saying goodbye to You...I think we might have met somewhere before
Southern Carolina is the place that comes to mind
But Hey, I guess you never really can be sure..."
Oh there's nothing like a true love
To go and make a fool of someone just like before
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
Then an old familiar feeling
Wraps its arms around the moment
And he says so many times I've tried to call
Well you think it's been a lifetime
It's been two years since I've seen you
But it seems like no time's gone by at all...
There was nothing like a real love
To give you back the feel of someone just like before,
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
Oh and how far we'll travel
For a place to heal our hearts
We watched it unravel
So why's tonight the hardest part...
Then he says the weather's changin
And it's icing up the highway
So I guess it's time for me to hit the road
So she says goodbye and then before she knows what she is saying
she says I wish that you didn't have to go...
Oh there's nothing like a true love
To go and make a fool of someone just like before
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
And right there for a minute
I forgot that you don't love me anymore...
Chỉnh sửa lần cuối: