Ngô Tố Giao
(togiao)
Administrator
Nhân ngày Valentine, tặng mọi người câu chuyện này. Chuyện này chỉ là phỏng dịch từ tiếng Anh thôi. Có ai đã đọc bằng tiếng Anh rồi thì đừng cười về trình độ dịch của mình nhé!
Món quà
Ngày xưa, có một cậu bé, đã được nghe một ông già thông thái kể về món quà đặc biệt.
Hai ông cháu quen nhau hơn một năm và họ rất hay tâm sự với nhau. Vào một ngày nọ, người ông nói :"Người ta gọi nó đơn giản là "Hiện tại" vì trong tất cả những tặng vật mà cháu nhận được, cháu sẽ thấy đó là món quà giá trị nhất!"
- Tại sao vậy ông? Cậu bé hỏi.
- Bởi vì khi cháu nhận được món quà này, cháu sẽ trở nên hạnh phúc hơn và có thể làm những điều gì cháu muốn một cách dễ dàng hơn. Người ông giải thích.
- Ôi, vậy ạ! - Cậu cháu reo lên một cách thích thú, mặc dù cậu vẫn chưa hiểu được hoàn toàn ý của ông. - Cháu mong rằng một ngày nào đó, sẽ có người tặng cháu món quà quí giá đó. Có thể cháu sẽ được tặng vào ngày sinh nhật, ông nhỉ.
Nói xong, câu bé lại chạy ra sân chơi. Người ông mỉm cười. "Không biết sẽ có bao nhiêu ngày sinh nhật đi qua cho tới khi cậu bé sẽ hiểu được giá trị thực của Hiện tại này." Ông thầm nghĩ.
Người ông thích thú ngắm nhìn cậu bé chạy chơi ngoài sân. Ông thường thấy nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt trẻ thơ của cậu và những tiếng cười ròn rã khi cậu bé ngồi đong đưa trên chiếc ghế đu. Cậu bé rất hạnh phúc và để tâm hoàn toàn vào tất cả những gì cậu làm. Khi cậu bé lớn dần, người ông không khỏi không chú ý tới cách cậu làm việc. Vào một buổi sáng thứ bảy, ông nhìn thấy cậu đang cắt cỏ phía trước sân nhà. Câu bé làm việc một cách chăm chú và hạnh phúc với tất cả những gì cậu đang làm.
Vào một buổi sáng, khi cậu bé nhìn thấy người ông, cậu chợt nhớ tới món quà đặc biệt mà người ông đã từng kể cho cậu. Cậu đã nhận được rất nhiều món quà, kể từ cái xe đạp trong lần sinh nhật năm ngóai, cho tới những gói quà dành cho cậu được giấu dưới cây thông Giáng sinh. Thế nhưng khi nghĩ kĩ hơn, cậu thấy niềm vui thích mà những món quà đó đem lại cho cậu không kéo dài được lâu. "Món quà đặc biệt đó là cái gì nhỉ? Điều gì mà có thể làm cho nó trở thành món quà quí giá hơn cả những món quà khác? Điều gì có thể làm cho mình hạnh phúc hơn và có thể làm mọi việc được tốt hơn nhỉ?" Tò mò về những câu hỏi của mình, cậu lại chạy sang hỏi người ông.
- Cái món quà đó có giống như chiếc gậy thần, làm cho tất cả những điều ước của cháu trở thành sự thực không ông?
- Không cháu à. - Người ông cười và nói. - Món quà đó không phải là phép màu và những điều ước.
Không hiểu lắm về những gì ông nói, cậu bé lại quay trở lại với công việc cắt cỏ của mình và vẫn còn suy nghĩ mông lung về Món quà.
Cậu bé càng lớn, cậu càng nghĩ tới nhiều hơn về món quà đặc biệt. Nếu đó không phải là những điều ước thì có lẽ là một nơi huyền thoại nào chăng? Phải chăng đó là đi tới một nơi xa lạ, tất cả trông rất khác thường, từ con người, cho tới quần áo họ mặc, cho tới ngôn ngữ họ dùng, ngôi nhà họ ở và thậm chí cả tiền? Làm sao để mình có thể tới đó được nhỉ? Cậu lại chạy đi tìm người ông.
- Cái món quà đó có phải là chiếc máy thời gian, cháu có thể đến khắp nơi nào cháu muốn không ông?
- Không phải cháu à. - Ông nói - Khi cháu nhận được món quà đó thì cháu cũng sẽ không còn phải mơ tới nhưng nơi khác nữa đâu cháu à.
Món quà
Ngày xưa, có một cậu bé, đã được nghe một ông già thông thái kể về món quà đặc biệt.
Hai ông cháu quen nhau hơn một năm và họ rất hay tâm sự với nhau. Vào một ngày nọ, người ông nói :"Người ta gọi nó đơn giản là "Hiện tại" vì trong tất cả những tặng vật mà cháu nhận được, cháu sẽ thấy đó là món quà giá trị nhất!"
- Tại sao vậy ông? Cậu bé hỏi.
- Bởi vì khi cháu nhận được món quà này, cháu sẽ trở nên hạnh phúc hơn và có thể làm những điều gì cháu muốn một cách dễ dàng hơn. Người ông giải thích.
- Ôi, vậy ạ! - Cậu cháu reo lên một cách thích thú, mặc dù cậu vẫn chưa hiểu được hoàn toàn ý của ông. - Cháu mong rằng một ngày nào đó, sẽ có người tặng cháu món quà quí giá đó. Có thể cháu sẽ được tặng vào ngày sinh nhật, ông nhỉ.
Nói xong, câu bé lại chạy ra sân chơi. Người ông mỉm cười. "Không biết sẽ có bao nhiêu ngày sinh nhật đi qua cho tới khi cậu bé sẽ hiểu được giá trị thực của Hiện tại này." Ông thầm nghĩ.
Người ông thích thú ngắm nhìn cậu bé chạy chơi ngoài sân. Ông thường thấy nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt trẻ thơ của cậu và những tiếng cười ròn rã khi cậu bé ngồi đong đưa trên chiếc ghế đu. Cậu bé rất hạnh phúc và để tâm hoàn toàn vào tất cả những gì cậu làm. Khi cậu bé lớn dần, người ông không khỏi không chú ý tới cách cậu làm việc. Vào một buổi sáng thứ bảy, ông nhìn thấy cậu đang cắt cỏ phía trước sân nhà. Câu bé làm việc một cách chăm chú và hạnh phúc với tất cả những gì cậu đang làm.
Vào một buổi sáng, khi cậu bé nhìn thấy người ông, cậu chợt nhớ tới món quà đặc biệt mà người ông đã từng kể cho cậu. Cậu đã nhận được rất nhiều món quà, kể từ cái xe đạp trong lần sinh nhật năm ngóai, cho tới những gói quà dành cho cậu được giấu dưới cây thông Giáng sinh. Thế nhưng khi nghĩ kĩ hơn, cậu thấy niềm vui thích mà những món quà đó đem lại cho cậu không kéo dài được lâu. "Món quà đặc biệt đó là cái gì nhỉ? Điều gì mà có thể làm cho nó trở thành món quà quí giá hơn cả những món quà khác? Điều gì có thể làm cho mình hạnh phúc hơn và có thể làm mọi việc được tốt hơn nhỉ?" Tò mò về những câu hỏi của mình, cậu lại chạy sang hỏi người ông.
- Cái món quà đó có giống như chiếc gậy thần, làm cho tất cả những điều ước của cháu trở thành sự thực không ông?
- Không cháu à. - Người ông cười và nói. - Món quà đó không phải là phép màu và những điều ước.
Không hiểu lắm về những gì ông nói, cậu bé lại quay trở lại với công việc cắt cỏ của mình và vẫn còn suy nghĩ mông lung về Món quà.
Cậu bé càng lớn, cậu càng nghĩ tới nhiều hơn về món quà đặc biệt. Nếu đó không phải là những điều ước thì có lẽ là một nơi huyền thoại nào chăng? Phải chăng đó là đi tới một nơi xa lạ, tất cả trông rất khác thường, từ con người, cho tới quần áo họ mặc, cho tới ngôn ngữ họ dùng, ngôi nhà họ ở và thậm chí cả tiền? Làm sao để mình có thể tới đó được nhỉ? Cậu lại chạy đi tìm người ông.
- Cái món quà đó có phải là chiếc máy thời gian, cháu có thể đến khắp nơi nào cháu muốn không ông?
- Không phải cháu à. - Ông nói - Khi cháu nhận được món quà đó thì cháu cũng sẽ không còn phải mơ tới nhưng nơi khác nữa đâu cháu à.
Chỉnh sửa lần cuối: