MỌI NGƯỜI CÙNG ƯỚC NÀO

Ước cho cái lũ lắm mồm ấy im mồm đi , khó chịu ! X(
 
dear ông già noel, năm mới con mong ông cho con một cô gái...............và nhiều cái con cần khác nữa mà đặc biệt là thi đại học con ko bị té vỏ chuối0:) 0:) được thế thì con cảm ơn ông :x :x
 
oi cau troi mai lam tot bai kiem tra ly, dao nay phot ph et lam rui
 
Cách đây 1 năm , lần đầu bit thế nào gọi là có những điều có cố gắng cũng ko được ( ngày 18/3/05) nhưng trong lòng ko nghĩ đến chữ bỏ cuộc dù có thế nào đi nữa

Đến cuối tháng 5 , cảm thấy mệt mỏi khi cứ kéo dài những cảm giác khó chịu , muốn từ bỏ tất cả những cuối cùng bản thân ko cho phép làm điều đó

Noel vừa rùi , ko chỉ có bản thân nhận ra mà cũng được người khác khẳng định rằng có cố đến kiệt sức cũng ko đựoc 1 cái rì hết ==> vẫn nghe vẫn tiếp nhận nhưng vẫn ko give up , chỉ vì đó là điều bản thân ko muốn

Những ngày đầu năm mới , cảm giác khủng khiếp lần đầu tiên trong đời ập đến . Tưởng chừng ko thể vượt qua nhưng cuối cùng cũng vượt qua được , nghĩ rằng sau khi qua được mọi chuyện sẽ khác . Đúng thế , mọi chuyện đã khác đi nhưng là khác cái bề ngoài cư xử , còn bên trong thì do dồn nén lại nên càng ngày nó càng bùng cháy . Thỉnh thoảng khi bộc phát ra là lại 1 lần đau đớn , bi h chỉ bit e sợ , dè chừng mỗi ngày để khi nó đến ko cảm thấy sững sờ , bất ngờ nữa , vẫn ko bit cách để vượt qua ...

Cố gắng làm những điều trái với suy nghĩ ra bên ngoài , bit là ko ích lợi nhưng ko làm thế thì lại ko trụ nổi . Và cứ mỗi lần làm thế là lại thêm những suy nghĩ tiêu cực , tự làm đau bản thân thêm...

Khi mà ko ngồi nghĩ về những kỉ niệm để lấy niềm vui thì luôn luôn là pain vây kín , có làm điều rì , có chuyện rì vui chăng nữa cũng chỉ là chốc lát , vì thực tế rằng ko có 1 điều rì là vui thật sự cả , những cái vui thì đã ko còn , đã thành kí ức ... h muốn vui thì chỉ có thể nghĩ về quá khứ . Đốt thời gian vào cái việc đi moi lại kỉ niệm để mà sống thật là khốn nạn , nhưng bit làm sao khi ko thể vượt qua nỗi đau để hoàn toàn sống với hiện tại , đến lúc nào mới hoàn toàn là sống với hiện tại cho được ???

Hồi trước cười , bi h cũng cười , có lẽ cười bi h là điều duy nhất có thể làm để calm down mọi việc 1 cách tạm thời! Chỉ ước rằng những chuyện khiến bản thân cười bi h cũng như hồi trước , ít ra ngày trước bit cười đúng chuyện , bi h cười cả những chuyện chẳng có rì đáng cười , cười 1 cách vô duyên và vô nghĩa . Để đến những lúc hiếm hoi ngồi khóc lại thấy nếu có thể khóc được thay những lúc cười thì con người cũng thoải mái hơn ...

Mỗi đêm ngồi nghe và khóc , có lẽ đó là những lúc con người trở về với chính mình , có những cảm giác thật sự thoải mái , là những cảm giác bản thân vẫn luôn mong chờ . Ngồi 1 mình và vây quanh là những cảm giác về kỉ niệm , kí ức dần hiện về , cứ muốn ngồi như thế để giơ tay ra bắt những kỉ niệm , những cảm giác đã mãi mất đi ...nhưng lại hụt hẫng . Thay đổi cách sống , đã thay đổi rùi , thay đổi được ở cái bề ngoài nên khi nhìn nhận lại càng thấy bản thân thật khốn nạn làm sao ??

Cứ nghĩ bản thân thật mạnh mẽ ko hề yếu đuối , sự thật đúng là thế , dù có ko phải mạnh mẽ đi nữa thì cũng chưa từng yếu đuối . Nhưng muốn được quan tâm , muốn được dỗ dành , muốn có người luôn ở bên an ủi , muốn có 1 người dù cho bản thân gặp phải điều rì điên cuồng, tồi tệ, dù làm điều rì sai trái cũng luôn mở rộng vòng tay , sẵn sàng ôm mình vào lòng để xoa dịu . Từ 18 năm nay , có gặp chuyện rì thì có người khuyên răn , an ủi nhưng vẫn chỉ là tự bản thân cứng rắn vượt qua . Bi h gặp những chuyện ko thể 1 mình vượt qua , ai sẽ là người ở bên , ai sẽ là người dù mình có xua đuổi thế nào cũng vẫn sẵn sàng đến bên , là người đi cùng mình qua mọi khó khăn?? Trước đến h vẫn luôn ước ao điều này , bi h là lúc thật sự cần điều này , nhưng tại sao có ước ao bao nhiêu , có chờ đợi bao nhiêu cũng ko có ...

Nếu mọi chuyện đã như thế này , thì bây h nên ước rì ???
 
Ước là ko bao h làm như đang làm 1 lần nữa...thất vọng vì bản thân quá mức ...toàn tự to mồm mà cuối cùng chả làm được , có làm cũng chả ra rì ...thật sự là thất vọng vì bản thân ... CHờ đến mai xem có ra cái rì ko ?...Chắc là sẽ ko ra rì đâu mà...chán quá mức....
 
Ước người ngợm hết đau nhức ngay lập tức!Thật là mệt mỏi :-s
Ước gì tiền quay về :((
Ước gì có thể thi đỗ được để khỏi bị nói nhiều! :(
Ước gì có thể đi được đến nơi cần đến :D
Ước năm nay ko thì tốt nghiệp Hóa :))
Ước mọi chuyện bình ổn lại,xui 1 năm là đủ rồi,đừng có lặp lại cái thời đen đủi của đầu năm 2005 chứ :((
 
ước rằng sẽ ko suy nghĩ nh về chuyện tình cảm nữa
ước thi đỗ ngân hàng
ước kiếm đc nh tiền
ước có anh ý như ban đầu
 
Ước thời gian quay trở lại. Nhưng rồi, giả sử làm được điều đó, thì sao? Chẳng biết nữa. Ngày nào cũng ước một điều gì đó, có khi hai, ba điều, rồi nó thành hiện thực hay không chẳng biết nữa, cứ chỉ biết ước.

Đọc Glass mask, Masumi nói, tôi ước..., điều ước ấy kiếp này ko thực hiện được. Tự hỏi tại sao? Ôi, tên này dại quá, cuộc đời là phải hy vọng chứ, tại sao lại vứt bỏ cá cái cơ hội để ước ấy. Nhỡ đâu, nhỡ đâu có thể thành hiện thực được thì sao? Điều kỳ diệu có thể xảy ra lắm chứ...

Đã từ lâu lắm rồi, thế giới này không còn là thế giới của những câu chuyện cổ tích với những bà tiên với cây đũa phép màu nhiệm, ko còn là thế giới của ánh sáng lung linh, diệu kỳ, không phải là thế giới của những điều tốt đẹp. Ôi, cuộc sống!!!

Bây giờ, mình đã hiểu, thế nào là "Tôi ước... Nhưng, điều ước ấy kiếp này ko thực hiện được."

Điều ước ấy kiếp này không sao thực hiện được. Nhưng, mình vẫn ước.
 
Ước gì hai đứa đừng như thế này nữa ! .. buồn lắm ! ... ước gì nó bỏ con kia đi ! plz ! ... bỏ con kia đi mà !
 
Ước gì quay lại thời gian
1 ngày , 1 tuần, 1 tháng, 1 năm. 10 năm
 
Ước đỗ ĐH thui , vào đựoc ĐH rùi, môi trường khác rùi mọi chuyện cũng tự phai nhạt đi thui mà . Cứ ước đủ thứ để quên , để hết này hết kia thì lại càng ko đựoc , tốt nhất là cứ ước cho mục tiêu chính trứoc mắt thui , sau đó những cái khác tính sau. Hôm qua có đứa rủ rê thi KT, bảo ở đấy có sân bóng rổ , vào trừong rùi 2 đứa cố gắng lập đội chơi với nhau cho vui. Đùa chứ nếu có í định học hành thi từ đầu thì chắc cũng thi trường này rùi , tiếc là bi h mày mới rủ thì tao chịu thui :p
 
Con ốc này chả bit gì cả có nhiều trg có sân bóng rổ lám chứ đâu fai mỗi KT

Cũng muốn thế lắm chứ, cứ động viên thế làm mình càng buồn nhất là chị í với bác nữa, thật xấu hổ :( Ước gì mình đủ khr năng để làm điều mình thích. Ước gì minf quyết định đúng. Ước gì khỏi fai suy nghi về qd đấy nữa:|
 
Tao bit nhiều trường có nhưng có bạn chơi thì vẫn vui hơn mà :D
 
Ước gì thời gian quay ngược lại, nó sẽ thay đổi một sự kiện nào đó dù nhỏ thôi, và có lẽ cuộc đời nó sẽ rẽ theo một hướng khác...
Nhưng biết đâu tất cả những thay đổi đều không làm cho nó hạnh phúc hơn? Nó ước những gì đang xảy ra chỉ là một giấc mơ, từ cái ngày mà nó khổ sở khi đánh mất tình cảm nó coi trọng nhất trên thế giới. Ác mộng sao? Hay thực tế là đây?

Chúa ơi, nếu ác mộng làm ơn cho con tỉnh dậy, nếu là thực tại...
 
Ước rì trong các giấc mơ của mỗi ngày ko xuất hiện tổ hợp , hoán vị , ko xuất hiện tích phân , mặt cầu nữa...còn định ám ảnh tôi trong mơ nữa cơ ah...:((
 
Ngày mai chắc là trận cuối cùng rùi , ước đó sẽ là trận đấu hoàn hảo nhất của mình, như vậy thì những giọt nước mắt sẽ ko chảy như trận trước nữa...4 năm trời gắn liền với quả bóng rổ và sân bóng rổ trường ams...Nhớ những ngày chơi cùng với nó , với bọn bạn ...nhớ những lần nằm ra sân mà quên mọi thứ...nhớ những câu nói của nó cũng như của bọn bạn dành cho mình... Mình sẽ đấu hết sức cho trận ngày mai và sau này có thể ...sẽ ko còn bit đến nó nữa...Mình sẽ quên đi , vì mình luôn muốn mọi kỉ niệm sẽ ko phai mờ...

Rukawa is really the best player in my heart and you're the best player in my life...
 
ước gì ...
nghĩ đi nghĩ lại đúng là điều mình ước kiếp này ko thành hiện thực được ... :|

chấp nhận

ước điều khác vậy

tớ ước ... 2 tháng còn lại ... sẽ có 1 lúc nào đấy, sống thật với chính mình, nếu có buồn cũng hãnh diện mà tựa vào vai bọn bạn, lúc vui sẽ nhảy tưng tưng như hồi lớp 10 , lúc mệt mỏi sẽ ko rụt rè mà gục ở sau xe bất kì đứa bạn nào ... phải rồi ... giá mà có 1 phút giây như thế ... sống thật với chính mình, có lẽ mọi điều u ám trong cuộc đời mình sẽ có 24h tan biến ... thế cũng là đủ mà :D
 
Dù rì thì 1 phần điều ước của ngày hôm qua cũng đã thành hiện thực..thế là đủ lắm rùi...Trong cả trận đấu chỉ mong chờ nó có đúng 1 lần ở hiệp 3 dù bit là nó sẽ ko đến...Cuối cùng cũng có 1 trận mình đấu hoàn chỉnh ...mình đấu hết sức vì chính mình chứ ko vì 1 người thứ 2 nào khác...Kết thúc trận đấu cuối cùng của đời học sinh ,trong lòng cũng thấy nhẹ nhàng và thanh thản lắm..:) Dù cả trận ko ghi được điểm nào ...dù trận này là trận thua đậm nhất từ xưa đến h nhưng lại là trận đấu tuyệt vời nhất của mình...Có thể ai cũng cho rằng ngày xưa mình đấu giỏi hơn nhiều nhưng với mình điều đó ko quan trọng , vì đơn giản họ ko thể hiểu trận đấu nào đã và sẽ í nghĩa thế nào đối với quãng thời gian chơi bóng của mình==> it's really the best final...
Mình sẽ nhớ những pha bóng với tiếng vỗ tay hứng khởi của người xem trong trận này...sẽ nhớ rằng mình đã thực sự mỉm cười khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên... Tớ muốn cám ơn tất cả đồng đội trong 4 năm vừa qua...tớ muốn cám ơn chị HLV mình kính trọng và yêu mến nhất , cám ơn chị HLV của bi h, tớ muốn cám ơn những người bạn đã từng đấu cũng như từng chơi cùng tớ những trận đấu thật vui vẻ trong 4 năm qua...tớ sẽ nhớ tất cả những điều này..cám ơn tất cả...

Chiều nay đến trường , nhìn sân bóng rổ , nói chuyện với đội bóng mà cảm giác mình đã qua cái thời hết mình trên sân đấu rùi... Chỉ là vài h đồng hồ trôi qua nhưng mình cảm tưởng như mọi thứ đã khác, đã đổi thay... Và chỉ vài tháng nữa thôi , mình sẽ ko còn là Ams' basketball player nữa- 1 cái mà mình đã từng là trong 4 năm qua ...mình sẽ chỉ còn có thể quay về và nhìn thế hệ các em vui đùa cùng quả bóng...Tại sao nước mắt cứ rơi thế này...Mình vẫn có thể chơi bóng vào mỗi h ra chơi trong mấy tháng nữa cơ mà??? Hiện tại mình vẫn đang là 1 amser mà...Có những điều mà sẽ ko bao h đổi thay...:(
 
Back
Bên trên