Metallica - Một tượng đài sưng sững

ngớ ra 1 hồi mới nhớ ra là sự thật mất lòng , thôi thì ngậm miệng ko nó cho đi fade to black thì bỏ bô :-S
 
Nghe thì nhiều mà vẫn chưa thấy ban nào vượt mặt được Metallica trong khoản sạch sẽ và chắc chắn trong âm nhạc (xin lỗi nhắc đến âm nhạc tức là không nhắc đến cái St. Anger và những thứ tạp nham tương tự thế của Met). Kể từ Kill 'em all cho đến Reload, hầu hết tất cả các tác phẩm của Metallica đều đầy đặn một cách khó hiểu (vì sao lại nói là hầu hết? Tại vì thỉnh thoảng vẫn có một vài bài như Whiplash thòi ra). Nghe Metallica vẫn dễ dàng sống lại những cảm giác hừng hực khí thế, thậm chí có lẽ còn hăng hơn cả Amon Armath, Summoning, Windir...

Tượng đài phải được set lên sticky chứ nhỉ :D.

HARC mình từ Dương, Phong đến anh Toàn, Đức, Linh ai cũng thích Metallica cả, mọi người vào bàn tán tí cho xôm nào :D

So what is your most favourite song(s) of Metallica? Why?



 
Welcome home vì một lý do cực kỳ vớ vẩn là thík cái tiếng guitar clean trong 5s đầu :)) :x :x
Ngoài ra thì còn nhiều nhiều như là Nothing else,The Unforgiven 1&2,One...
Và cuối cùng thík cái I disappear vì một lý do cực kỳ chuối củ là nó nằm trong bộ SOundtrack của MI2 có anh Tom Cruise đóng :x :)) :))
 
Nothing else matters thích vì tiếng guitar hay + tập được hoàn chỉnh :>
Fade to black thích vì tiếng guitar chord clean cũng hay + tập được lead intro & lead middle :x
Master of Puppets thích vì tempo vãi chậm của nó khi chơi accord guitar :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Metallica em thik nhất là album Reload
Thấy bài nào cũg hay kinh
Tuy mỗi bài 1 vẻ (có thể coi là như thế) nhưg cả cái album thực sự rất đồg nhất
Toát lên cái vẻ...vẻ.. rất metallic :"> (xin lỗi em chẳg biết fải diễn tả thế nào :">)
Bài thik nhất thì là The Unforgiven2 và Fade to black
TheUnforgiven2 là sự fa trộn hòa lẫn của cảm xúc :x
Còn fade to black lại jốg như 1góc buồn, 1 buổi chiều tàn ... :-< nao nao ..... 8-| khó tả :-<
 
Nghe chán Met thấy mỗi Fade 2 black là hợp :D . Ngoài ra có cái Album Master of puppets là hay nhứt :D
 
ko hiểu sao bây h nghe somekind of monster với unnamed feeling trong st.anger lại thấy hay :"> , kiểu như 1 làn gió mới giữa những quằn quại bi ai ặc ặc :-?
 
Sắp tới offline làm quả welcome home nhỉ :D dành cho anh Jang và ... iem :D
 
em thick nhất To Live Is To Die vì nghe mãi mà không chán :D
sau đó là Master of Puppets, The Call of Ktulu, For Whom the Bell Tolls, Creeping Death, Blacken ... vì nhờ những bài này mà đi học không bì buồn ngủ :D
 
Hôm nay vừa mua cái S&M DVD

\:D/

lại húng Metallica rồi :">

nhớ thời trai trẻ quá :">
 
Band metal đầu tiên tớ nghe là Met. Met thì tớ khoái nhất là 2 cái Ride the lightning với lị Master of Puppets. Hờ hờ theo tớ đăy mới đúng là chất Met.

Cái Ride nghe hay rứa mà ko thấy mọi người nhắc đến nhiều nhỉ. Bài nào cũng hay, mạnh mẽ và giai điệu.

Cái Master nghe nói có nội dung xuyên suốt cả album, có ai tường tận tường thuật lại cái nhỉ :). Bi giờ nghĩ đến việc đọc lại lyric của Met cứ thấy ngại ngại :p
 
Master of Puppets - album thứ 3 và cũng đc coi là album đc nhiều người ưa thick nhất của Metallica (theo em nghĩ thì là như thế :D). Với album này Metallica đã thực sự trở thành một hiện tượng trong dòng Thrash Metal nói riêng và rock nói chung.

Mở đầu album là Battery, một bài hát nói về những sự bạo hành (hình như bài này đc diễn rất nhiều trong các live của Met :D).

Tiếp theo là Master of Puppets. Khỏi phải nói thì ai trong chúng ta đều biết có thể coi Master of Puppets là bài hát đỉnh cao nhất của Metallica. Với tempo lên tới 220 (em tập bài này tay mỏi rã rời nhưng vẫn chưa nên cơm cháo j :D), ca khúc này thực sự là 1 cuộc công kick mạnh mẽ vào màng nhĩ của người nghe. Bằng một hình ảnh ẩn dụ thông minh - ông chủ của những con rối người - MOP đã giành cho chúng ta những cảm giác "khủng khiếp" như một con nghiện (hix hix, đúng không nhỉ) trong cơn rày vò của ma túy. Đoạn giữa ca khúc là những giai điệu nhẹ nhàng nhưng rồi lại bùng lên mạnh mẽ. Phải chăng đó chính là những cảm giác giả tạo mà ma túy đem lại để rồi lại đưa chúng ta về sự thật, đối mặt với ma lực khủng khiếp của ma túy. (bài này hay hết chê luôn :D, nghe xong cứ gọi là giật như rối :)))

Tiếp theo là The Thing That Should Not Be. (nói thật là em cũng không hiểu bài này nói về cái j :D, nghe nói là bài này đc viết theo nội dung 1 cuốn tiểu thuyết kinh dị nào đó, ai biết thì đóng góp nhá :D)

Welcome Home
Ca khúc này đc mở đầu bằng tiếng guitar sâu lắng, kể về những tâm trạng của những bệnh nhân trong nhà thương điên, nơi mà những "bác sỹ" coi bệnh nhân như những vật vô tri vô giác để chúng muốn làm j thì làm. ("They think our heads are in their hands, but violent use brings violent plans")

Disposable Heroes
Một bài hát phản chiến nữa của Metallica, phản ánh sự tồi tệ của chiến tranh, nơi mà những con người trẻ tuổi bị đưa ra làm bia đỡ đạn trên những chiến trường chết chóc.

Leper Messiah
Ca khúc là lời mỉa mai đối với những kẻ mượn danh nghĩa từ thiện để ăn cắp tiền từ lòng hảo tâm của mọi người.

Orion (hình như là tên một chòm sao thì phải :-/)
Với tiếng bass chủ đạo, đây là 1 cống hiến vĩ đại của tay bass kiệt xuất Cliff Burton (tiếc là anh ra đi quá sớm ở tuổi 24 hix hix :(( :(( :((). Có lẽ đối với 1 bản Instrumental như thế này thì mỗi người đều có những cảm nhận riêng, em xin phép đc ít chuyện ở bài này :D.

Và ca khúc cuối cùng Damage Inc, khép lại album là một bầu không khí nghẹt thở, đúng với tinh thần của Thrash Metal. Đúng như tên gọi, ca khúc này nói về những sự tàn phá và đổ máu một cách vô nghĩa.

Đây là những hiểu biết của em về MOP, em còn non dại, kiến thức nông cạn, mong các huynh tỷ chỉ giáo thêm :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Uhm, theo tớ thì Welcome Home ko chỉ đơn giản như thế. Nó dường như là 1 ẩn dụ về chính cuộc sống của chúng ta.

Bắt đầu bằng tiếng guitar lạnh lẽo cô đơn, lyric có thể hiều chỉ đơn giản như câu chữ, nhưng cũng có thể coi đó là một ẩn dụ về cuộc sống tù túng bức bối.

"Welcome to where time stands still
no one leaves and no one will
Moon is full, never seems to change
just labeled mentally deranged
Dream the same thing every night
I see our freedom in my sight
No locked doors, No windows barred
No things to make my brain seem scarred..."

Đến cuối thì cảm xúc như bùng nổ, con người muốn đạp đổ tất cả để thoat ra khỏi tình trạng kia, thoát khỏi những cái vòng luẩn quẩn trong suy nghĩ. Nhưng hình như có cái gì đó vô vọng.

"...Fear of living on
natives getting restless now
Mutiny in the air
got some death to do
Mirror stares back hard
Kill, it's such a friendly word
seems the only way
for reaching out again."

Nghe thì có vẻ là lời lẽ của những người bệnh, những có thể hiểu cái cuộc sống này cũng giống như 1 cái nhà thương điên, và con người tự bản thân mình đều phát điên, đều quay cuồng trong cái thế giới ấy. Chỉ có nhân vật "I" nhận ra và như đang kêu gọi mọi người.

"They think our heads are in their hands
but violent use brings violent plans
Keep him tied, it makes him well
he's getting better, can't you tell?"

Phù, theo tớ là thế đấy :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em nghe nhạc ko jốg như mọi người : |
Rất ít khi đọc lyric
Nghe nhạc để cảm nhận âm thanh theo cách riêng của mình (nói đúng hơn là theo cảm xúc của mình)
Có lẽ bởi vậy nên cảm jác khác các bậc tiền bối :")
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hè hè....Cho em bon chen phát nào! ^^
Kinh quá! Toàn những bậc tiền bối xừng xỏ....T___T...
Ai dạy em cách lên dây đàn (ghita) cái! :D
 
Back
Bên trên