Mấy đoạn nhạc em sáng tác đây, mọi người nghe ko???

Bài đầu tiên của em chịu ảnh hưởng của bài nào đúng không Hoàng? Hay nhưng mà quen thuộc quá. Rất hay em ạ!

Bài thứ hai nghe cũng quen, nhưng còn đỡ hơn bài thứ nhất. Rất khá. Tiếng đàn hơi đơn điệu, em nên thêm tay trái cho dày hơn nữa hoặc là tăng tempo lên một chút.

Bài thứ ba và thứ tư rất khá. Anh thích nhất là bài thứ tư. Nghe trong trẻo lắm, à mà đúng hơn là bài nào của em cũng rất trong trẻo.

Nếu em đưa anh bản nhạc, anh sẽ thử phối với dàn nhạc giao hưởng, okie? ;) Anh nghĩ là bài thứ hai rất được đấy, em ạ.

Tặng em bài này: http://www.box.net/shared/oyhzzd815s
 
em cũng chẳng biết là có chịu ảnh hưởng của bài nào ko. Mấy bài này em đều nghĩ ra theo cùng 1 kiểu: trong lúc người đang lâng lâng, đầu óc hưng phấn thì có giai điệu vang lên trong đầu, thế là vội vàng bật máy lên và cứ thế gõ vào máy.
Theo ý kiến của riêng em thì em thích bài đầu tiên với bài thứ 4, có lẽ vì 2 bài đó có mạch cảm xúc khá khép kín, còn 2 bài còn lại thì cảm xúc hơi dở dang.
Thực ra thì cả 4 bài đều chưa ra đầu ra đuôi :D.
 
huhu...như em dốt nhạc lý, nghĩ ra giai điệu thì cũng chỉ ư ử thu vào mic cho đỡ quên thui...còn ký âm thì chịu...
 
hihi.. Hoàng thiên tài! >:d< Nói về âm nhạc thì chị N bái phục Hoàng nhất nhà :* ^:)^ Chẳng biết gì về nhạc lí (cái này cả nhà mình giống nhau :))), thế mà tai âm nhạc cứ gọi là ... 8-} Ghê gớm!! :>
Công nhận là bài đầu nghe nó hơi hơi giống âm hưởng của bài nào đấy... nghe cứ quen quen tai... Nhưng mà cảm hứng nó thế thì biết sao được B-)
Thích nghe mấy bài này lắm, 1 là vì nó trong sáng, 2 là vì H tự sáng tác :x
 
Hic nhạc lý thì em cũng khá nhưng mà khổ cái xướng âm với ghi âm vớ vẩn nên không giám sáng tác liều :)) , bố mẹ lại không cho chơi nhạc cụ :(
 
Sao bố mẹ em lại không cho em chơi nhạc cụ? Nhạc cụ mà biết chơi là tốt lắm đấy. Anh vẫn thích được học nhạc, nhưng nhà không có điều kiện (vì anh thích học organ, chứ nếu guitar thì đơn giản rồi) Vì thế, anh chỉ sáng tác trên máy tính thôi. Chán thật!

Em mà có điều kiện thì nên đi học đi. Chơi được piano rất hay. Anh rất thích người chơi được piano. Nhìn những ngón tay lướt trên phím đàn rất đẹp. Lại còn cái tư thế người chơi piano nữa chứ. Thật là đẹp.

Xướng âm thì có liên quan gì đến nhạc lý và sáng tác đâu em?
 
theo tớ thì Duy học Piano là hợp lý cho sáng tác
sướng âm chỉ là kĩ thuật cho hát, không liên quân đến sáng tác
còn về sáng tác không nhất thiết phải biết kí âm. nhiều người thuê nhạc sĩ kí âm lại sáng tác của mình vì họ có cảm xúc, có nhạc mà có biết kí âm đâu
nhưng đi học nhạc cụ thì chắc là biết kí âm thôi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tuấn nói đúng đấy. Hic hic, mặc dù mình không học nhạc cụ nhưng học nhạc lý, nên ký âm thì thạo, đỡ mất công đi thuê :p

@Hoàng: Hôm qua download Guitar Pro xong, anh phát hiện ra nó bao gồm 1 con trojan :(( và anh bị nhiễm vào máy. Thức đến 3h sáng mà không diệt được. Sáng nay anh mới diệt được. Cho nên trong vài ngày tới có lẽ chưa có kết quả mấy. Em cứ chờ nhé, anh sẽ sớm hồi âm lại cho em về bản phối với dàn nhạc giao hưởng.
 
Em đặt tên bài đi, đừng tiep mãi thế, tiep thế đến lúc (tiep mũ n) thì anh chết vì tiep à :))

Nhận xét thì anh nói với em rồi. Chỉ đưa lại những cái mà anh cho là đáng giá nhất: Anh thấy bản này viết giàu có và hình ảnh hơn mấy bản trước. Các nốt liên kết với nhau chặt chẽ hơn và rất sống động. Cách đẩy nốt lên cao của em rất hay và đặc sắc. Tay trái viết rất tốt và chặt. Đoạn nhạc của em hình như hơi có ảnh hưởng một chút từ Richard Clayderman nhưng vẫn có phong cách cá nhân. Anh đánh giá bài này rất cao.

Hic, bây giờ anh lại phải download cái GP 5 để xem mấy cái file của em, hu hu. Khi nào mới phối thử dàn nhạc vào được mấy bài kia của em đây :(
 
Chà, em lại vừa viết bản nhạc thứ 6. Bản này em đầu tư nhiều nhất, và cũng là bản giàu cảm xúc nhất. Em xin giới thiệu vài dòng về nó (bằng tiếng Anh - bởi em copy - paste bài giới thiệu này từ blog của em ra, em ngại dịch sang tiếng Việt)

My sixth composition

Well, I've just made friend with a girl. We often chat for hours about ourselves, our interests and about my compositions. After some days, I realized that I felt so comfortable when I talked with her. I felt like I was myself. So I think I like her very much (hey i myself don't know if there is romance in here, so just don't understand the "romantic" way) and I hope she shares the same feeling with me. (Doesn't she?)
Friday June the 1st, she told me that she would not be online anymore. Does this means she would not talk to me again? (maybe not. Maybe she just said that, but she wouldn't do that. I'm a little silly in this you know)
From that time on, I have been dazed in sadness. A light sadness, but it made me be able to write my sixth composition. I named it "I'll miss you", like a goodbye to my friend. (Click on the title "I'll miss you" below to listen)

Hey, Liên, I wrote this song for you.




I'll Miss You





Goodbye my friend
 
Anh cũng paste nguyên văn những gì anh nói với em nhé:

Dark Gothmania: bản nhạc vẫn giữ được nét trong sáng như tâm hồn em
Dark Gothmania: nỗi nhớ của em không phải là nỗi nhớ đượm buồn
Dark Gothmania: mà nó là nỗi nhớ mong ngóng
Dark Gothmania: các nốt nhạc ở phía cao
Dark Gothmania: có một đoạn lên cao ở cuối
Dark Gothmania: đúng là tâm trạng chờ mong rồi
Dark Gothmania: nhịp cũng chậm hơn một chút
Dark Gothmania: (so với các bản trước)
Dark Gothmania: vẫn như các bản trước, anh không chê điều gì
Dark Gothmania: bài này tâm trạng hơn
Dark Gothmania: thế thôi
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Em xin post 1 vài dòng cảm nhận của anh Long về "Looking For You":
Bản nhạc giữ được nét trong sáng, không lẫn màu sắc u ám. Các nốt nhạc rất đẹp, nhất là những đoạn piano lên cao - liên kết với nhau rất chặt chẽ. Sử dụng tay trái thành thạo và có hiệu quả. Anh cảm nhận được từ trong bản nhạc một nỗi buồn nhẹ nhàng, thoang thoảng. Bằng chứng là những đoạn piano lên cao, những nốt nhạc rất đẹp đồng thời cũng rất lơ lửng. Kiểu như bay lên không trung rồi bị treo lại ở đó. Lơ lửng, lơ lửng. Một chút trống trải. Nhất là đoạn đầu. So với những bản nhạc trước của em, bản này em viết rất hình ảnh và màu sắc. Hơn hẳn đấy! Anh thích nhất là cách đẩy nốt lên cao của em (có vẻ như anh thích cái gì hơi buồn thì phải)

Thực ra lúc em viết bài này, trong lòng cảm thấy bâng khuâng, ẩn chứa 1 cảm xúc khó tả, khó nhận biết, xen lẫn một chút nỗi nhớ, nhớ 1 điều gì đó đang ở rất xa... (có thể là nhớ 1 kỉ niệm ngọt ngào đã trôi qua, hay nhớ một người nào đó...), và khi em đọc cảm nhận của anh Long, em nhận ra rằng nỗi nhớ đó đã được thể hiện bằng một sự tìm kiếm, tìm kiếm một cách không mệt mỏi, tìm một thứ mà có thể trả lời những câu hỏi còn bỏ ngỏ... (xin miễn kể những câu hỏi này - chuyện riêng tư)... và từ "you" trong tựa đề bản nhạc không phải chỉ có nghĩa là "em", "bạn"...

Và em sẽ tiếp tục cuộc tìm kiếm, cho dù có gặp trở ngại, khó khăn... để tìm đến một cái gì đó tươi sáng hơn...
 
Sáng tác thứ 7 của em có chủ đề "Destiny" - Số phận.

Mọi người hình dung số phận như thế nào? Hãy thử hình ảnh hoá nó, rồi xem trong hình ảnh đó chứa đựng những điều gì. Có thề mỗi người một ý kiến, nhưng riêng em, số phận giống như một con đường trải dài. Trên con đường đó, ta có thể gặp nhiều sự u ám, tối tăm. Nhưng nếu ta cứ đi, cứ tiếp tục, thì em tin rằng sẽ có ánh sáng ở phía cuối con đường...

Mời mọi người nghe "The Destiny":


The Destiny
 
thế em Hoàng chỉ viết nhạc thôi à
sao không thử cả đặt lời đi
theo anh nghĩ thì em sáng tác tốt, cứ đi học sáng tác xem sao
 
ồ em rất yêu thích nhạc không lời anh ạ. Mấy bài này mà đưa lời vào em sợ sẽ mất đi độ truyền cảm.
 
Em Hoàng muốn mọi người tập trung cảm nhận những nét nhạc trong đó, vì tình cảm của em ý tập trung trong nét nhạc. Nếu phổ lời vào sẽ làm mất đi những cảm nhận chủ quan của từng người (vì có lời, người ta sẽ cảm nhận theo xu hướng của lời hát mà)

Anh cũng hầu hết sáng tác toàn nhạc không lời. Có lời, nhưng không phải là để cho dân tình nghe. Anh vẫn thấy nhạc không lời có gì đó thú vị hơn, tất nhiên, đòi hỏi nhiều kĩ thuật hơn.

Bài Destiny thì thực sự anh chỉ nhận xét một câu: Nó chưa bằng 2 bài trước. 2 bài trước của em nghe ổn hơn, nét nhạc đẹp hơn và mối liên hệ giữa các nốt nhạc phong phú hơn. Bài này hơi lặp (mặc dù lặp về giai điệu cũng thường thấy trong nhạc giao hưởng, nhất là các nhạc sĩ còn lặp lại của nhau) và nội dung của các nốt nhạc chưa thể hiện được hết tầm tư tưởng của bài hát mà em muốn chuyển tải.
 
Có lẽ chủ đề này còn quá rộng đối với em, em sẽ cố gắng ở một chủ đề khác hẹp hơn
 
Back
Bên trên